Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Lương sư như thử đa kiều

- Tiểu Tự, ta dùng một tay đầy máu tươi, một thân giết chóc, bảo vệ hai mẹ con nàng một đời bình an…

- Hắn là Lâu Tập Nguyệt, là sư phụ của tôi, là người cường đại nhất trên đời này.
Hắn sẽ không ngã xuống, vĩnh viễn sẽ không đâu!

- Cho dù ngươi thực sự thích hắn, cũng đừng để cho ta biết. Ta không có cách nào thẳng thắn, cho ngươi nói lời lựa chọn một lần nữa.

- Giống như lại thấy trong đám cháy cát vàng bay đầy trời, một người dắt tay của tôi, ôn nhu cười  hỏi: “Ngươi tên gì?”
 “Đường Tự.”
“Ngươi nên gọi ta là cái gì?”
“Lâu Tập Nguyệt. . . . . .”
Hắn bấm ngón tay búng lên trán tôi, phụng phịu trách cứ: “Ngốc, ngay cả sư phụ cũng không biết gọi.”

- “Tiểu Tự, ngoại trừ sư phụ, ai ngươi cũng không được quan tâm.”
“Sư phụ hôm nay tìm được Tiểu Tự rồi, thật vui, cho nên không muốn giết người.”
“Tiểu Tự có một lần mắt rất ư tinh tường. Đó chính là năm đó chọn lựa đi cùng vi sư …..”
“Nhớ kỹ thời khắc này, Tiểu Tự, nhớ kỹ cho ta, kể cả đau. . . . . . ’
“Tiểu Tự, sư phụ muốn chạm vào ngươi, được không?”
“Tiểu Tự, sư phụ muốn hôn ngươi, được không?”
“Tiểu Tự, ta có thể ôm ngươi được không?”

- Vậy Tiểu Tự cũng phải nhớ rõ, ngươi chỉ có thể được ta nhìn, được ta ôm, được ta hôn, nếu… nếu như lại có người khác đối với ngươi làm chuyện giống như vậy, vi sư khiến cho hắn chết không toàn thây.

- “Hắn Lâu Tập Nguyệt cũng sẽ luyến tiếc. Luyến tiếc nhìn ngươi đau, hắn đành phải mỗi ngày đợi ngươi đau ngất xỉu rồi, mới vào nhà xem ngươi. Thậm chí, ta nói giải Tam Sinh hoa muốn dùng máu từ ngực người yêu làm thuốc dẫn, hắn cũng tình nguyện để cho ta tới lấy.”
“Ha ha, ngươi không biết vẻ mặt Lâu Tập Nguyệt khi biết mình chưa từng trúng độc tình cổ đâu, có bao nhiêu khiếp sợ, bao nhiêu bối rối.”
“Đường Tự, ngươi không muốn biết, Lâu Tập Nguyệt vì sao thả ngươi đi sao? … Bởi vì hắn không có giết ngươi, tẩu hỏa nhập ma, sống không lâu. Hắn không thể không buông tay.”
“Ngươi biết không, Đường Tự. Lâu Tập Nguyệt mỗi lần đau đến độ chết không muốn sống, miệng một lần gọi đều là tên của ngươi . . . . . Khi đó ngươi lại ở đâu?”

- Mỗi lần Tiếu Tiếu làm nũng với mẹ, mẹ nó sẽ kể nó nghe câu chuyện về cha mình:
“Cha con là người tốt nhất trên đời. Hắn ôn hòa đứng đắn, đối xử với mọi người chân thành, đối với sư môn, đối với mẹ con chúng ta đều có tình có nghĩa.”
Rồi khi đứa trẻ ôm theo tượng đài vĩ đại ấy vào giấc ngủ, nàng lại nhìn khuôn mặt thân quen kia và kể lần nữa về một người cha khác:
“Tiếu Tiếu, cha con hắn không phải người tốt, hắn không chuyện ác nào không làm, máu tanh đầy tay, là một đại ma đầu người người kiêng sợ. Nhưng mà, hắn dùng toàn bộ tình yêu dành cho hai mẹ con chúng ta.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #ngontinh