Buồn thôi, đừng khóc
Đã bao giờ bạn nếm thử nước mắt chưa? Nó mặn và chát lắm. Nó mặn vì chứa nặng quá nhiều tình nghĩa, nó chát, chát vì những đắng cay, những đau khổ. Mỗi giọt nước mắt lại là một câu chuyện, một kỷ niệm. Tuy nhỏ bé so với vũ trụ với đất trời, nhưng lại mang nặng suy nghĩ chất chứa của từng người, nó chứa đựng những tình cảm giữa người với người.
Dù cho lòng có nặng trĩu, dù cho có buồn biết bao nhiêu, và dù cho ta biết đôi khi khóc hết nước mắt sẽ thả hết nỗi lòng. Nhưng vẫn luôn tự nhủ rằng: "Buồn thôi, đừng Khóc".
Đôi khi nuốt nước mắt vào trong, không phải là yếu đuối không dám khóc. Mà là để ta có thể mạnh mẽ hơn, để cho người thấy ta trưởng thành hơn. Là để những lần sau, thay vì là những giọt nước mắt lăn dài trên má thì sẽ là nụ cười nhẹ trên đôi môi. Đời người ngắn lắm, nếu chỉ biết đếm những giọt nước mắt ta rơi thì ta đang bỏ lỡ nụ cười...Đừng ẩn mình trong góc tối, nghe những bài nhạc buồn. Vì những góc tối và những bài nhạc buồn sẽ chỉ làm con người ta trở lên yếu đuối khi những kỷ niệm ùa về. Hãy đến nơi có ánh nắng, nơi có gió. Hãy để ánh nắng gạt đi sự cô đơn, để cho gió mang đi những giọt nước mắt buồn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro