8. Nổi tiếng trong một ngày
Bản tin thành phố
Vào lúc 20h53 tối qua, một vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng đã xảy ra trên giao lộ đường Lý Tự Trọng và Trần Phú. Xe chở khách 29 chỗ thuộc công ty Kim Linh va chạm vào taxi hãng Fast, ngay sau đó, xe khách tiếp tục mất lái đâm vào nhà hàng bên đường gây nên hoả hoạn. Nguyên nhân cháy được xác định do nổ bình ga.
Tổng số người thiệt mạng là 36, bao gồm 2 người trên taxi (tài xế và khách), 15 người trên xe khách và 19 người trong nhà hàng.
---
_ Trời ạ, vụ lớn như vầy hình như cũng mười năm rồi mới có
_ Cứu hỏa làm ăn kiểu mẹ gì vậy? Sao để cháy biết bao lâu mới tới?
___ Thứ óc chó
___ Chỉ biết nằm nhà sủa
_ Đi ăn mà cũng bị tai nạn, đúng là số
_ Hèn chi hôm qua nghe còi hú quá trời
_ Năm nay năm gì mà xui vậy
----
- Chủ nhân, chủ nhân
Dưới cái lay nhẹ của Hà, Lương tỉnh lại. Hôm qua ngủ quá trễ, lại có nằm mơ, thành ra sáng dậy không nổi.
- Hôm nay ngài có tiết sáng. Nô đã làm xong bữa sáng, ngài mang đi học sẽ không bị trễ.
Hà vừa nói vừa xuống gác, Lương cào tóc, cũng xuống thay đồ.
Chủ nhân hôm qua hẳn rất mệt mỏi, tựa luôn cả người vào lưng hắn. Hà vừa lái xe vừa nghĩ. Hai thế giới nếu có điểm giống nhau, thì chính là y giả nơi nào cũng đem mình bận đến rã rời.
Mặc dù y sư ở chỗ kia có địa vị cực kỳ cao quý, được dành sự tôn trọng hơn hẳn nơi này. Thì cốt lõi vẫn là cứu người rồi đem mình mệt đến thê thảm.
Chủ nhân của hắn mới chỉ là y sư tập sự, nhưng cũng ôm hết việc để đầu tắt mặt tối. Y sư chính là dư dả thiện tâm, mà thứ này, ảnh vệ như hắn định sẵn là không có. Vì người không liên quan mà hao tốn năng lượng là không đáng. Tất cả năng lượng phải dùng để phục vụ chủ nhân, không được phí phạm. Chủ nhân là y sư, có thiện tâm, việc hắn cần bảo vệ duy trì cái thiện tâm này cho ngài.
Lương mang hộp đồ ăn tới giảng đường thì tỉnh ngủ. Trong lớp vắng tanh, vì vậy cậu xách nó ra khu ghế đá của trường, ăn hết rồi mới vào. Hôm nay là súp thanh cua thịt băm, ấm áp lại ngòn ngọt, vô cùng dễ chịu.
Vào lớp, thấy bảy tám đôi mắt xẹt xẹt bắn về phía này, mặt Lương đầy dấu chấm hỏi.
- Lương, mày lên báo kìa
- Hình ảnh cậu sinh viên vội uống nước sau khi giúp đỡ lực lượng chức năng, ghê ghê
- Có người xin info mày kìa, cho hem?
- Đi tòn ten với con nào mà giờ đó còn ngoài đường vậy cu?
- Thằng nào mới đúng.
- Nổi tiếng rồi đừng quên anh em nha.
Một số bạn bè có chút thân với Lương, mỗi người bơm một câu. Giờ thì người chưa biết cũng biết, cả lớp ồn ào, đến khi giảng viên vào lớp mới ngưng lại.
---
Khu biệt thự cao cấp, tuy nằm trong lòng thành phố tấc đất tấc vàng, nhà ở đây vẫn rộng rãi, mỗi căn cách nhau thật xa, sân vườn cây cảnh hòn non bộ... Chỉ hiện lên một chữ "Giàu".
Bên trong,
- Ông, con nó biết sai rồi, ông cho nó đứng lên đi, nó quỳ từ hôm qua tới giờ, không ăn không uống, khắp xỉu tới nơi rồi kìa...
- Xỉu? Xỉu cũng tỉnh dậy quỳ tiếp. Con bà thì sắp xỉu thôi, con người ta thì chết rồi kia kìa.
Trong phòng đọc sách, một phụ nữ trung niên ăn mặc sang trọng ôm cánh tay mà xin cho thằng con cưng của mình, lại bị chồng gạt phăng, bà cũng không dám nói thêm nữa, nhưng người chủ gia đình này chỉ cần một cái kíp nhỏ, lập tức bùng nổ, xách cái máy tính bảng ra phòng khách, quăng vô mặt thằng con.
- Mày coi mày gây ra chuyện gì. Nguyên cái họ này tới đời mày mới có được tư cách để học võ. Bỏ ra bao nhiêu tài nguyên đầu tư cho mày, để bây giờ mày đi gây chuyện?
Con trai ông chỉ cúi đầu, xem trên màn hình máy tính bảng, là bài báo về tai nạn hôm qua, nhưng giao diện rất khác, còn có chi tiết camera lưu lại: Hai bóng người đánh nhau, một người bị đánh bay đâm vào xe khách khiến tài xế bị thương, tiếp đến mới đụng vào taxi, gây ra tai nạn thảm khốc.
- Thằng Tiến của nhà họ Lưu đó với mày là cùng đẳng cấp sao? Mày đi so đo với nó làm gì? Ba mươi sáu mạng người, đây là bao nhiêu nghiệp mày có biết không hả?
- Bà tránh ra, nó là bị bà chiều mới ra như vầy. Phía trên đã truyền công văn xuống hủy bỏ quyền dự thi của nó rồi.
- Hả??
Thanh niên vẫn im lặng lúc này mới có phản ứng, anh ta ngạc nhiên nhìn lên, như không tin lỗ tai mình.
- Hả cái gì? Quyền dự thi của mày bị hủy bỏ, cái nhà này mất cơ hội vươn lên rồi, mày hài lòng chưa?
Người đàn ông trung niên bực bội nạt, cũng không lấy lại máy tính bảng, quay trở về phòng.
- Mày quỳ đó, quỳ đủ mười ngày cho tao, không có chết được đâu.
---
[Sự chú ý của tui đã va vào khuôn mặt bạn này, nhìn lem luốc nhưng đẹp trai là không thể che giấu, ai biết người đó hãy cho xin info. Hãy để tui hậu tạ tấm lòng lương thiện kia bằng tấm thân ngà ngọc]
_ Áo thun đó là đồng phục trường Tây Thành, tui chỉ biết vậy thôi
_ T có info đây nhưng đừng hòng được biết
___ Giấu info là một tội ác không thể tha thứ.
___ Đề nghị trói lên giàn hoả thiêu
_ Tui thấy anh cứu hoả ngồi cạnh đẹp trai hơn mà, có vị đàn ông, thôi các thím cứ me chàng sinh viên đi, anh cứu hoả là của tui
___ Không, anh ấy là của tui
___ Hóa ra cũng có người thấy giống tui, chúng ta cạnh tranh đi
[Nam sinh viên trường y Tây Thành uống vội nước suối rồi tiếp tục giúp đỡ, vẻ đẹp của thiên sứ áo trắng đã xuất hiện ngay từ khi bắt đầu học tập]
_ Bạn này là Ngọc Lương lớp Đa Khoa khóa 53 thì phải, có lần đánh cờ chung
___ Các chị em, info đây rồi!!!
_ Thanh niên bây giờ phải vậy mới tốt
_ Ra facebook rồi đây, Mấy Khúc Sơn Hà, nghe là biết đẹp trai rồi.
___ [Ảnh] Đẹp trai quá!!! 😍
___ Hóa ra là chuyển giới
___ Mlem mlem
___ Yêu một người không phải vì giới tính
___ Mà chỉ cần người đó đẹp trai
___ Tui là trai nhưng cũng đổ bạn này rồi, làm sao đây?
___ Chơi bê đê luôn
-----
Trở thành trung tâm của vòng xoáy, Lương bắt đầu sâu sắc cảm nhận được sự lợi hại của cư dân mạng. Chỉ trong vòng một buổi sáng. Thông tin của mình bị tìm ra gần như toàn bộ, dấu vết của mình trên mọi diễn đàn đều bị lần theo.
Giao diện lời mời kết bạn luôn trong trạng thái 99+, số lượt theo dõi tăng lên đến gần 70 000, và vẫn đang tăng, mới hôm qua chỉ có 412.
Và vì trang cá nhân để trạng thái công khai, cho nên...
Mấy Khúc Sơn Hà:
[Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu
Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi.
Say nằm chiến trường, anh chớ cười
Xưa nay chinh chiến mấy ai trở về.]
_ Đã đẹp trai lại còn thích thơ văn
_ Sẽ trở về, trở về cưới em đó anh
_ ...
Mấy Khúc Sơn Hà:
[Tại hạ tên gọi Ngọc Lương, ngọc khí ngọc, lương đống Lương. Tại gia là trưởng tử, có thể gọi Phạm đại lang. Bấm tay một chút, cô nương ngũ hành thiếu tại hạ. Đến, chúng ta cùng nói chuyện nhân sinh]
_ Đã đẹp trai lại còn vui tính
_ Thính này ai chịu cho nổi anh ơi
_ Em ơi lái máy bay không?
Mấy Khúc Sơn Hà:
[Mấy ngày nay cứ thèm đùi gà kinh khủng, ăn đến hết cmn tiền nhưng vẫn thèm]
_ Thấy cưng ghê
_ Về với em, ăn gì em nuôi anh ơi
Rồi...
[Tổng hợp status vô cùng hay của bạn trans trường Tây Thành]
[Quá trinh từ một cô gái thành soái ca của bạn sinh viên Tây Thành]
Nhóm Transgender VN:
[Thêm một niềm tự hào cho chúng ta]
_ Bạn này là khách quen mua sịp của t nè
___ Mạn phép hỏi size
_ Lần này tụi mình nở mày nở mặt
...
...
Anh đây thành hot face rồi, Lương thật sự muốn chống nạnh ngửa mặt lên trời mà cười to ba tiếng.
Tất nhiên cũng có một số bình luận và bài viết trái chiều, nhưng mặc kệ, chấp làm chi hớ hớ.
Những lúc thế này, ta nên tém tém lại, trở thành một mỹ nam tĩnh lặng.
Điện thoại reo, màn hình hiển thị [Mẫu Thân Đại Nhân]
- Alô má.
- Hôm qua con làm gì mà giờ đó còn ở ngoài?
- Dạ, con đi hiến máu, xong đi ngang qua thấy có người kêu thì vô phụ thôi.
- Lần sau thấy mấy vụ đó thì tránh xa ra, má cũng không cần con được người ta khen, lỡ như xảy ra chuyện gì thì khổ chỉ có gia đình mình thôi con.
- Dạ, con biết rồi.
Bên kia đầu dây căn dặn vài điều nữa rồi cúp máy, Lương từ đầu đến cuối chỉ gật đầu thưa dạ, cũng không nhiều lời.
Bởi vì cậu biết, má ngoài miệng thì trách, trong lòng thì chắc đã tự hào đến mức đem đi kể khắp cơ quan rồi.
Từ lúc sinh ra đến giờ, chỉ duy nhất chuyện giới tính của cậu là khiến má buồn, còn lại đều không thể chê đi đâu được.
Buổi chiều tiết khá sớm, Hà mang cơm đến trường cho Lương, lặng yên ngồi đợi chủ nhân ăn xong, xếp hộp rồi trở về. Lương tìm một giảng đường trống, chui vào, nhắm mắt nghỉ ngơi. Trên mạng ầm ầm dậy sóng, chứ đời thường thì vẫn tiếp diễn thôi.
----
Vất vả lê lết xong tiết chiều, ra công viên trường chạy bền thể lực, ánh mắt tập trung trên người mình hôm nay tăng gấp ba, chậc.
Đến giờ, Hà liền đúng hẹn chạy tới, đưa Lương về nhà, nấu ăn.
Ăn cơm, tu luyện, học bài, đi ng...
- Ngươi làm gì?
Thằng nhóc này, hôm nay sao lại bò qua chỗ ngủ của mình?
- Chủ nhân, hãy để nô hầu hạ ngài.
Hà quỳ ở đó, đầu ngẩng lên, tay đặt trên đầu gối, căng thẳng nắm chặt.
Gương mặt vô cùng đẹp mắt của hắn tràn đầy khẩn trương.
Sóng mắt dạt dào, môi mỏng bất an.
Lương nuốt nước miếng đánh ực.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro