Tuổi thanh xuân (1)
"Tuổi 18 chúng ta sẽ dễ dàng yêu một ai đó. Cũng thường lo âu những chuyện cỏn con. Tuổi 18 người lớn thường hay nói, chúng ta dễ dàng bật cười vì những chuyện giản đơn. Nhưng lúc ấy, chúng ta đều thật lòng. Dốc lòng dốc sức hơn cả người lớn." (Reply 1997)
"Lý do tuổi trẻ chúng ta là một trải nghiệm đau khổ, vì nó chứa đầy những điều chúng ta không biết. Giống như khi làm bài kiểm tra, có quá nhiều chỗ trống, khiến ta không biết phải điền gì vào đó. Khi nghĩ lại quãng thời gian đó, không có đáp án chính xác nào cho những chỗ trống cả. Nhưng không biết vì sao tôi có một nỗi sợ đối với người cầm đáp án và người chấm. Và cả nỗi sợ tôi sẽ viết đáp án khác với mọi người. Tuổi 20 của tôi luôn là một kỳ thi đầy căng thẳng như vậy." (Reply 1994)
"Ai cũng có tuổi trẻ và những câu chuyện về tuổi trẻ của riêng mình, trong mỗi câu chuyện ấy đều có những đẹp kèm theo cả sự nuối tiếc mãi in dấu lại nơi đáy trái tim." (Năm Tháng Vội Vã).
"Đương nhiên, khi chúng ta còn trẻ, làm sao chúng ta tin rằng sẽ có ngày định mệnh khiến chúng ta không đạt được những điều mình mong muốn?" (Anh Có Thích Nước Mỹ Không)
"Ngày cuối của năm trung học, mọi người ai nấy đều ôm nhau và khóc, riêng tôi chỉ cười vì nghĩ rằng lên đại học chúng tôi lại gặp nhau.
Sau này tôi mới biết mình đã sai rồi.
Chúng tôi ở những năm đại học không còn là chúng tôi của những năm trung học nữa.
Xin lỗi vì ngày đó đã không khóc, xin lỗi vì đã không biết đó là lần cuối cùng chúng ta gặp nhau." (Bảo Ly)
"Có những khoảnh khắc đã qua, mà cho dù bạn có dùng hết phần còn lại của cuộc đời, cũng không thể tìm lại cảm xúc vui buồn của những năm tháng ấy..."
"Bạn bè, bẵng một dạo đã thành bạn cũ.
Tình, xoay lưng một cái đã thành người xưa.
Chuyện, ngoảnh đi ngoảnh lại... Người, lâu lâu mới nhớ.
Tất cả đều sẽ thành ngày hôm qua. Để rồi người đấy – ta đây, có muốn cũng chẳng thể kéo lại thời gian để sống lại những năm tháng ấy một lần."
"– Ngày xưa tôi có ngỏ lời, người ấy cũng không đáp lại.
– Vì người ta yêu người khác rồi.
– Giờ tôi ngỏ lời, mọi thứ cũng chẳng khá hơn.
– Vì người ta vẫn yêu người khác."
– Nhưng ít ra người ấy có thể biết được tôi đã yêu người ấy đến thế nào, và toàn bộ những mơ mộng đầu tiên, những cảm xúc và kỉ niệm đầu tiên về mối tình đầu của tôi là dành cho người ấy. Tôi đã không nói được." (Tạm biệt mối tình đầu tôi mãi không thể cất tiếng thành lời)
"Con đường trưởng thành sẽ luôn có sự rời xa nhau theo cách này hay cách khác. Khi đó chúng tôi luôn tin rằng rời xa nhau vì ngày mai gặp lại vì vậy mới nói hẹn gặp lai. Thật ra thế giới này quá rộng lớn, ban đầu những người nói mãi mãi không xa nhau. Một lần xa nhau rồi có thể sau này sẽ không còn cơ hội gặp lại nữa. Rồi hai bên đều phải quên đi. Tạm biệt thực ra không phải là từ biệt mà là một lời hứa." (Năm Tháng Vội Vã)
"Thanh xuân chắc chắn không thể giữ được, chỉ có kí ức mới còn lưu lại."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro