Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 19 - Part 2

"YAH! KIM Myungsoo " -- Với những giọt nước mắt vẫn còn đọng trên gương mặt , Sungyeol nhanh chóng chạy đến bên Myungsoo . Nếu Sungjong không nhanh chóng túm anh ấy lại , có lẽ Sungyeol đã nhảy lên người Myungsoo mất rồi . -- " YAH ! YAH ! Tên ngốc này ! Sao bây giờ cậu mới chịu tỉnh dậy ?! "

Myungsoo nhìn quanh phòng , mỉm cười yếu ớt . -- " Chậc . Mấy người đều mong tôi chết thôi phải không ? Thậm chí còn chuẩn bị sẵn điếu văn nữa ! "

" Cậu đã nghe thấy tất cả ? " -- Sungyeol hỏi,  Myungsoo gật đầu. --  " YAH! Cậu đã tỉnh lại nhưng vẫn giả vờ ? Aish, cậu thật đáng ghét! "

"Yah, không được hét vào mặt bệnh nhân! " -- Sungjong kéo Sungyeol ra -- " Chúng ta sẽ xử lí anh ấy sau , ngay khi anh ấy khỏe trở lại ! “

Myungsoo thều thào – “ Bài phát biểu của mọi người nghe như đang tiễn một người bạn đã chết lên thiên đàng,"

Sunggyu quỳ xuống bên cạnh giường Myungsoo cùng với Woohyun và Hoya. -- " Sau khi phẫu thuật , họ giữ cậu trong phòng chăm sóc đặc biệt , không cho bọn anh vào thăm . Nhưng hôm nay,  họ đột nhiên chuyển cậu về phòng bệnh bình thường  "

Woohyun gật đầu , tiếp lời  -- " Vì vậy , đây là lần đầu tiên bọn anh được phép vào thăm . Nghe nói trò chuyện với bệnh nhân bất tỉnh sẽ giúp họ tỉnh lại nhanh hơn , thế nên bọn anh quyết định thay phiên nhau nói vài lời với cậu . Và boom ! Cậu đã tỉnh lại ! "

Hoya gõ vào trán Woohyun. -- " Đồ ngốc. Cậu ta đã tỉnh từ trước rồi. Không có bài diễn văn sướt mướt của anh , cậu ấy vẫn tỉnh lại !”

" Rất cảm ơn mọi người . Mặc dù nó làm tôi nổi cả da gà “

Tất cả bọn họ bật cười với nhau trong khi tôi vẫn đứng đơ ra ở giữa căn phòng  , nhìn chằm chằm vào Myungsoo ,  không thể tin rằng an ấy cuối cùng cũng tỉnh lại và đang cười nói trước mắt tôi.

Myungsoo bắt gặp ánh mắt tôi , thế nên , anh cũng nhìn lại . Tôi bẽn lẽn quay đi chỗ khác , tim đập loạn xạ vì hồi hộp.

"Ahem," ---  Sungjong đứng lên,  hắng giọng  -- " Mọi người , có lẽ Myungsoo đang đói lắm . Hãy đi mua đồ ăn cho anh ấy  "

Sunggyu cũng đứng lên -- " Tôi đồng ý . Myungsoo , chắc cậu đang thèm món mì yêu thích của cậu lắm! "

"Chúng ta đi thôi !" -- Woohyun vui vẻ chạy về phía cánh cửa cùng Sungjong và Sunggyu. Anh ấy cũng không quên lôi Hoya đi cùng.

Dongwoo-oppa cũng đi về phía cửa , nhưng anh đột nhiên dừng lại trước mặt tôi . Cúi người xuống để vừa với tầm cao của tôi , anh thì thầm -- " Lúc nãy em đã nói em chưa kịp nói với Myungsoo là em thích cậu ta , phải không? Bây giờ chính là cơ hội đó  ! "

Tôi đỏ mặt ngay sau khi nghe oppa nhắc lại điều đó.  --- " E-E-Em biết ..."

Oppa mỉm cười hiền lành , xoa đầu tôi . Sau đó , anh đi ra khỏi phòng, để lại tôi một mình với Myungsoo.

Bầu không khí trong phòng trở nên ngại ngùng . Cả hai chúng tôi đều không nói gì và tránh nhìn vào mắt đối phương . Aish, tôi phải làm sao với cái tình huống này

"Vậy ..."  -- Tôi tiến về phía giường bệnh của Myungsoo -- " Cuối cùng … anh cũng tỉnh lại “

Myungsoo chống tay , cố gắng ngồi dậy nhưng không thành công vì đau đớn -- " Jiyeon , Ah-ah ..."

"Yah! Đừng động đậy ! " -- Tôi nhẹ nhàng giúp anh ngồi dậy trên giường. --  " Anh chỉ mới tỉnh lại , anh không nên di chuyển quá nhiều bởi vì  …."

Tôi không thể nói tiếp vì Myungsoo đột nhiên nắm lấy tay tôi . Nhìn sâu vào mắt tôi , anh mỉm cười. ----"Cảm ơn vì đã quan tâm tới anh  "

Tôi không thể nói bất cứ điều gì . Chết tiệt , chỉ duy nhất Myungsoo có thể làm tôi trở nên thế này .  Với chỉ một cái nhìn , anh có thể khiến tôi im lặng . Với một cái chạm , anh có thể làm tim tôi đập loạn nhịp . Và chỉ với một nụ cười , anh có thể làm tan chảy trái tim tôi.

Thấy chưa ? Kim Myungsoo có khả năng làm suy nghĩ của tôi trở nên sến súa như Nam Woohyun.

" Em ... không sao chứ ?" --- Myungsoo lên tiếng sau một vài phút im lặng khó xử . Khi đó tôi mới nhận ra rằng tôi đã ngây người , nhìn chằm chằm vào anh trong suốt năm phút.

Tôi ngay lập tức rút tay lại và quay mặt đi. " U-Umm ... xin lỗi, em chỉ đang... suy nghĩ ... về … anh biết đó .. một số chuyện ".

"Một số chuyện ?"

"Ồ, anh biết đó ..."--  Tôi gãi đầu  -- "  ... trước khi bất tỉnh ... anh ..."

" Anh đã nói với em rằng anh yêu em."

Tôi cảm thấy một luồn điện chạy khắp cơ thể và gương mặt tôi tự động chuyển sang màu đỏ . Tôi thậm chí không dám nhìn Myungsoo  . Tôi sợ rằng , một khi tôi nhìn anh ấy , trái tim tôi sẽ nổ tung thành trăm mảnh và tôi sẽ chết . Nói thế có vẻ hơi phóng đại, nhưng tôi nói nghiêm túc đó  , điều đó rất có thể sẽ xảy ra.

Chỉ mỗi việc nhìn anh ấy cũng làm cho tim tôi đập bất thường. Hơn nữa , vì Myungsoo mới tỉnh lại sau một tuần bất tỉnh , nên hiện tại anh ấy trông không đẹp trai rạng ngời như mọi khi . Tóc anh ấy rối bời, khuôn mặt nhợt nhạt còn đôi mắt thì chỉ mở hé . Anh ấy trông thực sự giống một tên ngố vào lúc này, nhưng mặc dù vậy  , anh ấy vẫn không bao giờ thất bại trong việc làm trái tim tôi loạn nhịp .

"V-Vâng ... anh n-n-nói với em rằng ..."  -- Chết tiệt, tại sao tôi cứ nói lắp mãi --  " Và em ... em ... em ..."

"Em em em  ? " -- Myungsoo nhại lại tôi một cách dễ thương . Trời đất , thậm chí hành động trẻ con của anh cũng làm cho tôi choáng váng.

"Em … em ..." -- Tôi nắm chặt tay , nhắm mắt lại để lấy can đảm. Tuy nhiên, Myungsoo đột nhiên đặt tay lên đầu tôi, khiến tôi mở mắt ra nhìn anh.

" Đừng ép buộc mình " --  Myungsoo nhìn tôi , mỉm cười dịu dàng.  -- " Hãy nói cho anh biết khi nào em sẵn sàng ".

Tôi cắn chặt môi  . Anh chàng này chính là điểm yếu của tôi ! Anh ấy tốt bụng và ngọt ngào , chu đáo , ân cần ,... ARGH. Tôi chính thức là cô gái may mắn nhất trên thế giới bởi khi được một người như anh yêu thương . Tôi thật ngu ngốc khi ghét anh ấy trước đây.

Hãy chờ đợi ,  Kim Myungsoo. Ngay khi em không còn quá bối rối và thoát khỏi tật nói lắp liên tục của mình , em sẽ nói với anh điều đó. Không , em sẽ hét lên cho cả thế giới này biết

Là em cũng yêu anh.

"Myungsoo," --- Không hề suy nghĩ gì thêm, tôi vòng tay ôm chặt lấy Myungsoo .  --- "Cảm ơn anh... vì đã tỉnh lại “

~ ~ ~ ~ ~ ~ ~

"Jiyeon!"

Woohyun kinh hoàng chạy tới trước mặt tôi . Nắm chặt lấy vai tôi , anh ấy thở hổn hển như đang bị truy đuổi bởi một con ma.

" Chuyện gì xảy ra với an thế ? "

" Jiyeon! " -- Woohyun gào lên ,  lắc mạnh vai tôi , khiến tôi chóng mặt --- " Cứu anh !"

" Cứu ? Cứu anh khỏi cái gì  ? " --- Tôi hỏi khi đang cố gắng gỡ tay Woohyun ra khỏi vai mình

" Khỏi ... khỏi ..." --  Woohyun lắp bắp , rồi đột nhiên mắt anh mở rộng. Sau đó, tay run run , anh chỉ ra phía sau lưng tôi --  " Cứu anh khỏi một đứa con gái điên !"

"NAM. WOO. HYUUUUUUUN ~ ~ ~ ~ ~ "

Oh. Đó chỉ là đứa bạn thân của tôi. Jung Krystal.

Khoan đã . Soulmate mới của Krys là Nam Woohyun?

" CỨU ANH , Jiyeon!" -- Woohyun gào lên , tiếp tục lắc mạnh vai tôi --   " Cô ta đã bám theo anh kể từ lúc anh giúp cô ấy chuyển các dụng cụ tới phòng tập nhạc !"

"Aish, Krystal thích những chàng trai galant ! Cô ấy đổ họ một cách dễ dàng ! "

"Tại sao không nói cho anh từ trước ?"

" An đâu có hỏi ! " --  Tôi hét lên , hai người này làm tôi nhức đầu --  " Ồ, tại sao anh không dùng những câu sến súa bất hủ của mình ? “

Woohyun lắc đầu.  -- " Tôi đã thử , nhưng mọi thứ càng trở nên tồi tệ hơn ! Cô ấy đòi anh nói nhiều hơn ! "

Oh man . Krystal quả là không tầm thường . Có lẽ cuối cùng , Woohyun cũng đã tìm thấy đối thủ của mình .

" Ít nhất thì cũng có một người đánh giá cao độ sến súa của anh ! "  -- Tôi tỏ ra vui vẻ , cố gắng làm cho Woohyun cảm thấy khá hơn.

Mặc dù vậy , biểu hiện trên khuôn mặt anh cho tôi thấy rằng nỗ lực của tôi không thành công  -- " Nhưng nó rất kỳ lạ! Anh không cảm thấy thoải mái với cô ấy ! "

" Woohyun - AAAAAAAH ~ ~ ~"

“ AGH cô ta đang tới " --- Khi Krystal bước đến gần hơn , Woohyun ngay lập tức chạy ra khỏi khuôn viên trường. 

"Yah, Jung Krystal," --  Tôi túm Krystal lại , cô ấy suýt nữa đã đi qua mà không chú ý tới tôi vì quá đắm chìm trong việc săn đuổi Nam Woohyun .

Krystal ngay lập tức mỉm cười khi nhìn thấy tôi.  -- "Jiyeonnie! Mình đã tìm thấy soulmate của mình ! "

"Ý cậu là, cậu đã tìm thấy một soulmate mới ? "

"Ahaha, ngớ ngẩn ! Không, lần này mình chắc chắn , chính là anh ấy ! " -- Krystal bắt đầu xoay tròn , mơ mộng như đang quay CF --- " Anh ấy cực kì ga lăng ! Thêm vào đó, anh ấy còn rất lãng mạn . Chắc chắn là tuýp của mình ! "

Oh, tôi biết chứ . Ông ấy không lãng mạn , mà là sến súa . -- "Vâng , chúc mừng vì đã tìm thấy tình yêu mới “

" Cảm ơn ! Mình sẽ trân trọng mối quan hệ này ! Anh ấy chính là định mệnh của mình " --- Krystal đột nhiên nắm lấy tay tôi và bắt đầu nhảy lên nhảy xuống như một fangirl . Khi dừng lại, cô ấy nhìn tôi đầy hối lỗi -- " À , mình vẫn chưa xin lỗi về việc xảy ra vào ngày đầu tiên mình tới đây ,"

" Về Myungsoo ?  Aigoo , đừng lo lắng về điều đó ! "

Krystal bĩu môi. --  " Mình thực sự , thực sự xin lỗi. Mình không biết anh ta chính là tên Myung-thối mà cậu vẫn hay kể với mình hồi ở Cali , cái tên mà cậu căm ghét nhất . Khi Sungjong nói với mình đó chính là Myungsoo , mình đã muốn siết cổ anh ta tới chết . Nhưng sau đó Sungjong nói chuyện xảy ra giữa cậu và Myung chỉ là hiểu lầm "

" Uhm , nhưng ,bây giờ thì bạn không có ý định siết cổ Myungsoo nữa , phải không? " – Tôi hỏi , có một chút lo lắng . Khi Krystal nói đến chuyện động thủ với một ai đó , cô ấy không hề đùa cợt đâu .

Krystal lắc đầu. --  " Tất nhiên là không . Ý mình là, anh ấy đã liều cả mạng sống của mình để cứu cậu , Jiyeon ! Anh ấy thực sự quan tâm tới cậu ! Mình không thể siết cổ người yêu của bạn mình được ! "

Tôi mỉm cười , véo má Krystal --  " Aigoo, thế mới là bạn của mình chứ !”

"Nhưng ... mình thật sự thấy tiếc khi mọi chuyện giữa hai người không được tốt đẹp ..."

Vẻ buồn bã của Krystal khiến tôi khó hiểu -- " Huh? Sao lại không được tốt đẹp ? Mối quan hệ của bọn mình đang rất tốt mà "

Krystal nhìn tôi dò hỏi.  -- " Myungsoo... anh ấy chưa nói với cậu sao ? "

" Nói với tôi cái gì ? Krystal, cậu đang làm mình khó chịu ! " -- Tôi không biết chuyện gì đang xảy ra . Và không biết tại sao , nhưng vì một lý do nào đó, tôi đột nhiên cảm thấy rất bất an và sợ hãi.

"Myungsoo sẽ được xuất viện vào ngày hôm nay , phải không?"

Tôi gật đầu.  -- "Ừ ... và sao ?"

" Uhm , mình đã nghe Infinite nói chuyện với nhau trong phòng nhạc lúc nãy . Nghe nói cha của Myungsoo đã đưa anh ấy sang Mỹ "  -- Krystal giải thích. -- " Chuyến bay của anh ấy là ngày hôm nay “

"CÁI GÌ ? "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #danny