2
"Khoảng cách xa nhất trên thế giới không phải là sống hay chết, cũng không phải là tớ đứng đứng trước mặt cậu nhưng cậu không biết tớ yêu cậu...Mà là khoảng cách giữa khuy và lỗ khuy chỉ chưa tới một ngón tay, nhưng mặc cho bạn cố sức hít vào cỡ nào, quần vẫn cài không được."
"Trong đời người, họ sẽ cố quen thật nhiều bằng hữu, sau đó tạm biệt từng người từng người một."
"Là gay thì sao? Tại sao con người lại có thể tàn nhẫn, độc ác với nhau đến vậy? Cũng đều là cảm giác tim đập mạnh trước người mình coi là cả thế giới. Và kết thúc bằng việc đi ngủ mà trên môi vẫn còn nỡ nụ cười hạnh phúc."
"Thứ hắn muốn thực ra cũng chẳng nhiều, hắn chỉ muốn người đó cả đời ở bên mình, sùng bái mình, làm bữa sáng cho mình. Tất cả đều không cần quá miễn cưỡng, chỉ cần về già có thể làm bạn với nhau là đủ."
"Tên người đó và hắn không thể cùng xuất hiện trên tấm thiệp hồng, vậy thì cùng xuất hiện trên một tấm mộ bia, vậy cũng là một niềm hạnh phúc an ổn. Nhưng, người đó lại ra đi trước hắn mất rồi." - Quân Tử Chi Giao - Lam Lâm
" Chia tay thì chia tay, đồ đạc tiền bạc đều cho em hết, anh cái gì cũng không cần, chỉ cần khi đi em đừng quên mang theo anh là được" - Phù sinh lục ký -
"Thượng cùng Bích Lạc, hạ Hoàng Tuyền."
"Ta nói rồi , bất kể thứ gì , chỉ cần ngươi muốn , ta đều cho ngươi . Ngược lại , những gì ngươi không thích , vô luận là cái gì , ta cũng sẽ giúp ngươi loại trừ...Bao gồm cả ta" - Tam Thê Tứ Thiếp -
"Mười bảy tuổi, sơ ngộ dưới tán đào hoa... Nếu gặp nhau là khởi đầu bi kịch... Vậy thì kiếp trước, kết cục đau thương này đã được ấn định... Tình này, nếu có thể trở thành hoài niệm... Thì chỉ có ngươi, chính là số mệnh cả đời không đổi của ta." - Khuynh tẫn thiên hạ - Loạn thế phồn hoa -
"Ta yêu ngươi là chuyện tối tuyệt vọng. Tình yêu của chúng ta là loại tình yêu tuyệt vọng nhất. Ta chỉ khẩn cầu kiếp sau không nên lần nữa yêu ngươi." -Tuyệt Luyến -
"Yêu một người vốn là vô tội"
"Lòng người như cúc hoa của tiểu quan, hôm nay có thể nở rộ vì người này, hôm sau lại có thể hướng về người khác, thâm sâu khó dò!"
"Yêu cũng được, hận cũng được, cái khác cũng được, miễn là trong tim ngươi có ta"
"Ta muốn ở trong cung danh chính ngôn thuận xây một tòa cung điện cho ngươi! Ta muốn ngươi có thể theo ta được quần thần quỳ bái, Tứ Di kính sợ!! Ta không nghĩ lại nghe những Ngự Sử đó luôn miệng nói hợp tình hay hợp lý! Trẫm là Hoàng đế! Ta tân tân khổ khổ đi đến ngày hôm nay, vì cái gì chỉ một chuyện như vậy cũng không thể làm?! Nếu là như vậy, ngày đó vì sao không cùng ngươi đồng thời quy ẩn núi rừng, ít nhất sau trăm tuổi ta và ngươi còn có thể nằmchung một chỗ!!"
"Người ta nói trăm năm ngoái đầu lại nhìn nhau mới đổi được một kiếp kề vai. Vậy kiếp trước người ta phải cần bao nhiêu yêu thương quyến luyến mới được nhân duyên kiếp này?"
"Khoảng cách giữa chúng ta là 5 phút, tôi cảm thấy quá xa. Vậy nên hiện tại, tôi giao thời gian của mình cho cậu."
"Nước vốn không có gợn, dao động mà thành sóng; đá vốn không có lửa, đập vào nhau mà thành tia sáng. Thiên địa mang mang, được gặp một người, có gì mà không nỡ hy sinh! Thà làm ma dưới hoa cũng không làm kẻ bạc tình, mạng sống này, nếu như Người không cần thì để Người lót chân cũng tốt."
"Tình cảm dù thế nào cũng chỉ có một giới hạn. Chỉ một người ôm ấp, liệu có thể sưởi ấm nó được bao lâu? " - Tư Phàm -
"Thiên đàng cách địa ngục bao xa? Rất xa, xa tới mức khiến người thịt nát xương tan. Rất gần, gần đến nỗi chỉ cần một câu nói, liền để người từ thiên đàng rớt xuống địa ngục "
"Thứ gọi là tịch liêu, có khi sẽ đến mà không hề báo trước. đối với những người đã có thói quen một mình tồn tại thì cả đời cũng không cảm thấy tịch mịch. Nhưng nếu có một ngày, ngươi chợt phát hiện bản thân muốn ở bên cạnh một người khác, vậy khi ấy ngươi sẽ hiểu được thế nào là tịch liêu " - Tư đồ ngận suất - Hoàng Bán Tiên -
"Nam nhân cùng nam nhân nói ra cũng có chút buồn cười, nhưng hắn là người ta dùng cả tính mạng để yêu."
"Tôi vẫn luôn ở tại nơi cậu chỉ cần vươn tay ra là với tới được."
"Nguyện cùng quân triền miên, chí tử phương hưu."
"Ta nguyện vi kiếm, vĩnh hộ quân bên cạnh, thủ ngươi cả đời yên vui."
"Thức ăn không được ăn lung tung, vì sẽ đau bụng. Lời nói càng không được nói bừa bãi, bởi tim sẽ đau."
"Đối với một người tịch mịch mà nói, một chút ôn nhu, dù cho biết rõ không phải thật tâm, cũng sẽ nổi lên tâm tư tham luyến."
"Giang sơn này có ta thì sẽ có ngươi.Thịnh Thanh hai chữ mãi chẳng phân ly." - Thịnh Thế Thanh Phong -
"Đàn ông thích đàn ông, không nhất định phải là xinh đẹp đáng yêu, tính cách hấp dẫn mới là trọng yếu. Cậu đừng nghĩ chỉ cần thẳng thì vĩnh viễn sẽ không cong. Phải nhớ kỹ, trong lòng mỗi người, đều có Brokeback Mountain..."
"Bỉ Ngạn hoa...
Không có khởi đầu mà chỉ có kết thúc
Chia xa...Cách trở...
Nếu có lai sinh, hẹn ngươi kiếp sau...ta và ngươi sẽ lại tương phùng..."
"Đã từ rất lâu, chính là như vậy, yêu mến liền yêu mến, không vì điều gì, cũng không nghĩ còn có điều tốt hơn hay không. Bởi vì, yêu mến trên tất cả những thứ đó chính là tốt nhất, vĩnh viễn đều như vậy."
"Ngươi mới là thứ cả đời này, ta muốn nhất mà không dám muốn"
"Nếu như nhớ nhau, ngắm hồ thu un bóng trăng bất tận, cỏ lau trắng xóa mênh mông" - Kiêm Gia -
"Trời đất bao la, nới có ngươi chính là nhà của ta."
"Nếu đã tuyệt tình thì đừng cho ta lý do để hi vọng" - Xuy Sầu -
"Tình này đã đọng thành hồi ức. Chỉ là lúc đoa lòng ngẩn ngơ."
"Giữa hồ có bóng áo nâu hái sen bắt hồn ai giấu trong từng lớp lá."
"Bạch hạc lẻ bầy. Ở lại nhân gian. Theo người định giang sơn. Suốt kiếp chẳng kịp về thiên giới. Tuyết rơi, Bạch hạc không về trời. Mải bay theo bóng người đã khuất. Cánh mỏi rã rời."
"Năm năm, trái tim bất quá chỉ bằng nắm tay, hết lần này tới lần khác bị cái câu 'Vì sao ngươi không phải là hắn' nhồi đầy, ta quyết khoét nó đi, ngươi lại kiên trì không ngừng khắc vào. Đúng, ta không phải là Tắc Hân, Tắc Hân thiện lương, Tắc Hân nhân từ, Tắc Hân đã cự tuyệt ngươi. Ta là Tang Mạch, ta tàn độc, ta lãnh khốc, ta tội ác chồng chất. Ta lấy sự tàn khốc ác độc của ta để giành lấy thiên hạ cho ngươi, nhưng ngươi lại quay đầu đem Tắc Hân thiện lương nhân từ ra để so sánh với ta..."
"Lúc đầu là ai phóng đãng phong lưu vang danh thiên hạ ? Lúc đầu là ai cười híp đôi mắt xanh lam mà buông một câu hứng thú nhất thời ? Nhưng sau đó thì sao ? Mà lúc này thì sao ? Rốt cuộc thế nào là chân tình thế nào là giả dối ?
"Cái gọi là 'tình yêu', là khi nhìn thấy đối phương, điều đầu tiên bạn mong muốn không phải là cùng họ lên giường, chỉ đơn giản là cánh tay mở rộng, tâm tư cũng mở ra, muốn ôm lấy họ, dung chứa họ vào lòng."
"Thiên thư có viết : làm hoàng đế khó , làm minh quân càng khó, nhưng làm tiểu thụ mới là khó nhất."
"Yêu em và được em yêu chính là việc đắc ý nhất trong cuộc đời này của anh." - Tôi chỉ cần có em -
"Bởi vì tâm đã lạnh, cho nên sẽ không chờ đợi, bởi vì đã vứt bỏ, cho nên sẽ không nhớ mong."
"Có một số thứ đạt được quá mức dễ dàng, ai cũng không biết quý trọng, mất đi mới hiểu đc đối với mình rốt cuộc có bao nhiêu trọng yếu. Có một số thứ đạt đc quá mức khó khăn, cứ tưởng rằng trân quý vô cùng, chiếm được mới hiểu rõ, chẳng qua chỉ là rác rưởi."
"Tôi không trách anh, thật đấy. Chỉ là vô kế hối đa tình mà thôi."
"Yêu nhau, không hẳn là chung hưởng những khi vinh quang phồn thịnh, mà là, giữa tuyệt cảnh nương tựa vào nhau, trong hoạn nạn nâng nhau đứng dậy."
"Tình yêu không phải là dám hay không dám mà chỉ là muốn hay không muốn mà thôi."
"Vấn đề gì có thể giải quyết bằng tiền thì tuyệt đối không phải là vấn đề!"
"Đã yêu thì can đảm mà yêu , so đo tính toán làm gì."
"Ta là Thiên Tôn
Ngươi là Địa Tôn
Trời đất bao la
Duy nhã độc tôn" - Long đồ án-Nhĩ Nhã -
"Tang Mạch, chúng ta cược một ván nữa đi. Ta đem tất cả của ta ra cược, cược lấy yêu hận của ngươi..."
"Pháo hoa đẹp mấy rồi cũng tàn , tình người đẹp mấy cũng phải kết thúc."
"Chưa từng nói yêu em là tôi nói dối, bỏ lại em một mình là lỗi của tôi."
"Xin hãy tha thứ cho ta không đủ kiên cường, xin tha thứ cho ta đã làm ngươi thất vọng, sai lầm duy nhất của ngươi là ở chỗ đã yêu người không đáng để yêu."
"Có biết hay không anh trong lòng tôi vẫn chưa hề phai nhạt, một chút cũng không."
"Thiên trường địa cửu cũng đến lúc chia ly, duy chỉ tình yêu này trường tồn theo năm tháng."
"Tôi là người tha thiết mong anh hạnh phúc hơn bất kì ai, nhưng nghĩ đến hạnh phúc của anh không có phần mình vẫn cảm thấy rất đau."
"Ở sai lầm thời gian gặp gỡ đúng người, là một hồi đau lòng;
Ở đúng thời gian gặp gỡ sai lầm người, là một tiếng thở dài tức tưởi;
Ở đúng thời gian gặp gỡ đúng người, là cả đời hạnh phúc;
Ở sai lầm thời gian gặp được sai lầm người, là một đoạn hoang đường.
Buông tha cho một người thực yêu ngươi, cũng không thống khổ;
Buông tha cho một người ngươi thực yêu, mới là thống khổ;
Yêu say đắm một người không yêu ngươi, lại càng thống khổ.
Nếu là hữu duyên, thời gian, không gian cũng không là khoảng cách;
Nếu là vô duyên, cuối cùng gặp nhau cũng vô pháp hiểu ý.
Lấy việc không cần quá để ý, lại càng không nhu đi cưỡng cầu.
Khiến cho hết thảy tùy duyên đi.
Phận đời và phần tình cảm cũng không thoát khỏi cái vòng quanh quẩn của hai chữ duyên phận. Là ý trời là thời cơ hay thời điểm không đến được chỉ e vì duyên mỏng mà thôi."
"Không sợ lạnh giá, không sợ gian khổ, vượt qua hết thảy bi thương, chỉ nguyện cùng ngươi nắm tay ngược gió mà đi."
"Không lấy được nhau mùa hạ, ta sẽ lấy nhau mùa đông.
Không lấy được nhau thời trẻ, ta sẽ lấy nhau khi góa bụi về già."
"Hoa rơi vào nước, cũng vẫn là cánh bèo không gốc rễ, còn không bằng làm ngọn lửa ngoài đồng nội, dù là tự thiêu rụi bản thân, nhưng cũng thiêu cháy kẻ thù."
"Giữa biển người mênh mông tìm duy nhất một bóng hình trăm biến vạn hóa, bất giác ngoảnh đầu, người ở ngay đó, giữa chốn hoa đăng đã lụi tàn..."
"Chúng ta như chiếc kim đồng hồ chỉ 12 giờ 30 phút, quay lưng về phía nhau, mỗi người trông một hướng, từng bước từng bước đi trên con đường của riêng mình, không bao giờ quay lại."
"Quân sinh ta chưa sinh, ta sinh quân đã lão.
Ta hận quân sinh sớm, quân hận ta sinh muộn.
Quân sinh ta chưa sinh, ta sinh quân đã lão.
Hận không sinh đồng thời, ngày ngày cùng quân hảo."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro