Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Trích dẫn

"Có những khoảnh khắc hiếm hoi trong đời khi một cánh cửa mở ra và khi cuộc sống tặng bạn một cuộc gặp gỡ mà bạn không còn mong đợi nữa. Cuộc gặp gỡ với một người bù trừ cho bạn, chấp nhận bạn như con người bạn vốn có, nhìn nhận bạn trọn vẹn, đoán biết và chấp nhận những mâu thuẫn trong bạn, những nỗi sợ hãi, mối hận, cơn giận dữ của bạn, dòng thác bùn hắc ám chảy trong tâm trí bạn. Và xoa dịu nó. Người chìa cho bạn một tấm gương mà khi soi mình vào trong đó, bạn không còn thấy sợ hãi nữa."
(Trích Central Park – Guillaume Musso)
"Cay đắng của mỗi người đều được giữ theo một cách riêng
khi người này khóc, người này chờ người kia đi ngủ
khi người kia đau, người kia xiết tay người này như một trò chơi thưở nhỏ
Người nào thua phải tự mình nín thở
tự mình giúp cho mình được chết đi."
Reblogged from huztungiris
Nguyễn Phong Việt (via huztungiris)
"Với những người đã từng được coi là có duyên số, thì khi đã hết duyên, cũng nên xoá luôn cả số."
Reblogged from boyth129
Minh Nhật (via thang-9)

Tình đầu, thường tới vội mà cũng phải đi nhanh. Người yêu đầu, thường vẹn toàn dẫu mấy lớp thời gian đã đi qua có muốn phủ mờ, che kín. Chỉ một số ít người được tình đầu muốn dừng chân nghỉ lại. Đó là những người được kề cạnh với một nửa cuộc đời – cũng là rung động đầu tiên…

Những lần đầu vốn thường quá khó để quên. Nên từ đó về sau tình đầu vẫn sẽ là mối tình đẹp nhất. Thật nhẫn tâm nếu bắt ai đó buông bỏ ký ức về một chút tình xưa, về một thời xa vắng. Tình đầu là tình để nhớ, là thời bỡ ngỡ, thơ dại học cách yêu đương.

Những mối tình đầu cứ thế sống mãi với thời gian, cho dù nhân vật chính đều đã tìm thấy một người để gọi tên hạnh phúc. Để mãi vẫn nhắc về nhau như một thời đẹp nhất, thời ai đó là tất cả của ai…

—  Lạc Hi

"Cuộc đời thì ngắn mà năm tháng dài rộng lại chẳng đợi chờ ai cả, dù bạn không muốn nhưng ngày hôm qua vẫn đi mất rồi. Hãy đứng ở ngày hôm nay, chào tạm biệt ngày hôm qua và chuẩn bị sẵn sàng cho ngày mai!"

❝Sự hiện hữu của cái chết sẽ làm chúng ta nhận rõ cái gì thực sự cần, cái gì không cần… Còn bình thường, ta phó mặc cho những ước mơ cứ thế chết dần chết mòn trong cái thường nhật và sự nhạt nhòa của thời gian…❞

Một mình ở Châu Âu - Phan Việt

Có vẻ như qua lần giấy mỏng, ta chạm được vào bàn tay của người kia, vào trái tim của người kia… như thể ta đang rất gần bên họ, như thể đang được sống thêm những khoảnh khắc sâu thẳm hơn trong cuộc đời ta.

Khi tim bạn đang run rẩy, xin đừng gõ lên bàn phím vô hồn. Hãy ngồi trong tĩnh lặng, trước một trang giấy trắng, một chiếc bút nhạt màu… Hãy viết nhé bạn, viết và trao gửi những yêu thương…

{ Mùa về trên ngói - Hồ Minh Thông }

Thế đấy, đừng ảo tưởng, chẳng có gì là vĩnh viễn cả, nó là sự quen thôi. Yêu hay không yêu nữa, đều là quen hết. Đừng bao giờ nghĩ sẽ không bao giờ có thể, tất cả đều có thể, chúng ta thật ngốc khi cứ cố huyễn hoặc mình!

Cứ sống đi, sẽ quen hết…

—  Những ngày đi rất xa - Nguyễn Huyền

Dường như khi tình yêu chạm đến một người con trai con gái nào, tụi nó cũng đều bất hiếu giống như tôi nếu như có thể gọi cái chuyện một đứa con suốt ngày nghĩ đến người yêu thay vì nghĩ đến ba mẹ mình là đồ bất hiếu…

Ngồi khóc trên cây - Nguyễn Nhật Ánh

Đến mội thời điểm nào đó bạn sẽ nhận ra rằng, rất nhiều người chỉ có thể ở lại trong hồi ức của bạn chứ không thể cùng bạn đi đến cuối cuộc đời vốn đầy rẫy những sự được mất này…❞

Cô đơn là thứ còn khó chịu đựng hơn cả đau buồn. Đau buồn mang tính bùng nổ, hủy diệt tức thì, trong khi cô đơn là sự bào mòn đục ruỗng linh hồn trong thời gian dài…

Mẹ, thơm một cái - Cửu Bả Đao

"Tôi có từng nói mình rất sợ con người không nhỉ? Đúng vậy, tôi sợ lắm. Lúc nào trong đầu tôi cũng ám khói cảm giác rằng chúng ta thật đơn lẻ. Chúng ta sinh ra và chết đi với số phận độc nhất của bản thân. Chúng ta cô độc trong cuộc đời mình. Dẫu ra sao thì đến cuối cùng, tôi nghĩ, chúng ta vẫn sẽ cô độc mà thôi. Trong cuộc đời này."

"Ra cửa rồi không biết đi đâu, lòng rỗng không, vô vị, thấy mọi người nhọc nhằn đi tới còn mình ham chơi mà quay lại đằng sau, phía không có ai, phía một mình. Không có gì để làm, không sống cho ai, vì cái gì… để đi qua tháng ngày dài phía trước." ngọc tư

Tôi sợ, rất sợ cảm giác bỗng dưng giữa cuộc vui thấy mình như trôi tuột đi vào một vùng nào đó xa lắc, giữa quen thuộc nói cười thấy mình như đi lạc, thấy lạ xa. Lúc đó, chỉ muốn mình tan biến đi. Mới biết, đâu chỉ khi một mình mới thấy mình đơn độc. Đơn độc nhất là khi thấy tâm hồn mình chẳng neo, chẳng thuộc về đâu, về ai…”

—  Những ngày đi rất xa - Nguyễn Huyền

"Càng lớn tuổi dần, tôi càng sợ sự ồn ào quanh mình. Tôi thu mình vào một góc, cất kín tâm tư của mình vào một thế giới riêng, và tôi dần dần sợ những mối quan tâm hời hợt, những mối quan hệ xã giao. Tôi kỳ lạ và lập dị.

Thế nhưng, tôi không phải là người có cảm giác an toàn bên những mối quan hệ mới, và ngay cả khi một người đến bên tôi rất lâu, nếu một ngày nào đó chẳng còn nói chuyện nữa, tôi cũng không thể bắt đầu lại. Tôi không nối cho mình những sợi dây rất dài rồi vấp ngã vì bị rối. Bởi vì thế, tôi đã cắt đi rất nhiều.

Mỗi tháng, tôi lại bớt dần một vài người lạ, chưa từng quen, hoặc có biết nhưng không thể thân hoặc những mối quan hệ đã lạc lõng và nhạt nhẽo.

Thật ra, kể từ khi một người bạn thân của tôi rời đi, tôi không còn đặt hết niềm tin và có thêm cho mình những tình bạn tri kỷ. Tôi luôn nghĩ, thế giới này, tình bạn rất nhiều, tri kỷ rất ít nhưng thâm tình thì không có. Mối quan hệ nào cũng sẽ có ngày kết thúc, hoặc vốn dĩ nó đã kết thúc từ lâu, nhưng người ta cố kéo dài nó, để sống trong đời nhau như những người dưng quen mặt. Tình cảm vốn dĩ như gia vị, nêm nhiều thì mặn, nêm ít thì nhạt. Cuối cùng, cũng chẳng tránh được, có lúc, người ta không còn hứng thú với thứ gia vị đó nữa… Biết tìm ở đâu, một tình bạn trong như nước lọc, để không cần nêm, miệng ai cũng có thể uống cả đời? Dẫu sao thì chúng ta cần tập quen với sự thật rằng, càng trưởng thành càng cô đơn.” mocdieptu

"Ngày ngày kẹt giữa đám đông, chen chúc trên những con đường đông nghịt người, nhiều khi tôi giật mình, trời ơi, họ kia, đồng loại mình kia, sao mình lại thấy cô đơn đến rã rời…
Lúc ấy, tôi có một cảm giác kì lạ, chỉ mình trên đời nầy, chỉ một mình… Chẳng ai là tri âm, chẳng ai cả…”

Biển người mênh mông | Nguyễn Ngọc Tư

"Em sợ những nỗi buồn. Sợ mỗi khi nỗi buồn ập đến em lại không biết bám víu vào đâu và làm sao để thoát ra, dù nỗi buồn với em, chẳng phải điều xa lạ. Cảm giác quẩn quanh với nỗi buồn vây kín, khiến em cảm thấy nghẹt thở, chỉ muốn phá tung lên tất cả. Em không sợ sự cô độc nhưng lại sợ nỗi buồn vô cùng…"

(Trích bài viết từ mạng)

"Nỗi cô đơn làm người ta thu mình. Nhưng càng thu mình, người ta càng đơn độc. Đơn độc dần dần trở thành chiếc áo quen thuộc người ta phải khoác lên mình mỗi ngày, cởi bỏ nó cũng giống như mất đi một Thế giới an toàn." mocdieptu

"Tuổi càng lớn, càng khó có bạn bè. Bởi vì bạn rất khó bằng lòng chịu thiệt thòi và thỏa hiệp với người khác thêm nữa. Vậy nên rất nhiều người dễ dàng tụ tập ăn uống ồn ào, nói chuyện viển vông. Cho dù không giải quyết được gì, trong lòng mỗi người cũng chả có gì lưu luyến, đây chính là phương thức xã giao của động vật. Chỉ cần không nói đến chuyện tình cảm thì rất sòng phẳng. Phần đối xử nghiêm túc mà lưu luyến giữa người với người, vốn là một chuyện xa xỉ, nhưng xứng đáng truy tìm.”

● kahechan dịch

"Xung quanh có nhiều người như vậy, có nhiều việc phải lo đến thế mà sao lòng vẫn cô đơn, trống trải?"

"Xung quanh có nhiều người như vậy, có nhiều việc phải lo đến thế mà sao lòng vẫn cô đơn, trống trải?"

Trên thế giới có hai kiểu người: Những người thích buồn giữa những người khác và những người thích buồn một mình"

{Lịch sử tình yêu - Nicole Krauss}
des by |Invisible|@Kitesvn.com

"…Tôi thấy mình vô cùng cô đơn. Tôi chẳng có bạn bè. Tuy cũng có đứa ở cùng lớp muốn gần gũi chơi thân với tôi nhưng tôi luôn có tinh thần cảnh giác trước những người có ý định muốn gần với tôi. Tôi đã quá quen với việc cuộn mình lại, chìa những chiếc gai nhọn hoắt ra phía mọi người.
Có thể bạn hỏi tại sao tôi lại như vậy? Tôi cũng chẳng biết nữa. Tôi chỉ luôn cảm thấy rất tự ti, cho dù người khác có luôn ngưỡng mộ sự ưu tú của tôi thì tôi vẫn cảm thấy mình cô đơn, không được cảm thông, không được yêu thương và sợ người khác sẽ làm tổn thương mình. Cho dù tôi biết rằng không phải ai cũng xấu xa, không phải ai cũng có ý định làm hại tôi nhưng cái cảm giác cô đơn đó đã sớm ăn sâu vào tận xương tuỷ. Tôi không biết mình phải làm thế nào để thay đổi nó, rũ bỏ được nó.”

● Cô đơn vào đời - Dịch Phấn Hàn

● Facebook: Tu Es Mon Lilas

{Đã đến lúc nói lời tạm biệt - Gỗ}

Khi một người đối xử không tốt hay làm hại ta, ta thường trông chờ vào quả báo rơi xuống đầu họ để lòng cảm thấy hả hê.
Nhưng thực tế quả báo sẽ không đến sớm như ta tưởng.
Nó chỉ đến khi lòng thù hận đã trôi xa, khi đối với ta họ chẳng còn là nỗi bận tâm, khi mọi tha thứ được cho đi nhẹ hẫng.
Và giây phút họ nhận quả báo ta không những không hả hê mà còn cảm thấy thương xót.
Đó mới thực là quả báo.”

{Iris Cao}

“Past leave it go, free yourself and find a new beginning.”

—  Quá khứ là những gì đã qua, hãy quên đi và tìm cho mình một khởi đầu mới.

"Bạn phải tự nhắc nhở chính mình, đừng bao giờ chỉ vì hiện tại tâm tình không tốt mà làm những chuyện sẽ khiến bản thân hối hận hay khổ sở trong tương lai."

{Nguồn: weibo - Dịch: Hòa Hỏa}

"Bạn đã từng trải qua thời khắc này chưa? Không biết mình là ai, không biết phía trước là điều gì, hướng ra ngoài thăm dò thế giới, không có kết quả; hướng vào trong thăm dò tâm hồn của mình, cũng không có kết quả. Có người gọi nó là hoang mang, nhưng tôi gọi nó là thống khổ."



● Sắc trời nhuộm tối | Liên Thành Tuyết

“Tình yêu không phải là quá khứ hay tương lai. Tình yêu là hiện tại. Chỉ cần anh yêu em ngay lúc này, tình yêu đó tự nhiên trôi vào vĩnh hằng.”

—  NHH

“Con đường tương lai luôn ẩn chứa những bất ngờ thú vị, vì vậy, hãy tiến bước về phía trước thay vì dừng lại ở hiện tại, hoặc mãi bám víu vào quá khứ.”

—  Khuyết danh

Không phải tất cả những cuộc chia ly đều xấu. Có những cuộc chia ly đưa chúng tôi tiến về tương lai.

{Những cuộc chia ly - Đuôi Khói | Trà Sữa Cho Tâm Hồn số 96 T9/2013}

Không ai có kiên nhẫn nghe bạn kể hết chuyện xưa của mình, bởi mỗi người trong lòng đều có lời muốn nói.

Không ai thích nghe bạn than thở về cuộc sống bởi mỗi người đều có những khó khăn riêng. Thế gian hơn phân nửa người là đơn độc, ai nguyện lắng nghe, có được bao nhiêu người có thói quen trầm mặc.

Đừng nên nhắc lại chuyện đã qua của mình, dù là đấu tranh trong những giấc mơ hay lúc cô đơn trống trải…cách tốt nhất vẫn là giao phó cho thời gian, chậm rãi đạm bạc mà trôi qua.

—  Dịch : Lam Lam

Vì cái gì cô cứ cố chấp nhớ mãi một người trong lòng, không ngờ lúc này lại có người nói với cô: Không sao, em hãy cứ mang những niềm vui, những nỗi buồn ấy cùng đi về phía trước, không cần phải quên."

Em là học trò anh thì sao - Điền Phả

“Tôi không bao giờ “thắc mắc” về ý đồ của người đến với tôi hay người bỏ tôi mà đi cho dù họ đi hay đến. Đến thì vui, đi thì buồn. Tôi chẳng hề một thoáng nghi ngờ về tình cảm của người đi kẻ đến. Tôi cũng không oán giận ai. Tôi thanh thản với sự cô đơn của mình.”

—  Trịnh Công Sơn.

“Nắng cũng giống như đời người, có bình minh, chiều tà, hoàng hôn. Ngày xưa tôi vẫn nghĩ: mưa buồn. Bây giờ tôi mới biết nắng còn buồn hơn mưa.”

—  Trịnh Công Sơn

Đến một lứa tuổi nào đó, chia vui và chia buồn đều có một nỗi mệt nhọc như nhau."

- Trịnh Công Sơn

"Gió mùa đông bay vào cửa nhỏ
Phố em buồn ngọn cỏ cũng buồn theo”

● Nhìn phố Phái ở Montréal - Trịnh Công Sơn

“Nhiều người cứ sống như thể chỉ đang tồn tại, vì cứ để quá khứ bào mòn mình … ngày qua ngày, tháng qua tháng, năm tới năm…”

—  Cổ Tự

Có nhiều người, theo thời gian trôi, ngày càng trở nên tự tại hơn: họ rất kiên cường chứ không hề tỏ ra bị lụy. Từ họ tỏa ra một năng lượng đáng kinh ngạc. Họ là ánh sáng đối với ai được gặp họ. Mình rất muốn biết họ đã làm gì với những khỏang tối trong quá khứ. Với những hối tiếc, những chia cắt trong cuộc đời họ. Họ đã dọn dẹp như thế nào.
      Bởi vì chúng ta không quên chyện gì hết. Chúng ta không quên gì cả. Cho dù chúng ta có cố gắng ngược lại: quá khứ vẫn sống trong ta. Một khối không hình thù ẩn náu ở nơi sâu thẳm nhất trong con người ta, thứ mà chúng ta tưởng rằng đã ngủ yên thực ra vẫn đang thức… Vậy, những con người kia: họ làm như thế nào?
- Không gì là mãi mãi | Laurence Tardieu

"Quá khứ không phải để khóc, để gục ngã, không dành cho những con người yếu đuối luôn mang ra để hối hận hay day dứt. Quá khứ là để nhớ, để trong tim, chôn chặt đáy lòng, để khi cần thì lôi ra gặm nhấm rồi sau đó lại quay về đối diện với hiện tại."

{Sưu tầm}

Mỗi đêm, tôi nhìn trời đất để học về lòng bao dung. Nhìn đường đi của kiến để biết về sự nhẫn nhục. Sông vẫn chảy đời sông. Suối vẫn trôi đời suối. Đời người cũng để sống và hãy thả trôi đi những tị hiềm.

Rơi lệ ru người | Trịnh Công Sơn

Sao cứ phải bức mình tưởng niệm thời gian đã qua, khi hiện tại khá yên ổn?

Bạn cứ nhắc về ngày của nhiều năm trước, kể về người nào đó đã rời xa bạn, kể lể về sự đau khổ, bứt rứt gì gì đó bạn đã trải qua, mà nói thật, trừ bạn ra, chẳng ai quan tâm đến điều bạn cảm thấy.

Thỉnh thoảng mình nghĩ, số ít người đau lòng vì vẫn yêu một người mà không quên được, số còn lại có lẽ chỉ căm tức vì thấy lòng tự tôn của mình bị tổn thương?

—  Vụn vặt Nâu

Tự dưng tôi thấy một nỗi sợ hãi lạ lùng khi chợt nhìn những người trẻ tuổi im lặng, như thể sự im lặng không dành cho họ. Những giây phút như vậy như có một lứa tuổi khác đang nằm bên dưới khuôn mặt đó, cử chỉ đó. Họ đang suy nghĩ điều gì? Chỉ còn năm nay, chúng tôi sẽ ra trường, mỗi người sẽ kiếm một thế giới riêng cho mình. Tức là chúng tôi sẽ làm những phép cộng. Tôi cộng cuộc sống vào đời tôi, một đời sống đầy thực thụ chứ không thơ mộng ở giảng đường. Đồng thời, tôi cũng làm những phép trừ.

 Những cuộc gặp gỡ cộng và trừ đã để lại trong tôi những nỗi buồn thực sự quay quắt.



Mùa thu trên ngón tay | Nguyễn Ngọc Thuần

Nhưng quan trọng gì, tôi cũng không mơ ước mình sẽ đi lại những năm tháng ấy một lần nữa. Ký ức đẹp, nhưng chỉ đẹp khi ta biết khép lại một cách cẩn thận và khéo léo. Nếu cứ mãi dai dẳng trong cái đám ký ức thơ ngây ấy, quãng đời hiện tại của ta sẽ trở thành bi kịch.

_Hà Anh Tuấn_

(Qúa nôn tới cuối tuần, để gặp Quân, gặp Ngọc Hân, và Thu Hà)

"Một cái buông tay không tốn nhiều công sức, nhưng một cái nắm tay thì cần rất nhiều sự cố gắng và đồng lòng. Nên nếu một ngày nào đó, trước khi buông tay người mình yêu, hãy nhìn vào những khoảng trống trên kẽ tay để thử tìm lại một lần nữa, hơi ấm đã từng có hôm nào…"


● Mộc Diệp Tử

Quá khứ, tựa hồ như người tình cũ cùng ta nếm trải những ngày không tên, những đêm đơn côi trong chính bể đời. Cả đời này ta nắm giữ nó, cả đời ta để nó bên mình.

Ta tưởng chừng sẽ không thể quên, nhưng theo tháng năm nó cũng dần phai mờ. Và đôi khi trong suốt hành trình dài, dù muốn dù không ta vẫn đánh rơi và không bao giờ có thể tìm lại…

—  Trích trong tuyển tập truyện ngắnĐông Này Ai Sưởi Ấm Cho Ta - Nhiều Tác Giả

“Từ một quá khứ xa xăm nơi không còn gì tồn tại nổi, sau khi mọi con người đã chết, sau khi mọi sự cật đã tan vỡ, thì chỉ còn độc nhất mỗi hương vị là lưu lại, trong một thời gian rất dài, điềm tĩnh và chung thuỷ tựa như những bóng ma, mỏng manh mà rất kiên cường, mơ hồ nhưng vô cùng bền bỉ, và chỉ trong giây lát xuất hiện của nó, trong cái cốt lõi nhỏ bé mà rất đỗi tinh tế của nó chứa đựng cả toà lâu đài mênh mông của ký ức.”

—  


Đi tìm thời gian đã mất - Marcel Proust

Khi người ta trẻ, người ta nghĩ có thể dễ dàng từ bỏ một mối tình. Vì người ta nghĩ rằng những hạnh phúc, những điều mới mẻ nhất sẽ đến trong tương lai. Cũng có thể. Nhưng người ta đâu biết rằng, những gì ta mong muốn và cần nhất chỉ đến một lần trong đời

- Trịnh Công Sơn

Càng yêu ta càng thấy: có tình yêu thì khó mà mất tình thì quá dễ. Hôm qua mới yêu nhau đấy, hôm nay đã mất rồi. Mất sạch như người đi buôn mất hết vốn liếng. Cứ tự an ủi mình khi nghĩ rằng mình đau khổ thì có một kẻ khác đang hạnh phúc. Và biết đâu cái thời gian mình được yêu thì một người khác cũng đang đau khổ vô cùng. Nghĩ thế thì thấy cuộc đời bỗng nhẹ nhàng hơn và cũng dễ tha thứ cho nhau. Sống mà giữ mãi trong lòng những hờn oán thì cũng nặng nề.


Có người bỏ cuộc đời mà đi như một giấc ngủ quên. Có người bỏ cuộc tình mà đi như người đãng trí. Dù sao cũng đã lãng quên một nơi này để đi về một chốn khác. Phụ đời và phụ người hình như cũng vậy mà thôi. Người ở lại bao giờ cũng nhớ thương một hình bóng mình đã mất. Khó mà quên nhanh, khó mà xóa đi trong lòng một nỗi ngậm ngùi.

Tưởng rằng có thể quên dễ dàng một cuộc tình nhưng hóa ra chẳng bao giờ quên được. Mượn cuộc tình này để xóa cuộc tình kia chỉ là một sự vá víu cho tâm hồn. Những mảnh vá ấy chỉ đủ để làm phẳng lặng bên ngoài mà thôi. Mỗi một con người vì ngại chết mà muốn sống. Mỗi một con người vì sợ mất tình mà giữ mãi một lòng nhớ nhung.

Cuối cùng thì lòng yêu thương cuộc sống cũng không giữ lại đời người. Cuối cùng thì tình yêu không giữ được người mình yêu…

[ Trịnh Công Sơn (1996) ]

“Ở một độ tuổi nào đó, con người có cảm giác thời gian càng lúc càng qua nhanh, chưa kịp thực hiện một ước mơ nhỏ đã thấy hết năm hết tháng.”

—  Trịnh Công Sơn

"Tưởng rằng có thể quên dễ dàng một cuộc tình nhưng hóa ra chẳng bao giờ quên được. Mượn cuộc tình này để xóa cuộc tình kia chỉ là một sự vá víu cho tâm hồn. Những mảnh vá ấy chỉ đủ để làm phẳng lặng bên ngoài mà thôi. Mỗi một con người vì ngại chết mà muốn sống. Mỗi một con người vì sợ mất tình mà giữ mãi một lòng nhớ nhung.”

● Trịnh Công Sơn

“Tôi luôn luôn nhớ thương tuổi trẻ, tuổi của tình yêu nồng nàn. Khi tôi yêu thương cái tuổi đời ngào ngạt hương hoa này thì đồng thời tôi cũng yêu một cõi đời tôi đã mất.”

-Trịnh Công Sơn

Những ai chưa bao giờ đi, chưa bao giờ sống qua nhiều nơi, sống qua những ngày mưa ngày nắng trên bao nhiêu vùng đất khác nhau, chưa bao giờ nhìn sâu vào bên sau của con người thì hẳn mới còn đua đòi vào những hời hợt nhạt nhẽo của đời sống được."

(Trịnh Công Sơn)

"Khi bạn hát một bản tình ca là bạn đang muốn hát về cuộc tình của mình. Hãy hát đi, đừng e ngại. Dù hạnh phúc hay dở dang thì cuộc tình ấy cũng là một phần máu thịt của bạn rồi".

(Trịnh Công Sơn)

"Tất cả chỉ còn là kỷ niệm. Kỷ niệm nào cũng đáng nhớ nhưng cứ phải quên."

{Trịnh Công Sơn

ó một thứ tuổi đời mà cứ mỗi mùa Xuân đến, lòng cứ nhẹ đi những niềm vui mong manh mà lại nặng thêm những nỗi buồn vu vơ không nắm bắt được. Thời trẻ cũng thường có những lúc buồn buồn như vậy. Một thứ buồn vô cớ mélancolic. Có người cho rằng đó là nỗi nhớ nhung vô hình về một thứ thiên đường đã bị thất lạc. Một thứ quê quán không có chân dung rõ rệt, không có một địa lý rõ ràng, không biết được mùa màng thời tiết ra sao. Không biết mà vẫn nhớ nhung buồn buồn . Tôi thì lại có lúc thơ thẩn nghĩ rằng nỗi buồn vô thường vô cớ kia là bắt nguồn từ nỗi nhớ về cái quê hương đầu tiên từ cái bào thai trong bụng mẹ. Nhớ về cái cõi ở đó thành hình dần dần trong nỗi vui cùng những lo âu của người phụ nữ.


Cái sự buồn buồn kia không giống chút nào với nỗi buồn bây giờ khi một năm vừa cạn, vừa tàn, vừa tắt. Một mùa xuân bắt đầu cho tuổi này nhưng lại mang đến âu lo phiền muộn cho tuổi khác. Cái thứ tuổi đời khác này cứ mãi giật mình nhìn lại một năm qua đi mà vốn liếng gom góp cho đời chẳng có gì cả, chẳng được bao nhiêu. Hoá ra nỗi buồn này chẳng vu vơ chút nào. Có thể nắm bắt được. Nắm bắt nhưng rồi lại buông ra vì muốn lãng quên, muốn tự tha thứ cho mình.


Khi một người biết tự tha thứ cho mình thì đồng thời cũng phải biết tha thứ cho kẻ khác. Đừng bao giờ để lại những ân oán trong lòng. Ân oán là những tảng đá nặng nề ngăn chặn, giết chết lòng yêu thương. Sống mà không còn khả năng yêu thương được nữa thì cũng xem như đã chết rồi. Tôi yêu và tôi tồn tại. Yêu và tha thứ . Tha thứ và yêu. Sự phản bội đôi khi cũng cần thiết để cho tình yêu đẹp hơn, đậm đà hơn, buồn bã một thứ nhan sắc lạ lùng hơn. Từ đó câu thơ ra đời. Tiếng hát ra đời.

Có những giấc mộng ngày cũ và có những giấc mộng bây giờ. Giấc mộng nào cũng có một nụ cười an ủi. Nằm sống bên nhau hoặc nằm chết bên nhau điều đó khác xa một lời nguyền rủa. Đừng nguyền rủa và cố quên đi những ai đã mang đến phiền muộn cho ta. Quên và biết quên cũng là một lẽ sống ở đời. Biết quên nên đời bỗng nhiên biết cất tiếng hát. Tiếng hát có thể mang đi trong gió một nỗi ưu phiền nhưng có lúc cũng gửi gắm đâu đây, trong những góc hồn lặng lẽ, những niềm an ủi về một cõi đời, về một cuộc tình chưa trọn . 


Hãy đau đớn đi . Biết đau nỗi đau của người khác và của chính mình là dấu hiệu của lòng nhân ái. Cái tín hiệu ấy phát đi và mọi người nhận được. Nhận được và bỗng cảm thấy cuộc đời đáng yêu hơn, bỗng đáng sống hơn và bỗng nhiên thấy rằng chiến tranh giết chóc là điều không có thật. Kẻ làm ra chiến tranh buộc lòng phải gọi là kẻ ngu dốt. Cuộc đời vốn không có thật mà còn rắp tâm huỷ hoại nó. Huỷ hoại một điều không có thật có nghĩa là huỷ hoại hư vô. Hư vô là một tiếng cười bất hoại ném trả lại cho hư không.


Tình yêu cứu vãn hư không. Chỉ có tình yêu mới cứu được cái thứ tuổi đời nặng nề một nỗi buồn không cứu chuộc nổi. Mùa xuân sẽ được phục sinh cho tấm lòng trinh bạch lẫn những đớn đau. Thôi cũng đành, đừng ân hận nữa. Có điều ta làm được và có điều thuộc về hư không. Tôi đã làm mà không làm được gì cả. Cám ơn cuộc đời đã ưu ái quá nhiều về những điều tôi chưa làm được.

- Hư vô | Trịnh Công Sơn. 

Tôi có bao nhiêu tuổi thì tôi cũng có bấy nhiêu đêm giao thừa. Có Tết tây và Tết ta. Tờ lịch cuối cùng bóc ra và tự dưng thấy trơ trọi một nỗi buồn vu vơ. Nỗi buồn đó thuộc về lịch tây. Chờ thêm mấy mươi ngày nữa thì lại thêm một nỗi buồn ta. Nỗi buồn của một người thấy mùa xuân thuộc về kẻ khác. Nỗi buồn của kẻ không dám thốt lên hai tiếng tương lai.

Có nhiều đêm nằm không ngủ được. Nghĩ đến tương lai thuộc về người khác mà lòng cứ rầu rầu. Vì sao phải vậy. Quy luật tự nhiên là cái quái gì vậy mà làm não nề những cõi lòng ham sống, thèm yêu cuộc đời. Yêu đời và cứ muốn tồn tại mãi đâu phải là một cái tội. Nếu là tội lỗi thì xưng tội, sám hối với ai.

Cuộc đời sắm ra cái sự yêu thương nhức nhối này làm tình làm tội biết bao nhiêu thân phận con người. Yêu cuộc đời và muốn ở lại mãi mãi. Vì sao không cho ở lại. Trái đất quá chật và vì vậy phải có kẻ ở người đi. Buồn lắm mà không thể than phiền với ai cả.

Đêm giao thừa dù tây dù ta tôi vẫn luôn luôn một mình một cõi. Số phận vẫn thường hay hậu hĩ với kẻ này mà lại bạc đãi kẻ kia. Có rất nhiều bạn bè thân hữu chứng nhân cứ thấy mỗi lần vào dịp lễ lạc là tôi lại một mình một cõi. Đành vậy biết làm sao- Người ta có thể vui chơi, đàn đúm, quây quần một đời nhưng vẫn cứ lạc loài lẻ loi một chốc. Một chốc mà là tất cả. Cái sát na nhỏ bé của thời gian đôi khi cũng quyết định cả một đời người. Một người mẹ bỏ đi. Một người tình bỏ đi cũng nằm trong cái sát na đó.

Đừng than thân trách phận. Đời không có lỗi với ai, chỉ có ta có lỗi với đời. Đêm giao thừa không có người yêu thì buồn lắm nhưng cũng không vì thế mà chết được. Những lễ lạc đi qua đời người mà thiếu vắng hồng nhan thì vẫn có thể vui nhưng là một niềm vui không trọn vẹn. Như một khúc hát dở dang Symphonieinachevéc. Một mùa thu không có lá vàng. Một mùa hè không có nắng. Một mùa đông không giá rét.

Đêm giao thừa ngồi một mình và hát:

“Đừng tuyệt vọng tôi ơi đừng tuyệt vọng
Lá mùa thu rơi rụng giữa mùa đông…”

Đừng tuyệt vọng vì cuộc đời hồn nhiên đôn hậu vẫn luôn cho ta những ngày vui khác. Những ngày vui của đời thì thênh thang vô tận. Hết cuộc tuyệt vọng này đến một cuộc tuyệt vọng khác biết đâu cũng là một niềm vui. Một niềm vui không có thật cũng đủ an ủi trong phút chốc.

Cuộc sống là một niềm an ủi vô bờ. Cuộc sống chỉ cho ta mà không cần lấy bớt đi. Cuộc sống cho ta tất cả và mỉm cười khi thấy ta dại dột. Con người sinh ra vốn bất toàn và để làm những điều lầm lỗi. Nó đẹp vì nó bất toàn. Nó đáng yêu vì nó luôn luôn lầm lỗi. Vậy thì cứ yêu mà đừng tuyệt vọng. Hết cuộc tình này sẽ có một cuộc tình khác. Không có ai lang chạ. Không có ai phản bội ai. Có thứ tình này có thứ tình nọ. Có tội lỗi và có thiên thần. Đừng khen chê, bôi bác, thẩm định. Được yêu hay bị từ chối cũng là số phận của đời. Mà đời thì rộng quá không yêu được chốn này thì yêu nơi khác. Còn yêu thì còn sống. Còn được yêu thì còn sống dài lâu.

Không bao giờ có điều gì tuyệt đối. Và như thế phải có một đêm giao thừa nào đó phải có người yêu. Có những đêm không phải giao thừa mà vẫn có người yêu. Những đêm như thế ta cứ xem như là đêm giao thừa vậy.

- Đêm giao thừa | Trịnh Công Sơn. 

mocdieptu

FOLLOW

"Niềm vui thời niên thiếu luôn giản đơn như vậy. Khi bạn thích một người, cho dù người ấy không hề hay biết, trong lòng bạn cũng cảm thấy mãn nguyện. Chỉ cần mỗi ngày được trông thấy người ấy đã là một niềm hạnh phúc không gì sánh bằng, đâu cần phải tính toán hơn thua, bận tâm được mất."
Reblogged from shin-maycuatroi
-Đẹp nhất khi yêu em- Lục Xu

"Tôi không có ai để nhớ và cũng không có ai để quên. Tôi đã nhớ một đời và đã quên hết nửa đời…"
Reblogged from dotienphuong
Viết bên bờ Loiret | Trịnh Công Sơn ( 22/05/1989 )
"Có biết bao nhiêu người xuất hiện trong cuộc đời ta, có người ở lại, có người bước ra, và có người… ta giấu họ đi. Người bị-giấu-đi ấy, họ có khả năng làm cuộc sống của ta đặc biệt hơn rất nhiều, chỉ bằng cách có mặt ở đâu đó, vào những khoảnh khắc diệu kì nào đó…
Và chúng ta, ai cũng cần có một người chỉ để giấu đi…”
l Du Phong l
Điều quan trọng là phải giữ được tự tin, tự tin ngay cả khi chúng ta kém hơn họ !
— (via nguyen-tat-thanh)
Bạn nhất định đã đúng
Khi bạn điên cuồng yêu một người mà tất cả mọi người đều nói bạn sai, bạn không cần tin bản thân mình đã đúng. Sai có gì đáng ngại?
Khi bạn rời xa một người mà tất cả mọi người đều nói bạn sai, bạn nhất định phải tin tưởng bản thân mình đã đúng. Sai thì làm sao? Đã không thể quay đầu.
Có người sau khi chia tay tình cũ, không ngừng hoài nghi bản thân mình phải chăng đã làm đúng. Từ sau khi rời xa anh ta, cô ấy chưa từng gặp được một người đàn ông tốt hơn anh ta, có sự so sánh, cô ấy mới biết ban đầu mình đã không biết quý trọng, cô ấy bắt đầu thừa nhận mình sai.
Đây chẳng phải là tự chuốc khổ vào thân ư? Không bằng tin tưởng bản thân mình chắc chắn đã đúng.
Nhất định là do anh ta có nhiều khuyết điểm, nhất định là do các bạn không thể nào sống chung, bạn mới rời xa anh ta. Không phải bạn nhất thời xúc động, cũng không phải quá hà khắc với anh ta, việc làm đúng nhất trong cuộc đời này của bạn chính là rời xa anh ta.
Bạn nhất định phải tin như vậy mới là yêu thương chính mình.
Nừa đêm mộng về, lúc cảm thấy cô đơn và hối hận, một lần nữa bạn phải nói với chính mình, rời xa anh ta là đúng. Chỉ có kiên định không thay đổi như vậy, bạn mới có thể thoát khỏi anh ta, tìm được một người đàn ông tốt hơn anh ta.
Trên thực tế, bạn không hẳn đã làm sai, mỗi lần chúng ta lựa chọn, chúng ta luôn sẽ hối hận mình có phải nên lựa chọn khác đi, nhưng không biết rằng căn bản không thể lựa chọn lần nữa. Hễ là tình yêu không thể quay đầu, bạn nên tin tưởng bàn thân mình rời xa là đúng.
Trương Tiểu Nhàn - Jini dịch
"Đàn ông - trải qua bao nhiêu cuộc tình, có khi tự mình phụ bạc bỏ người, có khi ngơ ngác bị người bỏ mình - rốt cục chỉ cần lúc hoàng hôn tắt nắng, quay về nhà thấy có người đợi sẵn để cùng ăn một chén cơm nóng bất kể dở ngon, bất kể hờn giận vẫn nhẫn nại ngồi cùng bàn nhìn nhau bằng thứ tình thương nghĩa nặng.

Đàn bà - khóc cười bao lần vì những người đến đi không thể giữ, cuối cùng lại cảm động duy nhất bởi chàng trai lẳng lặng mở sẵn cặp gác chân mỗi lần mình lên ngồi sau xe.

Hạnh phúc, hóa ra chỉ cần giản lược và tri túc thế thôi. Mà sao chúng ta cứ phải đi một đoạn đường thật dài, thật phù phiếm lầm lạc, trải qua bao lần mất mát và rời tay, mới có thể nhận ra điều chúng ta cần nhất chỉ đến duy nhất một lần trong đời dưới hình hài dung dị - mà vô tình hay kiêu hãnh, ta để mặc chúng lơ đãng trôi qua, một mình, dưới gót chân vội vàng coi khinh.”

| Những hạnh phúc bình thường lúc tựa vào người thương |
”Đời người giống như một chuyến tàu đang chạy. Trong quá trình chạy, ở mỗi điểm dừng, đều sẽ có những người lên xe và cả những người xuống xe.Mặc dù chúng ta không thể nhớ hết khuôn mặt của từng người lên chuyến tàu ấy, càng không để ý những người xuống tàu sẽ đi về đâu, thế nhưng, sẽ có người khiến bạn không thể nào quên.”

- Phim: Next station, I love you -

"Con người đều trả giá cho những sai trái của mình, không phải anh cứ nói câu xin lỗi thì em phải trả lời là không sao đâu."

Nếu em là truyền thuyết của anh - Diệp Tử"
Con gái ấy mà, cũng chẳng mong mỏi gì xa xôi. Chỉ mong có một người thương yêu mình những ngày son trẻ. Cùng mình già đi. Đến khi tóc bạc da mồi, vẫn đồng hành bên cạnh.”

Chúng ta đã đi qua nhau như thế - Hạc Xanh

Có lẽ tất cả chúng ta đều nợ ngày cũ một lời cảm ơn, vì nếu không có những kỷ niệm, chúng ta biết nhìn về đâu mỗi khi ngoảnh lại phía sau mình?

Và chúng ta cũng nợ luôn cả chính mình của ngày hôm qua một lời xin lỗi, vì cứ đeo mang cũ xưa dùng dằng đến hiện tại để hồi tưởng nhớ thương, mà không cần bận tâm nó đã hụt hơi và nằm lại ngắc ngoải phía sau xa lắm rồi…

- Những hạnh phúc bình thường lúc tựa vào người thương | Anh Khang

“Quá khứ có thể là một địa điểm đẹp để nhìn ngắm, chứ chưa bao giờ là nơi tốt đẹp để đắm chìm ở lại.”

● Gia Đoàn

"Nhiều năm trước, đầu tóc rối bời, bề ngoài có vẻ ngốc nghếch, bản thân cũng khờ khạo một chút, chỉ muốn sau một đêm ngủ dậy liền trưởng thành.
Nhiều năm trước, chưa biết thế nào là yêu, cũng chưa thật sự yêu ai, chỉ muốn hàng ngày gặp được người làm cho mình vui vẻ.
Nhiều năm trước, thích viết về chuyện tình cảm, chuyện độc thân đượm buồn, cô đơn. 
Bây giờ, lại thích bản thân của mình nhiều năm về trước.”

{Dịch: Thiên Lam}

❝Có những người chỉ một thời gian không liên lạc khi gặp lại chẳng có chuyện gì để nói. Thì ra quá khứ từng ở bên nhau mong manh như sương khói, vốn dĩ đã từng tồn tại nhưng chẳng được lưu giữ lâu dài. Duyên phận cũng lướt đi như những cánh rừng mà đàn chim bay xuyên qua… 

Biển người mênh mông là vậy, vừa buông tay nhau là lạc mất…❞

Người không nhớ tôi sao? - Tiểu Châu

"Khi quá khứ gọi giật từ phía sau, đâu có nghĩa là bạn phải quay đầu lại."

● Yêu người yêu người ta - Gia Đoàn

“Với tôi, quá khứ là cơm thiu, tương lai là gạo sống chưa nấu thành cơm, chỉ có hiện tại là cơm nóng dẻo thơm ngon. Sao bạn cứ bắt tôi phải ăn cơm thiu và gạo sống hoài vậy?”

—  Việt Trinh

ì còn trẻ, nên nghĩ rằng thời gian trước mắt rất dài, dài tới mức có thể làm lại được tất cả mọi thứ mà không biết rằng dòng sông thời gian chỉ trôi về phía trước, chưa bao giờ chảy ngược lại bao giờ.
Thời niên thiếu không thể quay lại ấy| Đồng Hoa 
Mọi thứ không phải lúc nào cũng như vẻ bề ngoài của chúng.
Tuần trăng mật - James Patterson
Filed under alittleleaf trích dẫn hay
47 notes
December 3, 2014
Đừng hỏi em có sống tốt hay không, không tốt thì anh cũng chẳng giúp được, mà tốt thì cũng không có công lao của anh.
Nguồn: weibo - Dịch: Thương Thương Đặng
Filed under trích dẫn hay alittleleaf
9 notes
November 26, 2014
”Cô đơn của một đứa trẻ đơn giản là lúc bên cạnh chúng không có ai. Nhưng cô đơn của người trưởng thành lại là lúc đứng giữa vạn người vẫn thấy tim mình lạnh.”
Xuôi Nhớ Ngược Thương - Lạc Hi 
”Cô đơn của một đứa trẻ đơn giản là lúc bên cạnh chúng không có ai. Nhưng cô đơn của người trưởng thành lại là lúc đứng giữa vạn người vẫn thấy tim mình lạnh.”

Xuôi Nhớ Ngược Thương - Lạc Hi 
Filed under trích dẫn hay alittleleaf
3 notes
November 21, 2014
Cuộc sống đại khái là như thế này , chỉ cần bạn nguyện ý cho người khác thấy mặt vui vẻ của mình, người khác sẽ cho là bạn rất vui vẻ. Chỉ cần bạn không khóc, người khác sẽ cho là bạn cực kì kiên cường, cho nên người kiên cường mới dễ dàng thua thiệt như vậy, bởi vì tất cả mọi người cho rằng loại người như thế không cần bất kì ai an ủi.
Cuộc hôn nhân này đã nhiều năm| Lục Xu
Filed under trích dẫn hay alittleleaf lục xu ngôn tình cuộc sống mạnh mẽ
18 notes
November 20, 2014
Đàn bà yêu, hoặc là độc ác đến tàn nhẫn, hoặc là bao dung đến tổn thương…
An Nhiên 
Filed under alittleleaf độc ác yêu bao dung trích dẫn hay
3 notes
November 19, 2014
Trong đời, tới một giai đoạn nhất định, chúng ta phải tự tay quăng vài mối quan hệ vô thùng rác.
Nếu cứ để đó, tự khắc cũng bể tan tành.
Nguyễn Ngọc Thạch
Nếu bạn muốn thay thế sự ngưỡng mộ của nhiều người đàn ông lấy những lời chỉ trích của một người đàn ông duy nhất thì cứ việc kết hôn nhé.
Katharine Hepburn 
Filed under alittleleaf trích dẫn hay kết hôn
7 notes
November 18, 2014
”Nếu hôn nhân và tình yêu không liên quan tới nhau, vậy thì… tôi lấy ai cũng vậy thôi.”
Hào môn kinh mộng III - Ân Tầm 
”Nếu hôn nhân và tình yêu không liên quan tới nhau, vậy thì… tôi lấy ai cũng vậy thôi.”

Hào môn kinh mộng III - Ân Tầm 
Filed under trích dẫn hay hôn nhân tình yêu alittleleaf ngôn tình ân tầm
5 notes
November 5, 2014
Tôi đun một ấm nước, đậy nắp và bật lửa, đứng canh. Tôi sốt ruột, muốn sớm có cà phê uống nên cứ mở nắp liên tục xem nước đã sôi chưa. Tôi không biết mình đã vô tình làm chậm đi chính cái việc mình đang chờ đợi. Trong khi đơn giản nhất là buông tay, vì những gì diễn ra theo quy luật thì không cần đến sự tác động của con người.
Hiệp ước buông tay| Hamlet Trương.
Filed under trích dẫn hay alittleleaf
9 notes
October 31, 2014
Trong tình cảm, không có đúng hoặc sai, chỉ có yêu hoặc không yêu.
Phim: Lưu luyến không quên
Filed under trích dẫn hay alittleleaf phim
17 notes
October 29, 2014
Con nít cô đơn tức là chẳng có ai, người lớn dù có ai thì vẫn thấy cô đơn.
Những bầu trời lặng lẽ| An Nhiên 
Filed under trích dẫn hay cô đơn quotes alittleleaf
254 notes
June 30, 2014
”Em biết không, ngón áp út tay trái có một mạch máu chạy thẳng tới tim,vì thế chiếc nhẫn này chính là lời hứa hẹn của anh. Em ở đâu,trái tim anh ở đó.”Bùi Sơ Ảnh| Lục Xu 
”Em biết không, ngón áp út tay trái có một mạch máu chạy thẳng tới tim,vì thế chiếc nhẫn này chính là lời hứa hẹn của anh. Em ở đâu,trái tim anh ở đó.”

Bùi Sơ Ảnh| Lục Xu 
Filed under ngôn tình trích dẫn hay lục xu
28 notes
June 17, 2014

Filed under bốn năm phấn hồng trích dẫn hay dịch phấn hàn thua cuộc
28 notes
June 17, 2014
‘’Bước qua bao cây cầu, ngắm bao nhiêu áng mây, uống bao nhiêu loại rượu, lại chỉ yêu một người, một người đang độ xuân thì phơi phới nhất.’’Đừng nhân danh tình yêu| Bất Kinh Ngữ
‘’Bước qua bao cây cầu, ngắm bao nhiêu áng mây, uống bao nhiêu loại rượu, lại chỉ yêu một người, một người đang độ xuân thì phơi phới nhất.’’

Đừng nhân danh tình yêu| Bất Kinh Ngữ
Filed under trích dẫn hay ngôn tình đừng nhân danh tình yêu alittleleaf
14 notes
June 14, 2014
Như vậy sẽ không đau nữa phải không anh 
Như vậy sẽ không đau nữa phải không anh 
Filed under ngôn tình công tắc tình yêu phỉ ngã tư tồn trích dẫn hay
5 notes
June 10, 2014
Tôi không thích một tuổi xuân quá tinh khôi và sạch sẽ. Nếu không tàn khốc, thì chẳng giống với tuổi trẻ chút nào!
via Triệu Vy.

"Quá khứ chỉ còn là ký ức, từ lâu nó đã không còn giống với hình ảnh trong mắt năm nào! Dừ có lưu luyến cũng không nên quay đầu nhìn lại sẽ làm mất đi những gì tốt đẹp ban đầu và rồi sẽ thất vọng mà thôi."

{Nghe nói anh yêu em - Thuấn Gian Khuynh Thành}

“Những người đang hạnh phúc trong tình yêu hiện tại cũng sẽ có những thời điểm thả nỗi nhớ vào quá khứ, vào một bóng hình đã qua. Nhưng tiếc nuối về những kỷ niệm đẹp không có nghĩa là cần níu kéo quá khứ. Họ nhớ về một cuộc tình chứ không phải nhớ về một người tình…”

—  Trung tâm phục hồi cảm xúc hậu thất tình - Hạ Chi

7 Điều nên học:

1/ Học cách chịu đựng cô đơn khi không ai che chở cho bạn

2/ Học cách luôn vui vẻ cho dù khổ sở cũng phải mỉm cười mà vượt qua

3/ Học cách dứt khoát. Lúc nên buông thì buông. Lúc nên ở lại thì ở lại.

4/ Học cách quý trọng bạn bè xung quanh.

5/ Học cách quên đi quá khứ và không sống vì nó.

6/ Học cách trưởng thành chín chắn làm việc không theo cảm tính nữa.

7/ Học cách kiên cường. 1 mình vẫn sống thật tốt. Vui cười cho mình xem. Khóc cho mình nghe.

"Kí ức rất dễ bị thay đổi. Nó có thể thay đổi theo cách mà bạn muốn.
Lúc này bạn mới thực sự hiểu ra rằng kí ức không phải lúc nào cũng là thực.”

{Lâm Nhất - Phim: My Old Classmate}

“Phải biết tự cho mình cơ hội, đừng nên quá khe khắt với bản thân, đừng mãi luẩn quẩn trong vòng vây của mặc cảm, ăn năn, hối hận mà không nhận ra rằng sự ra đi đúng lúc đôi khi lại mở ra cơ hội để cả hai có thể tìm thấy một nửa đích thực của mình. Ngay cả Chí Phèo cũng còn có được bát cháo hành của Thị Nở. Biết đâu, một sai lầm, có thể khó chấp nhận với người này nhưng với người khác lại có thể tha thứ? Nhận ra sai lầm và tự hoàn thiện mình là cách tốt nhất để quên đi những đau buồn quá khứ.”

—  Little Wormbed

"Phía sau một cô gái, dù ngọt hay đắng, dù ghét hay thương thì nếu quay đầu lại cũng nên dành cho quá khứ cái chớp mắt biết ơn. Vì bước ra khỏi những ngày ấy mới có được cô gái của thời hiện tại."

- Phía sau một cô gái | Ploy

“Có những quyết định rất đau lòng nhưng ta vẫn phải chấp nhận. Như ngày xưa yêu đơn phương một người nhưng phải chấp nhận rời xa. Như hôm nay chính người đó tìm về nói yêu thương nhưng đành phải từ chối. Bởi trái tim ta chỉ có một, ta không thể yêu một người tới hai lần và tình yêu không thể san sẻ cho một người thứ ba…”

—  Muộn - nễyugN nìrT

“Quá khứ của anh không có em, nhưng từ bây giờ trở đi, tương lai của anh sẽ có em.”

—  Nguyện ước trọn đời | Lục Xu.

“Người ta vẫn tự dặn lòng phải tha thứ nhưng đằng sau quyết định đó là nhiều lắm những trăn trở những thao thức không yên. Sai lầm của quá khứ có thể là vô tình cũng có thể là cố ý, nhưng nỗi đau của nó chắc hẳn đậm và sâu lắm. Càng đậm càng sâu sự tha thứ càng trở nên khó khăn…”

—  Cướp anh từ tay định mệnh - Leng Keng

Vốn dĩ trên đời những thứ thuộc về mình, nó có quay một vòng tròn cũng trở về điểm xuất phát bên mình, những thứ không là của mình có dùng cả tính mạng đánh đổi cuối cùng cái ta nhận được có lẽ cũng chỉ là nước mắt chỉ là nỗi đau mà thôi…"

{Cướp anh từ tay định mệnh - Leng Keng}

“Đến trước hay đến sau, tình đầu hay tình cuối đều chỉ là sự sắp đặt của số mệnh. Cái quan trọng là ở đâu, ở bên cạnh ai ta có thể mỉm cười mà không phải lo âu bất kì điều gì hết!”

—  Cướp anh từ tay định mệnh - Leng Keng

Quá khứ đôi khi tàn khốc quá, ẩn mình đi sau lớp bụi thời gian để rồi lại bật tung lớp bụi, sống dậy trong chập chờn mê sảng. Và người ta lại đau, buộc phải đau. Đau đến tắt thở.

“Con người ta vốn luôn tự cho mình là bất cần, là chai lì kì thực lại là những người khao khát được sống, được yêu và thương trọn vẹn, đúng nghĩa nhất. Chỉ là thiếu thốn, bởi mong mãi chẳng được, đợi mãi chẳng thấy nên đành tự gán cho mình tội “bất cần” mà thôi…”

—  Cướp anh từ tay định mệnh 

"Có những kí ức nghiệt ngã vẫn luôn bám riết ta như vậy

Có những nỗi đau, thời gian có mạnh mẽ đến đâu cũng bất lực đến tội nghiệp…

Có những ám ảnh, những khúc gấp của đường đời hằn lên trong tim ta mãi chẳng thể lành… “

NGỬA ĐẦU HỎI ĐỊNH MỆNH: AI MỚI THỰC SỰ HIỂU MÌNH?

 “Không có ai sinh ra dành cho ai cả, chỉ có ai ở bên ai sẽ tốt đẹp và ít tổn thương hơn mà thôi…”

—  Cướp anh từ tay định mệnh - Leng Keng

Quá khứ đôi khi tàn khốc quá, ẩn mình đi sau lớp bụi thời gian để rồi lại bật tung lớp bụi, sống dậy trong chập chờn mê sảng. Và người ta lại đau, buộc phải đau. Đau đến tắt thở.

Vốn dĩ trên đời những thứ thuộc về mình, nó có quay một vòng tròn cũng trở về điểm xuất phát bên mình, những thứ không là của mình có dùng cả tính mạng đánh đổi cuối cùng cái ta nhận được có lẽ cũng chỉ là nước mắt chỉ là nỗi đau mà thôi…”

—  Cướp anh từ tay định mệnh - Leng Keng

“Người ta vẫn tự dặn lòng phải tha thứ nhưng đằng sau quyết định đó là nhiều lắm những trăn trở những thao thức không yên. Sai lầm của quá khứ có thể là vô tình cũng có thể là cố ý, nhưng nỗi đau của nó chắc hẳn đậm và sâu lắm. Càng đậm càng sâu sự tha thứ càng trở nên khó khăn…”

—  Cướp anh từ tay định mệnh - Leng Keng

❝Đôi khi với chúng ta điều đó chỉ là một chút xíu rất đỗi bình thường nhưng với một ai đó chỉ một ấn tượng rất nhẹ thôi lại có sức mạnh lớn lao vô cùng. Giống như người mệt nhoài về đích, lẫn trong một tiếng reo hò cố lên là lời động viên thủ thỉ: Em đợi anh ở cuối con đường. Chỉ vậy thôi…❞

Cướp anh từ tay định mệnh - Leng Keng

Tình yêu không thể nói cho là cho được, nhường là nhường được, thậm chí vứt bỏ đi là vứt bỏ được. Kết cục của bất kì sự tính toán nào trong tình yêu cũng sẽ chỉ đi đến nỗi đau bằng cách này hay cách khác…❞

Cướp anh từ tay định mệnh - Leng Ke

“Hóa ra chẳng ai có thể vô cảm khi đã sinh ra để làm người, trái tim dẫu méo mó sứt sẹo vì những nỗi đời nghiệt ngã thì vẫn cứ ẩn che những hẫng hụt, những chới với, những hờn giận và cả những yêu thương…”

—  Cướp anh từ tay định mệnh -

“Nhưng trái đất cứ tròn, lòng người cứ vô định, biết đâu sẽ là điểm dừng cho những nỗi đau quặn thắt trong cô…”

—  Cướp anh từ tay định mệnh - Leng Keng

❝Giấc mơ nào rồi cũng phải tỉnh thôi, nhưng cảm giác của nó đôi khi ngay cả lúc tỉnh rồi chúng ta vẫn thấy hiện hữu rất rõ, rất thật và rất gần…❞

Cướp anh từ tay định mệnh - Leng Keng

❝Hạnh phúc ở hiện tại, yêu thương ở hiện tại là những điều đáng quý hơn bất kì thứ gì dẫu đã từng lấp lánh ở quá khứ, dẫu là ước vọng của tương lai. Hiện tại mới là điều thực sự quan trọng…❞

Cướp anh từ tay định mệnh - Leng Keng

❝Cái nhìn ấy hoang hoải quá, khắc khoải quá, yêu mà không nỡ yêu, hận mà không hận nổi. Chỉ còn biết điên lên gào thét để giải tỏa!❞

Cướp anh từ tay định mệnh - Leng Keng

Người ta thường nói đến dư vị của quá khứ, và tưởng tượng đến những ngọt ngào lãng đãng chẳng thể quên mà không biết rằng chính những đắng chát chạm đến từng ngóc ngách trong tim mới không thể nào bị xóa nhòa. Để từng giây từng phút mông lung của cuộc đời nỗi đau lại mơ hồ sống lại…”

—  Cướp anh từ tay định mệnh - Le

❝Đến như một giấc mơ cũng đi như một giấc mơ. Anh không ngăn cản cũng không đợi! Anh tin nếu định mệnh thuộc về nhau sẽ cứ là của nhau thôi. Bằng cách này hay cách khác…❞

Cướp anh từ tay định mệnh - Le

❝Người ta vẫn tự dặn lòng phải tha thứ nhưng đằng sau quyết định đó là nhiều lắm những trăn trở những thao thức không yên. Sai lầm của quá khứ có thể là vô tình cũng có thể là cố ý, nhưng nỗi đau của nó chắc hẳn đậm và sâu lắm. Càng đậm càng sâu sự tha thứ càng trở nên khó khăn…❞

Cướp anh từ tay định mệnh - Leng Ken

Tình yêu có những lí lẽ không ai hiểu được, dù lí lẽ của nó thường dẫn đến rất nhiều nước mắt, nỗi đau và tổn thương…”

—  Cướp anh từ tay định mệnh - Leng Keng

❝Cuống quýt, vội vã cho nụ hôn đầu vụng dại. Mưa ngọt lịm len vào giữa bờ môi họ, chảy nhẹ vào làm tê liệt mọi giác quan. Dương mặc kệ cho mọi cảm xúc trong mình trỗi dậy, tươi mới! Nụ hôn đầu tiên có vị mưa, vị nước mắt và vị mùa đông. Nụ hôn đầu tiên để cả cuộc đời này Dương cũng không quên dẫu sau này biết đâu sẽ hối tiếc. Nụ hôn đầu tiên quyện hòa như đã là một, đã thân quen tự bao giờ. Liệu rằng họ thật sự dành cho nhau hay định mệnh trớ trêu đang trêu ngươi những người đang sống?❞

Cướp anh từ tay định mệnh - Leng Keng

❝Mùa đông ảm đạm như cố tình ủ buồn vào tâm trạng đang trống rỗng của Dương. Với cô lúc này cuộc sống cũng như chính những chiếc lá vàng dưới đế giày kia. Mỏng manh và có thể vỡ tan bất kì lúc nào….❞

Cướp anh từ tay định mệnh - Leng K

…Có những người như Dương, xem thế giới này giống như cõi tạm để nương nhờ. Mỗi sáng thức dậy lại hờ hững làm những việc lặp lại của ngày hôm qua, không ý niệm rằng những ai sẽ xuất hiện, cũng hoàn toàn không quan tâm đến những việc đang xảy ra quanh mình.

Ấy là cô đơn hay đã đến tận cùng của đơn độc ?…’

“Đến trước hay đến sau, tình đầu hay tình cuối đều chỉ là sự sắp đặt của số mệnh. Cái quan trọng là ở đâu, ở bên cạnh ai ta có thể mỉm cười mà không phải lo âu bất kì điều gì hết!”

—  Cướp anh từ tay định mệnh - Leng Keng

“Có những giọt nước mắt rơi khi ta khẽ chạm môi.
Có những vết xước thời gian không đủ sức chữa lành.
Có những nỗi đau đến nghẹn ngào, đến ngột thở ,bủa vây tình yêu ta.
Đi qua tất cả, hỏi ta còn bên nhau..!!”

—  Những vết xước màu rêu | Leng Keng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: