Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1-3

Hogwarts Strange Sugar Magic

Gryffindor Chen x Slytherin Nan

Tác giả : 是咕咕柒

Link fic : https://chaoaimochaa.lofter.com/post/310ed546_1cd4e9f4c?act=qbwaptag_20160216_05

Bản dịch chỉ chắc khoảng 70-80% và chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không đem ra ngoài!!!

1.
Châu Chấn Nam nhà Slytherin vừa mới nhập học thanh danh đã vang xa, với vóc dáng nho nhỏ, khuôn mặt nhỏ nhắn, mắt một mí có chút khí phách, thiên phú dị bẩm trong lớp ma chú, biểu hiện kinh người trong lớp ma dược, đặc biệt là trong lớp phòng ngự, niệm chú đều có bộ dáng không giống người thường. Chỉ có điều tính tình hơi lạnh lùng, nhưng như vậy lại thu hút rất nhiều người muốn đến gần, mà Châu Chấn Nam lại vô cùng thân thiết với Diêu Sâm của nhà Gryffindor.

Châu Chấn Nam và Diêu Sâm được coi là thanh mai trúc mã, từ nhỏ đã là hàng xóm của nhau, mặc dù cả hai không gặp nhau thường xuyên vì nhà Diêu Sâm chuyển đi nhưng hai người đều không cắt đứt liên lạc.

Sau khi Châu Chấn Nam nhận được giấy báo nhập học từ Học viện pháp thuật Hogwarts, việc đầu tiên chính là gọi điện ngay cho Diêu Sâm và thể hiện niềm vui của mình một cách sinh động thông qua lời nói

"Diêu Sâm, Diêu Sâm, mình nhận được thông báo của Hogwarts rồi!"
"Chúc mừng Nam Nam, tớ cũng vừa nhận được"
"Vậy Diêu lão sư, chúng ta sẽ gặp nhau tại sân ga chín ba phần tư nhé"

Trong sân ga đông đúc, Châu Chấn Nam nhìn thoáng qua đã thấy Diêu Sâm ở giữa đám Muggles, cậu dựa vào cột, cúi đầu trêu chú chuột lang nhỏ trong lồng, miệng nở một nụ cười, lông mày hơi nhếch lên, thể hiện ra một vẻ dịu dàng.

"Diêu Sâm"
"Châu Chấn Nam!" Diêu Sâm nghe thấy tên liền ngước mắt lên, quay đầu nhìn lại

Châu Chấn Nam đẩy hành lý lớn nhỏ của mình tiến lại gần hắn, bước chân bất giác trở nên nhanh hơn, bạn tốt đã lâu không gặp, vừa nhìn thấy mặt hắn liền nhào lên người Diêu Sâm. Trên người Diêu Sâm có mùi mà cậu rất thích, cậu vùi vào cổ hắn cọ cọ, vẻ mặt vô cùng thỏa mãn.

Đi qua sân ga chín ba phần tư, cả hai cùng bước vào một toa tàu.

Trên bàn của toa tàu chất đầy đồ ăn vặt, Châu Chấn Nam lại ham ngọt, thích thú cho một viên kẹo vào miệng. Diêu Sâm biết thói quen này của cậu, bên cạnh luôn mang theo một ít kẹo, lâu dần chính hắn cũng yêu thích hương vị của đường, trong đó có một mùi vị đường lạ rất được hắn yêu thích. Hắn là người luôn thích mạo hiểm, bất kể là mùi vớ thối, hay mùi bỏng ngô, hắn đều vui vẻ thử.

Diêu Sâm chú ý tới Châu Chấn Nam đang nhíu mày, trong nháy mắt liền bật cười, cũng không quên để cậu phun ra, vỗ nhẹ lưng cậu.

Khi đến nơi, sắc trời dần tối, hơi nước dày đặc của tàu lăn lộn trong bóng đêm, hai người bọn họ theo đại đội xuống xe, đổi thuyền. Lộ trình thuyền đi qua hồ đen Diêu Sâm vẫn kéo tay cậu, Châu Chấn Nam sợ nước, trên mặt hồ gió lạnh tùy ý, nhưng nắm tay hắn lại vô cùng ấm áp.

Lâu đài rực rỡ ánh sáng, những đứa trẻ mới nhập học đi theo sau giáo sư chờ đợi thử thách đầu tiên để nhập học - phân nhà.

Châu Chấn Nam phân đến Slytherin, còn Diêu Sâm đến Gryffindor, đáp án trong dự liệu. Châu Chấn Nam gặp chuyện đều bình tĩnh, đối với bất cứ chuyện gì luôn có nắm chắc, thiên phú, nỗ lực, dã tâm, mọi thứ đều không thiếu. Diêu Sâm to gan, tính cách dũng cảm thích hợp với Gryffindor hơn.

2.
Các bạn cùng lớp của Hogwarts đều biết Châu Chấn Nam và Diêu Sâm có quan hệ tốt, hai người giống như những đứa trẻ dính lấy nhau, lên lớp, ăn cơm, làm gì cũng ở cùng một chỗ. Nhưng gần đây hai người không thường xuyên tụ tập cùng nhau, bởi vì Diêu Sâm được chọn tham gia cuộc thi Quidditch.

Nhập học không lâu đã bị đội Quidditch của Học viện nhìn trúng, đây đối với Diêu Sâm mà nói là một niềm vui lớn, vì có thiên phú phi hành lại không tệ, thân thủ nhanh nhẹn, quả thật thích hợp tham gia đội Quidditch.

Vốn Diêu Sâm đề nghị Châu Chấn Nam cũng đi thử tiến vào đội Slytherin Quidditch, nhưng lại bị đối phương một mực từ chối.

"Không, mình không được, loại hạng mục nguy hiểm, mạo hiểm kích thích này không thích hợp với mình." Châu Chấn Nam bày bàn tay nhỏ bé, vẻ mặt hoảng sợ.

Cậu luôn luôn tiếc mạng, lớp ma chú học, phòng ngự là lớp khiến cậu thích thú nhất, nếu như có thể, lớp sinh học ngoài trời giảm bớt cũng không tệ, dù sao đối với cậu mà nói, cùng sinh vật giao tiếp cũng cần thời gian.

"Hôm nay lại muốn đi huấn luyện sao?" Châu Chấn Nam đặt cằm lên bàn, ngước mắt nhìn Diêu Sâm.

"Ừm, còn một tuần nữa sẽ thi đấu."

"Nhưng đã lâu lắm rồi cậu không đi cùng mình." Châu Chấn Nam nói thầm, trong giọng nói mang theo ý tứ làm nũng.

Diêu Sâm bất đắc dĩ, "Tớ biết, nhưng cậu cũng biết trận đấu của Quidditch quan trọng như thế nào. "

"Được rồi, Diêu lão sư, tớ nói đùa". Châu Chấn Nam ngẩng đầu cười đùa nói, trong mắt có chút cô đơn.

Châu Chấn Nam biết gần đây mình có chút dính lấy Diêu Sâm, vốn bây giờ Diêu Sâm đã đi huấn luyện, nhưng mình cứ kéo hắn cùng ăn cơm, mà tất cả đều bắt nguồn từ lớp bói toán mấy ngày trước.

Châu Chấn Nam đối với lớp bói toán không có cảm giác gì, cậu rất ít tin thứ tiên tri chưa biết này, cho dù là có liên quan đến thần chú, cậu càng đồng ý nỗ lực có thể thay đổi kết quả.

Nước trong chén trà thay đổi sắc mặt, lão sư vẻ mặt thần bí, lông mày rậm rạp nhíu chặt, ngón tay thon dài của Hà Lạc Lạc ngồi bên cạnh hắn nắm chặt thành quyền, vẻ mặt khẩn trương, làm cho hắn cũng nhìn chăm chú vào lão sư.

"Ừm ~ gần đây cậu sẽ có chút phiền lòng, đúng, có thể sẽ mất đi một thứ quan trọng."

Sau khi lớp bói toán kết thúc, Châu Chấn Nam và Hà Lạc Lạc cùng nhau ra khỏi lớp học.

"Nam Nam, cậu nghĩ thứ quan trọng mà lão sư nói là gì?" Hà Lạc Lạc nghi hoặc hỏi.

"Ai biết được?"

"À, đó không phải là Diêu Sâm sao?"

Châu Chấn Nam nhìn theo hướng cậu ấy chỉ qua, nam sinh mặc áo choàng bào màu đen đứng ở lối đi, ánh mặt trời màu vàng ấm áp chiếu lên sườn sừng trâm rõ ràng, chiếu rọi khuôn mặt, ôn nhu nói không nên lời. Tầm mắt dời khỏi người Diêu Sâm, Châu Chấn Nam mới chú ý tới một nữ sinh đứng bên cạnh hắn, một người có dáng người thấp bé hơn Diêu Sâm, tóc vàng vén ở sau tai, tai ửng hồng, luống cuống khoa tay múa chân trên không trung, không biết đang nói cái gì.

Khoảng cách quá xa, cậu không biết Diêu Sâm nói gì với nữ sinh, chỉ thấy sau đó cô gái đỏ mặt chạy đi.

Bên kia Diêu Sâm ngẩng đầu nhìn lại, trên sống mũi đeo kính gọng vàng, chỉ trong nháy mắt, Diêu Sâm đã nhìn thấy cậu, giơ tay vẫy vẫy, đi về phía bọn họ.

"Nam Nam, đi, đi ăn cơm." Diêu Sâm xoa xoa mái tóc đen mềm mại của cậu.

"Cậu không tập luyện sao?"

"Hôm nay không, nhưng huấn luyện sau này có lẽ sẽ tương đối thường xuyên."

"Vậy tớ đi tìm Yên Hủ Gia." Hà Lạc Lạc ở một bên nói, cuối cùng còn nháy mắt với Châu Chấn Nam.

"Được." Châu Chấn Nam đáp.

"Diêu Sâm, vừa rồi... Cô gái đó đang làm gì với cậu? "

"Chỉ là đến để cổ vũ mình thi đấu thôi."

"Là như vậy à."

Châu Chấn Nam không hỏi nhiều.

Sau khi rời khỏi Diêu Sâm, Châu Chấn Nam đứng trên thang xoắn ốc, suy nghĩ không biết đã trôi đi đâu, đọc mật khẩu, vào ký túc xá.

Vừa vào cửa đã nhìn thấy Hà Lạc Lạc cùng bạn trai ngồi trên sô pha, hai đầu kề sát vào nhau không biết nói gì.

"Nam Nam, đã trở lại." Yên Hủ Gia tiên phát hiện ra cậu, ngẩng đầu chào hỏi.

"Ừm, Gia ca."

Tuy rằng Yên Hủ Gia là bạn trai của Hà Lạc Lạc, nhưng lần đầu tiên cậu và Yên Hủ Gia gặp nhau cũng không phải vì Hà Lạc Lạc.

Lớp bảo vệ sinh vật thần kỳ được Châu Chấn Nam gọi là một trong những môn học sợ hãi nhất, mà bài học sinh học thần kỳ cần đi rừng cấm được hắn gọi là mạnh nhất.

Giẫm lên lá khô giòn đến phát ra tiếng động, Châu Chấn Nam cẩn thận di chuyển bước chân, nhíu mày, khẩn trương nhìn xung quanh.

Thời điểm nhìn chằm chằm con nhện khổng lồ tám mắt, Châu Chấn Nam sửng sốt, ảo não thúc đẩy chân làm động tác trước, nếu không phải bầu trời tối một chút, hắn cảm thấy có thể ném ra cây đũa thần chiếu sáng phương hướng trong tay mình.

Cảm giác sợ hãi lan tràn khắp toàn thân, xung quanh rốt cuộc là tiếng gió vang lên trên cát xào hay là con nhằn khổng lồ phía sau đang đuổi theo cậu, cậu đã không còn cách nào phân biệt được.

Nói đến mất mặt, Châu Chấn Nam rất sợ sâu, tất cả sâu, đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn chán ghét bài học sinh vật thần kỳ, những sinh vật đối với cậu mà nói đều là sinh vật đáng sợ.

Lúc cậu vấp phải rễ cây mỏng kéo dài, cậu thốt ra tên của Diêu Sâm, giây sau một bóng người xuất hiện bên cạnh cậu, cậu nghĩ đó là Diêu Sâm và nhìn lên.

Chàng trai lạ mặt vung đũa thần đọc thần chú, mái tóc xoăn ngắn mang vẻ mặt nghiêm nghị. Châu Chấn Nam sững sờ nhìn con nhện khổng lồ tám mắt bị đẩy lui, chắp tay đứng dậy, áo choàng lấm lem bụi đất vỗ về. Những chiếc lá tàn in trên tay.

"Cậu không sao chứ?"

"Không có việc gì, cảm ơn cậu."

"Châu Chấn Nam của Slytherin?"

"Ừm, cậu là?"

"Ravenclaw, Yên Hủ Gia."

Đó là lần đầu tiên bọn họ gặp nhau. Sau đó cậu gặp lại Yên Hủ Gia sau giờ học, mới biết được cậu ấy chính là bạn trai trong miệng Hà Lạc Lạc.

Sau khi cậu tắm rửa xong, Hà Lạc Lạc mới mở cửa đi vào.

"Đi rồi?" Châu Chấn Nam lau tóc, nghiêng đầu nhìn hắn một cái.

Hà Lạc Lạc biết cậu nói là Yên Hủ Gia, đáp một tiếng, thăm dò hỏi một câu, "Tâm tình không tốt? "

"?"

"Cãi nhau với Diêu Sâm?" Hà Lạc Lạc hỏi.

"Không."

"Vậy sao lại về sớm như vậy."

"À, gần đây cậu ấy huấn luyện tương đối mệt mỏi, mình bảo cậu ấy về sớm một chút."

Hà Lạc Lạc tỏ vẻ hiểu biết gật gật đầu, không hỏi tiếp nữa.

Lúc từ trong phòng tắm đi ra, cậu liếc mắt nhìn Châu Chấn Nam, thấy đối phương vùi đầu vào trong chăn, chỉ lộ ra cái đầu đầy tóc đen, nhìn không ra là đã ngủ hay chưa.

Chiếc đèn đầu giường chiếu rọi ánh vàng yếu ớt, Hà Lạc Lạc cúi đầu nhấn điện thoại, căn phòng yên tĩnh, ngay khi cậu cho rằng Châu Chấn Nam đã ngủ, giường bên cạnh truyền đến âm thanh rầu rĩ của đối phương.

"Hà Lạc Lạc, cậu cảm thấy quan hệ giữa mình và Diêu Sâm thế nào?"

"Rất tốt!"

Cả Học viện, không, phải nói cả trường ai không biết Châu Chấn Nam luôn cool ngầu, đụng phải Diêu Sâm giống như biến thành một người khác.

"Vậy cậu nói sau này nếu Diêu Sâm có bạn gái, quan hệ của chúng tớ sẽ tốt đẹp như vậy không?"

Hà Lạc Lạc nghi hoặc nghiêng đầu nhìn về phía Châu Chấn Nam, trong bóng tối chỉ có điện thoại di động của cậu tỏa ra ánh sáng yếu ớt.

"Nam Nam, sao lại nghĩ như vậy?"

"Không sao đâu, hỏi vậy thôi". Châu Chấn Nam đáp.

Căn phòng đã trở lại sự im lặng

Trên thực tế, đây không phải là một câu hỏi ngẫu nhiên.

Thành thật mà nói, lời tiên tri của lớp bói toán, cô gái đỏ mặt bỏ chạy, còn có một câu nói của bạn tốt Triệu Lỗi từ lâu.

"Nam Nam, cậu dựa vào Diêu Sâm như vậy, nếu cậu ấy yêu đương, hai người vẫn ở bên nhau mỗi ngày sao?"

Châu Chấn Nam không biết, không biết sau này bọn họ có thể ở cùng nhau mỗi ngày hay không, không biết cô gái kia rốt cuộc nói cái gì, cậu thậm chí không biết vì sao mình có chút hoảng hốt.

Tuy nhiên, Slytherin là người giỏi che giấu cảm xúc của mình.

Ngày hôm sau Châu Chấn Nam vẫn là thiếu niên có thiên phú dị bẩm trong lớp, chỉ là cậu không ở cùng Diêu Sâm mấy ngày nay rồi.

3.
Trận đấu đầu tiên của Quidditch là trận đấu đầu tiên của Gryffindor Diêu Sâm với Hufflepuff.

Châu Chấn Nam ngồi ở hàng ghế khán giả dưới đài, cậu cố ý tìm vị trí cao phía sau, khi các đội viên Gryffindor đi ra, cậu liền cầm lấy kính viễn vọng nhìn, liếc mắt một cái liền nhìn thấy Diêu Sâm trong đội, mặc áo choàng màu đỏ.

Tuyển thủ chuẩn bị, bóng Quaffle đỏ tươi bay lên trời, trận đấu chính thức bắt đầu.

Châu Chấn Nam cảm thấy may mắn vì mình không có nhất thời nóng đầu đi thử đội bóng Quidditch, tuy nói không nhất định có thể được chọn, nhưng hạng mục mạo hiểm như vậy thật sự không thích hợp với cậu.

Trên sân, các tuyển thủ hai đội cưỡi chổi bay lên trời, bay về phía bóng Quaffle, tuyển thủ của Hufflepuff lấy bóng trước một bước, sau đó nhanh chóng chuyền bóng cho các thành viên khác, tuyển thủ của Hufflepuff giả vờ xông lên, dẫn dắt tuyển thủ Gryffindor, ném bóng cho đồng đội, tình huống trên sân vô cùng giằng co, cậu không kịp quan sát toàn cảnh trận đấu từ kính viễn vọng, giây tiếp theo, toàn trường một mảnh hoan hô cổ vũ, tiếng ồn ào bên tai chấn động màng nhĩ của cậu

"10:0, Huff dẫn trước."

Nghe vậy, Châu Chấn Nam sốt ruột tìm kiếm bóng dáng Diêu Sâm trên sân, chỉ thấy đối phương cưỡi chổi quan sát hướng đi trên sân, hắn không cần tham gia tranh đoạt bóng Quaffle, là một tầm thủ, hắn chỉ cần tìm được Snitch vàng trị giá 150 điểm, có nghĩa là thắng lợi của trận đấu.

Diêu Sâm tìm kiếm bóng dáng của trái Snitch vàng trong sân, công kích của đối phương đánh cầu thủ vô cùng mãnh liệt, gió mạnh thổi qua bên tai, kinh hãi một chút, cũng may là hắn phản ứng đủ nhanh.

Đúng lúc này, trước mắt hắn hiện lên trái Snitch vàng, một giây sau Diêu Sâm liền cưỡi chổi bay tới tháp cao bên cạnh, hắn bay cực nhanh, khán giả trên khán đài không kịp phản ứng, chỉ thấy một cái bóng từ trên khán đài bay qua.

Nhưng tầm thủ của Hufflepuff đằng sau đang đuổi theo rất sát, tốc độ của cả hai tương đương nhau. Nơi bay của tòa tháp không trống hơn cánh đồng, và họ phải luôn chú ý đến những tòa nhà trước mặt. Diêu Sâm nhìn chằm chằm vào bóng vàng trước mặt, tài bay lượn cực cao cùng khả năng phản ứng nhanh giúp hắn phản ứng ngay từ đầu, sà xuống rất nhanh, tốc độ cán chổi ngang với trái Snitch.

Trong nháy mắt chạm vào trái Snitch, Diêu Sâm không dám thở mạnh, sau đó nắm chặt trong tay. Áo choàng màu đỏ bởi vì lúc bắt Snitch đụng phải mặt đất nhiễm bụi bặm, bốn phía truyền đến tiếng kêu đinh tai nhức óc, hắn mới ý thức được mình không biết từ khi nào bay đến sân, niềm vui lớn dâng lên trong lòng, hắn bay lên trời cao, giơ cao trái Snitch màu vàng hướng về phía khán giả trên khán đài, Diêu Sâm theo bản năng nhìn về phía khu vực Slytherin, tìm kiếm bóng dáng Châu Chấn Nam, nhưng không thấy bóng dáng của cậu.

"Diêu Sâm bắt được Snitch vàng, điểm 150, Gryffindor thắng."

Khán đài bùng nổ tiếng hoan hô ầm ầm, Diêu Sâm giơ trái Snitch màu vàng trong tay lên đỉnh đầu, đồng đội và bạn học học viện hô to tên hắn, nhưng hắn lại không thấy bóng dáng Châu Chấn Nam.

Hắn cầm chổi chạy tới phòng nghỉ, đập vào mắt lại là cô gái lần trước nói chuyện với hắn ở lối đi.

"Diêu Sâm, lúc trước tớ hỏi cậu một câu, có thể suy nghĩ lại một chút không, cậu nguyện ý làm bạn khiêu vũ của tớ không?" Cô gái đỏ mặt và nghiêm túc.

Diêu Sâm có chút khó xử, tuy thỉnh thoảng nhận được lời tỏ tình, nhưng lời nói của cô gái trước mắt cũng không tính là tỏ tình, chỉ là bạn nhảy. Môi và răng hắn khẽ nhúc nhích, vừa định trả lời, đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân khe khẽ sau rèm bên cạnh.

Hẳn là Nam Nam đến rồi, hắn nghĩ.

Nghĩ như vậy, anh nhìn chằm chằm vào mắt cô gái, nói, "Xin lỗi, điệu khiêu vũ tớ không biết nhiều, tớ tin rằng có rất nhiều người sẵn sàng khiêu vũ với cậu."

Sau đó, hắn đi về phía sau rèm cửa.

Lại không nghĩ tới phía sau rèm trống rỗng, hắn không nhìn thấy người hắn muốn gặp.

Diêu Sâm chạy đến cửa phòng nghỉ Slytherin, hắn nghĩ, Châu Chấn Nam nhất định sẽ trở về phòng ngủ, vậy thì ở bên ngoài chờ đi, hắn không có mật khẩu, bình thường đều là Châu Chấn Nam dẫn hắn vào.

Thế nhưng hắn chờ trái chờ phải cũng không thấy Châu Chấn Nam đâu.

"Diêu Sâm, tới tìm Châu Chấn Nam sao?"

"Đúng vậy, cậu ấy có ở đây không?"

"Cậu chờ một chút, tớ đi giúp cậu gọi cậu ấy"

Không bao lâu, đối phương liền đi ra, chỉ là khuôn mặt có chút bối rối nhìn hắn.

"Cái kia, Châu Chấn Nam cậu ấy còn chưa trở về, nếu không ngày mai cậu lại tìm cậu ấy đi."

Diêu Sâm biết Châu Chấn Nam thật ra đang ở trong phòng ngủ ký túc xá, chỉ là cậu không muốn gặp hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro