Phiên ngoại 1
Warning: OOC, bối cảnh không hiện thực, mọi chi tiết không là thật đừng áp đặt lên người thật, nội dung fic là chất xám của tác giả, thế giới song song, đừng đặt nặng vấn đề và so sánh với thực tế
Warning bởi mình: bản dịch đã được sự cho phép từ tác giả gốc, vui lòng không copy, re-up, chuyển ver dưới bất kỳ hình thức nào. Bản dịch là công sức của mình đừng mang về làm của riêng bạn. Độ chính xác với bản gốc tầm 85% - 90%
—----------------------------
Năm 2025, Chawarin Perdpiriyawong và Pruk Panich kết hôn tại Thụy Sĩ.
Địa điểm tổ chức hôn lễ là do hai người họ cùng nhau lựa chọn.
Thời gian có vẻ lãng mạn lạ thường ở thành phố Trung cổ xinh đẹp này. Những con phố và tòa nhà cổ điển, những cư dân địa phương thoải mái và giản dị, tháp đồng hồ cổ kính đặc sắc và đài phun nước tinh tế có thể được nhìn thấy ở khắp mọi nơi, tất cả đều toát lên một bầu không khí thoải mái và thư giãn.
Người thân và bạn bè của hai bên đều đến trước một ngày trước khi lễ cưới diễn ra.
Trước đám cưới, Zee và New đã bàn bạc và thỏa thuận rằng chỉ mời những người thân trong gia đình và bạn bè thân thiết nhất đến tham dự.
Cả hai đều đồng ý rằng:
Tình yêu của họ cần được chứng kiến, nhưng không cần phải công khai quá lớn; tình yêu của họ cần những lời chúc phúc, nhưng không muốn quá cao sang và lộng lẫy; điều quan trọng nhất của tình yêu của họ là chân thành, vĩnh cửu. Và mối quan hệ này duy nhất chỉ thuộc về hai người họ.
Địa điểm tổ chức tiệc cưới không quá lớn nhưng được thiết kế tinh tế và trang nhã.
Sau buổi concert solo của New kết thúc thành công tốt đẹp, cả hai đã lên đường đến Châu Âu.
Zee và New, đã có mặt ở đó trước người thân và bạn bè của họ ba ngày, cũng nhanh chóng làm quen với khu phố cổ đặc trưng ở đây. Giống như hầu hết các thành phố châu âu, ở đây tương đối nhỏ và không có nhiều người, hiện giờ nơi đây vẫn giữ được sự đơn sơ và bí ẩn của những khu phố cổ. Khiến cả hai đều thích vô cùng.
Bằng cách nào đó, khi thời gian đám cưới càng đến gần, thì quý ông Zee Pruk của chúng ta càng trở nên căng thẳng rõ rệt. Có trời mới biết khi anh giành được giải diễn viên đầu tiên, còn không căng thẳng đến mức này.
Một Zee Pruk luôn bình tĩnh tự tin bây giờ lại quay trở về dáng vẻ khi trước chỉ trong một ngày.
Anh đích thân kiểm tra quy trình chuẩn bị rất nhiều lần, xác định địa điểm tổ chức, kiểm kê tất cả các vật liệu cần có, liên lạc với các nhân viên có liên quan. Zee mấy ngày nay thật sự là nghiêm túc và cẩn thận, đích thân tự chuẩn bị cho đám cưới của mình.
Được rồi, New cảm thấy Zee rất là dễ thương luôn nha, cậu rất thích. Tất cả lui ra hết đi nào…
Riêng địa điểm tổ chức buổi lễ, ở phần sân khấu thực hiện nghi lễ Zee đã bước lên tận hai lần, đến khi anh muốn bước lên lần thứ ba, anh đã bị New chặn lại.
"Hia! Anh đã đi qua hai lần rồi đó! Nơi đó cũng không có lớn như vậy, nu nhớ hết tất cả rồi mà!"
"Nu…"
"Nu, em có muốn anh vẽ sơ đồ mặt bằng đơn giản cho em dễ nhìn không?” New nghe xong mà chỉ biết trợn tròn mắt. Cậu muốn rút lại những lời mà cậu đã cho rằng Zee rất dễ thương.
"Hia luôn cảm thấy bất an."
"Anh bất an về cái gì cơ?"
"......" Zee không nói nên lời và không thể trả lời.
"Anh lo lắng cho em? Hay anh nghĩ rằng em sẽ bỏ trốn? Hay là nghĩ rằng em sẽ đổi ý?"
"Không phải......"
"Vậy anh lo cho bản thân anh hả? Anh sẽ bỏ chạy trong hôn lễ? Hay anh sẽ không ký tên kết hôn?"
"Làm sao có thể! Hia sẽ không bao giờ…"
“Hôm đến đây, em hỏi anh có muốn ký tên công chứng trước rồi mới tổ chức hôn lễ không, anh nói không muốn." New liên tục nói.
"Hia nghĩ làm điều đó cùng nhau sẽ có ý nghĩa hơn."
Được rồi, thực sự là vấn đề nằm ở Zee mà, cái cảm giác long trọng hồi hộp chết tiệt này.
Ai mà không biết rằng Zee chỉ muốn dành cho cậu những điều tốt đẹp nhất, mọi thứ đều được thực hiện theo tiêu chuẩn cao nhất, và buổi lễ thiêng liêng này phải được diễn ra trong sự chúc phúc của người thân và bạn bè.
Quên đi, ai đã khiến anh yêu một cách điên cuồng như vậy!
Quả thật, từ đầu đến giờ, hầu như mọi việc Zee làm cho cậu, dù lớn hay nhỏ, đều có thành ý, chu đáo và ý nghĩa.
Zee sẽ dành cho New sự tôn trọng và thấu hiểu hết mức có thể.
Vì đây là nền tảng của mọi thứ trong tình yêu.
Kể cả hai người là người của công chúng thì chắc chắn cũng sẽ vấp phải cái gọi là "chế giễu" của một số "cư dân mạng". Hai người chỉ không quan tâm đến nó, và thực sự cũng không cần phải làm ảnh hưởng đến tất cả mọi người chỉ vì một số lượng rất nhỏ nhận xét sai. Cả hai luôn hy vọng rằng những người hâm mộ yêu mến họ sẽ ngày càng tốt hơn và họ đã làm rất tốt trong vấn đề này.
Nhưng điều đó không có nghĩa là cả hai dễ bắt nạt, dù đôi khi ở thế hơi bị động nhưng chỉ cần xảy ra việc gì liên quan đến New, Zee sẽ thay đổi cách xử lý thông thường một cách lạnh lùng, tìm cơ hội và đặc biệt giải thích từng chút một.
Vâng, Zee sẽ không cho phép New bị chất vấn hay bị người khác mắng chửi dù chỉ là điều nhỏ nhất. Đặc biệt đối với những thứ liên quan đến anh, anh sẽ mang lại cảm giác an toàn cho New tốt nhất trong phạm vi có thể kiểm soát của mình.
Anh vẫn nhớ rằng vào năm đó, sau khi "Cutie Pie" kết thúc, một số người sản xuất và diễn viên chính của bộ phim đã đến Hàn Quốc để tổ chức một cuộc gặp gỡ fan. Đây cũng là lần đầu tiên anh và New đến Hàn Quốc cùng nhau.
Đứa nhỏ trước lúc xuất phát cũng hào hứng và mong chờ rất nhiều.
"Hia ~ chúng ta sẽ ra nước ngoài cùng nhau!"
Zee nhẹ nhàng nhìn New vui mừng, nhưng không nói gì cả.
"Hia, nu muốn ăn thịt nướng! Em sẽ ăn thật nhiều! Hai ngày nay em đã cố gắng không ăn nhiều bởi vì nu đợi ngày này đó…"
"Hả? Nu ăn không ngon miệng à?" Zee nghiêm giọng.
Vì chuyến ra nước ngoài lần này, mà mấy ngày nay việc thu xếp công việc của cả hai trở nên dày đặc hơn. Mặc dù việc tận hưởng công việc hoàn thành và có sự đồng hành của nhau là lựa chọn của riêng họ, nhưng trên thực tế, ngoài thời gian bắt đầu công việc, cả hai hầu như không có thời gian để ở cùng nhau. Sắp tới, New còn sắp xếp cho một buổi concert sinh nhật cá nhân, Zee cũng có một buổi concert với nhóm khác, thời gian chuẩn bị là hoàn toàn gấp rút, hầu như đều là một người như hai người mà xử lý công việc. Hai người bận rộn đến nổi thường chỉ có thể call video hoặc gọi điện cho nhau trong thời gian chuẩn bị hoặc đang tập luyện.
Mặc dù lúc hai người dính nhau sẽ bị mấy người bạn mà Zee quen biết trêu ghẹo. Nhưng lúc này Zee thật sự hối hận vì đã không nhắc nhở New ăn uống đầy đủ.
New lè lưỡi: "Nhấn mạnh! Em chỉ đang nhấn mạnh thôi! Đó cũng là một cách thể hiện sự thích thú đó!"
Zee nhướng một nửa lông mày của mình, từ chối cho ý kiến.
Trước khi khởi hành, New đã cố tình mặc một chiếc áo đen mà Zee đã từng mặc.
Thật ra, mỗi người đều có cái áo này. Cùng một kiểu dáng, nhưng một xám và một đen. Zee đã mua từ bạn của anh, nói lúc đó là ủng hộ người quen, nhưng mục đích thật sự thì ai cũng biết mà.
Đơn giản là anh thích thế thôi, được không?
New không mặc cái của mình mà trực tiếp lấy cái từ tủ quần áo của Zee - cái mà Zee từng mặc để đưa cậu đến Chiang Rai.
Mèo con luôn có kế hoạch của riêng mình.
Vì vậy, khi nhìn bức ảnh gia đình được chụp tại sân bay trên màn hình điện thoại di động, New không khỏi nhếch khóe miệng cười một cái.
Cư dân mạng tinh ý còn phát hiện ra rằng bức ảnh chụp chung của Zee, ba mẹ của New và New ở sân bay, xét về bố cục và vị trí, giống với bức ảnh chụp cùng gia đình Zee khi Zee và New về quê ở Chiang Rai lúc đó. Phải nói là y như đúc.
Đương nhiên, nổi bật nhất nằm ở phía trước màn hình, hai người mặc cùng một phong cách, không, phải là quần áo y hệt nhau.
“Nu đang cười cái gì vậy?” Cuối cùng Zee cũng đến gần bên New, thấy đứa nhỏ đang cười một mình, anh không nhịn được hỏi.
"Hì hì, cái này! Hia, nhìn này!" New đưa điện thoại cho Zee.
"Ra là cái này.” Người đàn ông mỉm cười xoa đầu đứa trẻ có khuôn mặt lấm lem.
Angel Baby của anh, bao nhiêu điều bất ngờ thật sự không đủ đối với anh.
"Ừmm, Nu thích quá, Nu muốn quay lại Chiang Rai lần nữa, Nu muốn hẹn hò với Hia."
Ngày xưa, khi lần đầu tiên họ ở bên nhau. Ngay cả khi đó là một buổi hẹn hò với 100K người hâm mộ, Zee vẫn rất coi trọng, bắt đầu cuộc nói chuyện và hoàn thành buổi hẹn với tiêu chuẩn cao.
Sự kiên trì của người đàn ông là đáng quý và thuần khiết:
Liên quan đến công việc không được tính là hẹn hò;
Vì công việc mà thuận tiện đi chơi không phải là một cuộc hẹn hò;
Sự có mặt của người thứ ba không được tính là một cuộc hẹn hò;
Em muốn đến đâu, anh sẽ đưa em đến đó, em muốn hoàn thành điều gì, anh sẽ cùng em hoàn thành;
Em thích gì thì anh cũng thích;
Khi em thấy vui, anh cũng sẽ vui.
Anh muốn làm cậu ngạc nhiên và đưa cậu đến những nơi anh chưa bao giờ đến nhưng luôn khao khát được đến, bởi vì điều đó có ý nghĩa hơn đối với anh chỉ khi hai chúng ta tham gia cùng nhau; anh muốn làm cậu ngạc nhiên, vì vậy ngay cả khi anh đã sắp xếp mọi thứ, anh cũng sẽ không bao giờ tiết lộ dù chỉ là một manh mối nhỏ nhất cho cậu biết; anh muốn làm cậu ngạc nhiên với những món quà anh đã chuẩn bị và được lựa chọn cẩn thận. Nhìn thấy vẻ mặt hạnh phúc của cậu khi cậu mở quà là niềm vui lớn nhất của anh.
Và anh vẫn sẽ như mọi khi, tôn trọng em, bảo vệ em, đồng hành cùng em và yêu thương em…
Công việc ở Hàn Quốc nhìn chung suôn sẻ, nhưng vẫn có một số chuyện nhỏ không mấy vui vẻ.
Nếu không tại sao lại nói, rất nhiều năm trước, khi New chỉ là một fan nhỏ của Zee, New đã cảm thấy thần tượng của mình giống đại diện cho vẻ đẹp hiện đại và chút khí chất gió tanh mưa máu.
Những gì đã xảy ra cũng có thể nói là không thể tin được.
Vốn dĩ chỉ là những lời lẽ chẳng liên quan, thậm chí đa số fan còn cho rằng rất thú vị, đùa giỡn vội "chắp bút" cho Zee, xin làm thêm 500 tập nữa... Fan ở đây còn chưa vui vẻ xong thì người có ác ý đã bắt đầu làm ầm ĩ lên, dùng mấy cái gọi là lý do nghe có vẻ tử tế, nghe gió mà cứ cho là mưa, cái gì mà vừa nhìn là biết, nghe chút là hiểu.
Chắc chắn, ngay cả Chúa cũng không thể chịu nổi khi thấy một tình tiết "drama" như vậy. Ngày hôm sau, Hàn Quốc bắt đầu đổ mưa.
Ngày này cũng là ngày hiếm hoi họ không phải làm việc. Khi New và bạn bè của cậu đang chơi vui vẻ trong công viên giải trí, họ rất vui, nhưng không phải là hạnh phúc. Vì vừa rồi Zee quên mang theo thứ gì đó nên quay lại khách sạn để lấy. Nên đã để New đi theo mọi người để chơi trước.
“Một lát nữa Hia quay lại, nu đi trước nhé." Zee vỗ về mái tóc mềm mại của New và nói.
"Nu đi cùng hia rồi chút nữa mình trở lại cùng nhau." New cho rằng giữa công viên giải trí và Zee, thì Zee quan trọng hơn.
“Không sao đâu, trước đây nu không phải muốn đến đây chơi sao, em nên đi thôi.” Zee đưa mắt ra hiệu cho Nat và Max bên cạnh.
Nat nắm tay New và rời đi, Max quay lại và nói với Zee bằng khẩu hình miệng: “Đừng lo lắng.” Rồi cũng đi theo.
Rõ ràng là đang ở trong công viên giải trí yêu thích của cậu, các hoạt động vui chơi rất thú vị, và đồ ăn vặt cậu ăn rất ngon, nhưng cậu luôn cảm thấy như thiếu một cái gì đó.
New giật lấy chiếc băng đô con hổ trắng nhỏ vừa mua, đúng vậy, người quan trọng nhất của cậu không ở đây.
Xem livestream vừa kết thúc một phút trước trên điện thoại di động, New bày ra vẻ mặt lạnh lùng hiếm thấy, trong lòng có chút ngột ngạt, suýt chút nữa muốn túm lấy vành tai của hổ con.
Zee vừa kết thúc buổi livestream, cậu vẫn nhận ra bộ quần áo lúc nãy vẫn còn trên người anh, rõ ràng là mới vừa gặp nhau đó thôi, nhưng New cảm thấy dường như cậu đã xa Zee rất lâu rồi vậy, cậu rất muốn có một cánh cửa thần kỳ để có thể lập tức xuất hiện trước mặt Zee và ôm chầm lấy Zee.
Đó không phải lỗi của Hia, tại sao phải xin lỗi?
Tại sao anh lại muốn một mình trở về khách sạn và bắt đầu một buổi livestream chỉ để xin lỗi?
Những lời nói ác ý đó hoàn toàn không gây ra bất kỳ mối đe dọa nào cho họ. Nghiêm túc mà nói, đôi khi những người đó múa bàn phím càng ngày càng lợi hại, chủ yếu chỉ để thu hút sự chú ý. Mặc dù đây vẫn là một bí ẩn chưa được giải đáp, nhưng đám antifan này quả thực rất "cố gắng và chăm chỉ".
Tất nhiên New biết rằng Zee chẳng quan tâm đến mấy trò lố này, chú hề nhảy từ trên xà xuống sẽ thỉnh thoảng muốn tìm thấy cảm giác được chú ý. Chỉ là vấn đề này có vẻ liên quan đến chuyện của New, nên Zee mới phải giải thích.
Hia như vậy, làm sao mà cậu không yêu được, phải càng ngày càng yêu nhiều hơn thôi.
Nhưng cậu cũng là mặt trời bé nhỏ của Hia, mưa sắp tạnh và nắng cũng sẽ lên.
Thực ra, ngay cả khi mặt trời không xuất hiện, thì mặt trời vẫn luôn ở đó, phải không?
"Đến tìm nu thôi nào~, mưa đã tạnh rồi, chúng ta hiểu nhau mà, mau đến ôm em chút nào ~"
Sau cơn mưa, đường phố Hàn Quốc có một lớp hơi nước mờ ảo, New nhìn Zee đang đi về phía mình cách đó không xa, dần dần tiến lại gần, New tiến lên vài bước, sau đó giơ tay ra ôm chầm lấy Zee.
Tình yêu đủ có thể khiến người ta dũng cảm và khiến người ta tin tưởng.
Em là điểm yếu của anh, là áo giáp, là tình yêu của anh.
Anh sẽ xây cho em một pháo đài vững chắc, che chắn cho em trước mọi mưa gió.
Dốc hết toàn lực, tận hết khả năng.
Cũng như em tin tưởng anh vô điều kiện.
Sự hiện diện của em đã mang lại cho anh nguồn năng lượng mạnh mẽ hơn.
Em là nguồn động viên, an ủi tốt nhất của anh, là món quà đẹp đẽ và quý giá nhất trong cuộc đời anh.
Anh không sợ gì cả vì đã có em bên cạnh.
Lúc khoác bộ vest lên người trong giây đầu tiên, New thừa nhận rằng cậu cũng hơi lo lắng.
Có lẽ là bởi vì cậu và Zee chuẩn bị ở hai phòng chờ riêng biệt, từ lâu cả hai đã có thể dễ dàng đối mặt với hàng vạn thậm chí hàng trăm ngàn người, nhưng hiện tại trong lòng lại có chút hồi hộp.
Đây là lần đầu tiên trong đời kết hôn, nếu không có bất ngờ gì xảy ra, chắc hẳn cũng là lần cuối cùng, cậu cũng đừng hồi hộp mà!
Khả năng tự điều chỉnh của New luôn tốt, nhưng ngày hôm nay, hệ thống điều chỉnh này dường như đã bị phá vỡ.
Nhìn bộ đồ vest trên người, suy nghĩ của New lại trôi về cảnh quay chụp ảnh của "Cutie Pie".
Dù sau đó cậu đã mặc vô số bộ vest, ký ức về ngày hôm đó vẫn mãi trong tâm trí của New và không thể nào tan biến.
Vào thời điểm đó, New và Zee là những đồng nghiệp tốt nhất trong cùng một công ty, và họ là những partner mới bắt đầu chuẩn bị cho công việc couple. Dù New coi Zee là thần tượng cách đây vài năm nhưng đối với hai người lúc đó, cả hai vẫn chưa tính là quen nhau.
Bây giờ New nhìn Zee đã trang điểm xong, mặc bộ vest, vai rộng, eo hẹp, chân dài đi về phía cậu, cậu không biết để tay vào đâu.
Cậu đã biết rằng Zee đẹp trai từ khi cậu 15 tuổi, nhưng vẻ đẹp trai liên tục được làm mới của anh vẫn khiến cậu ngày càng kinh ngạc. New cho rằng cậu lúc ấy chỉ là tùy ý nhìn thoáng qua, lại không nghĩ, cái nhìn này lại dài đến vạn năm.
Hơn nữa, Zee chỉ trên ống kính thôi đã có thể mang lại tác động rất lớn đến New, chứ đừng đến khả năng gây chết người rất lớn khi mà người thật đang ở trước mặt cậu.
New cũng dành một khoảng thời gian ngắn để xây dựng tâm lý cho chính mình, để sau khi làm quen với Zee, đối mặt với khuôn mặt này mỗi ngày cậu sẽ không còn đỏ mặt và thót tim nữa.
Nhan sắc của Zee quả thật là có một không hai, câu này không phải nói đùa.
Chỉ là... chỉ là… cậu nên làm gì bây giờ... Hôm nay Zee trông đẹp trai quá… đẹp hơn mọi ngày…
Trước mặt anh là New, trong một bộ vest kẻ sọc màu xám vừa vặn và thắt một chiếc nơ nhỏ, New trông cũng rất đẹp trai và dễ thương. Đây là phản ứng đầu tiên của Zee sau khi nhìn thấy New.
Đứa trẻ có một khí chất độc đáo, trong sáng và thuần khiết, dũng cảm và ngoan cường; giống như một cây nhỏ mọc dưới ánh mặt trời, cao và thẳng, tự tin, lạc quan và tích cực, đó là ấn tượng về New trong mắt Zee.
Zee chưa bao giờ nghi ngờ mắt nhìn của mình.
Khi anh nhìn thấy New lần đầu tiên vào ngày hôm đó, anh đã nghĩ rằng đứa trẻ này sẽ trở nên nổi tiếng.
Và anh đã đúng.
Tuy nhiên, đứa trẻ lúc này rõ ràng đang rất lo lắng. Mới đây không phải rất tốt sao? Chẳng lẽ vì phong cách ngày nay của anh quá nghiêm túc?
Zee nghĩ về điều đó và nói: "Em có chuyện gì sao, NuNew?"
"Không... không sao đâu."
Cậu bắt đầu nói lắp.
"Ôm một chút và động viên một chút~! Cố lên ~"
Zee ôm New rất nhanh đã buông ra, chính là cái thói quen nho nhỏ này, cùng bọn họ trải qua bao lần nương tựa lẫn nhau.
Sau đó, với sự giúp đỡ của nhiếp ảnh gia và các nhân viên khác, New ngồi lên một bên chân của Zee. Tay phải anh giữ lấy chân New, tay trái vòng qua đỡ eo New, sợ New ngồi không thoải mái còn cố ý nhắc New hãy thả lỏng. Bàn tay của New cũng đặt trên cơ thể của Zee, hai người khoảng cách rất gần, vô cùng thân mật. New nên mừng vì cậu thường không nói nhiều, và bây giờ New chỉ có thể gật đầu tỏ ý mình đã biết.
Chỉ là giờ phút này chỉ có New mới biết tim mình đập nhanh đến mức nào, hai má được đánh phấn nên lúc quay phim cũng đã đỏ ửng lên.
Các cảnh đã thay đổi nhiều lần, có những cảnh tương tác của hai người đang đứng, và có những cảnh tương tác của hai người đang ngồi trên ghế sofa. Buổi chụp nhìn chung diễn ra suôn sẻ, tinh tế và mới mẻ thể hiện tính chuyên nghiệp và hợp tác cao, và hiệu quả tức thì sau khi ảnh ra mắt đã làm hài lòng tất cả nhiếp ảnh gia và nhân viên đang có mặt ở đây.
New ngồi xổm trước bàn xem ảnh trên máy tính, sau vài giây, Zee đã thay áo khoác ngoài, đứng sau lưng cậu, chống cả hai tay lên bàn, cả người ôm trọn lấy New. Mùi cơ thể của Zee xen lẫn với một mùi đặc biệt khác truyền đến mũi của New.
Thực ra, New đã ngửi thấy mùi đó trong lúc chụp hình vừa rồi, đó không phải là một loại nước hoa nào đó, nhưng New khẳng định rằng cậu có thể ngửi thấy mùi hương riêng biệt của Zee.
Một mùi hương thoải mái, làm cho cậu say mê.
Khi đó, họ có thể không biết rằng bánh răng của số phận đã bắt đầu chậm rãi chuyển động.
Nó thuộc về câu chuyện của Zee và New, và câu chuyện sẽ được tiếp tục.
-
Trước khi buổi lễ chính thức bắt đầu, vị linh mục đã trịnh trọng học cách phát âm tên đầy đủ của cặp đôi bằng ngôn ngữ mẹ đẻ của họ. Mặc dù tiếng Thái Lan rất khó đối với người dân Châu âu, nhưng ông Mục sư tận tâm vẫn nỗ lực học hỏi những gì tốt nhất, chỉ để truyền cho mọi người trải nghiệm thiêng liêng nhất khi tuyên thệ.
Trước kia, Zee và New cũng là những người đã từng thực hiện những cảnh quay trong đám cưới. Thậm chí sau này, cảnh này còn được ca ngợi là mẫu đám cưới đẹp nhất, và được lưu truyền rộng rãi.
Chỉ là giữa diễn xuất và thực tế vẫn còn một khoảng cách rất lớn.
Cả hai đã trải qua sóng gió trong một thời gian dài, lúc này cả hai đồng thời trở nên căng thẳng.
Theo quy trình sắp xếp, họ sẽ đi qua tất cả các khách mời từ cả hai phía của sân khấu và vào sân khấu chính.
Hai người đã đứng ở vị trí, ngầm trao đổi ánh mắt với nhau một cách ăn ý.
New nhìn Zee đứng cách đó không xa, hia hôm nay đẹp trai thật đấy, đến mức cậu suýt hét lên khi lần đầu nhìn thấy Zee. Mặc dù Hia vẫn nhìn cậu với ánh mắt dịu dàng và yêu thương, nhưng đôi môi mím chặt của Zee vẫn để lộ trái tim đang hồi hộp của anh lúc này.
Zee thực sự kinh ngạc khi nhìn thấy New, anh biết người yêu của mình ngày càng đẹp trai và quyến rũ, nhưng tác động mà nó mang lại cho anh vẫn rất lớn. Anh không giấu nổi sự ngạc nhiên khi thấy New đang nhìn mình, nhưng thói quen nắm chặt tay vào hai bên hông của New vẫn cho thấy lúc này cậu đang có chút lo lắng.
Tiếng nhạc vang lên, cả hai bước qua tất cả người thân và bạn bè để nhận lời chúc phúc chân thành nhất.
Sau đó, Zee và New cùng nhau đứng trước mặt linh mục.
Những căng thẳng đã được tình yêu làm tan biến, và lúc này, thế giới của họ chỉ có nhau.
"Chawarin Perdpiriyawong và Pruk Panich." Ông mục sư nhìn cặp chồng chồng mới cưới trước mặt mình bằng ánh mắt hiền từ. Trong mắt bọn họ cũng có ánh sáng, ánh sáng đó chính là đối phương.
Ông mục sư gật đầu và nói tiếp:
“This commitment is made in love, always keep the faith, lived in hope.
Will you give yourselves one to the other to be lovers, to live together in the covenant of marriage?”
“Lời tuyên thệ này được tạo nên từ tình yêu, luôn luôn giữ lời hứa và sống trong hy vọng.
Con có bằng lòng trao bản thân mình cho người kia để trở thành người yêu của nhau, chung sống cùng nhau như trong giấy kết hôn chứ?”
"I will."
"I will."
"Con đồng ý."
“Will you love and be faithful one to the other as long as you both shall live?”
"Con sẽ yêu và chung thủy với người kia cho đến khi nào cả hai con còn sống chứ?"
Hai người nhìn nhau cười: "We will."
“Chúng con đồng ý”
Thật ra, sau đám cưới ở Bern năm đó, cả hai đã coi đây là nơi bắt đầu và đã có khoảng thời gian vui vẻ cùng nhau du lịch trên toàn châu u.
Tuy nhiên, trước đó, có một tình tiết nhỏ mà cho đến tận về sau này New vẫn còn nhớ rất rõ.
Sau đám cưới, Zee trịnh trọng trao cho cậu một túi phong bì lớn.
New cười: hia rất muốn thực hiện nghi lễ này đến cùng.
"Nu, cầm lấy đi, bên trong có một số là nu đã biết, còn một số khác được hia thêm vào sau này." Khi Zee nói điều này, anh lấy tay chạm vào mũi mình một cách vô thức, hình như anh hơi xấu hổ.
"Aw! Đây là gì?" New mở phong bì ra, trong đó có giấy tờ nhà, phiếu đặt cọc và một đống tài liệu khác mà cậu không biết tên nhưng nhìn rất "đắt". Hia đây là? Tất cả đều là quà kết hôn?
Nhìn tấm thẻ trong phong bì mà Zee đưa một phút trước, New không hiểu sao lại cảm thấy số thẻ đó có chút quen thuộc. Là nó… Quả nhiên, New đã kiểm tra số thẻ với những con số mà cậu đã nhập nhiều lần trong trí nhớ của mình, và cậu không thể không nghĩ đến lần đầu tiên họ gặp nhau.
"Hia cho nu biết số thẻ ngân hàng của anh đi."
“Hả?” Zee hơi khó hiểu, tại sao New lại muốn cái này.
"Nu phải gửi tiền cho hia, không được để hia trả hoài. Hia kiếm tiền cũng vất vả lắm."
“Không sao đâu, em vẫn còn là sinh viên mà, hia nên trả tiền, hia vẫn còn tiền." Zee mỉm cười, rõ ràng đứa trẻ thực sự được giáo dục tốt.
Họ chỉ mới hẹn hò được một thời gian, và Zee cảm thấy rằng việc anh phải là người lo chi phí cho hai người là điều đương nhiên. Hơn nữa, anh chưa bao giờ cảm thấy rằng họ nên tách biệt rõ ràng như vậy. Ngược lại, đứa nhỏ lại có chút bận tâm. Nhưng càng như vậy, Zee càng muốn chi tiền cho New, hận không thể mang hết tất cả những thứ tốt đẹp trên thế giới này cho New.
Thức ăn thì hầu như ngày nào anh cũng mua cho cậu ăn, quần áo New mặc khi thấy vừa vặn là anh lại mua cho. Người khác nói rằng Zee đã thay đổi, nhưng không phải vậy, anh vẫn là anh, chỉ là người mà khiến anh như vậy là ai mà thôi.
"Em~ Không được! Nu bây giờ cũng tự kiếm tiền, nên em không thể để Hia trả tiền cho mãi như vậy được."
"Hia biết, nhưng hia sẽ rất buồn, và sẽ nghĩ nu muốn tạo khoảng cách với hia..." Thôi thì anh cứ bắt đầu đóng vai buồn đi.
"Làm sao lại như vậy?" New có chút mềm lòng.
“Vậy đợi sau này em gửi cho hia sau cũng được"
"Không! Bây giờ! Anh đưa số tài khoản hay không?!" Mèo con xù lông tức giận.
"Nu không thích hia tiêu tiền cho em sao?" Zee lại bắt đầu
"Thích a..." Chờ đã ... Không! Suýt nữa thì bị dính bẫy nhưng cũng may là cậu nhanh trí: "Nhưng chuyện này là chuyện khác, đưa em nhanh lên! Còn không thì em nhờ P'Aof" Dù sao thì hia cũng phải có thẻ mới được "lãnh lương", P'Aof chắc chắn phải biết.
"...Được rồi, anh sẽ gửi cho em..." Zee miễn cưỡng xoa đầu New, vẫn là vẻ mặt rất cưng chiều.
"Aw ~ Được rồi! Nhưng sau này, hia vẫn phải đưa nu đi chơi, mua đồ cho nu, đãi nu những món ăn ngon..." Mèo con đã đạt được mục đích nên đưa bụng ra cho chủ nhân vuốt ve, cưng chiều. Ỷ sủng mà kiêu, ai bảo có người nguyện ý cưng chiều cậu chứ!
"Được!"
Thật ra, ngay sau khi lần đầu hai người cầu hôn, ba mẹ hai bên đã gặp nhau dưới sự sắp đặt của đôi trẻ. Sau khi trò chuyện vui vẻ, Zee và New không hẹn mà cũng đưa ra "quà đính hôn" đã chuẩn bị trước. Đúng vậy, hai con người đáng yêu này đã âm thầm thống nhất với ba mẹ và chuẩn bị "quà đính hôn" cho nhau.
Lúc đó hai gia đình không nhịn được cười, hai đứa nhỏ này thật sự là hợp lực lao tới. Ngay cả mấy chuyện truyền thống này cũng ăn ý như vậy.
Ba mẹ hai bên đều là những người tiến bộ, bọ họ đều cho rằng những nghi thức này thật sự không cần thiết lắm, vì vậy họ đồng ý trao lại tất cả “quà đính hôn” họ đã chuẩn bị cho hai đứa nhỏ nhà mình.
Aw? Chẳng phải trước đây cậu đưa cho ba mẹ, ba mẹ cũng nói chỉ cần có lòng là được rồi nên trả lại cho cậu, coi như cho cậu thêm một chút. Lúc đó, hia bảo cậu giữ, và cậu thật sự là giữ hết. Tại sao hôm nay vẫn còn nữa? New không khỏi cảm thấy kinh ngạc.
"Hia muốn dành cho nu những điều tốt nhất."
"Hia…" Sau bao nhiêu thời gian ở cùng nhau, New vẫn bị lay động bởi những lời đơn giản và thẳng thắn của Zee. Nói chung, đàn ông làm nhiều hơn và nói ít hơn, luôn giữ lời và làm được những gì họ đã nói. Tất nhiên, đây là một trong những lý do tại sao New thích Zee nhiều như vậy.
"Hia biết nu rất có năng lực, nu mới ngoài đôi mươi, tương lai sẽ giàu hơn hia... nhưng hia vẫn muốn che chở cho em nhiều nhất có thể. Chúng ta đã kết hôn, và chúng ta hoàn toàn có thể được hưởng các quyền và lợi ích của chúng ta."
"Hia... nu hiểu rồi! Nu sẽ chăm sóc thật tốt! Nhưng nu muốn nói với hia rằng mọi thứ của nu cũng là của hia, mọi thứ luôn!"
"Được rồi! Vậy thì hia trước tiên xin một ít tiền lãi đi nha…"
Khuôn mặt điển trai của Zee dần dần tiến đến gần, anh ôm chặt New trong tay, New đáp lại Zee không chịu thua kém. Khoảnh khắc đôi môi chạm vào nhau, cả hai người như bùng cháy, dù họ đã nhận được vô số nụ hôn, dài ngắn có đủ, vô cùng dịu dàng hay vô cùng điên cuồng đều có, có cả vô cùng lãng mạn…
Nhưng vào lúc này, tất cả đã nằm ngoài dự đoán của hai người.
Có thể đây là cảm giác của số mệnh sau khi cả hai kết thúc hôn lễ.
Đêm tân hôn, một khoảnh khắc vàng son.
Duras từng viết: Với tôi, tình yêu không phải là cơm áo gạo tiền, là tình cảm da diết, mà là giấc mộng hào hùng trong cuộc đời suy vi.
Yêu không dễ dàng, yêu là biết rõ gian nan nhưng có anh bên cạnh nên em không nỡ quay lưng, trong lòng mong mỏi.
Tình yêu là thứ đáng quý, tình yêu là sự lựa chọn cố định, nên phần đời còn lại là anh và hết lòng vì anh.
Tình yêu là một điều may mắn, tình yêu là dùng cả đời để viết tiếp chương, cho nên hãy sống hết mình cho tuổi trẻ và kiên định không thay đổi.
Và em là chủ nghĩa anh hùng trong thế giới của tôi là toàn bộ ý nghĩa của nụ cười của tôi.
Cà Chua.
continue
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro