Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Vô tâm (4)


Đã càng ngày càng tới gần rồi, không ngờ rằng bọn họ đuổi theo nhanh tới như vậy.

Nhà gỗ nhỏ cạnh bờ biển được bóng đèn nho nhỏ chiếu rọi ấm áp, Karry tỉ mỉ gấp quần áo. Lúc nào cũng muốn ở trước mặt Jackson ra vẻ thông minh, Jackson đã không muốn để ý tới, liền để mặc cho Karry muốn làm gì thì làm.

Jackson trước nay không có thói quen vận động nhiều, giờ phút này chỉ muốn đặt lưng làm một giấc. Cả ngày chạy nháo loạn trên bờ biển, cơ thể cũng có điểm mệt mỏi lắm rồi.

Roy làm bộ nhắm mắt lại ngủ, nhưng thực tế là đang chờ bổ sung lượng điện, đồng thời cũng đang ở chế độ cảnh giác cao.

"Roy, đi ngủ sớm một chút đi"

Karry đè thấp âm thanh nhẹ nhàng hướng Roy mà nhắc nhở, còn ưa ngón trỏ lên suỵt một cái. Thấy Roy gật gật đầu, Karry liền chui vào ổ chăn.

Roy ở trong bóng tối, cảm giác bất ản nảy sinh mạnh mẽ vô cùng. Nhóm người của chính phủ kia quả nhiên đã tới đây rồi. Nếu là để xuống tay diệt trừ Jackson, thì lúc này chính là cơ hội tốt nhất.

Không kịp mất, nếu không nhanh môt chút, Jackson chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm.

Roy quay đầu xác định hai người kia đều đã ngủ say liền nhanh chóng nhảy ra bên ngoài. Ánh trăng thật nhu hòa, nhưng ở trong mắt Roy , hết thảy đều tràn ngập mùi vị nguy hiểm.

Theo hệ thống định vị mà bước đi, dọc theo một đoạn đưởng nhỏ tới một khi đất trống, quả nhiên có rất nhiều người và xa đang phục kích.

"Ngươi chính là A.I tự tiện đi vào nơi này , muốn chống lại người thi công nhiệm vụ sao"

Trong bóng đêm không thấy rõ mặt nhưng có thể xác định rằng đây là giọng của chỉ huy.

Roy không có biểu hiện lo lắng gì. "Các người gọi mấy người phía sau tới, cũng không có thích hợp a"

"Bât luận là hợp hay không hợp" Trong bóng đêm lại vang lên âm thanh trầm khàn, xung quanh đã có tiếng bước chân dồn dập hướng về phía Roy. " Chúng ta tới đây, không chỉ để diệt trừ người kia, mà tới ngươi, cũng phải thu về tiêu hủy"

Roy nhanh nhẹn thối lui về phía sau, khiến cho người muốn bắt cậu chỉ vớ được một mảng không. Lập tức có nhiều người hơn xông vào, Roy thoải mái nhảy lên chỗ cao, hoàn mỹ tránh né.

"Thật không hổ là A.I..."

Không kịp đáp lại lời nói kia, lỗ tai nhạy bén của Roy đã nghe thấy tiếng lên đạn lách cách. Tránh né đường đạn đối với năng lực của A.I mà nói chính là năng lực tự vệ căn bản, chuyện này đối với Roy mà nói hoàn toàn không phải việc khó.

Nhưng đối với người bình thường như Jackson, trúng một đường đạn, tất sẽ chết.

Bởi vì khuôn mẫu vốn dĩ, nên Roy chỉ có tránh né cùng phòng ngự, cũng không hề phản kháng cùng đánh trả.

"Nhưng mà ngươi cũng không thể làm được gì chúng ta" Lời vừa nói ra, những người xung quanh cũng dừng lại động tác"Lần này ngươi còn đem theo một nhân loại vô tôi nữa"

"Chúng ta không thể động tới hắn. Cho nên, lần này, chúng ta không vội động thủ"

"Nhưng, các người cũng không trốn được bao lâu đâu"

Roy biết, đối với những người này, thể năng đều kém cậu , cậu hoàn toàn có thể bảo vệ bản tân mình, nhưng hoàn toàn lại không thể boản toàn cho Jakson, cậu cảm thấy có chút lực bất tòng tâm.

Vị chỉ huy kia nói" Hy vọng ngươi có thể hiểu được, sự tồn tại của ngươi đối với nhân loại cũng như A.I đều là cản trở phát triển. Cho nên vì khoa học kỹ thuật, thậm chí là toàn bộ nhân loại, mong ngươi hãy hành động có chừng mực"

Roy đang trong trình tự phân tích, đối với loại lời nói này đều đem vào xử lý giống nhau "Không thể phân biệt"

Điều duy nhất cậu biết đến, chỉ có bảo vệ cho Jackson. (他唯独知道的,只有保护Jackson)

Đám người kia liền rời đi, Roy chậm rãi nhìn quanh bốn phía, có chút khó khăn cử động các ngón tay.

Karry vẫn còn đang trong trạng thái hoảng sợ, từ phía xa nhìn từng cử động của Roy mà đại não không biết phải xử lý như thế nào.

Roy,ngươi....

Vốn tưởng rằng Roy chính là ngủ không được muốn ra ngoài tản bộ, cậu liền đi theo hù dọa cậu ta một phen, lđi theo mãi tới nơi này, đoán là hẳn có chuyện khó lường.

Roy là A.I

Karry trong lúc nhất thời không thể phủ định, cậu vẫn không thể tin được chuyện này. Thấy Roy sắp đi về phía trước, Karry liền nhanh chóng chạy về phía nhà gỗ nhỏ. Roy ẫn như cũ, phi người nhanh nhẹn mà trèo vào, cuối cùng cuxg chịu nằm xuống.

Jackson lai ngủ rất ngon, rất thoải mái.

Ngày hôm sau ba người dậy sớm, cùng nhau ngồi trên mỏm đá trước bờ biển ngắm mặt trời mọc. Jackson tuy rằng vẫn thủy chung không nói nhiều, nhưng có thể nhìn ra được cậu ấy thực vui vẻ, thường xuyên như đang mỉm cười. Chỉ cần Roy mở miệng nói chuyện hoặc làm một động tác đáng yêu cũng có thể khiến Jackson cười tới mức nở rộ hai xáy lê thật sâu.

Karry một đêm không ngủ, có hơi cau mày nhìn gió biển thổi vào mặt mình làm tóc bay tán loạn. Cậu thỉnh thoảng lại nhìn Roy đang cười, hoàn toàn giống như một thiếu niên nhân loại hoạt bát, nhiều người thích.

Vì cai gì A.I lại tiếp cận tụi mình?

Đột nhiên xuất hiện một học sinh mới chuyển trường tới đây, mới đến liền luôn luôn đi theo Jackson, đối với Karry cũng không đem theo cảnh giác trên người, còn giả bộ cùng bọn họ quan hệ thật tốt, cùng nhau đi du ngoạn. Cuối cùng lại là A.I, nói không chừng còn có mục đích đi.

Trà trộn vào nhân loại, nhất định là có nguy hiểm.

Karry nhìn mặt trời ló ra phía chân trời, đối với hai người đang vui vẻ nói cười bên cạnh muốn nói lại thôi. Mặc dù là A.I có thể làm hại con người, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy người có thể làm Jackson cuwoif nhiều đến như vậy.

A.I còn có loại công năng này sao? Hẳn là không có đi. Có lẽ chính là Jackson quả thật thích tính cách của người này. Bất quá cũng chỉ là do trình tự đặt ra, luôn luôn chỉ là cảm giác giả mà thôi.

Cậu nhớ lại tối hôm qua hình như có nghe tới cái gì rồi, khi mà người kia nói, Roy bên người có mang theo một nhân loại vô tội. Nói không chừng người vô tội kia không phải í chỉ Jackson mà là nói chính cậu đi. (Anh đại thông minh Good)

Karry trong lòng bắt đầu loại trừ, như vậy người bị nguy hiểm ở đây hẳn không phải cậu, Vậy cậu nhất định phải bảo vệ Jackson cho thật tốt.

Sau đó, còn phải để Roy chính miệng thừa nhận, nói ra thân phận cùng mục đích.

"Hội ngốc sáng nay ăn cái gì a?"

Roy lấy cánh tay nhẹ nhàng chạm vào vai Karry đang ngây ngốc phát mộng ở kế bên,

Vẫn đều như vậy, cười thật sự khiến người ta không thể không buông cảnh giác a. Karry nhìn chằm chằm nụ cười của Roy, cuối cùng cũng trưng ra vẻ mặt tươi cười "Ăn hết tất cả đồ đem theo trong một lần đi"

"Tốt lắm! Tán thành"

"Sáng sớm ăn nhiều vậy không sợ tiêu chảy sao?"

Jackson có chút do dự đưa tay đặt lên ót Roy nhẹ nhàng vuốt ve một chút, Roy lại ngốc ngốc hồ hồ nở nụ cười biểu lộ vẻ thỏa mãn lắm.

"Tốt lắm mặt trời cũng lên không sai biệt lắm, ăn thôi"

Bước chân dưới ánh nắng mới, ba người đồng loạt vui vẻ mà đi xuống.

_______________________________

Vấn đề mà nói thì Ôn Mộ cô nương mới up tới chương thôi, mà nói chung là chưa ra ngọn ngành gì cả nên anh em cứ chờ đi nhé :V

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro