Lần đầu lên giường
Bầu trời LA có chút u tối.
Thành phố rực rỡ phồn hoa như vậy, khi mặt trời lặn lại có loại chán chường tịch mịch.
Giống như một khuôn măt tùy thời có thể dãn ra nở nụ cười trước mặt người khác, về nhà lại đối mặt một phòng lạnh tanh trống rỗng cùng tịch mịch.
"Tôi đi nhà vệ sinh một chút."
Đứng dậy rời đi không gian ngập đầy mùi thuốc lá cùng mập mờ khí tức dây dưa không rõ, tôi đi tới ngoài cửa để cho phổi hít thở thật tốt một chút. Quay đầu nhìn một thoáng quầy gay bar nổi tiếng này, cách một cánh cửa, những thứ thấy được chỉ là những người sống mơ mơ màng màng.
Một người đàn ông lộ cả bộ lông ngực trắng tới dựa vào hỏi tôi "Một mình à?", tôi mỉm cười lắc đầu một cái, hắn lầm bầm một câu, nhún nhún vai đi.
Cái này địa phương nổi lên là nơi ONS (one night stand) tụ tập, tất cả mọi người đều là thợ săn, tìm con mồi thích hợp, chọn người khác đồng thời cũng bị chọn, có thể chủ động đánh ra, cũng có quyền cự tuyệt. Ngươi tình ta nguyện trò chơi, không có ai nghiêm túc, cũng không cần nghiêm túc.
Vừa vặn giống nhau giường đều trống không mà thôi.
Mà tình cảm nghiêm túc có bao nhiêu tổn thương người, đại khái chỉ có người từng trải qua mới hiểu được.
Sau lần từ chối thứ mười hảo ý của một gã đàn ông tốt, tôi quyết định rời đi.
Xoay người đẩy mở cửa gỗ quầy rượu, tôi hướng chỗ ngồi lúc trước đi tới —— theo lễ phép, trước khi đi ít nhất nên lên tiếng chào hỏi.
Thời điểm thấy người đàn ông kia, hắn đang ngồi ở chỗ ngồi khi trước của tôi, cười uống rượu, ánh đèn sáng ngời đánh vào trên gò má góc cạnh rõ ràng của hắn, khiến cho tôi có một trận ảo giác hoảng hốt.
Hình dáng tương tự như vậy, trong nháy mắt đem tôi đóng đinh tại chỗ, cơ hồ quên mất hô hấp.
Tiểu Niệm... ?
Không biết ai nói một câu nói đùa, đám người đột nhiên nổ tung một trận cười lớn cắt đứt suy nghĩ có chút hỗn loạn của tôi, kéo tôi về thực tế.
Không phải, không phải Tiểu Niệm. Làm sao có thể sẽ là anh.
Lắc đầu tự giễu, tôi đi tới bên người đàn ông, cúi người gần sát lỗ tai hắn ——
"Phiền anh nhích qua một chút được không?"
Tôi quyết định bỏ ý tưởng rời đi.
Tốc độ đỏ lên của tai người đàn ông cũng mau như tốc độ hắn quay đầu, một khuôn mặt thuần phương Đông, so với gương mặt ôn nhu kia trong trí nhớ thì có đường nét kiên nghị hơn, ánh mắt cũng sắc bén hơn nhiều lắm.
Cách quá gần, hắn nhìn tôi, trong mắt lộ ra có hơi kinh ngạc. Tôi hướng hắn mỉm cười, sau đó ngồi dậy.
Hắn rất nhanh liền hiểu mình chiếm chỗ ngồi của tôi, liền cười nhích sang bên một chút, tôi liền ngồi ở bên người hắn.
Tướng mạo không tầm thường, quần áo khéo léo, nói năng hài hước, mùi nước hoa dễ chịu, người này có tất cả ưu thế của phái nam. Lúc giới thiệu lẫn nhau, tôi nói cho hắn tôi tên JACK, hắn trong mắt có loại hiểu sáng tỏ, sau đó cười cùng tôi cụng ly.
Thừa dịp uống rượu tôi giương mắt nhìn hắn, đúng lúc hắn cũng nhìn về phía tôi, đối mặt trong nháy mắt, tôi tựa như nhìn thấy con ngươi hắn lóe lên.
Buông xuống ly rượu, hắn cùng người ngoài nói chuyện phiếm, mà việc tôi có thể làm, cũng chỉ có một cái chớp mắt cũng không chớp nhìn chằm chằm mặt hắn.
Tôi biết như vậy rất không lễ phép, thế nhưng tôi không khống chế được mình.
Tựa hồ chú ý tới ánh mắt của tôi, hắn hơi nghiêng mặt sang bên, nâng lên lông mày nhìn tôi cười. Trong nụ cười có quá nhiều mập mờ, tôi không để ý tới, chỉ nhìn chằm chằm đầu tóc cắt tỉa cẩn thận của hắn, tay giống như ma vậy đưa ra.
"Tóc anh rũ xuống..."
Người đàn ông cứng đơ, không nhúc nhích mặc cho tôi vén lên mấy lọn tóc lòa xòa, vẻ mặt đờ đẫn cùng người kia càng có thêm mấy phần tương tự...
Thời điểm lúc tàn cuộc, hắn nhìn tôi một cái. Cái nhìn này bao hàm quá nhiều ý tứ không cần nói rõ.
Tôi nghĩ lúc này nếu như tôi cự tuyệt, hắn sẽ rất lịch sự rời đi.
Nhưng là tôi không muốn thả gương mặt này đi, vì vậy tôi hỏi: "Chúng ta đi nơi nào?"
Hắn trầm ổn lái xe, gò má đẹp mắt ở trong bóng đêm như ẩn như hiện. Hắn cũng không ngại tôi cố chấp nhìn chằm chằm mặt hắn, thỉnh thoảng hỏi tôi mấy vấn đề, tôi cũng rất thành thực trả lời.
Nhìn hắn hơi thở phào nhẹ nhõm, tôi liền biết tôi thông qua bài khảo hạch cơ bản, chen vào phạm vi cho phép của hắn.
Khác với người kia tuy biết điều nhưng lòng dạ không suy tính gì, người đàn ông trước mắt này, bên ngoài đều lộ ra khôn khéo, nhưng bất ngờ là không để cho người khác cảm giác được bất kỳ sự không thoải mái nào.
Vào phòng, hắn để cho tôi đi tắm trước. Đứng ở vòi hoa sen, nước ấm vỗ vào đầu để cho tim tôi vốn xao động cả đêm thoáng thanh tỉnh: Kha Lạc, chẳng qua là dáng dấp có chút giống mà thôi, mày bây giờ hối hận vẫn còn kịp.
...
Thời điểm đi ra phòng tắm, hắn đứng ở mép giường mỉm cười nhìn tôi, vì vậy một tia lý trí cuối cùng của tôi cũng bị khóe miệng độ cong quen thuộc của hắn lôi xé nát bấy.
Chỉ tối hôm nay, tôi chỉ cần một buổi tối.
Đến phiên hắn đi vào tắm.
Tôi an tĩnh ngồi ở mép giường, ánh mắt nhìn chằm chằm màn ảnh truyền hình không có bất kỳ hình ảnh, trong đầu những thứ kia đoạn phim như đèn kéo quân vậy chiếu qua lại. Những thứ kia ấm áp qua nhưng cuối cùng hóa thành tổn thương đau đớn, ở nơi này một đêm yên tĩnh mà mê mang, đột nhiên tập hợp lại, gay gắt đâm trúng trái tim tôi.
Thư Niệm, nói cho tôi làm như thế nào mới có thể quên anh...
Bên tai truyền tới tiếng rót rượu, chợt kéo tôi trở về thoát khỏi những suy nghĩ phiền loạn. Tôi quay đầu, nhìn thấy người đàn ông khoác áo choàng tắm không biết đã đi ra từ lúc nào, hắn cầm trong tay hai ly rượu chát, thấy tôi nhìn hắn, hắn mỉm cười hỏi: Thế nào?
Tôi rốt cuộc nghe thanh âm sợi dây lí trí đứt đoạn.
Thời điểm nhích lại gần môi hắn, tôi thấy được trong mắt hắn chợt lóe lên kinh ngạc, nhưng mà tôi không có tâm tư đi tìm tòi nghiên cứu thâm ý ánh mắt kia, hai cánh môi mỏng xinh đẹp của hắn khiến tôi không ngăn được ý muốn thân cận.
Lúc hôn lên, hai mắt người đàn ông hơi khép, vẻ mặt hắn cùng trong trí nhớ cặp mắt kinh hoảng thất thố trợn to của người kia thật bất đồng. Tôi rốt cuộc biết Tiểu Niệm cam tâm tình nguyện say mê nên là một loại thần thái như thế nào, nhưng chỉ có thể ở thấy ở trên mặt một người tương tự.
Thời điểm môi tách ra, người đàn ông thở hồng hộc, lộ ra một cổ hấp dẫn không cách nào nói rõ, như vậy khoảng cách gần đưa mắt nhìn, để cho tôi không nhịn được muốn hôn hắn.
Hạ thân tôi đã sớm có phản ứng, cùng hắn nơi đó cũng giống vậy hưng phấn sát chung một chỗ, có loại cảm giác vui vẻ khác thường.
Người đàn ông đề nghị uống chút rượu trước, tôi đứng dậy cầm lấy hai ly rượu hắn mới vừa rót để trên bàn, đưa cho hắn một ly, sau đó đem một ly khác cạn một hơi uống sạch.
Vẻ mặt có chút kinh ngạc của nam hắn khiến cho tôi hơi ngượng ngùng, ngay cả mình cũng không hiểu tại sao lại không kịp chờ đợi như vây. Người đàn ông này trên người có thứ gì đó dẫn dắt tôi, khiến tôi không ngừng muốn dựa vào hắn gần một chút. (thật ra là vì mày uống nhầm thuốc đó con ^^)
Kỹ xảo của hắn rất tốt, thủ pháp thuần thục, ngón tay thon dài như mang theo ma lực vậy, chỗ nào bị hắn sờ qua đều khiến tôi run lên. Phương diện tình dục tôi luôn luôn tiết chế, trừ phi lúc cần thiết phát tiết sinh lý, duy nhất nghiêm túc qua một lần nhưng là ký ức khó chịu như vậy... Cảm giác sung sướng khó nhịn giống như bây giờ vẫn là lần đầu tiên.
Trong lúc hôn, nắm tay người đàn ông đưa vào dưới gối, giống ảo thuật vậy móc ra áo mưa an toàn cùng chất bôi trơn. Không nghĩ tới hắn chuẩn bị chu đáo như vậy, cảm giác được quan tâm chiếu cố khiến lòng tôi ấm áp.
Tôi suy nghĩ loại chuyện này cũng không cần để cho hắn tự mình động thủ, tôi giơ tay lên nhận lấy những thứ đó, xoay mình đem áp người đàn ông xuống dưới thân, ngón tay dính bôi trơn đưa tới mông hắn tìm kiếm.
Thật chặt —— đây là ý niệm đầu tiên nảy ra trong đầu tôi. Theo tới là ôn nhuyễn cùng xúc cảm nóng bỏng, thật chặt hút từng đốt ngón tay tôi, để cho tôi kìm lòng không đặng lên tiếng rên rỉ: "Bên trong anh... Nóng quá..."
Bụng trở nên căng thẳng, cả người trên dưới có một luồng nhiệt nóng vô hình chạy tới chạy lui, khiến cho tôi cơ hồ không cầm được lý trí.
Khi thêm vào hai ngón tay nữa, tôi mới chú ý tới sắc mặt xanh mét của người đàn ông phía dưới.
Hay là làm đau hắn sao? Tôi ngừng ngón tay, có chút không xác định rõ hỏi hắn: "Không được sao?"
Nụ cười của người đàn ông nhìn rất gượng gạo, hắn dùng tiếng mẹ đẻ của chúng tôi nói cho tôi, hắn chỉ làm TOP.
Không khéo, tôi cũng vậy.
Giằng co một hồi, hắn cười buông lỏng thân thể, nụ cười kia mang một chút dung túng cùng cưng chìu chiếu vào trong mắt, tôi đột nhiên có chút hơi đau lòng.
Quá trình kế tiếp thuận lý thành chương. Phía sau người đàn ông là lần đầu tiên chịu đựng, tôi không ngừng nhắc nhở mình khống chế sức lực, nhưng cuối cùng vẫn làm thương tổn tới hắn. Tôi không biết mình là thế nào, như vậy lăn qua lộn lại dày vò trước chưa bao giờ có. Nhưng mà hướng về phía người đàn ông này, trong thân thể liền có vô số tế bào rêu rao muốn chiếm làm của riêng.
Chờ tôi rốt cuộc có thể ngừng lại, người đàn ông nhìn đã cực kỳ suy yếu.
Tôi ôm hắn, vuốt ve ngực hắn. Ngước mắt lên, đường nét quen thuộc lại phóng đại ở trước mắt. Tôi vô ý thức giơ tay lên lặp đi lặp lại vuốt ve gò má hắn.
Quá giống, thật quá giống.
Tôi cố chấp hỏi tên hắn, Lý Mạc Diên. Tôi sẽ nhớ, đây là cái tên của người có khuôn mặt tương tự người tôi yêu.
Tôi đem tên của tôi viết rõ ràng trong lòng bàn tay hắn. Chỉ cần nghĩ đến chủ nhân gương mặt này sẽ nhớ hai chữ đó, trong lòng có loại ngọt ngào đau nhức.
Hắn lại cười lên, nụ cười yếu ớt, nhưng vẫn là tùy tiện để cho tôi mất hồn phách.
Lúc ngủ, tôi đem mặt dán vào sau lưng hắn, từ phía sau ôm lấy hắn thật chặt, tư thế có chút ngây thơ, nhưng lại khiến tôi an tâm.
Mạc Diên, tối nay xin hãy thuộc về tôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro