♥♥
CHỈ LÀ CHUYỆN THƯỜNG TÌNH - TÂM VĂN
"Suốt cuộc đời này, không gặp được anh là nỗi cô đơn lớn nhất. Mà gặp rồi, vẫn cứ cô đơn..."
"Anh không phải vô tình , mà là quá đa tình. Chỉ có điều, tất cả tình cảm của anh chỉ dành cho một người duy nhất."
"Thế giới này rộng lớn là thế, đi đến cùng trời cuối đất cũng không gặp được anh, nhưng đồng thời thế giới cũng quá ư là nhỏ bé, gặp ai, cũng thấy giống anh."
"Mỗi người phụ nữ đều có tiêu chuẩn đối với người trong mộng của mình, người thích đẹp trai, người ham tài giỏi, người thích địa vị, người mê tiền bạc, cũng có người chỉ cần người đàn ông một lòng một dạ yêu thương mình. Nếu đem ra soi xét kỹ càng, thật ra trong tất cả mọi tình yêu đều có tính toán"
"Có thể em không biết, rượu vang không thể sử dụng chai tái chế để đựng, tức là, mỗi chai rượu chỉ được dùng một lần duy nhất. Sẽ không có ai tiếc nuối làm gì cái chai đã cạn rượu, bởi chỉ khi đem nó quẳng vào sọt rác, mới có thể thưởng thức được hương vị ngon nhất, tươi mới nhất của rượu.
Có những khi, tình yêu lại giống như những chai rượu vang ấy, không còn gì bên trong, cố níu giữ cái vỏ không cũng chẳng để làm gì, chỉ khi dứt khoát vứt bỏ, mới có thể tìm được niềm hạnh phúc mới."
"Hóa ra, yêu và không yêu đều cô đơn như nhau.
Lúc không yêu thì cứ tưởng cô đơn vì không có tình yêu, yêu rồi mới biết, tình yêu chẳng qua là nỗi cô đơn bịa ra mà thành."
"Cũng giống như chàng trai của mối tình đầu. Năm tháng qua đi, như dòng nước trôi chảy không ngừng, khi bạn tưởng như đã từ bỏ.
Nhưng không, dù ở bất cứ nơi đâu, chỉ cần nghĩ tới anh ấy, một góc sâu kín trong trái tim lại nhói lên, vết thương như mới chỉ hôm qua."
"Hồ điệp không thể bay qua biển lớn.
Một người dẫu yêu thương sâu đậm đến đâu, đến cuối cùng, cũng chỉ như hạt sương dưới ánh nắng, biến mất không để lại dấu vết.
Anh và cô, đường ai nấy đi, chim đường chim bướm lối bướm."
"Sống sót là một thắng lợi, vết thương nào rồi cũng sớm ngày lành miệng. Rồi ở ngã rẽ tiếp theo, chúng ta đều sẽ gặp được người khiến cho tâm hồn ta cảm thấy bình yên khi ở bên, người cùng ta chia sẻ khổ đau, giúp ta vượt qua nỗi sợ hãi, cô đơn khi một mình độc bước, không chốn nương thân."
"Cuộc đời như chuyến xe một chiều, luôn phải không ngừng tiến tới, không ngừng gặp một số người, không ngừng đúc kết quá khứ thành một loại phong cảnh. Tình yêu thời niên thiếu như bộ quần áo treo trên giá, bị cơn gió lọt qua khe cửa, thổi tung một góc áo quần, nhưng khi cánh cửa đóng lại, tất cả lại quay trở về vẻ yên tĩnh vốn có của nó."
"Tình yêu trong quá khứ đã hạ màn, điều mà mỗi người nắm giữ được chỉ là hiện tại. Những người sống trong thì hiện tại, càng phải biết giữ lấy niềm hạnh phúc không dễ dàng có được ấy."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro