Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phiên ngoại 2


Warning: OOC, bối cảnh không hiện thực, mọi chi tiết không là thật đừng áp đặt lên người thật, nội dung fic là chất xám của tác giả, thế giới song song, đừng đặt nặng vấn đề và so sánh với thực tế

Warning bởi mình: bản dịch đã được sự cho phép từ tác giả gốc, vui lòng không copy, re-up, chuyển ver dưới bất kỳ hình thức nào. Bản dịch là công sức của mình đừng mang về làm của riêng bạn. Độ chính xác với bản gốc tầm 85% - 90%

------------------------

Về kỷ niệm của cuộc gặp gỡ đầu tiên.

Kỳ thực, gần đây... tâm tình của New có chút phức tạp, thỉnh thoảng xen lẫn lo lắng những vẫn tràn đầy mong đợi, giống như một giây trước cậu nhận được hộp macaron siêu to, đang định mở ra, lại không biết bên trong hộp đó sẽ có bất ngờ gì.

Hmm… đại loại như… sự hồi hộp của Schrödinger… (*)

(*Thuyết con mèo lượng tử của Schrödinger khi thực hiện thí nghiệm với một con mèo được nhốt trong một chiếc hộp để cả hai trạng thái sống và chết cùng tồn tại trên một con mèo, chỉ khi nào mở chiếc hộp ra thì mới xác định được mèo chết hay mèo sống.)

Hành trình liên tục nửa tháng, sau đó chuyến đi nửa tháng vòng quanh Đông Á mới kết thúc trong vội vàng.

Từ ngày New có người yêu thì bọn họ ngày đêm bên nhau, đến bây giờ... À, thật ra thì ngày nào họ cũng gặp nhau…

Chỉ là... New vẫn cảm thấy không đủ… Cậu thực sự rất muốn ở bên Zee 24 giờ một ngày, ngay cả khi cậu không làm gì cả, chỉ cần ngồi yên lặng và hạnh phúc. Có anh bên cạnh là niềm hạnh phúc lớn nhất của cậu.

Nhưng thực sự, khi mùa tốt nghiệp đã đến cậu cũng bước vào kỳ thi cuối cùng, các lịch trình đều bị dừng lại vì lịch đi nước ngoài luôn kín mít. Sau khi nam sinh viên đại học của chúng ta kết thúc kỳ thi cuối cùng ở cấp đại học, cậu cuối cùng cũng được tự do và muốn bí mật lên kế hoạch, bởi vì sắp tới có một sự kiện… rất quan trọng đối với cậu.

Nhưng mọi chuyện đều có những biến số, cuộc sống là như vậy... Ngay khi bạn nghĩ rằng mọi thứ cuối cùng đã trở lại đúng quỹ đạo, thì nó lại mang đến cho bạn một khởi đầu bất ngờ.

Việc chẩn đoán tái nhiễm covid-19 cuối cùng đã làm chậm trễ công việc của cặp đôi bận rộn của chúng ta…

Nói sao nhỉ, khi kết quả xét nghiệm là dương tính, New đã sững sờ trong giây lát.

Đây là lần thứ hai… cậu đã không có triệu chứng nên trước đó cậu đã không quan tâm đến việc mình có tái nhiễm hay không.

Zee đã ở bên cạnh New vào thời điểm đó và khi nhìn thấy kết quả, anh đã quan sát phản ứng của người yêu bé nhỏ của mình theo bản năng. Quả nhiên, Zee nhìn thấy trên mặt New là vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi cùng một chút bất đắc dĩ.

Dựa trên sự hiểu biết của mình về bé con của mình, Zee ngay lập tức nói: "Nu đang lo lắng… công việc tiếp theo có thể không thực hiện theo kế hoạch đúng không?"

"Aw! hia... làm sao anh biết…"

"Đừng suy nghĩ nhiều, công việc có thể sắp xếp lại. Hia sẽ nói chuyện với công ty trước, lát nữa anh đưa em về." Zee vỗ vai New, dịu dàng an ủi.

"Về thôi..." New lẩm bẩm nghĩ nghĩ, vẫn là nên về nhà thu dọn đồ đạc trước…

Sau khi sắp xếp mọi thứ xong xuôi, New và Zee lên xe của công ty trở về. Lúc nãy bọn họ ngồi ngoài trời để đợi kết quả kiểm tra cho nên đã thu hút khá nhiều sự chú ý. Bây giờ ngồi trong xe, Zee không khỏi cau mày nhìn New, người đang ngồi cách anh hai mét.

Những điều chỉnh liên quan sau tình huống bất ngờ là tạm thời bắt buộc phải tạm dừng những lịch trình được sắp xếp trong những ngày sắp tới một thời gian, may mắn thay, các đối tác có thể hiểu được sự bất khả kháng đột ngột này. Sau khi thảo luận về giải pháp, nó thực sự có thể được coi là một kỳ nghỉ bất ngờ tình cờ đến.

Nhưng... Dù vậy, Zee vẫn có chút lo lắng, anh vẫn luôn để ý đến cảm xúc của New, cũng biết người yêu bé nhỏ của mình lúc này tâm tình hẳn là không được tốt.

Cũng không khó hiểu... New chuyên cần chăm chỉ như vậy, hẳn là bắt đầu suy nghĩ lung tung…

"Nu đừng suy nghĩ lung tung nữa, em cũng không ngờ được mọi sẽ chuyện xảy ra như vậy mà.” Zee đứng dậy và đến ngồi cạnh New, nhưng vừa ngồi xuống, người yêu bé nhỏ của anh đã ngoảnh mặt sang hướng khác.

New cẩn thận siết chặt chiếc khẩu trang trên mặt, ủ rũ nói: "Aw! Sao Hia biết Nu đang nghĩ gì?"

Zee không giải thích, tiếp tục nói: "Tránh hia, sao phải tránh?"

"...Sẽ lây đấy! Hia tránh xa nu ra!" New chưa bao giờ nghĩ rằng có một ngày cậu lại chủ động yêu cầu Zee tránh xa mình...

Mặc dù trong lòng cậu hiện lên một tia nghi ngờ liệu có khi nào Zee cũng sẽ bị nhiễm bệnh hay không, dù sao thì hai người họ cũng rất... ừm, thân thiết… Nhưng thực chất, New vẫn hy vọng Zee có thể tiếp tục giữ gìn sức khỏe.

“Không tránh!” Zee dứt khoát duỗi cánh tay dài, ôm đứa nhỏ thật chặt vào trong lòng, New giãy giụa vài lần, phát hiện nam nhân không có chút nào động đậy, liền trực tiếp héo rũ xuống, cậu tìm một vị trí thoải mái trong vòng tay của Zee và dựa vào anh.

"...Em đã nói là anh không được tiếp xúc gần với em..." Cái đầu nhỏ trong vòng tay anh giãy giụa, New vẫn đang nhỏ giọng mè nheo.

"Chúng ta không có tiếp xúc nhiều với những người khác. Hơn nữa… giờ thì đã quá muộn..." Zee chắc chắn biết New đang lo lắng điều gì. Thật ra thì anh cũng biết rõ, nhưng dựa vào mức độ thân mật từ trong ra ngoài của hai người, làm này làm kia rồi thì hôn ôm mỗi ngày, vậy chắc là…

Chỉ cần không ảnh hưởng đến người khác, hai người bọn họ... là một. Ừm, trên thực tế, mọi người có thể dự đoán rằng ngày hôm sau khi Zee được chẩn đoán là dương tính thì không có gì ngạc nhiên.

"Nu… không sao… em không có triệu chứng gì đâu, hia đừng lo." Danh hiệu thiên thần nhỏ của New thực sự xứng đáng với danh tiếng.

Zee lại một lần nữa than thở sao mà đứa nhỏ nhà mình hiểu chuyện quá vậy, sau đó tiếp tục nhẹ giọng nói: "Nu, đừng lo lắng em sẽ làm chậm trễ công việc... hoặc là em cho rằng là vì em mà ảnh hưởng đến người khác, có biết không?"

"Hia... hia thật là! Cái gì cũng biết!" New thừa nhận, ngay từ giây đầu tiên sau khi biết mình lại dương tính, cậu đã bắt đầu lo lắng về những chuyện này.

Bây giờ, cậu đang nằm trong vòng tay quen thuộc, chơi đùa với những ngón tay mảnh khảnh nhưng mạnh mẽ của người yêu, sau khi nghe Zee nói thì dần thả lỏng.

"Anh biết! Bởi vì hia sống trong trái tim của nu." Zee cười nhẹ, lồng ngực anh rung lên mạnh mẽ và New cảm thấy rất an toàn.

“Nu cũng biết Hia đang nghĩ gì mà!” Không chịu thua kém, New ngẩng đầu khỏi vòng tay của Zee, nhìn chằm chằm vào người đàn ông có khuôn mặt đẹp trai dù có đeo khẩu trang nhưng vẫn không thể che giấu được.

"À… vậy nói cho anh biết đi…” Biết người yêu bé nhỏ của mình đã bình tĩnh lại, Zee cũng thả lỏng người.

“…hehe, em sẽ không nói cho anh biết đâu!” nở một nụ cười ranh mãnh, mèo nhỏ hài lòng nhìn một chú cún lớn nào đó, cười bất đắc dĩ và cưng chiều.

"Nu về nhà nên nghỉ ngơi thật tốt, uống thuốc đúng giờ, rất nhanh sẽ không sao."

"Ừm! Nu không đi đâu cả, sẽ ở nhà thôi." Dù sao căn hộ của Hia cũng là nhà của cậu, nên nói như vậy cũng không có gì sai cả.

"Nhớ hia..."

"Nhớ hia…"

Cả hai đồng thanh lên tiếng.

New trợn tròn mắt, cười nói tiếp: "Nhớ hia thì có thể call video cho hia, bất kể khi nào cũng được." Cứ nói luôn đi vậy.

"Ngoan! Thông minh đó!" Zee hài lòng xoa đầu một người mới nào đó. Người yêu nhỏ của anh được ba mẹ chăm sóc, thể chất của cậu vẫn luôn rất tốt, cho nên sẽ sớm hồi phục.

Chỉ là ngày hôm sau Zee biết mình cũng dương tính, khi nhận được thông báo, mẹ của New cũng đã tự mình chuẩn bị những loại thuốc tương tự cho anh. Rồi anh bắt đầu nghĩ, anh không ngờ rằng điều khó chịu nhất với anh sau khi bị nhiễm covid-19 một lần nữa là anh sẽ bị cách ly tạm thời ở nhà, và anh sẽ không thể gặp người yêu bé nhỏ của mình…

Nhưng ai ngờ rằng anh đã bỏ lỡ một suy nghĩ quan trọng, bé con của anh, "liều thuốc" tốt nhất của anh, cùng với hành lý và thuốc men đã chuẩn bị sẵn, đã đến trước cửa nhà mình…

May mắn thay, sau đó cả hai lần lượt đều âm tính, với tâm lý có trách nhiệm với bản thân và mọi người, hai người rất có trách nhiệm đã đợi đến khi kết quả xét nghiệm âm tính được xác nhận rồi mới quay lại làm việc.

Hãy để họ coi trải nghiệm không chuẩn bị này như mở một chiếc hộp bí mật và món quà là một kỳ nghỉ bất ngờ.

Vì vậy, ngoại trừ ngày đầu tiên New có cơ hội ngủ nướng đến chiều... Sau đó, cậu lại tiếp tục vui vẻ đi vào thế giới của hai người. Cậu không muốn nói với Zee rằng vào ngày duy nhất cậu ở nhà, cậu đã bị bố trêu chọc vì ngủ muộn… rằng con phải uống thuốc vào buổi sáng…

Khi đó, New đang chơi đùa với July, vì đã lâu không gặp, sau đó sẽ cùng hia call video.

Dù mới xa nhau chưa đầy 24 tiếng nhưng cậu rất nhớ hia! Cũng đã lâu lắm rồi nhỉ!

Công việc và học hành bận rộn làm cho cậu rất mệt, lâu lắm rồi New mới có được khoảng thời gian nghỉ ngơi dài như thế này, lâu lắm rồi cậu mới được ngủ trên chiếc giường thân yêu của mình…

-

Cậu mơ hồ nhớ rằng lần cuối cùng cậu được nghỉ ngơi như thế này là trước khi chuẩn bị lên đường đến Hàn Quốc…

Lúc này, mèo nhỏ đang mừng rỡ trong lòng vội vàng lấy điện thoại di động gọi cho một nam minh tinh nào đó đang làm việc... Vì anh đang làm việc cho nên cậu phải nhịn lại không gọi video cho anh.

Vốn tưởng rằng anh sẽ không bắt máy nhanh như vậy, không nghĩ tới chỉ mới mười giây New ngay lập tức tỉnh lại, nghe được người kia cất giọng trầm ấm nói: "Dậy rồi sao?"

"Aw! Hia không bận ạ?" Mèo con vừa mới ngủ dậy với giọng điệu quyến rũ khiến Zee ở đầu dây bên kia tê tái. Nói thật, sáng nay khi anh tỉnh dậy, nhìn xung quanh không thấy New đâu, điều này khiến anh có chút choáng váng, dù sao mấy ngày nay đứa nhỏ vẫn ở trong căn hộ của anh, mỗi sáng thức dậy đều ôm cục bông mềm mềm thơm thơm ôm hôn loạn xạ. Lúc này mà anh bệnh thì thật sự có thể nói là xuân phong đắc ý.

Zee cười khúc khích "Tình cờ là anh đang nghỉ ngơi."

"Tuyệt, Nu gọi đúng lúc quá~" New lật người xuống giường, dụi dụi mãi vẫn không muốn dậy, không chỉ có Zee mà New cũng thấy khó chịu khi phải ngủ một mình: "Nhớ hia …”

Bên Zee có chút ồn ào, người đàn ông hơi hạ giọng, ghé sát vào micro: “Hẹn gặp lại, sáng mai sẽ bay sớm, hia mang bữa sáng cho nu, nu và hia sẽ đi nước ngoài cùng nhau trong nhiều ngày đó."

Âm thanh nhẹ nhàng trầm khàn lọt vào tai New khiến cậu tê dại cả người: "Aw! Sớm thế, Hia nên ngủ thêm chút nữa, sau đó lên máy bay ăn một chút cũng được mà" Dù sao cậu cũng không nỡ để Zee đã bận rộn công việc còn phải dậy sớm mang đồ ăn sáng cho cậu. Mèo con hiểu chuyện cào chăn trên giường mấy lần: "Nu không muốn xếp đồ nữa… Em cũng không biết phải mang theo cái gì... Bên đó có lạnh không a?"

“Không sao đâu, hia thích nu ăn no mà.” Nhớ lại dáng vẻ nũng nịu của New, người đàn ông cảm thấy người yêu bé nhỏ của mình dạo này gầy đi rất nhiều, không chăm sóc tốt cho người yêu của mình cũng là một sự lơ là. Sau đó anh nói tiếp: "Trời sẽ hơi lạnh đấy. Hia đã đọc dự báo thời tiết rồi, nu cứ mang theo bất cứ thứ gì mà em nghĩ đến. Không quan trọng. Hia đã chuẩn bị hết rồi."

“Hia đã chuẩn bị cái gì a?” Đầu óc nhỏ bé của New hoạt động rất nhanh, đôi mắt cậu trở nên lấp lánh. Dù hai người hầu như ngày nào cũng gặp nhau, nhưng dạo gần đây xa nhau hơn 24 tiếng, vì Zee ốm sốt sợ lây bệnh cho cậu... Nhưng thôi, New vẫn muốn ở bên Zee mọi lúc…

"Đến lúc đó, nu có muốn xem thử không?" Zee nhếch một bên khóe miệng, nhận được cuộc gọi của New trong lúc làm việc còn tốt hơn bất kỳ sự nghỉ ngơi nào.

"Aw? Xem cái gì a? Xem hia mang theo cái gì… hay là xem bươm bướm a?" (*)

(“Xem bươm bướm” được coi là một lời mời gợi dục trong tiếng Hàn, bắt nguồn từ lời thoại của diễn viên Song Kang trong phim Nevertheless.)

Đứa nhỏ này, thật sự là vì anh không ở bên cạnh nên mới muốn trêu anh đó hả.

Zee quay người vẫy tay với người trợ lý đến nhắc nhở anh phải bắt đầu làm việc, sau đó nói: "Được rồi, khoảng thời gian này, nu cùng hia ngắm bướm bướm mỗi ngày được không?"

Ở trong phòng một mình, New đỏ bừng mặt, lấy chăn che gần hết mặt, thì thầm nói: "Hia nói cái gì vậy!"

"Nu bỏ chăn ra, che kín mặt sẽ thở không nổi…"

"Hả? Sao hia biết?" Nghe vậy, New lập tức kéo chăn che mặt xuống.

Giọng nói trầm trầm của Zee vang lên: "Hia ở bên cạnh Nu mà, luôn ở đó."

"...Vậy thì hia chuẩn bị cho tốt đi, nu muốn xem thật nhiều bướm…"

Đúng!

Hãy cùng nhau "ngắm bươm bướm" nào!

New vẫn âm thầm lên kế hoạch, nghĩ rằng “ngắm bướm” hẳn là một phần không thể thiếu và quan trọng trong ngày, hai má cậu ửng hồng, và tâm trí cậu bắt đầu tràn ngập những cảm xúc và không khí ngắm bướm ngày xưa…

Aw! Đây là điều phải có! Nhưng… cũng không thể chỉ có cái này a!

New lại rơi vào trầm tư…

Đúng là vấn đề này đã chiếm trọn trái tim cậu kể từ khi cậu vô tình mở được bản ghi nhớ hàng ngày của người đàn ông này khi cậu đang kiểm tra lịch làm việc của mình trên điện thoại Zee.

Người yêu của cậu, Zee Pruk, trong bảng ghi nhớ hàng ngày, ngoại trừ những điều lớn nhỏ về New, anh còn ghi lại tất cả những ngày kỷ niệm đặc biệt giữa họ. Chẳng hạn như kỷ niệm ngày tỏ tình, kỷ niệm ngày bắt đầu mối quan hệ, kỷ niệm lần đầu trải nghiệm đẹp đẽ, v.v…

Lúc đó, New đã rất sốc, và nhớ ngay đến kỷ niệm lần đầu tiên gặp Zee mà cậu cũng nhớ.

Ngày này thật đặc biệt, hai ngôi sao lấp lánh ở những quỹ đạo khác nhau cuối cùng cũng gặp nhau trong cùng một Dải Ngân hà. Cuộc gặp gỡ định mệnh mở ra, và tình yêu đích thực trải dài giữa họ... từ một người, thành hai người…

New nhớ rõ lần đầu tiên nhìn thấy Zee. Khi đó, tất cả đều mặc áo sơ mi trắng tinh, người đàn ông đẹp trai này là thần tượng của cậu nhiều năm, bây giờ đã hiện ra trước mặt cậu vô cùng sinh động.

Thời điểm đó, họ chưa có điểm giao nhau, New chưa từng nghĩ đến, cũng chưa dám mơ đến… Nhưng ai ngờ, đến bây giờ, mọi thứ còn hạnh phúc, viên mãn hơn những gì cậu tưởng tượng.

Cậu có một người quan trọng nhất trong cuộc đời mình, đó là nơi trú ẩn duy nhất thuộc về cậu và cây bồ đề nơi đó cũng chỉ thuộc về cậu mà thôi.

Vì vậy, lúc đầu, New muốn chuẩn bị một thứ gì đó mà Zee có thể mang theo bên mình, một thứ gì đó sẽ khiến anh nhớ đến cậu mỗi ngày như một món quà kỷ niệm.

Họ có vô số món đồ đôi, phụ kiện cặp đôi... cùng một phong cách hay hàng loạt quần áo đôi, giày đôi, những món đồ này đến từ những người hâm mộ đáng yêu yêu mến họ, hoặc từ các nhãn hàng thương hiệu cũng yêu mến họ.

Tất nhiên, đặc biệt và ý nghĩa nhất trong số đó chính là những món quà nhỏ mà họ đặc biệt mua tặng nhau. Không cần đến một ngày đặc biệt nào đó để trao đổi quà, nhưng khi người ấy đã trở thành một phần trọn vẹn trong cuộc đời bạn, thì mỗi khoảnh khắc đều là kỷ niệm đẹp đẽ nhất.

Hơn nữa, những thứ chứa đựng những suy nghĩ và tình yêu nhỏ bé của hai người lại mang một biểu hiện đẹp đẽ khác cho mối quan hệ của họ.

Như là…

"Hia đưa cho nu một món trang sức mà anh mang hôm nay đi…"

Giống như nhiều lần trước đây, hôm nay Zee và New đang làm việc cùng nhau, nhưng Zee sẽ kết thúc công việc trước, còn một bộ phim khác phải quay, tuy thời gian không dài nhưng cả hai thực sự cần phải xa nhau một thời gian. Sau đó cả hai có một sự kiện đôi cùng tham gia, lại tái hợp.

Vì vậy, các chuyên gia trang điểm và trợ lý ở bên đã quen với việc không nhìn thấy cảnh này. Họ không hiểu... Đó là cảm giác của một mối quan hệ yêu xa khi mà hai người chỉ cách nhau hơn một mét hoặc hơn một giờ. Là sao vậy…?

Nhưng trên thực tế, đối với sự lo lắng chia ly của New, Zee vẫn rất vui vẻ chịu đựng nó. Hoặc có thể nó hoàn toàn không tồn tại đối với anh, vì anh rất thích điều này.

“Hia đưa Cartier cho Nu được không?” Người đàn ông động tay muốn tháo hai chiếc vòng vàng trên tay ra.

"Không muốn! Cái kia là Nu tặng Hia! Còn cái kia là Hia tự mua! Tất cả đều là quà sinh nhật của Hia, và chúng sẽ ở bên Hia thật lâu." Về một số việc, New quả thật có sự kiên quyết của riêng mình.

Giống như món quà sinh nhật có ý nghĩa đặc biệt này, từ tận đáy lòng Zee thực sự không muốn người yêu của mình chi tiền. Cả hai thường không phải là những người xa hoa và lãng phí, nhưng thật không ngờ, khi tiêu tiền cho nhau, cả hai lạ không ngừng tự hào về việc tiêu rất nhiều tiền cho người kia.

Giống như... vào ngày sinh nhật của anh, anh đã nhận được chiếc vòng tay này từ New. Đối với New, một người vừa mới ra ngoài xã hội và vẫn đang là sinh viên đại học ở giai đoạn này, dù thế nào đi chăng nữa thì món quà này đã tốn rất nhiều tiền và tình cảm.

Từ việc tìm hiểu sở thích ngay từ đầu của người yêu, cho đến thu thập thông tin với đồng nghiệp để đề phòng trường hợp cậu mua phải kiểu dáng khác, và cuối cùng là đích thân tặng món quà này đến anh… Đối với chuyện này, New thật sự là nghiêm túc và thận trọng đặt hết tâm tư của mình vào món quà.

Đương nhiên chuyện về sau của món quà này, không tiện nói thẳng… cuối cùng thì chuyện này cũng chỉ thuộc về riêng đôi tình nhân này mà thôi.

Nhưng nếu ai đó hỏi Zee Pruk rằng món quà sinh nhật nào là tuyệt vời nhất mà anh nhận được trong ngày sinh nhật, thì anh chắc chắn sẽ chọn món quà từ New mà không cần do dự…

Có lẽ mọi người thực sự có thể đoán rằng món quà không chỉ là một chiếc vòng tay. Còn có một số chuyện riêng tư của đôi tình nhân này, sao có thể nói với người ngoài.

Rốt cuộc, hai người họ đã không thể tách rời trong vài ngày đó, và New đều nghe theo bất kỳ yêu cầu nào của Zee, được rồi... khụ khụ, cái gì, mỗi năm một lần, à không, thực ra là vô số lần, cặp đôi nhỏ hạnh phúc…

"Vậy giờ nu muốn gì?” Hiện tại vấn đề nhỏ của người yêu vẫn chưa giải quyết xong, anh Zee Pruk phải chịu trách nhiệm đến cùng.

"Aw! Em không biết... đừng nói… a..." Tiếng rầm rì ríu rít quen thuộc, cùng với cái mím môi vô tình của New, Zee có vẻ bắt đầu do dự, nhưng với cương vị một diễn viên chuyên nghiệp anh không thể ở lại lâu thêm nữa, vẫn còn một công việc khác đang đợi anh vì thế Zee đành phải rời đi một mình.

Ở trường quay còn có nhân viên bên thương hiệu, Zee thu hồi ánh mắt sâu thẳm, ổn định lại bản thân, sau đó làm bộ cởi áo khoác ngoài ra: "Hia để lại áo khoác cho nu được không?"

"A! Được! Nu muốn nó, vì nó có mùi như hia!" Rõ ràng đã đánh trúng vào sở thích của mèo con.

“Mặc không?” Zee đang định mặc áo khoác cho New, điều hòa trong phòng bật rất mạnh, hôm nay hai người cũng mặc cùng một màu, New mặc áo của anh có lẽ cũng hợp.

"Em muốn mặc! Hia mặc vào cho nu!" Sau khi quen với sự chăm sóc của Zee, New giang tay chờ anh mặc giúp…

"Đến đây!"

Con mèo nhỏ hài lòng quấn lấy áo khoác của Hia, trước khi Zee rời đi, còn ghé vào tai Zee nói: "Hia cũng cố lên nhé! Giống như Hia đang ôm nu vậy…"

Trong lịch trình bận rộn, việc hy sinh nhiều thời gian cá nhân là điều không thể tránh khỏi. New hiểu rõ điều này, có thể hai người không thể tổ chức tiệc riêng do bận rộn công việc. Vì vậy, khi chuẩn bị thực hiện các kế hoạch liên quan đến ngày kỷ niệm, New đã suy nghĩ kỹ và tránh những tình huống như vậy.

Cậu muốn đảm bảo rằng mọi thứ diễn ra suôn sẻ.

Quả nhiên, vào ngày 21 tháng 11, lịch trình của cả hai đều không hề dễ dàng. Mặc dù người đại diện đã sắp xếp trước cho cả hai một khoảng thời gian riêng tư, nhưng điều đó không có nghĩa là họ hoàn toàn rảnh rỗi.

Đương nhiên, ở một khía cạnh nào đó, đây là điều rất tốt, giới giải trí phát triển rất nhanh, thành tích hiện tại của họ không thể tách rời sự nỗ lực của bản thân và sự ủng hộ của những người hâm mộ yêu mến.

New luôn rất biết ơn, vì cậu luôn được ở bên Zee, giữ vững ý định ban đầu.

Họ sẽ cố gắng hết sức để tạo ra nhiều tác phẩm hay hơn cho người hâm mộ.

Nhưng đôi khi có nhiều lý do khác nhau cũng như một số trường hợp bất khả kháng khiến một số công việc, dự án phải thay đổi hoặc bị trì hoãn.

Ban đầu, New không thích nghi lắm với những điều này... nhưng dần dần, khi khả năng cá nhân của cậu tiếp tục được cải thiện và cậu cũng đã hiểu sâu hơn về vòng giải trí này, nhờ sự hướng dẫn và bảo vệ xuyên suốt của Zee, cậu bây giờ có thể nói là năng lực hơn người.

Như Zee đã từng nhấn mạnh với cậu ngay từ đầu, cậu là lựa chọn đúng đắn nhất.

Vì vậy, hôm nay, sau khi tất cả các sự kiện công khai và công việc riêng tư kết thúc... New nhìn lại thời gian một lần nữa, sau đó nhìn chằm chằm vào người đang lái xe.

Hôm trước cậu đã nhờ anh tài xế hôm nay đến đón bọn họ một chuyện, tất nhiên là chỉ nhắn tin nói nhỏ trên line thôi, l bây giờ... cậu nên bắt đầu hành động theo kế hoạch của mình rồi.

“Nu có mệt không?” Cảm thấy người yêu bé nhỏ có chút lơ đễnh, Zee nhẹ nhàng nói, vòng tay qua vai New.

Sau khi định thần lại, New khéo léo dựa vào vai Zee: "Dạ, em không sao... còn Hia?"

“Hia không mệt…” Tay Zee chuyển qua eo New, lại ôm cậu vào lòng: “Hôm nay Nu có về nhà không?”

“Hả?” New bắt đầu thể hiện tài năng diễn xuất của mình, cố ý hỏi.

Cậu sẽ về nhà kiểu gì, bất kể kế hoạch của cậu là gì, hôm nay cậu cũng sẽ không về nhà, được chưa?

Vào một ngày đẹp trời như thế này, cậu muốn cùng hia ngắm bươm bướm!

Hai người đã ăn ý với nhau từ lâu, vậy nên Zee nhanh chóng hiểu được ý nghĩ của New, anh nói "Vậy thì... hia muốn cho nu xem một thứ. Nếu nu và hia về nhà thì hiệu quả sẽ là tốt nhất. Nhưng…"

“Nhưng sao?” New gật đầu, dù sao thì cuối cùng cậu cũng phải đến căn hộ của Zee, nhưng trước đó…

"Vừa rồi nu không đọc tin nhắn của Hia sao…"

"Aw! Hia gửi cái gì vậy?" Cậu đang bận xác định hành động tiếp theo với tài xế, đồng thời còn lo bị Zee phát hiện nên hình như không để ý đến chuyện khác.

"Không có gì, hiện tại nu trước hết đừng xem, đợi lát nữa chúng ta trở về nhà cùng nhau xem thứ quan trọng hơn, được không?"

Cái đầu nhỏ trên vai di chuyển lên xuống đồng ý.

Thực ra Zee cũng đã báo trước với ba mẹ New rồi... Ờ thì đêm nay New sẽ được ở lại với anh.

Sau đó, anh thực sự đã thông báo cho New về vấn đề này thông qua tin nhắn trong giờ nghỉ làm việc, lúc đó cả hai đang thu âm riêng ở hai phòng thu liền kề nên không nói trực tiếp.

Anh Zee Pruk cảm thấy kiểu hành động làm trước nói sau cũng là một mắt xích quan trọng để nâng cao tình cảm giữa họ.

Xe của công ty chạy êm trong bóng đêm như nước chảy, đường phố luôn nhộn nhịp, lúc này có rất nhiều người đi bộ đang vội vã qua lại. Zee nhìn ra ngoài cửa sổ và dần dần nhận ra có gì đó không ổn.

“Phi, đây không phải là con đường để đến căn hộ của tôi mà?” Zee nói lớn.

"Đúng! Chính là đường này!" New không thèm để ý câu nói này, rõ ràng là Zee nói với anh tài xế, nhưng cậu lại ngay lập tức từ trong ngực Zee ngẩng đầu lên, vội vàng trả lời.

Nhất định phải có vấn đề, nhìn biểu tình của người yêu nhỏ là biết ngay: "Nu?"

New bắt đầu véo bắp tay của Zee theo thói quen rồi ậm ừ líu ríu nói "Đừng hỏi nhé, hia!"

“Hả?” Zee nhướng mày.

Chẳng lẽ hôm nay người yêu bé nhỏ của anh cũng chuẩn bị cái gì sao?

"Nu… em muốn đưa Hia đi chỗ này trước đã!" New nhắm mắt lại, và dùng tay siết chặt cơ bắp trên cánh tay xinh đẹp của Zee.

Zee mỉm cười, rõ ràng là rất thích thú với hành động của New: "Em định đi đâu vậy?"

"Ôi! Đừng hỏi hia, đến nơi rồi sẽ biết!" New nói xong thì ngả người vào ngực Zee, như thể muốn giữ những điều bất ngờ cho đến khi đến đích... cậu không muốn nói chuyện với người đàn ông này nữa.

Vì vậy, khi chiếc xe từ từ dừng lại ở một nơi có phần quen thuộc với trí nhớ của Zee, người đàn ông cũng gần như đoán ra được rồi.

Xem ra... New của anh thực sự là mỗi lần đều không ngừng dùng hành động thiết thực để làm mới tình yêu của mình với anh…

Những người hâm mộ yêu mến họ đôi khi nói đùa rằng New là chúa tể của ngôn ngữ, trong khi Zee lại là vua của hành động. Rốt cuộc "em dâu dũng cảm nhất sinh sau 00" cũng không phải là nói mà không làm.

Nhưng theo thời gian, với ảnh hưởng không thể nhận thấy do một số phản ứng hóa học tuyệt vời giữa hai người mang lại, New ngày càng có khả năng tự mình giải quyết mọi việc và thường thực hiện một số hành động khiến Zee cảm thấy vui mừng vì bé con nhà mình đã lớn rồi; Zee cũng dần dần và ngày càng tự nhiên hơn khi nói ra những lời yêu thương hứa hẹn với cậu.

Bởi vì, họ luôn hết lòng nghĩ về nhau.

“Hia, vào thôi!” New nắm tay Zee đi lên tầng hai.

Quả nhiên đây chính là nơi họ đã cùng các thành viên quay chụp bộ lịch của công ty vào ngày đầu tiên gặp mặt 2 năm trước.

Nơi này... đã được sắp xếp cẩn thận như lúc đó. Zee cũng phát hiện ra rằng New đã cởi áo khoác ngoài, chỉ mặc chiếc áo sơ mi trắng giống như ngày hôm đó.

Lúc này, một thiên sứ đang hướng về phía anh, cười với anh: "Hia! Chúc mừng kỷ niệm lần đầu tiên gặp nhau!"

Zee cảm thấy chóp mũi có chút chua xót, anh mở miệng, nhưng cuối cùng không nói gì... anh tiến lên hai bước, ôm chặt lấy thiên thần của mình vào trong lòng.

New cũng ôm lại Zee. Dù đã ôm nhau không biết bao nhiêu lần, nhưng mỗi cái ôm đầy tình cảm đều có thể khiến trái tim Zee rung động, khi cảm nhận trọn vẹn sự giao thoa cảm xúc của nhau, anh như được tiếp thêm sức mạnh.

Đối với họ, tất cả chỉ cần một cái ôm.

Trong vòng tay của hai người, họ là cả thế giới của nhau.

Sau khi ôm nhau một lúc lâu, Zee bất đắc dĩ buông cậu ra: "Nu tốn nhiều công sức quá... chuyện này là do nu tự mình sắp đặt, hia... cảm động quá, hia không biết phải nói gì luôn…"

New cong môi cười: "Vậy thì không nói, nu đều cảm nhận được!"

Ngoài ra, sự ăn ý đáng kinh ngạc từ lâu đã khiến họ ngầm hiểu rất nhiều điều.

Nhìn tất cả các biểu hiện và phản ứng của Zee vừa rồi, làm sao New có thể không rõ ràng, người yêu của cậu đã hoàn toàn rung động trước điều đó.

"Đây là nơi lần đầu tiên chúng ta gặp nhau..." Zee chậm rãi nói.

"Vâng! Lúc đó chắc Hia không biết gì đâu, nhưng nu rất mong được gặp Hia!" New nắm tay Zee và chậm rãi bước vào căn phòng này.

Cậu đã cố gắng hết sức để khôi phục lại mọi chi tiết trang trí ở đây sao cho giống với khung cảnh lúc đó nhất có thể. Ngoài việc tìm hiểu dữ liệu hình ảnh của năm đó và so sánh, New hoàn toàn dựa vào trí nhớ của chính mình để tự mình sắp xếp và khôi phục lại.

Cậu vốn cho rằng sẽ rất khó, nhưng sau này khi cậu thực sự dành thời gian để làm, cậu phát hiện ra rằng những cảnh tượng ngày đó dường như vẫn sống động trong ký ức của cậu.

Khi lần đầu tiên tham gia chụp ảnh nhóm, cậu vẫn còn một chút nhút nhát. Chỉ là nhìn thấy thần tượng của mình từ xa, cậu lại có chút thất thần… Cậu nhớ rõ ngày đó anh chói mắt như thế nào, là ánh sáng vĩnh viễn lưu lại ở trong lòng cậu.

"Hia lúc đó thật sự cũng có vài ý nghĩ." Zee tâm tình tốt cùng New dính một chỗ. Người yêu bé nhỏ của anh rất thích tiếp xúc thân thể nên anh đương nhiên rất vui vẻ chiều chuộng người yêu rồi.

"Hả?"

“Ở tầng hai này, lúc hia nhìn thấy nu…” Zee dừng một chút, tiếp tục nói: “Lúc đó, hia nói với quản lý rằng cậu em này nhất định sẽ nổi tiếng trong tương lai…”

"Cắt… câu chuyện này hia đã nói 800 lần rồi a" New bắt đầu giả bộ, mà Zee lại thích dáng vẻ mèo con kiêu ngạo này của cậu hơn bao giờ hết.

"Bởi vì… nu đã sống trong trái tim của Hia kể từ thời điểm đó…"

"Aww!" Mặc dù hai người họ đã hẹn hò trong một thời gian dài, nhưng New cảm thấy gần đây Zee ngày càng có thể nói những lời yêu thương thẳng thắn với cậu, thậm chí là không quan trọng lúc đó là dịp gì hay thời điểm nào. Nhưng ai bảo cậu yêu phải anh, chỉ cần là người này… là Zee, cậu đều yêu.

Zee cười nhẹ, vòng tay qua eo New nhẹ nhàng nói: "Hia nghĩ "True Love" là quà của nu tặng hia." (Chân Ái)

Là một bản hit, bài hát này được hát bởi New, và đã được chọn để phát hành phiên bản tiếng Trung vào ngày 21 tháng 11. Chi tiết thì không cần nói nhiều, chỉ riêng ngày hôm nay thôi, Zee làm sao hiểu được dụng ý của New.

Dù không hiểu ngôn ngữ nước ngoài mà New thông thạo nhưng kể từ khi quen nhau, Zee luôn hiểu rằng người yêu bé nhỏ của anh rất thích anh và luôn bày tỏ tình cảm với Zee không chút do dự bằng ngôn ngữ mà mình biết.

"Em muốn dạy anh một chữ là một lòng."

"Em thích anh!"

"Em sẽ luôn chỉ có một mình anh."

"Em muốn được ở bên anh mọi lúc."

"Anh là tất cả của em."

Và cứ thế, những điều này từ lâu đã được New kể đi kể lại, để Zee cũng cảm nhận được sự lãng mạn trong đó.

Anh không hiểu ngôn ngữ mà em biết cũng không sao, vì em sẽ kể cho anh nghe từng chút một... rồi dùng tình yêu và hành động của mình để anh cảm nhận được mọi cảm xúc của em.

“… À phải rồi… hia… có thích không?” New không nghĩ sẽ đề cập cụ thể đến phần này, theo như sự hiểu ngầm giữa hai người, Zee hẳn đã hiểu ý định của cậu từ lâu.

Bởi vì, hai người là người của công chúng, việc "tuyên bố tình yêu" như vậy là nghiêm túc và hoành tráng. Nhưng dù sao cũng vó chút ích kỷ, New vẫn muốn có một kỉ niệm riêng tư hơn với người yêu. Chính vì vậy cậu đã tự tay tạo nên bất ngờ độc đáo này sau bộn bề công việc.

Zee nhìn New với ánh mắt lưu luyến, và vô thức siết chặt vòng tay ôm lấy New: "Anh thích… hia thích nu nhất..."

Bầu không khí rất thích hợp, có rất nhiều lời thổ lổ chân tình, địa điểm cũng vô cùng ý nghĩa đưa cảm xúc thăng hoa.

Cả hai hôn nhau, một nụ hôn kéo dài, trong khi New vẫn còn đang hụt hơi thì Zee đã bắt đầu chỉnh lại kiểu tóc và chiếc áo sơ mi của New mà anh "lỡ tay" làm lộn xộn…

Về phần tại sao nó lại rối tung lên... thì New đã được Zee dạy bằng tay và bằng miệng, trả lời rằng: chẳng lẽ mọi người chưa từng hôn người mình yêu sao?

"Nu ổn hơn chưa?" Trong mắt Zee bây giờ chỉ có New của anh mà thôi, giọng điệu của anh bây giờ quá mềm mại. Anh hoàn toàn khác với thủ phạm đã gây rối New lúc vừa rồi.

"... Hia nói cái gì a…" New lườm Zee trách móc, ừm… rõ ràng là không có tý sát thương nào, chỉ là vẻ mặt mèo con vừa mới ăn no…

"Hia chỉ thấy nu không thể thở..."

"Không có! Nu không có!" Đùa chút thôi, cậu là ca sĩ chuyên nghiệp, dung tích phổi tuyệt đối không thể thiếu được.

"Được, được! Không có..." Đúng vậy, Zee Pruk của chúng ta, cả đời này sẽ chỉ đầu hàng với một mình New.

Khóe miệng nhếch lên một nụ cười ranh mãnh, New nói: "Hôm nay có muốn cùng nu ngắm bướm không?"

Zee rõ ràng là bị bất ngờ bởi những lời này của New…

Đứa trẻ này thực sự là... Bất kể học giỏi cái gì, đều sẽ rút ra suy luận từ một ra ba…

Thấy Zee cứ đứng không nói gì, New nói tiếp: “Không phải Hia nói có chuyện muốn về nhà xem cùng nhau sao?”

Từ “về nhà” nghe có vẻ đơn giản nhưng thực ra cần đủ thân mật mới có thể nói một cách tự nhiên như vậy.

Zee lại nắm tay New: “Ừm, về nhà thôi…”

Sau khi đi vào cửa căn hộ của Zee bằng con đường quen thuộc, New phát hiện Zee đang đứng phía sau mình nhưng anh không có ý định bật đèn. Đang muốn nghi hoặc quay đầu lại, thì có người từ phía sau đỡ lấy eo của cậu, sau đó bọn họ từng bước một đi vào phòng khách.

Zee để New ngồi trên chiếc ghế sofa màu cam và ôm con búp bê yêu thích của mình.

Trong giây tiếp theo, đèn chiếu sao trong nhà và máy chiếu đã chuẩn bị trước được bật lên.

Một khuôn mặt tươi cười của New được phóng to xuất hiện trong hình chiếu. Rồi giai điệu quen thuộc vang lên, và màn hình bắt đầu phát…

Đây là bộ sưu tập video do chính Zee thực hiện, kể từ khi họ gặp nhau, gặp gỡ và yêu nhau.

Nó chứa những bức ảnh và video do chính Zee chụp và sau khi được Zee chỉnh sửa, nó trở thành một món quà kỷ niệm đầy kỷ niệm và tình yêu.

New chăm chú nhìn vào màn hình đang phát.

Những cảnh lóe lên từng khung hình dường như được ghi lại một cách sống động. Đó là quá khứ họ đã cùng nhau trải qua, bao nhiêu thói quen hàng ngày tưởng chừng như bình thường lại càng quý giá hơn vì có nhau.

Cả hai ở trong từng bức ảnh đã cùng nhau trải qua rất nhiều điều…

Hốc mắt của New bắt đầu hơi ươn ướt, và tâm trạng xúc động của cậu càng tăng lên khi màn hình phát. Cậu đã nghĩ rằng Zee chắc chắn đã chuẩn bị một bất ngờ cho cậu vào ngày kỷ niệm này, nhưng chỉ là cậu không bao giờ nghĩ rằng... nó sẽ làm cậu ngạc nhiên đến như vậy!

Mỗi ký ức riêng về họ... sẽ lưu lại trong tim họ rất lâu, và mỗi trải nghiệm quý giá được chia sẻ này... cũng sẽ ăn sâu vào tâm trí họ. Khi mối quan hệ giữa hai người ngày càng sâu đậm, nó bén rễ và nảy mầm... cho đến khi phát triển thành một cái cây cao chót vót.

Zee nâng khuôn mặt của New, những đầu ngón tay khô và ấm nhẹ nhàng lau đi giọt nước mắt tràn ra từ khóe mắt của New. New đặt cái đầu nhỏ của mình lên bàn tay to lớn của Zee và dụi vài cái, rồi tiếp tục xem màn hình đang phát lại một lần nữa... như thể cậu xem bao nhiêu cũng không thể xem đủ.

"Nu, em có biết... khi hia chụp ảnh cho nu, anh luôn nhìn chằm chằm vào nu không?"

Hình ảnh còn đang chiếu, vô số cảnh tượng ký ức chồng chất lên trước mặt New. Những cảnh trong quá khứ dường như được ghi lại một cách sống động. Nhìn những thứ này, cậu thậm chí có thể nhớ lại từng cảnh lúc đó.

Có thể thời gian và địa điểm mỗi lần khác nhau, quần áo và phụ kiện cậu mặc mỗi lần cũng khác nhau, nhưng người yêu của cậu vẫn luôn ở bên cạnh cậu.

Khi Zee chụp ảnh và quay phim, đôi mắt đẹp quá mức đó sẽ luôn nhìn chằm chằm vào New, rồi thể hiện tình yêu đó qua ống kính của anh.

"Nu biết..." New đặt búp bê xuống, ôm chặt lấy cánh tay Zee, dựa vào lòng Zee một cách vô cùng phụ thuộc: "Bởi vì... mỗi lần nu nhìn vào mắt Hia, trong mắt Hia đều có hình bóng của nu. Nu cảm thấy rất hạnh phúc, và thật tuyệt khi có Hia ở bên Nu!"

Từ cái thời ngốc nghếch khi mới bước vào vòng giải trí này, Zee đã ở bên cạnh New mọi lúc. Lúc đó New còn rất bỡ ngỡ với tất cả những điều này, cậu đang quan sát và học hỏi, và cậu muốn làm thật tốt.

Sau khi phát hiện ra những điều này, Zee đã dạy cho cậu từng chút một.

Anh chưa bao giờ là một giáo viên giỏi, nhưng đối tượng là New cho nên anh đã làm điều này.

Anh Zee Pruk đang từ từ "huấn luyện" New từ những tư thế tạo dáng khi chụp cho đến phong cách nào phù hợp với New hơn.

Vì vậy, khi New có thể thoải mái giải quyết những việc này, cậu cũng phát hiện ra rằng mặc dù phong cách của anh là khép kín và tự nhiên. Nhưng trong đó, vẫn sẽ có một chút hơi thở Zee. Cảm giác hiện diện không mạnh mẽ, nhưng lại khiến trong lòng New mơ hồ cảm thấy ngọt ngào.

“Đó là bởi vì… trong mắt Hia, nu là đẹp nhất và tốt nhất…” Zee đặt một nụ hôn lên trán New.

Đầu nhỏ hài lòng ngẩng lên: "Nu đẹp trai không? Có dễ thương không?"

"Đẹp trai! Dễ thương nữa!"

Em có thể xác nhận với anh vô số lần bởi vì… Lúc nào anh cũng sẽ trả lời cho em nghe.

"Trước đây... khi nu không vui, có lẽ em sẽ giấu nó trong lòng một mình và không nói với hia. Bởi vì nu không muốn truyền năng lượng tiêu cực cho hia. Nhưng bây giờ..." New dừng lại, và tiếp tục nói với ánh mắt dịu dàng của Zee: "Bởi vì hia và nu ở bên nhau nên chúng ta ngày càng yêu nhau và gần gũi hơn, và nu cảm thấy... nói vậy thôi cũng đủ rồi."

"Được rồi! Thế là đủ, tốt lắm! "Đây là một bước tiến lớn, Zee hiểu rõ ràng rằng mối quan hệ giữa anh và New đã thăng hoa.

"Sau này nu sẽ là bé ngoan của Hia... nu sẽ không nghịch ngợm nữa!" New đột nhiên nói.

“Hả?” Nào ngờ, Zee Pruk, người mà cho dù cậu có như thế nào thì cũng yêu cậu say đắm, quay sang vuốt ve làn da thịt mỏng manh của New. Nhào nặn và xoa nhẹ, cảm giác thật tuyệt…

“Nu muốn trở thành hạnh phúc của Hia, đơn giản như vậy thôi!” New trịnh trọng nói, trong lòng và trong mắt đều tràn ngập người nam nhân đang kề cận này.

"Hãy luôn là một sự tồn tại khiến hia cảm thấy thoải mái và thư giãn..."

Không ai chịu bấm nút pause, New nhìn hình chiếu mà mắt đỏ hoe: "Nu thích quá..."

"À, thích hia..." Zee cố tình đùa một chút, cố gắng điều chỉnh bầu không khí.

Người yêu bé nhỏ của anh rất cảm động, không phải khi không mà anh đã thức khuya để thực hiện điều này trong lịch trình bận rộn của mình. Nhưng ngay cả anh cũng chỉ đoán được phần đầu. Suy cho cùng, trong nhận thức của anh, ngoại trừ một khoảnh khắc nào đó, anh không muốn New rơi một giọt nước mắt nào.

Mặc dù... đó là một giọt nước mắt cảm động…

“Em thích cái này!” New chỉ vào hình chiếu trên màn hình, nghiêm túc nói: “Em cũng thích hia… Không, nu yêu hia…”

New chưa bao giờ keo kiệt trong việc bày tỏ tình yêu của mình với Zee, và chính sự tốt bụng này của cậu cũng khiến Zee ngày càng yêu cậu nhiều hơn.

"Hia cũng yêu nu, vĩnh viễn. . ."

Điều gì đã khiến Zee, người chưa bao giờ nhắc đến sự vĩnh cửu, bắt đầu tin vào từ huyền thoại và đẹp đẽ này... đó là tình yêu, là New…

“Vậy thì… hia ôm nu đi ngắm bướm…”

Sở dĩ sức hấp dẫn của những ngày kỷ niệm có thể kéo dài giữa những người yêu nhau là vì trong những khoảnh khắc đáng nhớ đó, một tình huống nào đó xảy ra vẫn có thể tỏa sáng và khiến bạn một lần nữa nhận ra rằng tôi và người yêu của tôi đã có thể đạt đến trạng thái như vậy.

Đồng thời, nó cũng sẽ tiếp tục nhuộm màu những ngày tới với độ bóng ấm liên tục và rất quyến rũ. Nó khiến mọi người đổ xô đến nó, biết rằng nó không đến dễ dàng.

Trong tình yêu, Zee và New đều may mắn, họ gặp được người mà mình muốn ở bên cả đời. Trong thế giới của họ, họ là sự tồn tại quý giá nhất, không thể so sánh và không thể thay thế. Đây là sự thỏa mãn lớn nhất trong tình yêu. Nhận được sự khẳng định và thừa nhận tối cao này sẽ cho phép tình yêu của họ tiếp tục tỏa sáng.

Tương tự, Zee và New cũng vậy, không bao giờ để ý đến những gì bản thân phải trả giá cho người kia. Thậm chí, họ không xếp điều này vào cái gọi là trả giá. Họ thường làm điều gì đó cho nhau theo bản năng và rất tự nhiên.

Bởi vì sự cống hiến của anh khiến em vui và khiến em hạnh phúc, và chỉ cần em vui và hạnh phúc, đó là niềm vui và niềm hạnh phúc lớn nhất của anh. Tựa như những gì em làm vì anh cũng là làm cho chính mình.

Đây không phải là cách giải thích đẹp nhất về tình yêu sao…

Tình yêu, có lẽ cũng không phải một thứ quá khó hiểu, Một mối quan hệ tốt phải được xây dựng trên nền tảng bình đẳng và tôn trọng, và nó sẽ ngày càng sâu sắc và phát triển. Khi đối phương đã trở thành một thói quen không thể thiếu trong cuộc sống, em mới biết cuộc đời này có anh là đủ.

Zee và New là sự động viên và truyền cảm hứng cho nhau trong một thời gian dài, là sự hỗ trợ và cân nhắc để cùng nhau trưởng thành, họ ở bên nhau hàng năm nhưng họ vẫn muốn ở bên nhau thêm nhiều năm nữa.

Chờ đợi…

Mở ra cho các bạn, một tình yêu không có điểm dừng.








Hoàn phiên ngoại.

Hoàn toàn văn.

Cà Chua.







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro