Chương 2 : Shared Memories
Chuyến đi đến Cung điện Winglord thật tẻ nhạt; nó luôn như vậy, trong mắt Soundwave. Vos được tạo ra cho các Seeker, nhưng quan trọng hơn nó được chế tạo bởi chính chúng, vì vậy một số sự chú ý đến các sắc thái di chuyển trên mặt đất đã…bị bỏ qua.
Điều đó đồng nghĩa với việc: giao thông thật khốn khổ.
Megatron và Soundwave ngồi cạnh nhau trong một cổ xe ngựa dành cho bốn mech khi giao thông tắc nghẽn bên ngoài cổng thành phố. Phía trên, máy bay phản lực, máy bay tìm kiếm, máy bay trực thăng và máy bay đủ loại bay vút lên bãi đáp, mỗi chiếc đều được chế tạo riêng để phù hợp với nhu cầu của mình. Có vẻ như Starscream đã thành công tạo ra một cuộc sống xa hoa cho những người thợ máy đủ khả năng sống ở đây.
Megatron càu nhàu : “Với sự ưu tiên rõ ràng như vậy đối với khung giờ bay, ta đã nghĩ sẽ có ít giao thông trên mặt đất hơn”.
“Vos: là một thành phố tuyệt đẹp, với các sự kiện nổi tiếng và điểm nghỉ dưỡng được đánh giá cao,” Soundwave lưu ý “Mecha: tới Vos tìm cơ hội”.
“Có thể nói là một cơ hội để mọc lên đôi cánh của chính họ”. Megatron thở dài, sự hiểu biết thầm lặng bao trùm cả hai.
Khi họ qua cổng, hành trình đến những ngọn tháp rực rỡ của cung điện trôi qua nhanh chóng; có vẻ như cả hai không phải là cặp đôi đầu tiên đến dự lễ kết hôn. Mặc dù đôi cánh của Starscream giật lên rõ ràng khi nhìn thấy huy hiệu hoàng gia Tarnian được trang trí bên hông cửa xe ngựa.
Cửa vừa được mở Starscream liền rít lên" Ngươi đang làm gì ở đây vậy?!".
“Có phải thư trả lời của ta đã bị lạc giữa biển người quan tâm đến lễ kết hôn của ngươi không, Starscream? Tiếc thật đấy”. Megatron bước ra, đưa tay cho Soundwave nắm lấy. “Mà...sự thiếu hiểu biết của ngươi lại khiến ta càng háo hức được chính thức giới thiệu ngươi với bạn đồng hành của mình hơn”.
“Sao cơ—..ngươi đùa à ?” Starscream chế nhạo, trừng mắt nhìn họ với hai tay đặt chắc chắn trên hông “Ta yêu cầu tất cả những người tham dự mang theo bạn đời chứ không phải chó cưng của họ”.
“Nếu ngươi đọc thư ta gửi, ngươi sẽ biết điều đó không đúng”. Megatron sửa lại, kéo Soundwave lại gần khi bước xuống xe; cửa của nó tự đóng và chiếc xe bay đến kho chứa đồ “Soundwave là bạn đời của ta”.
“Ngươi chưa bao giờ là một kẻ nói dối tài năng, Megatron hùng mạnh ạ” Starscream lần nữa chế nhạo khoanh tay trước ngực “Ta sẽ vạch trần vở kịch của ngươi và đuổi ngươi ra khỏi thành phố của ta ngay lập tức !!”.
“Starscream: sẽ thấy việc tìm kiếm bằng chứng là một nỗ lực khó khăn” Soundwave châm biếm, xóa đường dây liên lạc cũ và gửi cho anh ta một gói dữ liệu.
Starscream cau mày, dần dần nỗi kinh hoàng lộ rõ trên nét mặt “Dữ liệu khai báo chính thức?! Được công nhận bởi Thành phố Iacon và Thủ tướng của nó?! Không thể nào!".
Máy bay phản lực run rẩy. Môi Megatron cong lên thành một nụ cười ranh mãnh.
"Làm sao chuyện này có thể?". Anh ta hét lên, thu hút sự chú ý của tàu con thoi lớn màu trắng đứng gần cửa vào cung điện. “Ngươi đã luôn độc thân mà...sao lại-...".
“Trước khi ta lên ngôi thì đúng là vậy” Megatron đồng ý “Nhưng Soundwave và ta đã đồng ý rằng đây là thời điểm thích hợp để công khai mối quan hệ này”.
Môi Starscream cong lên kinh tởm; Anh ta lắc đầu “Ta không tin ngươi chút nào. Nói dối là một chuyện, Megatron, nhưng lại sử dụng Soundwave tội nghiệp như một phương tiện để đạt được mục đích nhỏ mọn của mình ư? Ngay cả ta cũng sẽ không dùng cái trò bẩn thỉu này đâu”.
“Starscream: lại bị tuột dốc, trở nên kém hơn..” Soundwave xen vào “Là một phần của kế hoạch đảo chính số 3,452—...”
"Đủ rồi! Megatron, nói thật đi, ngươi tới đây có mục đích gì?" Starscream trừng mắt, đôi cánh vỗ lên xuống thể hiện rõ sự khó chịu" Muốn phá đám hôn lễ của ta sao?".
“Ta có cần nhắc cho ngươi nhớ rằng chính ngươi là người đã mời ta tới không ?” Megatron thách thức tiến lên, gần như sẵn sằng tặng cho Starcream một cú đấm.
"Star's? Có chuyện gì vậy?".
Con robot lớn đang xử lý những vị khách khác ở ngưỡng cửa (Skyfire) đã tiến tới chỗ họ và nhìn hai bên một cách lo lắng.
Starscream không hề lùi lại; thay vào đó, anh ta dùng 1 ngón tay nâng cằm Megatron “Ta biết ngươi đang diễn kịch, Megatron. Và ta sẽ tìm cách vạch trần nó, biến ngươi thành trò cười cho toàn thể Cybertron rồi đá ngươi về nhà để tự đắm mình trong xấu hổ vì đã phạm sai lầm khi cố gắng qua mặt ta. Đi nào, Skyfire. Chúng ta có những cặp đôi thực sự để hòa nhập".
Seeker quay gót tiến về phía cặp đôi đang đến tiếp theo—Soundwave nhận ra họ là Drift và Ratchet từ Vương quốc Pha lê. Trong một giây ngắn ngủi Starscream điều chỉnh lại tư thế của mình, nở một nụ cười rạng rỡ, chào cả hai bằng cái bắt tay thân thiện.
“Tôi xin lỗi. Chắc vì bận rộn quá nên em ấy trở nên căng thẳng” Skyfire cúi đầu, tuy nhiên giọng điệu ngắn gọn của hắn ta không bị mất đi trên Soundwave. Người máy này cũng không tin họ...“Tôi không nghĩ mình đã chào hai người đúng cách. Lord Megatron, ngài nói đây là…?”.
“Soundwave - bạn đời của ta” Megatron đáp một cách tự hào, chỉ riêng âm sắc của nó cũng đủ khiến các mạch điện trong Soundwave tăng tốc “Ta đã luôn giữ bí mật về mối quan hệ này, nhưng ta sẽ không bỏ lỡ lễ kết hôn của người hầu cận trước đây đối với thế giới. Vì vậy, chúng ta cũng quyết định công khai”.
"Là vậy sao?" Skyfire liếc nhìn hai người “Chà, rất vui được gặp cậu Soundwave”.
“Tôi cũng thế” Soundwave hơi cúi đầu đáp lại. Anh tự hỏi, liệu mình có nên cư xử bình thường hơn với các hoàng gia khác thay vì cư xử theo thói quen với tư cách là một người hầu hay không.
“Nhân viên cung điện sẽ mang đồ đạc của ngài đến nơi đã chuẩn bị sẵn — mỗi cặp được cung cấp một phòng trong khuôn viên ở tòa tháp riêng nhìn ra khu vườn pha lê. Trong lúc chờ đợi, chúng tôi đang tập hợp mọi người đến phòng ăn để dùng bữa tối đầu tiên của buổi lễ. Starscream và ta sẽ tham gia cùng các ngài ở đó—chỉ cần vào trong sẽ có người hướng dẫn”.
“Cảm ơn, Skyfire. Và xin chúc mừng hai người” Megatron gật đầu nhẹ với chú rể rồi đưa cánh tay cho Soundwave khoác lấy.
Soundwave nuốt khan, biết ơn vì tấm che mặt dư sức bảo vệ anh khỏi những ánh mắt nghi ngờ bên ngoài. Nhẹ trượt cánh tay mình dưới cánh tay của Megatron, họ bước qua sảnh cung điện, đi sau
nhân viên chỉ lối.
Sự trải dài thậm chí không thể mô tả được độ rộng lớn của Cung điện Winglord. Đá cẩm thạch trắng xoắn quanh mình thành những bím tóc thanh lịch dài tới trần nhà. Cách đó hàng ki lô mét, nó được trang trí bằng những tấm kính màu được đổ cẩn thận.
Khung cảnh mô tả một trận chiến giữa những Seeker, tất cả đều tranh giành Vương miện Vos vinh quang, thứ trao quyền cai trị thành phố nhưng cũng nâng cao sức mạnh phép thuật của người đeo—theo truyền thuyết kể thì là như vậy.....
Trên cửa sổ hướng về phía bắc là một Starscream bằng kính màu, đội vương miện trên đầu và mặc chiếc áo choàng tím cuồn cuộn khi các Seeker khác cúi đầu dưới chân anh ta.
“Ta nghĩ ở đây Starcream không còn gì gọi là khiêm tốn nữa rồi”. Megatron nói thẳng. Vai của Soundwave rung lên trong một tiếng cười thầm lặng.
Mặc dù đồ trang trí hơi bị thừa thãi nhưng cung điện vẫn lộng lẫy; Soundwave cố gắng không quá say mê với vẻ đẹp của nó, chuyển sự chú ý của mình sang những người tham dự. Anh lại nhìn thấy Drift và Ratchet, lần này họ đang ngồi tay trong tay; say đắm nhìn đối phương kể lại một câu chuyện chưa từng nghe với Optimus Prime của Iacon và cộng sự của anh ta.
Bên cạnh họ là Chủ tịch của Caminus - Windblade, người đang tựa đầu vào vai hôn thê Chromia. Còn có Thái tử của Nyon, Rodimus cùng hiệp sĩ Ultra Magnus yêu quý của cậu ấy góp mặt.
Tất cả các cặp đôi tham dự đều ngồi quanh bàn với Skyfire và Starscream ở trung tâm, nó làm Soundwave nhớ lại truyền thống của Altihexian.
Bởi vì rất nhiều vị khách phải di chuyển một quãng đường xa để đến được thành phố Cybertron, nên đêm đầu tiên của lễ kết hôn thường không được trải qua cùng nhau.
Tuy nhiên, ở Altihex, bữa tối đầu tiên đã trở nên phổ biến như một cách để các vị khách hoàng gia chiêu đãi lẫn nhau và trở thành một đại gia đình gắn bó.
Các nghi lễ liên hợp của người Altihexian thường nhỏ, riêng tư - trái ngược hoàn toàn với những gì Starscream mong muốn. Nên Soundwave nghĩ...có thể Starscream đã coi hầu hết các mech ở trên bàn này là gia đình của chính mình.
Cũng có một chút...ngọt ngào thật đấy, nhất là cách họ cười nói vui vẻ với nhau....
-
Soundwave và Megatron ngồi xuống đối diện với Skywarp cùng Thundercracker ở cuối bàn, cách chàng dâu chú rể một khoảng khá xa.
Anh thấy điều này thật may mắn và lơ đãng tự hỏi liệu các nhân viên có biết gì về thù oán giữa Megatron và Starscream hay không.
Soundwave nghĩ chắc đã có ai đó nhận được thư từ mình gửi vậy nên chỗ ngồi trên bàn mới được đánh dấu bằng tên rõ ràng, chữ viết cũng khá đẹp nữa.
Khi tất cả đã ổn định, Chủ nhà liền ra hiệu cho nhân viên bắt đầu dọn lên món đầu tiên.
“Kính thưa các vị khách” Starscream chắp hai tay lại, mỉm cười bẽn lẽn với những người máy xung quanh “Ta rất vui vì mọi người đã đến đây. Ta nghĩ các bạn cũng nên kể cho nhau nghe về câu chuyện tình yêu của chính mình chứ nhỉ—...để xây dựng một tình bạn thân thiết đẹp đẽ cho tất cả chúng ta. Mọi người thấy sao?”.
................
[[Vậy ra là một cuộc thi kể chuyện]] Soundwave giật mình trước tông giọng trầm của Megatron phát lên trong đầu: một cuộc liên lạc riêng tư. [[Đó là một cái bẫy. Chúng ta không có thời gian để bịa ra câu chuyện nào cả]].
[[Bất kì câu chuyện nào ngài nghĩ ra lúc này ta sẽ ghi nhớ nó, thưa bệ hạ]].
“Cái này là ý tưởng của cậu à Screamer” Skywarp cười khúc khích, Thundercracker đánh vào cánh tay trên của anh ta hú theo "Đúng rồi! Starscream đâu có vui tính đến mức kể những câu chuyện hấp dẫn về cậu ấy và Skyfire”.
“Tôi rất vui tính nhé - đủ đa cảm để kể cho các cậu nghe về câu chuyện tình đáng yêu của mình!” Starscream đáp lại, khoanh tay trước ngực khi món đầu tiên được đặt lên bàn.
Một món salad tinh tế được làm từ những lát năng lượng giòn, rưới dầu và phủ kim loại quý nghiền nát bên trên.
“Vậy thì kể đi” Skywarp thách thức.
“Nếu tôi kể trước thì còn gì thú vị nữa?” Starscream châm biếm, nhắm thẳng cụm từ cuối cùng của mình vào Megatron “Vì vậy, tốt nhất nên để người khác bắt đầu”.
“ Hm..Tôi luôn tò mò về chuyện của hai người...” Skyfire nói, quay mặt sang Drift và Ratchet. “Thật sự ban đầu tôi không nghĩ cả hai sẽ trở thành một cặp đâu”.
Drift cười nhẹ “Chắc chắn rồi ? Tôi cũng chưa bao giờ nghĩ mình sẽ trở thành thủ lĩnh của Crystal City”. Nói xong, người máy Samurai liền trở nên đăm chiêu. “Ratchet lúc nào quan tâm đến tôi. Em ấy là một thầy thuốc lang thang, còn tôi là một tên lính đánh thuê không có nhà, nên đương nhiên con đường của chúng tôi thường xuyên giao nhau trước khi tôi định cư ở nơi đang ở hiện tại. Tuy nhiên, tôi vẫn nhớ lời cầu hôn của em ấy dành cho mình như mới ngày hôm qua. Em ấy đưa tôi đi dạo trong một khu rừng ở ngoại ô thành phố, và cuối cùng chúng tôi đến một ngọn đồi nhìn ra nơi tôi cai trị”.
Drift mỉm cười, đặt tay lên ngực trái của mình “Xong em ấy nhìn tôi và nói Em đã tìm thấy anh như một sự sắp đặt trước của Primus-... rồi bàn tay của Adaptus đã hướng dẫn em—....”.
“ Ahp-up-up...múa mép vừa thôi cha !”Ratchet đưa tay bịt miệng Drift “Nó làm gì sến sẩm đến thế. Ban đầu là chúng ta đi dã ngoại, và chính anh suýt đánh rơi chiếc nhẫn của em xuống sông đó, anh đã nhìn thấy nó trước khi em có thể mở lời rồi”.
Drift bĩu môi cạy tay Ratchet ra khỏi miệng “Ôi, đừng vậy chứ, Ratty! Anh đã cố trình bày nó thật hay trước đám đông mà, với lại hôm đó anh cũng mang theo chiếc nhẫn của mình chứ bộ, xém chút là nó hòa tan trong mấy chiếc bánh năng lượng của chúng ta luôn rồi".
Ratchet bật cười, sự yêu chiều hiện đầy trong đáy mắt. “Nếu không phải vì sự cố bất ngờ khiến chúng ta đánh rơi hết đồ đạc thì có lẽ chúng ta đã có một câu chuyện hay hơn để kể”.
“Cho dù câu chuyện đó có như thế nào thì cũng rất đáng để kể ra, Ratchet ạ ” Optimus an ủi, nở một nụ cười nhẹ nhàng. “Tôi thích câu chuyện của hai cậu”.
“Ừ, thật ngọt ngào,” Starscream tạm khen cho có. Anh ta kiểm tra móng vuốt của mình, sau đó đưa mắt nhìn qua bàn khách - trong trường hợp này là đối thủ cạnh tranh của anh ta “Nhưng làm sao ngọt ngào bằng lần em cứu anh khỏi những loài thực vật độc hại, đúng không, Skyfire?”.
"Phải....Đó đúng là câu chuyện ngọt ngào nhất” Skyfire cười lớn hai má đỏ bừng. “Em đã triệu hồi một loại sức mạnh được cung cấp bởi adrenaline và bế anh ra khỏi đầm lầy để đưa anh đến nơi an toàn. Lúc đó em còn nghĩ anh bất tỉnh vì kiệt sức mà lo lắng biết bao, thật đáng yêu—...“.
“Được rồi, vâng, mọi người hiểu rồi !” Starscream vội ngắt ngang, gương mặt đỏ bừng vì xấu hổ. Skyfire chỉ mỉm cười đầy hiểu biết với bạn đời khi anh ta chỉ vào Thundercracker và Skywarp, những người đang ngồi đối diện họ. “Đến lượt hai cậu rồi đó!”.
Skywarp đang ăn dở bị gọi liền ngơ ngác làm rớt chiếc muỗng xuống bàn “Hm? Tôi làm gì sai à? ”.
“Không, không, 'Warp, cậu ấy muốn nghe chuyện của chúng ta" Thundercracker hắng giọng “May mắn thay, tôi đã chuẩn bị sẵn cho việc này, cậu cứ ăn đi. E hèm—...".
“Kể câu chuyện có thật nhé, Thundercracker ” Starscream nhắc nhở.
"Đây là thật nhé! Tôi sẽ kể cho các cậu nghe về chuyện tình của chúng tôi!” Máy bay xanh gắt gỏng “ Hôm đó là một đêm giông gió, trên trời còn có bão, cơn bão đã hoành hành khắp Vos được mấy ngày liền. Mọi chuyến bay đều bị quãng lại, theo lệnh của Screamer, Skywarp và tôi đang làm nhiệm vụ tuần tra để đảm bảo không có bất kì Seeker nào bị bỏ xót bên ngoài”.
“Cậu lượn trên trời giữa lúc bão, mặc dù biết nó rất nguy hiểm ư?” Chromia chòm người về phía trước phấn khích, phớt lờ phần còn lại của món salad. “Nếu lỡ bị thương thì sao?”.
“Này, này, đừng ngắt lời tôi chứ” Thundercracker cười toe toét. “Thật là khó chịu. Tôi đang nói về gió, mưa, sấm sét, toàn bộ vấn đề. Tuy nhiên, cậu biết đấy. Chúng tôi có thể dễ dàng tránh được những nguy hiểm đó. Nhỉ, Skywarp?”.
"Vâng! Ý tôi là, tên cậu ấy là Thundercracker—..cậu ấy có thể cảm nhận được khi nào sét sẽ đánh vào thanh chống của mình rồi cảnh báo cho tôi, xong tôi sẽ tóm lấy cậu ta và dắt nhau ra khỏi khu vực đó. Chúng tôi thậm chí còn cứu được một cỗ máy bằng kỹ thuật á nha!”.
“Chưa hết đâu, cơn bão đã kéo dài tận mấy tiếng đồng hồ và chúng tôi chỉ quay về với lượng nhiên liệu ít ỏi còn lại cho đến cuối cùng. Vos lớn lắm. Skywarp vẫn cứ run rẩy và cả hai phải kéo nhau vào trong để nạp lại năng lượng ”.
“Ừ, đó là một phần của câu chuyện không mấy hay ho...” Skywarp đồng ý; từ phía bên kia bàn, Soundwave có thể cảm thấy lo lắng thoáng qua khi nhớ lại sự kiện này.
“Nhưng chúng tôi đã xoay sở được. Sau khi lấy nhiên liệu thì hai đứa lại cất cánh và tìm thấy những chiếc máy điều nhiệt lớn nhất của mình, ngay lập tức lồng vào nhau".
“Chúng tôi không thể ngủ vì được yêu cầu giải cứu sau thảm họa, đã thế trời còn bão lớn”.
Thundercracker cười khẩy, liếc nhìn Skywarp “Đó là một cuộc gọi khẩn cấp đối với tôi. Chúng tôi đã mất dấu nhau trong cơn bão , và tôi đã hoảng sợ tột độ nên chỉ nói, à, thôi đi...bây giờ hoặc không bao giờ”.
“Vì vậy.." Thundercracker đột nhiên đứng dậy vươn tay ra và nói " Này 'Warp, mau tới chỗ tôi ngay bây giờ !" Skywarp cười khúc khích “Không thể tin được”.
Starscream chớp mắt ngạc nhiên. “Vậy đó là cách hai người…?”.
“Ừm hứm~ Screamer, tôi không định từ chối cậu ta” Skywarp dựa vào Thundercracker khi các nhân viên đến dọn bàn.
“Tôi đã phải lòng cậu ấy. Và chúng tôi đang ở trong tình trạng tồi tệ nhất kể từ khi cậu nhận chúng tôi làm thuộc hạ. Chúng tôi không biết liệu cơn bão có gây ra thêm bi kịch dữ dội nào nữa không nhưng hiện tại chúng tôi chỉ muốn gắn bó với nhau. Đó là điều tuyệt vời nhất”.
“Thật là một câu chuyện đáng kinh ngạc...” Windblade nhận xét. “Tình yêu được sinh ra sau những vất vả như vậy không phải thứ mà ai cũng có thể thấy hàng ngày”.
“Vậy còn cậu thì sao?” Skywarp hất đầu về phía máy bay đỏ “ Cậu nghĩ mình có thể vượt qua những việc đó không ?”.
“Chà, tôi không biết nhưng tôi nghĩ mình có thể thử...” Windblade nhếch mép cười, ngồi thẳng lên trên ghế.
Trong lúc mọi người kể câu chuyện của chính mình, Soundwave luôn nghiêm túc lắng nghe. Mặc dù đã có thêm động lực cảm xúc từ mỗi cỗ máy trên bàn, nhưng không có câu chuyện nào của họ là giả cả.
Điều này khiến Soundwave không khỏi lo lắng...Starscream dư sức biết liệu câu chuyện của họ có chứa bất kỳ sự bịa đặt nào, về cảm giác hay không....
Các món ăn cứ được dọn lên liên tục, Skyfire thậm chí còn rơi nước mắt trước một số câu chuyện bổ sung.
Song cuối cùng, Starscream quay sang Soundwave và Megatron với nụ cười nhếch mép đầy nguy hiểm....
“Chà, có vẻ như cuối cùng cũng đến lượt hai người rồi ”.
Megatron hắng giọng liếc nhìn Soundwave; tuy nhiên, ngay khi hắn vừa định mở miệng nói Starscream đã cắt ngang.
“Chờ đã Megatron, ta muốn Soundwave là người kể. Bởi thật hiếm khi bất kỳ ai trong chúng ta được trò chuyện cùng cậu ấy. Chắc ngài không phiền đâu, phải không?”.
Cái nhìn trừng trừng của Megatron ánh lên rõ ràng sự không đồng tình, và nụ cười đáp lại thực tế đã nói lên tất cả sự kết thúc. Soundwave và Megatron nhìn nhau bàn bạc...
[[Xin lỗi, có vẻ như ta đành phải giao trọng trách này cho ngươi rồi—bất kể ngươi nói gì, nó cũng phải chân thật để tránh rủi ro, hiểu chứ ?]].
Soundwave gật đầu, vừa thừa nhận thông điệp của Megatron vừa thừa nhận yêu cầu của Starscream để anh kể lại câu chuyện.
Bây giờ, trên vai anh gánh vác một áp lực đáng kể nhưng không ai trong bàn tiệc hiểu hết.
Soundwave đã nhiều lần mơ ước được thực hiện một nghi lễ với Megatron, nhưng liệu việc kể câu chuyện do anh tưởng tượng có đủ để thuyết phục Starscream rằng đó là điều đã thực sự xảy ra ?.
Liệu nó có quá cụ thể để ám chỉ cho Megatron biết cảm xúc thực sự trong lòng mình ?.
Đừng suy nghĩ quá nhiều về điều này. Nó chỉ đơn thuần là một trò chơi..trò chơi thôi.....
-
“Soundwave: lúc đó vẫn là thuộc hạ của Lord Megatron. Winglord Starscream: đã chuyển đến Vos. Shockwave: được thăng chức. Mối quan hệ giữa lãnh chúa và thuộc hạ ở Tarn rất chặt chẽ. Các mối quan hệ tán tỉnh hoặc lãng mạn: có thể bị nhân viên lâu đài và người dân hiểu sai là thiên vị”.
“Đúng, bản thân ta cũng khá quen thuộc với quy tắc này”. Starscream xen vào đầy đắc ý vì thành công khiến Soundwave mất cảnh giác “Vậy hãy nói cho ta biết, hai người đã duy trì mối quan hệ nhỏ bé này như thế nào?”.
“Lord Megatron: lãng mạn hơn những gì người ngoài nhìn thấy”.
Soundwave cười nhẹ sau chiếc mặt nạ khi Megatron bắn cho anh một cái nhìn buộc tội “Phương pháp tán tỉnh của ngài rất bí mật. Lord Megatron: đã để lại những mẩu dữ liệu nhỏ chứa thơ được mã hóa ở nơi chỉ tôi mới có thể tìm thấy. Rồi gắn vào tường gần bảng điều khiển liên lạc thư tín hoàng gia. Trên bậu cửa sổ trong phòng ngủ của ngài ấy, nơi tôi sẽ kéo rèm để đánh thức ngài buổi sáng. Mỗi phiếu dữ liệu chứa một đoạn thơ, các đoạn tọa độ được mã hóa, ngày và giờ”.
“Vì vậy, khi cậu sắp xếp bài thơ theo thứ tự, nó sẽ giải mã đầy đủ hướng dẫn về địa điểm và thời gian gặp nhau” Elita-1 gật đầu mỉm cười “Thông minh đấy, Megatron”.
“Tôi rất vui khi biết thời kỳ hòa bình này đã cho các cậu cơ hội được sống hạnh phúc theo cách của riêng mình ” Optimus đồng ý.
Starscream vẫy tay với họ “Vâng, vâng, Megatron đúng là một nhà thơ. Nhưng làm ơn—hãy để Soundwave kể phần còn lại của câu chuyện. Ta chỉ đơn giản là muốn biết chuyện này diễn ra thế nào thôi”.
“Giải mã bài thơ: một nhiệm vụ đơn giản” Soundwave nhếch mép cười sau tấm che mặt trước ký ức bịa đặt, hy vọng anh có thể truyền một giai điệu đăm chiêu vào phần này “Soundwave: có một danh mục toàn diện về tác phẩm của Megatron. Dựa vào những bài thơ cũ hơn, tôi có thể sắp xếp lại thứ tự. Tọa độ: Dẫn tới một khu rừng xa xôi, hầu như không có cơ giới chạm tới, xa về phía đông nam. Lord Megatron: đã đợi sẵn quay lưng về phía tôi”.
•
Soundwave và Megatron đã tình cờ gặp nhau trong khu rừng mà anh mô tả cách đây nhiều năm. Lúc đó Soundwave bị một nhóm cướp đuổi khỏi Kaon vì những kẻ ấy không mấy vui vẻ khi bộ xử lý của chúng bị kích thích bởi năng lực tâm linh của anh.
Khu rừng là nhà của các feymech, nhiều người có hình dạng khác thường; một số sau này trở thành băng cassette của Soundwave, chăm sóc cho anh và chỉ anh những phương tiện sinh tồn an toàn hơn trong rừng. Vào một ngày đang đi thu hoạch quả pha lê cho Ravage anh đã chạm mặt hắn....
Nhưng đó không phải là câu chuyện này !.
•
“Khu rừng: được biết đến với những cây liễu trong suốt” Soundwave tiếp tục, trìu mến nhớ lại những cái cây, cái cành của chúng giống như tấm màn hình lăng trụ che khuất đám cỏ xanh tươi tốt nơi khu vườn rộng “Lord Megatron: Cảm nhận được sự xuất hiện của tôi, liền bước đến trao cho tôi một bó hoa”.
Drift đứng bật dậy khỏi ghế hào hứng hỏi “Có gì trong đó vậy?”.
“Hoa dành dành trắng và hoa tím xanh” Soundwave trả lời dối trá, gần như nhăn mặt với chính mình. Điều đó có quá cụ thể không?.
“Uầy toàn là những loài hoa có ngôn ngữ chủ ý” Drift thở ra, nhìn Megatron với sự kinh ngạc khó tả “Ngài đúng là một nhà thơ nhỉ”.
"Nó có ý nghĩa gì?" Windblade hỏi, cũng chăm chú nghe từng lời của Soundwave.
Soundwave chùng xuống vì nhẹ nhõm, không thể tin được, nó thật dễ dàng làm sao. Khách khứa trên bàn đều tin rằng anh nói thật.
Megatron có lẽ đã nghĩ Soundwave chỉ đơn thuần thành thạo nghệ thuật lừa dối, sau nhiều lần làm gián điệp cho hắn.
Nhưng thực tế, khoảnh khắc này chính là giấc mơ mà Soundwave ngày đêm ao ước, hoặc cũng có thể gọi là một ký ức vì nó đã trở nên thường xuyên như thế nào....
“Hoa dành dành trắng: một tình yêu bí mật” Soundwave giải thích, buồn bã nhớ lại nghiên cứu của chính mình khi thức dậy sau dòng nạp lại lần đầu tiên “Hoa tím xanh: sự đáng tin cậy, niềm tin và tình cảm”.
Thundercracker khịt mũi lớn. “Trời ơi sâu sắc quá”.
“Này, này! ” Starscream nhăn mặt “Nín dùm cái ! Lẽ ra cậu phải khóc trước câu chuyện của tôi chứ, chết tiệt!”.
"Đâu phải lỗi của chúng tôi ?" Skywarp dày dụa nước mắt trả lời, chấm nhẹ lên má anh ấy và đưa tay chạm vào Thundercracker bằng cùng một miếng vải “Tôi chưa bao giờ nghĩ Megatron lại ấm áp như thế. Tiếp đi, Soundwave, chuyện gì đã xảy ra sau đó?”.
“Lord Megatron: đọc bài thơ” Soundwave nói. “Và còn bổ sung thêm nữa, hoàn thành lời tỏ tình. Tình yêu của chúng tôi: được hình thành từ hôm đó”.
“Giữa mảnh thiên nhiên quý hiếm và kỳ diệu, chúng tôi bị ràng buộc, tránh xa những con mắt tò mò” Megatron kết thúc. “Đó là…một ngày đặc biệt có ý nghĩa đối với cả hai chúng tôi....”.
“Chắc hẳn mấy người máy to lớn như ngài ái ngại khi nói ra những lời hoa mỹ nhỉ” Rodimus cười khúc khích, mặc dù quang học của cậu ta cũng ướt đẫm chất làm mát “Mags đã thú nhận với tôi trên một phiếu dữ liệu mà anh ấy vô tình đưa ra”.
“Đúng vậy, trên thực tế, về những 'lời nói hoa mỹ' đó.." Starscream nheo mắt, nghiêng đầu chóng cằm. “ Ngươi vẫn còn nhớ bài thơ chứ Soundwave? Nhớ rõ từng chữ ?".
“Bài thơ: riêng tư” Soundwave trả lời, giơ ngón trỏ lên phần miệng “Sự tồn tại của nó: có liên quan đến câu chuyện. Nội dung của nó: chỉ dành riêng cho Soundwave. Không thể để ai nghe được ”.
[[Làm tốt lắm, Soundwave! Ngươi gần như thành công khiến tên ngốc này chịu im lặng rồi]].
Starscream chế nhạo họ, sự bất mãn lan tỏa dần trên mặt. Tuy nhiên, Skyfire đã kịp thời đứng dậy đặt bàn tay nhẹ nhàng lên vai Starscream.
“Chúng tôi hiểu mà, Soundwave. Dù sao đi nữa, đó đúng là một câu chuyện tình tuyệt vời. Tôi thấy mừng cho cả hai người” Skyfire quay sang Starscream, nở một nụ cười thích thú. “Giờ thì, Star, đã đến lúc kể câu chuyện hay nhất mọi thời đại của chúng ta rồi đúng không”.
Starscream lập tức vui vẻ trở lại, ngồi thẳng người và vỗ cánh như thể đã thắng cuộc thi “Tất nhiên, Sky. Tất cả mọi người chắc đang nghĩ rằng mình vừa nghe thấy ý nghĩa thực sự của tình yêu, nhưng em dám cá với họ đó chẳng qua là màn khởi động thôi. Câu chuyện của chúng tôi sẽ khiến các cậu phải quỳ gối ”.
Họ bắt đầu một câu chuyện song song đầy những khúc mắc, những cuộc chia ly bất ngờ và những cuộc đoàn tụ đầy đam mê. Cách Starscream và Skyfire hỗ trợ cho nhau trông như đã được diễn tập, khiến Soundwave không ấn tượng như những gì Starscream đã nói lúc đầu. Kết quả, mọi người trên bàn đều tỉnh bơ và quyết định thưởng thức tiệc chính thay vì nhiều lời thêm nữa.
•
Cuối cùng, khách khứa được đưa về nơi ở đã chuẩn bị sẵn, và như đã hứa, mỗi cặp được bố trí một căn phòng riêng, có ban công nhìn ra khu vườn pha lê giống như mê cung.
Căn phòng được trang bị đầy đủ tiện nghi: những chiếc tủ chạm khắc để đánh bóng và treo rèm xếp dọc bức tường, bên cạnh đó là một chiếc gương nằm bên trong khung mạ vàng.
Những cánh cửa đôi dẫn ra ban công trải dài trên cao, chắc chắn sẽ được đón các tia nắng vàng tràn vào lúc trời sáng.
Thật may mắn cho Chúa của anh, hai bên cánh cửa đều được treo những tấm rèm nhung mềm mại, phù hợp với bộ khăn trải giường được xếp ngay ngắn nhưng......
—nó chỉ có một .
Soundwave đáng lẽ phải lường trước điều này. Rốt cuộc, buổi lễ yêu cầu các endura liên hợp phải tham dự, và hầu hết các mech đều cho rằng những mecha thân thiết như vậy sẽ cảm thấy thoải mái khi ngủ chung.
“Lord Megatron: cứ thoải mái ngủ trên giường” Soundwave lên tiếng, mang hành lý của họ đến tủ sắp xếp cho tiện dùng trong vài chu kỳ tiếp theo. “Soundwave: sẽ tiếp tục theo dõi”.
“Xem xét tình hình của chúng ta-…” Megatron bắt đầu, nhưng Soundwave ngăn hắn lại bằng cách giơ tay.
“Xin thứ lỗi cho tôi vì đã nói năng thiếu suy nghĩ, Lord Megatron, nhưng chúng ta không cần phải giả vờ đằng sau những cánh cửa đóng kín. Để đảm bảo năng lượng được bảo toàn mỗi ngày, chúng ta nên cho phép mình có thời gian hành động trong khả năng bình thường”.
“Ta thì nghĩ theo hướng ngược lại đó Soundwave” Megatron phản bác, mặc dù vẫn leo lên giường nằm trong khi Soundwave mở gói hành lý “Để duy trì vở kịch, chúng ta phải hành động ngay cả sau những cánh cửa đóng kín. Có Primus mới biết Starscream đã gắn bao nhiêu thiết bị theo dõi ở đây rồi”.
“Starscream: không có cơ hội theo dõi chúng ta” Soundwave khẳng định, sắp xếp lọ đánh bóng vì vào vài ngày tới nó sẽ được sử dụng, xếp đồ trang sức tinh xảo lên kệ phía trên, sau đó treo áo choàng của họ lên giá vàng chắc chắn bên cạnh “Có khả năng Starscream sẽ trốn thoát mà không bị phát hiện: quá mỏng để có thể mạo hiểm.”.
Megatron im lặng ở đấy, còn Soundwave thì đi kiểm tra những gì hắn đang lo ngại. Sau khi quét và tạm thời phát hành mạng cảm biến tâm linh của mình, Soundwave vui mừng xác nhận rằng căn phòng của họ hoàn toàn riêng tư. Hài lòng bởi mình đã đúng, anh quay về phía cửa ban công, mở chúng ra để đón không khí tĩnh lặng, mát mẻ.
Đúng. Canh chừng ở đây sẽ thoải mái hơn.
“Soundwave” Megatron gọi anh, hiệp sĩ do dự ở ngưỡng cửa. “Chuyến đi của chúng ta rất dài và vất vả. Ngươi nên nghỉ ngơi ở một nơi thích hợp”.
Lord Megatron đang hết sức nài nỉ một người máy tìm chỗ ngủ cho riêng mình.
Tương tự, anh quay mặt hoàn toàn về phía này cúi đầu trước hắn “Cảm ơn sự lo lắng của ngài, Lord Megatron. Tôi đảm bảo: bản thân rất vui khi được quan sát và giữ an toàn cho bệ hạ. Khi mệt mỏi, tôi sẽ nghỉ ngơi ở chế độ thay thế bên cạnh ngài ”.
Megatron không mấy hài lòng với quyết định đó, nhưng hắn vẫn gật đầu "Rất tốt. Hãy chắc chắn rằng ngươi thực sự nghỉ ngơi, Soundwave. Ta không thể để người mà ta tin cậy nhất ngã bệnh vì mệt mỏi được”.
"Soundwave: hiểu rồi ạ".
Sau đó, Megatron nhắm mắt nạp lại năng lượng, anh thì ngước lên ngắm nhìn bầu trời của Vos từ ban công thoải mái. Khi giao thông hàng không ngừng hoạt động, Soundwave rón rén quay vào trong, kéo rèm và biến thành chiếc máy nghe nhạc mini nằm trên bàn ngủ thiếp cạnh hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro