Anh ở phía sau em.
"Anh đã tự nói với mình, nếu ba mươi phút em không mở cửa thì anh sẽ đi về , sau này không bao giờ gặp em nữa . Ba mươi phút không chung động tĩnh, anh lại nói cho em một tiếng nữa,kết quả em vẫn không mở cửa . Sau cùng anh nghĩ bảy năm anh còn chờ đợi được , vài tiếng đồng hồ có là gì. Nếu em không ra anh sẽ ở đây cả đêm , đợi đến sáng mai anh biến thành thịt đông em sẽ hối hận đến chết"
-NGÔ GIANG.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro