Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

4-7

4.
Châu Chấn Nam nằm ủ rũ trên sô pha trong phòng nghỉ, còn Yên Hủ Gia và Hà Lạc Lạc ở một bên đưa đẩy nhau, do dự không biết mở miệng như thế nào.

Một lúc lâu sau, Yên Hủ Gia nói, "Nam Nam, cậu có nghe câu chuyện về Slytherin chưa?"

Châu Chấn Nam biết bạn tốt đang muốn tâm tình của cậu trở nên khá hơn, dù sao biểu cảm của cậu hiện tại đại khái có thể so với Đào Kim Nương đang khóc.

"Cái gì?"

"Giáo sư Snape mà mọi người đều biết, ông ấy là người dũng cảm nhất của Slytherin."

"Đương nhiên rồi, ai mà không biết giáo sư Snape chứ." Hà Lạc Lạc ở một bên phối hợp phụ họa theo.

"Giáo sư Snape trước kia cũng từng có một người mà ông ấy yêu, nhưng bọn họ lại không đến với nhau, ông chỉ có thể đứng đó nhìn đối phương cùng người khác hạnh phúc. Mãi cho đến khi ông qua đời, ông vẫn luôn yêu cô ấy. "

"Từ đó về sau thì" Yên Hủ Gia dừng lại một chút, nhìn về phía Châu Chấn Nam, thấy đối phương nín thở nhìn mình, tiếp tục nói, "Bọn họ đều nói rằng Slytherin giỏi nhất là bỏ lỡ người mình yêu. "

Nói xong, cậu liền xoa xoa tóc Hà Lạc Lạc.

Châu Chấn Nam nghe xong, đột nhiên từ trên sô pha đứng lên, "Tớ đi ngủ trước."

Sau khi Châu Chấn Nam đi, Hà Lạc Lạc nói thầm: "Người mình yêu? Gia Gia, ý anh là... Nam Nam thích Diêu Sâm!"

Nhìn vẻ mặt khiếp sợ của người yêu, Yên Hủ Gia tỏ ra vẻ bất đắc dĩ, "Lạc Lạc à, lúc ấy mỗi ngày anh đều viết thư cho em, cho em đồ ăn ngon, em cho rằng anh làm thế là vì cái gì? "

"? Chẳng lẽ không phải vì muốn ăn món mình dùng thần chú làm sao?"

Hồi ấy cũng may là sau một thời gian, sau khi phát hiện cậu căn bản không hiểu ý đồ của mình nên trực tiếp thổ lộ luôn, bằng không anh sẽ còn phải đuổi theo.

Châu Chấn Nam bừng tỉnh từ trong giấc ngủ, kim đồng hồ dừng ở ba giờ sáng, đầu óc cậu lập tức thanh tỉnh.

Cậu mơ thấy Diêu Sâm lôi kéo một nữ sinh và  nói với mình đây là bạn gái của hắn, mơ thấy Diêu Sâm không đi học cùng mình nữa, không đi ăn cơm với mình nữa, ngay cả sau khi trở về thế giới Muggle, cũng không đi cùng mình nữa.

Thật kinh khủng! Chẳng lẽ thật sự giống như Yên Hủ Gia nói, cậu thích Diêu Sâm?

Ngày hôm sau, Châu Chấn Nam gặp Diêu Sâm trong giờ học buổi sáng, nhận thấy ánh mắt đối phương đang nhìn, cậu né tránh và nói gì đó với Hà Lạc Lạc, trong đầu quanh quẩn, "Người mình yêu. "

Lúc ăn trưa, cậu cố ý đến trễ, chọn một vị trí cách xa Diêu Sâm, vừa ngồi xuống đã nghe thấy bọn họ thảo luận về vũ hội sắp tới.

"Ravenclaw Yên Hủ Gia đẹp trai quá! Giá như mình có thể nhảy với cậu ấy."

"Tỉnh dậy đi, Hà Lạc Lạc còn đang ngồi ở đó đấy!"

"Này, sao tớ không được nghĩ về điều ấy?"

"Học trưởng Lưu của Hufflepuff cũng không tệ nha!"

"Còn có Diêu Sâm của Gryffindor!!! Mình nghe nói rằng cậu ấy đứng đầu trong bảng xếp hạng những người muốn nhảy cùng trong Hogwarts đấy!"

"Aaaa, nghe nói cậu ấy có cơ bụng tám múi! Lần trước có học viên của chúng ta nhìn thấy trong phòng nghỉ của bọn họ! "

"Thật sao, muốn nhìn một chút quá!"

Cơ bụng tám múi? Diêu Sâm đúng là một tên ngốc, quần áo cũng không biết mặc cho kỹ, lại còn bị người khác nhìn thấy, chỉ nhìn thấy vài lần, một bàn tay cũng có thể đếm được!

Châu Chấn Nam hung hăng cầm dao nĩa cắt miếng bít tết trên đĩa, trong đầu lại hiện lên lúc trước Diêu Sâm bắt cậu nhìn cơ bụng cứng rắn, chọc cho cậu không biết làm sao, bỏ chạy với đôi tai đỏ bừng.

Khi những người xung quanh nghe thấy âm thanh của cậu, họ liền hạ thấp âm thanh và liếc nhìn sang cậu.

Châu Chấn Nam thu dọn đĩa, ôm sách rời khỏi khán phòng.

Cậu thật sự không muốn chuyện trong mộng biến thành sự thật, Diêu Sâm dịu dàng, ánh mắt Diêu Sâm khi nhìn cậu, thậm chí là cơ bụng Diêu Sâm, cậu cũng muốn dành riêng cho mình.

Họ nói rằng những người của Slytherin giỏi nhất trong việc bỏ lỡ người thân yêu của họ.

Bài bói nói rằng cậu sẽ mất một cái gì đó quan trọng.

Thế nhưng, đối với cậu mà nói, hình như không có gì quan trọng hơn Diêu Sâm, cậu muốn từng thời khắc đều ở bên cạnh hắn, muốn đem tất cả những chuyện thú vị hay phiền lòng đã xảy ra đều chia sẻ với hắn.

Cậu nghĩ rằng cậu không muốn bỏ lỡ người mình yêu.

Châu Chấn Nam hạ quyết tâm rất lớn, ngay buổi chiều đi học liền đi tìm Diêu Sâm.

"Diêu Sâm, ngày tiệc khiêu vũ cậu hãy tới tháp Thiên Văn một chút, tớ có chuyện quan trọng muốn nói với cậu." Châu Chấn Nam nói hết những lời này, trong nháy mắt lỗ tai liền đỏ bừng.

"Được, Nam Nam." Diêu Sâm đáp, khi cậu xoay người muốn đi, hắn liền kéo áo choàng màu xanh sẫm của cậu lại, hơi dùng sức kéo người đến bên cạnh hắn ngồi xuống.

"Nam Nam, nữ sinh ngày hôm đó, tớ không biết, không biết cậu đã nghe thấy gì ở phía sau rèm, nhưng tớ đã cự tuyệt cô ấy, tớ hy vọng giữa chúng ta cái gì cũng phải nói rõ ràng, đừng giận dỗi, không để ý tới tớ có được không?" Diêu Sâm nghiêm túc nhìn chăm chú vào cậu.

"Được"

Lúc lên lớp, học viên của học viện đều phát hiện Diêu Sâm và Châu Chấn Nam đang ngồi cạnh nhau, họ kinh ngạc vì bọn họ ngồi cùng nhau, nhưng ngược lại họ lại nghĩ, quan hệ của hai người vốn đã tốt, lúc trước vẫn ngồi cùng một chỗ, có gì ngạc nhiên đâu nhỉ?

Cách ngày tiệc khiêu vũ càng ngày càng gần, không biết có phải gần đây bọn họ thường xuyên đi cùng nhau hay không, Châu Chấn Nam nhận ra những người vốn muốn mời Diêu Sâm tham gia tiệc khiêu vũ lại chùn bước.

Những gì cậu không biết chính là nhiều người trong số họ rất muốn mời cậu ấy.

5.
Ngày diễn ra tiệc khiêu vũ đã đến.

Khi Châu Chấn Nam mặc âu phục màu đen xuất hiện, tất cả mọi người đều không nhịn được mà nhìn qua, tiểu thiếu gia ăn mặc tinh xảo, đứng ở trên cầu thang, từng bước đi tới, thì ra có người trời sinh đã là nhân vật chính.

Hà Lạc Lạc chạy tới, "Nam Nam, lát nữa cậu sẽ khiêu vũ cùng Diêu Sâm sao?"

"Không nhảy, tớ đi đến tháp Thiên Văn một chuyến, nếu thấy Diêu Sâm thì nói với cậu ấy rằng tớ đang chờ cậu ấy ở đó."

"Được." Hà Lạc Lạc đáp.

Châu Chấn Nam cảm thấy đây là lần cậu bước đi chậm nhất, trong lòng vẫn còn lo sợ bất an.

Chỉ có một mình cậu trên Tháp Thiên văn trống rỗng.

"Diêu Sâm, Diêu lão sư, tớ, tớ... tớ thích cậu." Châu Chấn Nam đứng trên đỉnh tháp đang quay mặt vào tường lắp bắp nói, bàn tay nhỏ bé không biết làm sao. Châu Chấn Nam ảo não vỗ vỗ trán, rõ ràng chỉ là luyện tập với bức tường, nếu đối diện là Diêu Sâm, chẳng phải một chữ cậu cũng không nhảy ra được sao.

Với quyết tâm cao độ, cậu liền lấy ra một gói kẹo

Cậu nghĩ nếu như viên kẹo đầu tiên ăn được là kẹo ngon thì cậu sẽ tỏ tình với Diêu Sâm, nếu là hương vị khó ăn thì cậu sẽ buông, nhưng sao có thể dễ dàng bỏ cuộc như vậy.

Cậu lấy ra một viên kẹo từ trong túi, miệng không ngừng cầu nguyện, "vị bỏng ngô, vị bỏng ngô, vị bỏng ngô mình liền tỏ tình. "

Kết quả mùi vớ thối tỏa ra trong miệng, cậu nhíu chặt mày, ngơ ngác nhìn viên kẹo trước mắt.

Một giây sau, cậu không nhịn được mà dùng đến đũa thần, đem toàn bộ số kẹo biến thành vị bỏng ngô.

Thay vào đó, cậu lại cảm thấy chán nản về hành vi gian lận của mình.

Cậu không chú ý tới tiếng bước chân nhẹ phía sau truyền đến, mùi vị trong miệng làm cho cậu khó chịu.

"Nam Nam, không ai lại lấy kẹo để quyết định chuyện quan trọng như vậy đâu!" Diêu Sâm đứng dưới ánh trăng, trong mắt tràn đầy yêu thương.

"Diêu... Diêu Sâm."

"Vị của nó thế nào?"

"Nó có mùi của vớ thối"

"Vậy thì anh có thể là bạn trai của em."

"Cái gì?" Châu Chấn Nam sững sờ nhìn Diêu Sâm, khi cậu còn chưa kịp phản ứng, trên cánh môi đã chạm phải một đôi môi mềm mại, thắt lưng được Diêu Sâm ôm lấy, cậu trợn tròn đôi mắt nhìn đôi mắt đen của đối phương.

"Hôn môi phải nhắm mắt vào nha, Nam bảo."

Không biết từ khi nào, mùi vị kẹo lạ chậm rãi tan đi, sau nụ hôn, Châu Chấn Nam mới phát hiện cả người mình mềm nhũn ngã vào lòng Diêu Sâm, lễ phục khiêu vũ có chút nhăn nhúm.

Diêu Sâm chạm nhẹ vào chóp mũi Châu Chấn Nam, mắt cậu đỏ hồng, hai má trắng nõn hơi phiếm hồng, đây là người hắn thích rất lâu.

Hắn liền vòng qua eo đối phương và ôm người ấy vào lòng.

"Nam Nam, anh không thích người khác, anh chỉ thích em. Trước đây và bây giờ anh chưa bao giờ muốn xa em."

"Châu Chấn Nam của Slytherin, anh nguyện ý thay em nhấm nháp hương vị kẹo có mùi kì quái, em có đồng ý làm người yêu của anh không?"

"Đồng ý."

Người của Slytherin là những người giỏi nhất trong việc bỏ lỡ người mình yêu, nhưng người của Slytherin một khi đã nhận định, là một đời chung tình.

6.
Mọi người ở Hogwarts đều biết Châu Chấn Nam của Slytherin và Diêu Sâm của Gryffindor đã bên nhau, bọn họ còn phát hiện rằng Châu Chấn Nam của Slytherin trở nên có chút khác biệt.

Như hình với bóng, không rời khỏi Diêu Sâm, mỗi khi nhắc đến Diêu Sâm ở trước mặt, cậu sẽ chăm chú lắng nghe, thỉnh thoảng có người lớn mật đi nhiều chuyện, lỗ tai Châu Chấn Nam liền đỏ bừng.

Bọn họ thật sự muốn biết bạn học Hà Lạc Lạc rốt cuộc đã mạnh miệng nói cái gì

"Nam Nam, Nam Nam, cơ bụng Diêu lão sư nhà cậu thật sự có tám múi sao, sờ thoải mái không?"

Châu Chấn Nam đỏ lỗ tai, hét lớn một tiếng "Gia ca!"

7.
Cơ bụng của Diêu lão sư đương nhiên thoải mái, bất quá chỉ dành riêng cho Châu Chấn Nam thôi!

End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro