Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

4

"Tôi có nằm mơ cũng không nghĩ rằng mình có thể có được nhiều người thân đến vậy."

"Cảm ơn cậu, Mục Căn."

"Mọi người đều nói việc may mắn nhất đời tôi là tôi trẻ thế này mà đã trở thành hoàng đế của Đế quốc, thế nhưng trong lòng tôi..."

"Việc may mắn nhất đời này của tôi là đã gặp được cậu." - Không có kiếp sau -

"Olivia là màn đêm.

Màn đêm vô biên vô tận lạnh lẽo.

Mà Mục Căn là ánh trăng.

Ánh trăng của hắn.

Ánh trăng dịu dàng soi sáng vũ trụ, cũng soi sáng các vì sao trong vũ trụ.

Nhờ có ánh trăng mà cả vũ trụ đầy sao rực rỡ." - Không có kiếp sau -


Hắn muốn lớn nhanh lên biết bao, đến lứa tuổi có thể thẳng thắn nói với Đường Nguyên 'tôi yêu cậu', sau đó giam cầm tên kia trong ngực mình để cậu ấy thuộc về mình hoàn toàn.

Rất nhiều năm sau, lại là hắn đứng trong màn mưa nói với người thanh niên vẻ mặt ngơ ngác kia:

-Tôi rất muốn mình không lớn lên, khi đó tôi còn có thể ôm cậu, cậu không có bất cứ mâu thuẫn, nói với tôi, Lâm Cảnh tớ sẽ ở bên cậu.

Khi đó hắn khóc như một đứa trẻ.

Chỉ hi vọng thời gian có thể quay lại tuổi mười sáu mười bảy, những năm tháng xanh tươi.  _Hành lá_


 "Tình cảm là thứ rất kỳ diệu, giống như một cái cây, ngươi nuôi nấng nó, nó sẽ lớn lên. Ngươi nếu không cần nó, thì tốt nhất nhân lúc nó còn là hạt giống mà đào nó ra, đốt cháy nó, đừng để hạt giống phát triển. Bằng không, đến khi cây to cao, cái lỗ ngươi phải đào sẽ càng lớn, càng sâu. Mặt khác, hạt giống không chỉ cần đất đai phì nhiêu, nó còn đòi hỏi ánh nắng cùng lượng mưa thích hợp, nếu thiếu điều nào, hay không được vun trồng chu đáo, nó sẽ chết, hoặc giả trở thành hình thù quái dị, dở sống dở chết." "Ta sẽ không cho y, cũng không cho bản thân ta cơ hội gieo thêm bất kỳ hạt giống nào nữa. " _Biên Thành Phiến Mã_  


 "Thích một người chỉ đơn giản là tin người đó, tin hết thảy, toàn tâm toàn ý, một lòng một dạ, dầu chết cũng không đổi thay" - Quỷ giá ( Công Tử Hoan Hỉ ) 


"... Ngươi cam lòng để ái nhân chịu ủy khuất? Nếu là ta, quản người trong thiên hạ nghĩ thế nào, thú người mình yêu, chấp tử chi thủ dữ tử giai lão, dù nghèo khó hay bệnh tật, đều cùng đối phương nắm tay, đời đời kiếp kiếp. Đây mới là yêu, mới là chân chính hứa hẹn." - Trọng sinh chi tiểu gia bất tý hậu


"Giây phút một người muốn khóc mà phải cười, là đáng thương nhất trên cả thế gian."- 15P 7H 6SM đích cố sự ( Hổ Phách Trùng Tử )


"Xin hãy cho phép anh không phải bận tâm đến bất cứ điều gì khác mà yêu em." - 15P 7H 6SM đích cố sự ( Hổ Phách Trùng Tử ) 


"Muốn tiến vào thế giới của người khác để thấu hiểu được họ, đều phải trả một cái giá. Có đôi khi cái giá phải trả là cả một đời. Nhưng cả một đời thì sao? Đời người chỉ có một lần, cây cỏ cũng chỉ có một mùa. Bất quá cũng chỉ hơn kém nhau vài năm thôi. Dùng thời gian có hạn định của mình tiêu phí trên người của ái nhân thì sao? Kỳ thật không có cái gì gọi là không đáng. Nếu muốn trong một thời gian ngắn thấu hiểu được một người. Đó không phải gọi là yêu, đó gọi là ích kỷ. Ích kỷ muốn người khác nằm trong lòng bàn tay, tuỳ ý mình sắp đặt." - Bẻ cong anh chàng nhà binh 


"Chẳng phải chúng ta thường nói, trong chuyện tình cảm, người nào yêu trước, người nào yêu sâm đậm hơn, thì người ấy nhất định sẽ chịu thương tổn nhiều nhất, phải trả một cái giá cao nhất đó sao. Không biết, trên đời này, có cái giá nào cao hơn sinh mệnh hay không?" - Em đợi anh đến năm 35 tuổi


"Ai cũng có giới hạn. Không ai có thể vĩnh viễn chờ đợi một người, biết rõ hắn sẽ không quay đầu lại, nhưng vẫn luôn đợi chờ!" - Độc hành thú


- "Chúng ta đều đối tình yêu vọng chi khiếp bước, anh có biết vì sao không?"
"Vì sao?"
"Bởi vì chúng ta thực nhát gan, một khi giao phó thiệt tình, chính là chuyện cả đời, nhưng chúng ta đều rất ích kỷ, không muốn cả đời bị trói chặt với một người, cho nên không dám chân chính yêu." - Nhất dạ tình thụy đáo tân lão bản


"Phồn hoa nơi thế gian cũng không gì hơn cái này, chung quy là một hồi mây khói, chỉ có người bên cạnh này, mới là đáng giá quý trọng cùng lưu luyến nhất.
An tĩnh cũng được, náo nhiệt cũng được, không lưu giữ được ánh sáng cùng âm thanh, chỉ duy nhất có một người làm bạn bên cạnh như thế, cuộc đời này không cầu gì hơn." - Mạt thế trọng sinh chi tiểu nhân vật


"Ai nói chấp tử chi thủ, dữ tử giai lão chính là tình yêu ? Có thể cùng nhau bạc đầu, không nhất định phải là tình yêu, những kẻ yêu nhau, không nhất định phải cùng nhau sống hết quãng đời còn lại,vận mệnh thật trớ trêu...Đáng tiếc dù cho như thế nào cũng chỉ có một đời." - Thủy tinh đăng chi kim tuế đông phong vãn


"Tử sinh khế khoát, dữ tử thành thuyết. Chấp tử chi thủ, dữ tử giai lão. Vu ta khoát hề, bất ngã hoạt hề. Vu ta tuân hề, bất ngã tín hề.


Không cần biết sinh sinh tử tử, bi hoan li hợp, ta chỉ mong được nắm chặt tay người, bầu bạn cùng người đến già. Tiếc thay giờ đây lưu lạc thiên nhai, chỉ sợ sinh thời khó về quê cũ. Tiếc thay giờ đây mỗi người một phương, để câu thệ ước hóa thành vu vơ." - Thủy tinh đăng chi kim tuế đông phong vãn


"Chấp tử chi thủ, dữ tử cộng trứ.
Chấp tử chi thủ, dữ tử đồng miên.
Chấp tử chi thủ, dữ tử giai lão.
Chấp tử chi thủ, phu phục hà cầu?
(Nắm tay người, bên nhau trọn kiếp
Nắm tay người, cùng người say giấc
Nắm tay người cho đến bạc đầu
Nắm tay người, đời này chẳng còn mong gì hơn) " - Thủy tinh đăng chi kim tuế đông phong vãn


"Thời gian vô tận, như dòng nước vô tình trôi qua, đao kiếm dù có sắc bén đến đâu cũng sẽ bị bào mòn thành một thanh sắt cùn khó có thể huy động, tình cảm một người dù có sâu sắc đến đâu, có năng lực vượt qua bao nhiêu năm tháng thì cũng sẽ bị tiêu mòn, bởi nó đã phải chống chọi với quá nhiều đau thương.
Một trái tim vốn dĩ còn đang cố gắng chống chọi kia, cuối cùng lại bị một câu nói bén nhọn đâm thành vỡ nát, cho dù còn có tình cảm, cũng đã vô lực tiếp tục như trước.
Đường đời nhiều lối đi, có duyên phận mới hội ngộ được bạn đường, nhưng đến cuối cùng lại lẻ loi độc hành, trên đường ngẫu nhiên nhìn thấy phong cảnh năm xưa, đẹp đến hoa hai mắt, lại vô lực lĩnh hội, nắm trong tay, có lẽ chỉ còn lại một chuôi kiếm lạnh như băng mà thôi." - Nhất thế vi nô



"Đông Đông, trong thế giới tình cảm, không có người chiếm thế thượng phong tuyệt đối, anh yêu em, cho nên mới sợ mất em." - Hạng gia đại thiếu


"Sinh mạng con người là một con sông dài có điểm kết thúc, điều chúng ta cần phải làm là tận lực để cho con sông đó trải qua thật nhiều địa phương xinh đẹp, nếu một ngày nào đó nước sông khô cạn, khi chúng ta nhớ lại những ngày tháng trước kia, cũng không có quá nhiều tiếc nuối."
- "Mỗi người đều có một mặt không muốn để người khác biết, mấu chốt là người đó nguyện ý để ai nhìn thấu mà thôi." - Vãn hồi


"Trong thế giới tình cảm, yêu một người trước không nhất định sẽ thua, nhưng đã định trước nhất định sẽ chịu dày vò."  


  "Thái tử, ta lặp lại, ta không phải Hiếu Hiền hoàng hậu, ta là Lĩnh Nam Vương. Nam nhân của ta muốn soán vị, bổn vương lấy mệnh giúp đỡ, tuyệt không hối hận." - Thiên Hoàng Quý Trụ



"Người bên cạnh bất luận như thế nào, ta cũng có thể không thèm quan tâm. Nhưng khổ sở tra tấn này, không thể là ngươi cho ta!". Một ngàn người vạn người có thể đối với y không tốt, không sao hết. Thế nhưng chỉ có một người, không thể đối với y không tốt. - Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Phản Diện



"Nếu là ta, tro cốt đưa rồi, người đó muốn nghiền xương thành tro hay rắc chơi thế nào chẳng được?"

"Tận mắt nhìn người mình yêu bị chà đạp lăng nhục, còn mình lại hoàn toàn bất lực. Ngươi hiểu rằng mình chẳng là cái gì, cũng như chẳng làm được gì, đây mới là chuyện đau đớn nhất trên đời này."

"Tử trận vì người là vinh quang chí cao vô thượng của ta."

"Ta còn người thương ở trên đời này."

"Ta muốn bảo vệ hắn."

"Ta nguyện vĩnh viễn không an nghỉ."

"Ta không cho hắn biết vì sao mình không đi là được. Ta cũng không cho hắn phát hiện ra ta bảo vệ hắn là được." - Thiên Quan Tứ Phúc _



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro