偷偷谈恋爱是种什么样的体验 - Lén lút bàn chuyện yêu đương chính là một loại trải nghiệm
Tác giả: 河灯 Hà Đăng
Link: http://zlmm2.lofter.com/post/1d0f8aff_126d2690
---
"Tiền viện xác nhận không có người."
Đại Thiên Cẩu đè thấp thanh âm trong trẻo, từ một đoạn không xa truyền đến tai Tỳ Mộc, hắn đảo mắt liếc nhanh không gian xung quanh một chút cũng thấp giọng đáp lại.
"Hành lang không có vấn đề."
Hai người đưa mắt nhìn nhau, nhất thời nhẹ nhàng thở ra, rốt cuộc không duy trì dáng dấp lấp ló y hệt kẻ trộm kia nữa, song song ngồi xuống hành lang, lười nhác dựa người vào đối phương.
Đại Thiên Cẩu xoa nắn bả vai phải có chút đau nhức, Tỳ Mộc vô cùng tự nhiên đem tay khoác lên vai y, thay y xoa bóp. Đại Thiên Cẩu hiểu chuyện liền thu hồi tay, thoải mái hưởng thụ sự ôn nhu săn sóc của Tỳ Mộc, điều hắn không bao giờ thể hiện với người ngoài.
"Chúng ta nhất định phải duy trì tình huống này mãi sao?" Tỳ Mộc ấn ấn vài cái, tay bắt đầu không thành thật dời đi, một bên ra vẻ đứng đắn hỏi, một bên lén lút trượt tay trên lưng Đại Thiên Cẩu, trong mắt tràn đầy ý xấu nhéo nhéo vài cái trên làn da mềm mịn kia.
Đại Thiên Cẩu trừng mắt liếc hắn một cái, nhưng không có đem tay hắn đánh ra, ngược lại nương theo động tác của hắn, đem một nửa thân dựa lên người hắn, đầu gối vào hõm vai Tỳ Mộc, hiếm có được một lần chiều theo ý muốn của hắn, cuối cùng biến thành tư thế bị Tỳ Mộc ôm vào trong ngực không đứng đắn như vậy.
"Aba không tán thành việc này, chúng ta đành phải cẩn thận thôi."
Lúc trước hai người lộ ra chút tâm ý, còn chưa kịp công khai nói với mọi người, bất chợt nghe được cuộc đối thoại của Aba cùng hảo bằng hữu về vấn đề yêu đương của đám thức thần trong liêu.
"Đều là một đám tiểu hài tử lại đi nói chuyện yêu đương!" Aba ngồi ngay ngắn xếp bằng, biểu tình nghiêm túc, thanh âm vô cùng kiên quyết "Tốt nhất đừng để ta bắt được đám nhãi con các ngươi dám yêu sớm, bằng không ta nhất quyết không tha!"
Đại Thiên Cẩu trùng hợp lúc đó đi ngang qua, nghe vậy liền cả kinh, cuống quít chạy đi tìm Tỳ Mộc nghĩ cách đối phó.
"Nếu đã vậy chúng ta cứ giấu chuyện này trước." Đại Thiên Cẩu do dự một lúc rồi nói.
Tỳ Mộc nghĩ không ra biện pháp khác, đành phải gật đầu chấp nhận.
Bản thân hai người là thức thần mãn cấp hai mươi sáu chưa cảm thấy việc "yêu sớm" có gì không ổn, do đó mới xuất hiện cuộc sống lén lút yêu đương này.
Ban đầu còn có cảm giác mới mẻ, bất luận là vì tránh khỏi tai mắt của người khác mà trốn sau bụi cây, thân thể tiếp xúc trêu chọc lẫn nhau, hoặc là bất thình lình có người đến, bí mật ôm lấy đối phương ở một góc, toàn bộ khứu giác đều tràn ngập hương vị của đối phương cùng sự ôn nhu không cần lời để diễn tả.
Thế nhưng sẽ có ngẫu nhiên một lúc nảy sinh ý định muốn nói cho mọi người, đây là người của ta, chính là như vậy.
Đại Thiên Cẩu nhẹ nhàng hôn khóe miệng Tỳ Mộc như là trấn an lo lắng của hắn, trong nháy mắt thoáng nhìn thấy hình nhân giấy truyền âm của Aba hướng bên này bay tới.
"Đại Thiên Cẩu, mau kêu Tỳ Mộc đến đây họp nha."
Hình nhân giấy chỉ truyền tin sẽ không nói chuyện, cũng sẽ không nói cái gì cho Aba, thế nhưng Đại Thiên Cẩu vẫn từ trên người Tỳ Mộc đứng lên, làm bộ không phát hiện ánh mắt u oán của hắn, ho nhẹ một tiếng "Cái kia...ta đi trước, ngươi chờ một lúc hãy vào."
Trên thực tế khi đến nơi, cuộc họp tựa hồ cũng không hẳn nghiêm túc, tiếng tranh luận ồn ào đến nỗi cửa lớn cũng không ngăn được vang ra ngoài, Đại Thiên Cẩu thở phào yên tâm, chung quy vẫn lo lắng bị ai đó phát hiện.
Y kéo cửa đi vào.
"Đại Thiên Cẩu? Ngươi sao lại đến đây một mình, còn Tỳ Mộc đâu?" Aba thấy Đại Thiên Cẩu thăm dò nhìn sau lưng, ngoài ý muốn không phát hiện thân ảnh Tỳ Mộc, nghi hoặc hỏi.
"Tại sao ta phải cùng hắn đến đây?" Đại Thiên Cẩu mở miệng phản bác liền cảm thấy áy náy "Ta cùng hắn không quen."
Cả căn phòng vốn ồn ào trong nháy mắt liền yên tĩnh, tràn ngập trong cảm giác xấu hổ một cách quỷ dị.
Chính xác hơn, phải nói chỉ có một mình Đại Thiên Cẩu cảm thấy xấu hổ, bởi vì những người khác đều cười cười dùng vẻ mặt trêu chọc nhìn y.
May mắn Tỳ Mộc đúng lúc xuất hiện, Aba ho khan một tiếng mọi người mới quay đi, che giấu ý cười trên miệng, bắt đầu nói chính sự.
"Được rồi, hôm nay ta gọi mọi người đến là để thông báo gần đây liêu tiếp nhận khá nhiều thành viên, số phòng có hạn tất nhiên không đủ cho tất cả, cho nên ta sẽ điều chỉnh một chút. Như vậy... Đại Thiên Cẩu, ngươi với Tỳ Mộc ở chung đi. (dizme đúng ý rồi nhé tha hồ ấy ấy)
Tỳ Mộc chân mày khẽ nhếch lộ ra kinh hỉ khó thấy. Đại Thiên Cẩu ngay lập tức liều mạng dùng ánh mắt cảnh cáo hắn chớ làm trò.
Tất nhiên Tỳ Mộc nhận thức, phối hợp đóng kịch giả vờ làm ra bộ dáng rất không tình nguyện "Vì cái gì, ta với y có thân quen đến mức đó sao?"
Cả phòng một lần nữa rơi vào sự im lặng quỷ dị.
Trả lời giống nhau như thế, bảo các ngươi không quen con mẹ nó ai tin hả!
Cái bộ dáng tú ân tú ái đằm thắm trá hình kia, đúng là khiến người chán ghét đó biết không!
----
Sự thật:
"Đều là một đám tiểu hài tử lại đi nói chuyện yêu đương!" Aba ngồi ngay ngắn xếp bằng, biểu tình nghiêm túc, thanh âm vô cùng kiên quyết "Tốt nhất đừng để ta bắt được đám nhãi con các ngươi dám yêu sớm, bằng không ta nhất quyết không tha!"
Nói xong, Aba nhanh chóng suy sụp thấy rõ, vẻ mặt tuyệt vọng chui vào trong lòng bằng hữu khóc lớn.
"Chủ nhiệm khi sáng vừa nói như thế, ngay lập tức buổi chiều bạn trai liền cùng ta chia tay a.... hu hu hu..."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro