Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Không Đường Thối Lui - Bắc Nam

Khi xảy ra một biến cố nào đó, phải nghĩ đến hướng phát triển xấu nhất, để vì đó mà chuẩn bị tinh thần thật tốt để đối mặt. Mà nếu như chuyện đó đã đi đến bước đường cùng thì phải suy nghĩ theo chiều hướng ngược lại để không đánh mất hy vọng.

------------------

Có con mèo ăn ngon uống mát, còn có đồ chơi. Có con thì phiêu bạc tứ phương, mùa đông chỉ có thể co rúc dưới gầm xe

Mèo cũng giống như người, cũng có thể nói là người cũng giống như mèo vậy. Hoặc nên nói rằng, vạn vật trên thế gian này... đều giống nhau.

------------------

 “Có người nhìn qua thành thật mềm yếu, nhưng lại giấu đi một mặt không muốn ai hay. Ví dụ như tính cố chấp, hay tàn độc, lúc nào đó cũng sẽ bị lộ ra.”

- Tiêu Trạch-

------------------

“Yêu” và “Ghét đoán chừng là hai cảm giác thần kinh nhất thế giới này, rất dễ dàng vượt quá giới hạn. Một khi thích ai đó, mọi tật xấu của đối phương đều chỉ lướt qua như một tia chớp, có lóe sáng muốn mù cũng không thể tỉnh táo ra. Nhưng mà một khi ghét, coi như đối phương cả đời đi làm chuyện tốt, cũng có thể soi mói chơi bẩn ra tám trăm điều xấu xa.

Ghét một người, do đó nói ra những ác ý khó mà dự đoán trước, thật ra có rất nhiều người vậy.

------------------

Thế gian này hỗn loạn xô bồ, yêu chỉ là đơn giản cùng nhau đi qua

- Tiêu Trạch -

------------------

 “Trên cây có một trứng bịp bợm, dưới cây có một trứng bịp bợm, hỏi tổng cộng có bao nhiêu trứng bịp bợm?”

"Anh chỉ muốn một mình em thôi."

------------------

Hoa rơi có ý nước chảy lại có tình, Lâm Dư đi từng chút một rồi dừng lại ở thành phố này, may mắn có thể gặp được Tiêu Trạch. Cậu không nhà tự do phiêu bạt, cuộc đời mười bảy năm không có chỗ quay về, cậu cùng mô hình địa cầu của mình băng qua vạn ngàn núi sông, đi qua biết bao trời cao biển rộng.

Thế nhưng ngay tại giờ khắc Lâm Dư được Tiêu Trạch ôm như thế này, thì cậu chẳng còn muốn bước đi đâu nữa.

------------------

Thế gian này vốn là thật thật giả giả, có những chuyện nhìn qua như bi thảm, thực sự đang tự giải thoát mình, có những chuyện cứ ngỡ là nặng tình, thực ra đó chính là cố chấp nguy hiểm, còn có những chuyện nhìn như cuồng si lại nói mọi người mê muội, những chuyện cứ ngỡ khó giải, thì sớm đã được an bài.

------------------

Nhân gian có gì, là trắng hay đen, cũng nhìn không rõ bụi mờ, là người hay quỷ, cũng không nói rõ tham hận sân si.

Chỉ có yêu, là thứ giản đơn nhất mà thôi.

------------------

"Kiếp sau nếu ai cũng không nhớ ai, ngươi có thể tới tìm ta sao?"

"Tìm không được ta liền lập lời thề không sống quá ba mươi lăm tuổi, sớm luân hồi, sau đó tiếp tục tìm ngươi."

"Vậy ta nguyện nhìn thiên cơ phổ độ người trong thiên hạ, dùng kiếp nạn nửa đời đổi lấy một lần dắt tay cùng ngươi."

------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro