Chap 18
Câu chuyện của Myungsoo
"Hi! Anh nhảy khá đẹp đó ! "
"Cám ơn."
" Mà tiện thể, tôi là Yang Jiyeon !"
"Yeah. Hi. "
Cô gái mũm mĩm tên Jang Jiyeon đó nhìn chằm chằm vào tôi rồi bĩu môi . Tôi không hiểu , vấn đề của cô ta là gì ?
"Tôi vừa mới khen anh đó ! “
" Yeah. Và tôi đã cảm ơn " – Không cần cô ấy phải khen . Tự tôi cũng biết những bước nhảy của tôi tuyệt với đến mức nào , chỉ là những người khác không biết thưởng thức nó .
"Anh thật là kỳ lạ."
"Cảm ơn."
“ Đó không phải là một lời khen ! “
"Ừ."
Cô gái tên Jiyeon nhìn tôi một cách bối rối . Sau đó cô đột nhiên tiến sát lại , kiễng chân lên , đưa tay chạm vào tóc tôi . Tôi lùi lại ngay lập tức . Cô ấy có thể chạm vào bất cứ cái gì , nhưng không phải là tóc .
"Whoa, whoa , không chạm vào tóc , cô gái , không được chạm vào tóc . " -- Tôi lạnh lùng hất tay cô ấy ra khỏi mái tóc quí giá của tôi
"Eh, mái tóc rối bù của anh quan trọng thế sao ?"
" Cô đang xúc phạm mái tóc của tôi ? " -- Tôi cau mày nhìn cái cô Jiyeon đó . Vì tôi là một người tốt bụng tới mức tuyệt vời , nên tôi không hay tức giận về những điều nhỏ nhặt , nhưng mái tóc của tôi thì không nhỏ nhặt chút nào.
Có lẽ cô ấy cũng đã cảm nhận được cơn giận dữ của tôi , nên đã chịu lùi lại -- " U-Umm ... tại sao lại nổi giận ? Được rồi , tôi sẽ không bao giờ động vào tóc của anh nữa . "
" Tốt. " -- Tôi quay lưng bỏ đi . Nhưng mới đi được vài bước , cô gái đó đã bám chặt lấy cánh tay tôi , làm tôi bị mất thằng bằng , suýt ngã vì cô ấy quá nặng -- " Yah !"
"Tại sao anh lại tỏ ra xấu tính như vậy ? Tôi chỉ muốn kết bạn ! "
" Tại sao lại muốn kết bạn với tôi ? "
" Vì ..." -- Cô ấy đột nhiên trở nên buồn rầu -- " Cũng giống như anh ... tất cả mọi người đều cười nhạo tôi . Thường thì tôi không quan tâm đến họ , nhưng , nhiều khi tôi tự hỏi ... tôi ... khác thường lắm sao ? "
Nhìn vào ánh mắt đau đớn của cô ấy , tôi nhớ lại những lúc tôi cũng tự hỏi những câu tương tự . Tại sao mọi người luôn nhìn tôi bằng ánh mắt đó ? Tôi không phải con người hay sao ? --- " Không. Không có gì khác thường ở cô . Ý tôi là, cô khá là nặng , nhưng --- "
"Ehem."
" Tôi nói thật đó , không có gì khác thường ở cô hết . Và cả tôi cũng vậy . Chúng ta đều là những con người bình thường . Những người cười nhạo chúng ta mới là người có vấn đề . Họ nghĩ rằng chỉ những ai giống họ mới được coi là bình thường rặt một lũ xấu xa . "
Không thể tin được tôi lại nói nhiều như vậy . Tôi thường chỉ một từ , hoặc nhiều nhất là một câu . Còn vừa rồi , tôi đã phát biểu cả một bài !!
Dù sao, bài phát biểu của tôi cũng đã thành công vì mắt Jiyeon đột nhiên sáng lên. -- " Anh nói đúng lắm ! Hoàn toàn đúng ! Wow, tôi với anh hợp nhau ghê đó , chúng ta nên đi chơi thường xuyên hơn! "
"Cái gì? Yah , chúng ta không liên quan gì tới nhau hết , đừng có hiểu lầm ! "
Cô đột nhiên đẩy nhẹ tôi , tuy nhẹ , nhưng cũng làm tôi suýt ngã . Với cân nặng của mình , cô ấy nên dừng ngay việc động chạm vào người khác như thế ! -- " Ồ, thôi nào. Đừng e ngại . Chơi với tôi sẽ rất vui , tôi đảm bảo đó ! "
Lắc đầu khó chịu , tôi nhanh chóng bước đi. Tuy nhiên, Jiyeon lại bám chặt lấy cánh tay của tôi một lần nữa.
Vào thời điểm đó , tôi không biết rằng , cô gái này sẽ làm thay đổi cuộc đời tôi . Mãi mãi .
~ ~ ~ ~ ~ ~ ~
"Kim Myungsoo, anh đúng là một thiên tài ! Em sẽ không bao giờ có thể giải quyết hết đống bài tập này nếu như không có anh " – Jiyeon chắp tay lại , cúi đầu trước tôi như một vị thần . Chúng tôi vừa kết thúc buổi dạy kèm ở nhà tôi .
"Tch. Đừng phóng đại lên thế , Jiyeon . Đây chỉ là môn đại số cơ bản " -- Tôi tháo kính ra – “ Dù sao thì , rất vui khi đã giúp được em “
" Mà hồi tiểu học em học toán cũng khá lắm đó chứ . Tại sao lên trung học họ lại thêm cả chữ vào bài toán, làm nó trở nên phức tạp ? “
Tôi bật cười , gõ nhẹ vào đầu Jiyeon -- " Xùy , đừng phàn nàn nữa . Về nhà nhớ xem lại bài và học thuộc tất cả các công thức đấy nhé ! “
" YES , SIR ! "
Đã sáu tháng trôi qua kể từ khi tôi gặp Jiyeon . Lúc đầu, tôi đã nghĩ rằng tôi sẽ không bao giờ có thể thân thiết với cô bé như vậy . Trước đây , tôi là một người cô độc , lúc nào cũng chỉ có một mình.
Nhưng , khi thời gian trôi qua, tôi nhận ra rằng tôi thích có Jiyeon ở bên cạnh .
Cuối cùng , cô đã trở thành người bạn đầu tiên của tôi , và ... tình yêu đầu tiên của tôi.
" Trời đất , muộn quá rồi . Daddy và Dongwoo-oppa có lẽ đang rất lo lắng . Em phải về đây "
Tôi mỉm cười , gật đầu. -- " Được rồi. Anh sẽ dẫn em ra cửa "
" Vậy thì tốt , nhà của anh quá lớn , Myungsoo . Nếu em đi một mình , em có thể sẽ bị lạc tới tận sáng mai ! "
Tôi cầm lấy túi xách của Jiyeon , mỉm cười kéo tay cô bé đi . -- " Nếu em tới đây thường xuyên hơn , em sẽ quen thuộc với ngôi nhà này và không bị lạc nữa "
" Oooh, điều đó có nghĩa là, em có thể tới đây lần nữa ?"
" Tất nhiên rồi . Bất cứ lúc nào cũng được . "
Sau một vài phút, chúng tôi đã ra tới cửa chính . Jiyeon lấy lại túi xách của mình và mỉm cười . -- " Cảm ơn anh rất nhiều “
"Không có gì "
" Sao bạn của con về sớm vậy , Myungsoo-yah?"
Cha tôi đột nhiên xuất hiện từ trên cầu thang . Khi nhìn thấy ông , tôi chỉ muốn đưa Jiyeon ra khỏi đây ngay lập tức .
" Oh, chào buổi tối , bác Kim !" – Jiyeon cúi gập người , chào hỏi một cách vui vẻ -- . " Xin lỗi vì đã tới nhà bác mà không báo trước ! “
" Ồ , không sao đâu " -- Bố đột nhiên bước lại gần Jiyeon, khiến tôi trở nên hoảng sợ --
“ Cháu luôn được chào đón ở đây ! "
" Cảm ơn, bác Kim ! Nhưng cháu phải đi bây giờ . Rất vui khi được gặp bác "
" Ta cũng rất vui khi được gặp cháu , Jiyeon “
Sau khi cúi đầu thêm lần nữa , Jiyeon vẫy tay tạm biệt tôi , sau đó cô leo lên một chiếc taxi và rời khỏi đó .
" Quả là một đứa trẻ vui vẻ. Mà cũng không có gì đáng ngạc nhiên khi gia đình họ ai cũng luôn vui vẻ " -- Cha tôi nói ngay sau khi Jiyeon đi khỏi -- " Con nên đi chơi với cô bé thường xuyên hơn "
" Cha ... "
" Chúng ta có thể sử dụng cô bé để đe dọa Jang Donggun ."
" Đừng lôi cô ấy vào ! Jiyeon và con không liên quan gì tới việc làm ăn của cha ! Làm ơn , để chúng con yên ! "
Cha tôi chỉ nhe răng ra cười và vỗ nhẹ vào lưng của tôi. -- " Định mệnh rất độc ác , con trai à . Trong số hàng triệu cô gái , tại sao người con thích lại là con gái của kẻ thù của cha cơ chứ ? Nhưng kể ra thì đó cũng là một điều tốt . Khiến con bé tin tưởng chúng ta , sau đó sử dụng con bé để chống lại Donggun. "
" Đừng có động vào Jiyeon !"
" Vậy thì hãy làm The Boss của EXO !!!"
Tôi im lặng , nhìn cha tôi đầy kinh hãi . Tôi mới phát hiện về việc kinh doanh bất hợp pháp của cha và tay chân của ông một tuần trước đây . Tôi đã bị shock nặng , với tôi ông không phải là người như vậy . Khi ông yêu cầu tôi gia nhập vào băng đảng , tôi đã từ chối. Tôi sẽ không bao giờ làm việc cho người như ông , kể cả khi ông ấy là cha tôi.
" Con đã nói rồi , con sẽ không bao giờ làm điều đó !"
" Được thôi. Ta sẽ không ép buộc con nữa " – Cha tôi nói khi ông bắt đầu đi lên cầu thang. -- " Nhưng nếu như con không chịu đồng ý , ta sẽ buộc phải lôi con bé vào chuyện này “
Tôi nhắm mắt lại , bàn tay vô thức siết chặt thành nắm đấm . Tôi không thể để Jiyeon gặp nguy hiểm . Chỉ nghĩ đến điều đó thôi , tôi đã không thể chịu nổi .
Tôi sẽ làm tất cả mọi thứ để bảo vệ cô .
~ ~ ~ ~ ~ ~ ~
Tôi đã từ chối cô ấy.
Kể từ khi tham gia vào EXO , tôi không có thời gian dành cho Jiyeon nữa . Và tôi cũng cần phải tránh mặt cô ấy để cha tôi từ bỏ ý định lợi dụng cô ấy .
Nhưng sáng nay ... cô ấy đã tìm tôi và thú nhận tình cảm của mình.
" Em ... em thích anh !"
Khi cô ấy nói những lời đó , tôi muốn ôm cô vào lòng và nói “ Anh cũng vậy “ . Cảm giác của tôi lúc đó là buồn vui lẫn lộn. Tôi rất hạnh phúc khi biết rằng cô ấy cũng thích tôi , nhưng tôi biết rằng chúng tôi không thể ở bên nhau.
Dù có đau khổ đến mức nào , tôi cũng phải bảo vệ cô .
" Trông cô thật chướng mắt "
Tôi muốn tự đâm chính bản thân mình một nhát khi Jiyeon bắt đầu khóc . Không thể tin được tôi vẫn có thể tỏ ra lạnh lùng trong khi , ở bên trong , cả người tôi đang vỡ ra thành từng mảnh .
Khuya hôm đó , khi trở về từ trụ sở EXO , tôi đã rất ngạc nhiên khi thấy Jiyeon đứng trước cửa nhà tôi . Có lẽ cô ấy đã cảm thấy điều gì đó khác lạ ở tôi . Khi Jiyeon yêu cầu tôi xin lỗi , tôi đã muốn nói ra tất cả mọi chuyện . Nhưng không , nếu tôi làm vậy , cô ấy sẽ gặp nguy hiểm .
" Đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa “.
Tôi đang làm người tôi yêu bị tổn thương , nhưng ... tôi không có sự lựa chọn nào khác .
~~~~~
" Yah, Kim Myungsoo. Tới giờ rồi "
Tiếng hét của những anh chàng EXO làm tôi choàng tỉnh , thoát ra khỏi dòng suy nghĩ miên man về Jiyeon . Hai tháng trước đây , tôi đã trở thành The Boss của EXO.
" Đừng gọi tên thật của tôi “ -- Tôi nói với Chanyeol . Trong số tất cả các thành viên, cậu ta là người thích gọi tên tôi nhất . Ngoài ngoại hình của tôi , mọi người còn thích chế giễu cả tên của tôi nữa . Jiyeon là người duy nhất khen tên của tôi đẹp . Cô ấy thậm chí còn nói với tôi rằng với cô ấy , tên của tôi không buồn cười chút nào hết.
Jiyeon ...
" Eh, vậy thì tôi sẽ gọi anh là gì ? Leader-nim? Haha " – Chanyeol tiếp tục đùa giỡn
Từ bây giờ, tôi không muốn nghe bất cứ ai gọi tôi bằng tên thật nữa -- " L. Từ giờ hãy gọi tôi là L “
Bọn họ quay sang nhìn nhau , sau đó đồng loạt phá lên cười
"HAHAHA! Đó mà là tên sao ? " -- Baekhyun hỏi trêu chọc, sau đó quay sang high-five với Chanyeol . Bọn họ là hai người ồn ào và đáng ghét nhất trong EXO.
"Im đi, hai người." -- Kris bực mình -- " Đừng nói nhiều và hãy làm theo những gì anh ấy nói ".
Kai cười khúc khích. -- " Tch. Ngoan ngoãn quá nhỉ , Kris. Có vẻ cậu đã hoàn toàn bị Jaejoong thu phục rồi "
Kris tặng cho anh ta một cái nhìn lạnh lùng -- " Các cậu nên cảm thấy biết ơn . Nhờ vào gia đình L , chúng ta không phải lang thang trên đường phố nữa . Nếu họ không giúp đỡ , chúng ta đã chết đói rồi cũng nên . Nếu muốn được tiếp tục sống thoải mái như thế này , hãy biết nghe lời và làm việc thật chăm chỉ ! "
Tất cả những thành viên còn lại của EXO cúi thấp đầu , im lặng . Tao đột nhiên lên tiếng , phá vỡ bầu không khí ủ rũ . -- " Mission. Chẳng phải chúng ta có việc phải làm sao ? . Go Go Go !!! "
Tao cũng đứng lên , cầm lấy cây gậy wushu của cậu ta -- " Phải rồi , đi thôi "
~ ~ ~ ~ ~ ~ ~
" Yah, Kim Myungsoo. Tới giờ rồi "
Tiếng hét của những anh chàng EXO làm tôi choàng tỉnh , thoát ra khỏi dòng suy nghĩ miên man về Jiyeon . Tôi đã trở thành The Boss của EXO được hai tháng rồi .
" Đừng gọi tên thật của tôi “ -- Tôi nói với Chanyeol . Trong số tất cả các thành viên, cậu ta là người thích gọi tên tôi nhất . Ngoài ngoại hình của tôi , mọi người còn thích chế giễu cả tên của tôi nữa . Jiyeon là người duy nhất khen tên của tôi đẹp . Cô ấy thậm chí còn nói với tôi rằng với cô ấy , tên của tôi không buồn cười chút nào hết
Jiyeon ...
" Eh, vậy thì tôi sẽ gọi anh là gì ? Leader-nim? Haha, " – Chanyeol tiếp tục đùa giỡn
Từ bây giờ, tôi không muốn nghe bất cứ ai gọi tôi bằng tên thật nữa -- " L. Từ giờ hãy gọi tôi là L “
Bọn họ quay sang nhìn nhau , sau đó đồng loạt phá lên cười
"HAHAHA! Tên gì mà kì cục vậy ? " -- Baekhyun trêu chọc, sau đó quay sang high-five với Chanyeol . Hai tên này là hai đứa ồn ào và đáng ghét nhất trong nhóm .
" Im đi, hai người " -- Kris có vẻ bực mình -- " Đừng nói nhiều và hãy làm theo những gì anh ấy nói ".
Kai cười khúc khích. -- " Xì , dạo này biết vâng lời quá ha , Kris ? Có vẻ cậu bị lão Kim Jaejoong đó thu phục hoàn toàn rồi , hahaha "
Kris tặng Kai một ánh nhìn đáng sợ -- " Các cậu nên cảm thấy biết ơn , nhờ ông ấy mà chúng ta không phải lang thang ngoài đường nữa . Nếu gia đình L không giúp đỡ , chúng ta có lẽ đã chết đói cả rồi . Nếu muốn được tiếp tục sống thoải mái như thế này , hãy biết nghe lời và làm việc thật chăm chỉ ! "
EXO cúi đầu , im lặng . Lay đột nhiên đứng dậy , phá vỡ bầu không khí ảm đạm -- " Mission , mission . Chẳng phải chúng ta có việc phải làm hay sao ?? . Go. Go .Go !! "
Tao cũng đứng lên , cầm cây gậy wushu của mình -- " Phải rồi , đi thôi , mọi người ! "
"Đây là tất cả?"
" Vâng . 50 hộp tất cả , mỗi hộp có 10 khẩu súng , đúng với yêu cầu của Kim Jaejoong . Hàng của chúng tôi rất chất lượng , khách hàng quen thuộc của chúng tôi đều là các ôm trùm mafia có máu mặt cả . Sẽ không làm cậu thất vọng đâu " -- Người đàn ông Trung Quốc trả lời Kris , cậu ấy cũng là người Trung Quốc . Rồi ông ta nhìn xuống chiếc vali mà Kris đang cầm. -- " Tôi hy vọng cậu mang đủ số tiền chúng ta đã thỏa thuận , 5 triệu USD ".
Kris gật đầu và đưa cho người đàn ông Trung Quốc chiếc vali -- " Đây . Ông có thể đếm nó trong khi chúng tôi kiểm tra hàng "
Những người đàn ông Trung Quốc mỉm cười , sau đó ông ta ra hiệu cho lũ em lại gần -- " Đếm đi "
" Hãy kiểm tra những thùng hàng trong xe tải " -- Tôi ra lệnh cho các thành viên của EXO. Như thường lệ, chúng tôi đang thực hiện các giao dịch tại các bến tàu bỏ hoang ở Daegu. Các phi vụ thường diễn ra vào lúc rạng sáng , để đảm bảo rằng không có ai trông thấy chúng tôi .
"Chúng tôi đã kiểm tra xong "
" Được rồi. Chuyển hàng đi " -- Tôi bước về phía người đàn ông Trung Quốc , bắt tay và cảm ơn ông ta bằng tiếng trung.
Vài phút sau , ông ta lên phi cơ riêng và rời khỏi đó .
" Chúng ta cần rời đi trước khi mặt trời mọc , L. " -- Kris nói . Tôi gật đầu với cậu ta , rồi ra lệnh cho những anh chàng còn lại trèo lên xe tải .
Tôi chuẩn bị leo lên ghế lái thì một nhóm 6 chàng trai đột nhiên xuất hiện , chặn đường bọn tôi . Trong số đó , một người đã làm tôi phải chú ý .
" Jang Dongwoo "
Anh trai của Jiyeon trông không vui vẻ như thường ngày , trái lại , anh ấy trông rất căng thẳng , và một chút khó chịu .
Tôi biết điều đó. Tôi biết rằng không sớm thì muộn Jang Donggun cũng sẽ can thiệp vào việc làm ăn bất chính của cha tôi.
" Cuối cùng thì cha anh cũng quyết định can thiệp vào chuyện này “ -- Tôi nói với Dongwoo.
Dongwoo cười khúc khích. -- " À , vì cậu ngày càng trở nên thân thiết với Jiyeon hơn , nên ông sợ con bé sẽ bị lợi dụng ."
" Tôi đã giữ khoảng cách với Jiyeon từ khi gia nhập vào EXO . Tôi không muốn cô ấy gặp nguy hiểm “
" Tôi biết. Đó cũng là lí do cậu từ chối con bé . "
Tôi im lặng . Nếu mọi chuyện không quá phức tạp , có lẽ chúng tôi đang hạnh phúc bên nhau . -- " Hãy bảo vệ cô ấy "
" Cậu không cần nhắc tôi . Chúng tôi đã làm tất cả những gì có thể để bảo vệ con bé . Mẹ tôi sẽ đưa Jinnie sang California sống một thời gian . "
" Vậy thì tốt “-- tôi mỉm cười . Ít nhất thì tôi cũng có thể yên tâm rằng Jiyeon sẽ được an toàn.
"Yah! L, những người này là ai ? " -- Chanyeol thò đầu ra khỏi xe tải , hỏi . Những người khác cũng nhảy xuống khỏi xe để xem chuyện gì đang xảy ra .
"Yo! Xin chào , tôi là Jang Dongwoo “ -- Dongwoo , cười toe toét , vẫy tay với Chanyeol
" Và chúng tôi ở đây để ngăn chặn các cậu ! “
~ ~ ~ ~ ~ ~ ~
Hôm nay là ngày khai giảng của năm học cuối cùng của tôi ở trung học . Có lẽ Jiyeon cũng đang bắt đầu những buổi học đầu tiên của cô ở California.
Đã được 2 tháng từ khi Jiyeon rời Hàn Quốc . Hôm cô ấy đi , tôi đã lẻn tới sân bay , đứng từ xa và nhìn trộm cô .
Rất nhiều thứ đã thay đổi kể từ khi Jiyeon đi . Tôi không còn là Kim Myungsoo , kẻ luôn bị cả trường trêu chọc và cười nhạo nữa . Giờ đây , mọi người đều sợ tôi , mọi người đều sợ L .
Tôi đã thay đổi cách ăn mặc , cắt tóc , gỡ bỏ niềng răng và cặp kính dày . Kim Myungsoo đã chết . Giờ đây , tôi là L
Cuộc sống của tôi cũng thay đổi . Mọi việc của tôi đều là do cha tôi quyết định , và tôi chấp nhận làm mọi việc mà ông yêu cầu , với điều kiện ông ấy không được động vào Jiyeon của tôi.
"Yah, L . Tại sao anh lại lên đây ?"
Tôi chỉ nằm yên đó và nhìn lên bầu trời , lờ đi sự hiện diện của Suzy. Hôm nay là buổi học đầu tiên của năm học mới , nhưng tôi không thèm tới lớp mà trèo lên đây nằm.
" L " -- Suzy gọi tôi một lần nữa , và lần này, cô chọc chọc vào người tôi. -- " Yah ! Anh có thể chú ý tới bạn gái mình một lần được không "
Tôi thở dài . Vì cha của Suzy giúp đỡ cha tôi trong một số phi vụ bất chính , ông đã ép tôi phải hẹn hò với cô ta -- " Cô quá hoang tưởng rồi , Suzy “
Suzy bĩu môi , không ngừng đập vào vai tôi -- " Aish, anh nói nhảm gì thế ! Hoang tưởng cái gì ?”
Tôi quay lưng lại với cô và giữ im lặng. Suzy là một cô gái ngây thơ và tốt bụng , cô ấy thích tôi và không ngại ngần để thể hiện điều đó . Còn tôi , tôi luôn lờ cô ấy đi . Tôi thậm chí đã nói với cô ấy rằng tôi yêu một người khác , và tôi chỉ hẹn hò với cô ấy bởi vì yêu cầu của cha tôi . Thay vì nổi giận với tôi , Suzy chỉ mỉm cười và nói rằng như vậy cũng không sao , miễn là cô ấy được ở bên tôi .
" À , bác Kim đã nói với em rằng anh sắp có một khách hàng mới từ Đài Loan. Ông ta sẽ đến đây vào tuần tới "
" Tôi biết " -- Tôi trả lời Suzy mà không thèm nhìn cô ấy -- " Ông ta sẵn sàng trả 5 triệu đô cho số vũ khí nhập về từ Ấn Độ “
" Hãy làm thật cẩn thận , L. Nếu họ nhúng tay vào một lần nữa thì -- "
" Infinite sẽ luôn can thiệp vào các phi vụ của chúng ta ,Suzy , và họ rất mạnh ".
Thực ra thì , tôi cảm thấy rất vui khi Infinite có thể ngăn chặn được việc kinh doanh trái phép của cha tôi . Ít ra thì tôi có thể nói với ông rằng giao dịch không thành công là do Infinite, không phải lỗi của tôi .
~ ~ ~ ~ ~ ~ ~
"Ugh ..."
"Những tên khốn này ..."
" Tao ... sẽ có ngày .. tao trả thù ..."
Các thành viên EXO nằm rên rỉ trên mặt đất với những vết thương lớn nhỏ khắp cơ thể . Các thành viên Infinite cũng bị thương , nhưng họ vẫn đứng vững . Tôi là người duy nhất trong băng đảng còn khả năng chiến đấu , mặc dù tôi cũng bị thương nặng.
" Các anh lại đánh bại bọn tôi một lần nữa “ -- Tôi nhếch mép cười -- " Khá lắm “
Dongwoo cười. -- " Xì , tại sao tôi có cảm giác cậu là người vui thích nhất khi EXO bị đánh bại ? “
" Như vậy là tốt hay xấu ?"
" Chắc chắn là tốt "
Jang Donggun đột nhiên bước ra khỏi một chiếc xe màu đen đậu gần đó . Jiyeon đã từng nói với tôi rằng cha cô là gay , nhưng người đứng trước mặt tôi lúc này trông rất nam tính , từ đầu đến chân.
" Bố , bố không cần đích thân tới đây " -- Dongwoo vừa nói vừa cười toe toét.
" Ồ , Bố đến đây để trực tiếp gặp con trai của Kim Jaejoong . Tôi luôn tò mò về cậu , Myungsoo , đặc biệt là khi con gái tôi không ngừng nhắc tới cậu trước đây. "
Tôi tiến lại gần Jang Donggun. -- " Jiyeon sao rồi ? "
" Con bé ổn . Cuộc sống bên đó rất tốt "
Tôi cúi xuống , dùng tay quệt máu ở miệng -- " Vậy thì tốt "
Jang Donggun đột nhiên vỗ nhẹ vào đầu tôi. -- " Tôi biết cậu rất quan tâm tới con gái tôi , và mọi việc cậu đang làm đều là vì con bé “
Tôi cúi đầu , không biết nói gì hơn . Jang Donggun biết điều đó . Infinite biết. EXO biết. Cha tôi cũng biết. Ngay từ đầu , tôi đã nói với cha việc tôi tham gia vào EXO không phải là vì ông ấy , mà là vì Jiyeon.
" L " -- Donggun đột nhiên vỗ nhẹ vào vai tôi , khiến tôi ngẩng đầu lên -- " Nếu cậu muốn bảo vệ Jiyeon, hãy tham gia vào Infinite “
Tôi mở to mắt nhìn ông ta -- " Cái gì ?"
" Hãy tin ở tôi “ -- Donggun chìa tay ra trước mặt tôi , chờ đợi một cái bắt tay. -- " Chúng tôi cần phải ngăn cha cậu lại , trước khi ông ấy hoàn toàn trở thành người xấu . Tôi biết cha cậu không phải là loại người như vậy . Hãy hợp tác với nhau và mang lại Jaejoong trở lại . "
Tôi hơi do dự , nhưng tôi cuối cũng bắt tay Jang Donggun và gật đầu .
Dongwoo vỗ nhẹ lên vai tôi , mỉm cười -- " Chào mừng cậu đến với Infinite ".
~ ~ ~ ~ ~ ~ ~
Jang Donggun đã đúng.
Sau một năm chiến đấu với Infinite , cha tôi đã quyết định ngừng việc kinh doanh bất hợp pháp của mình lại và đi tự thú .
Từ khi tham gia vào Infinite , tôi không quay lại nhà của mình nữa . Tôi đã nói với cha tôi rằng , vì ông không còn là người cha mà tôi từng biết , nên tôi không thể tiếp tục làm con trai ông được nữa .
Sau một năm, cuối cùng tôi cũng gặp lại cha tôi , khi tới thăm ông ở trong tù . Ở đó, hai cha con tôi đã làm lành với nhau . Ông nói khi được ra tù , ông muốn làm lại cuộc đời một lần nữa , ở một nơi khác .
Ước mơ của cha tôi khi còn trẻ là thành lập một ban nhạc . Ông yêu nhạc rock . Khi tôi còn nhỏ , ông thường xuyên đưa tôi tới rất nhiều buổi biểu diễn của các nhóm nhạc khác nhau.
Đó có lẽ cũng là lí do tại sao tôi yêu nhạc rock , và guitar . Dần dần , tôi có cùng một giấc mơ với người cha của tôi : trở thành thành viên của một ban nhạc rock.
Khi Infinite không còn hoạt động như một ban nhạc nữa , tôi gợi ý họ thành lập một ban nhạc. Sungyeol, Hoya, và Sunggyu đã đồng ý. Sungjong cũng tự nguyện trở thành người quản lý của chúng tôi .
Dongwoo và Woohyun quyết định không tham gia vì hai người họ quá bận rộn với công việc của Hội sinh viên.
Mặc dù không thể ở cạnh nhau cả ngày như trước đây , chúng tôi vẫn cố gắng giữ gìn mối quan hệ thân thiết giữa các thành viên . Tuy nhiên, mọi thứ cũng dần thay đổi . Nhiều hiểm lầm và mâu thuẫn xảy ra . Sunggyu và Woohyun đã có một cuộc cãi vã khá lớn và trở nên lạnh lùng với nhau từ đó . Còn Sungyeol thì rời ban nhạc từ khi bắt đầu hẹn hò với Suzy.
Mối quan hệ giữa chúng tôi không bao giờ quay trở lại như trước đây được nữa .
~ ~ ~ ~ ~ ~ ~
"Kim. Myung. Soo. "
Không còn nghi ngờ gì nữa . Cô gái đang đứng trước mặt tôi chắc chắn là Jiyeon .
Dongwoo đã nói với tôi rằng cô ấy sẽ trở lại Hàn Quốc để học đại học .
Ngoại hình của cô đã thay đổi rất nhiều , nhưng tôi vẫn có thể dễ dàng nhận ra cô .
Vào lúc đó , tôi chỉ muốn Jiyeon vào lòng , nói với cô rằng tôi yêu cô , rằng tôi đã nhớ cô tới phát điên lên được trong 3 năm qua . Nhưng , cô ấy nhìn tôi bằng một ánh mắt đầy thù hận . Cũng không thể trách cô ấy được , tôi đã làm cô ấy tổn thương quá nhiều. Tôi muốn giải thích tất cả mọi chuyện cho cô , nhưng tôi sợ những điều ấy sẽ khiến Jiyeon bị tổn thương nhiều hơn , đặc biệt là khi cha và anh trai cô ấy cũng có liên quan.
Vì vậy, tôi quyết định giả vờ như không nhận ra Jiyeon.
~ ~ ~ ~ ~ ~ ~
Bây giờ , cô ấy đã biết toàn bộ sự thật.
Tôi muốn giấu cô ấy lâu nhất có thể , nhưng sớm hay muộn cô ấy cũng sẽ biết .
"Ahem ... anh đi tới chỗ mấy tên kia … đây " – Dongwoo nói với Jiyeon ngay sau khi anh nhận thấy tôi đang nhìn chằm chằm vào cô ấy . Sau đó , anh rời khỏi chúng tôi và đi tới chỗ Infinite , những người đang đỡ những chàng trai EXO dậy.
Jiyeon đứng ngây người , nhìn tôi chằm chằm . Tôi mỉm cười , bước chầm chậm về phía cô
" Jiyeon , anh -"
" Chưa kết thúc đâu , Kim Myungsoo !"
Tôi quay lại và thấy Kris đang chĩa súng về phía tôi . Chỉ một giây sau , Jiyeon đã lao tới chỗ tôi , cô ấy muốn cứu tôi bằng cách đỡ viên đạn ấy cho tôi.
Không , tôi sẽ không để cô ấy làm vậy .
"Myungsoo!"
Khi Kris bóp cò , tôi ngay lập tức đẩy Jiyeon sang một bên . Sau đó chạy về hướng ngược lại để tránh viên đạn , nhưng đã quá muộn .
BANG!
"Myungsoo!!"
Cơ thể tôi rơi xuống sàn nhà , máu tuôn ra từ ngực còn hơi thở thì trở nên đứt quãng . Jiyeon chạy tới bên tôi và nhìn tôi với đôi mắt đẫm lệ .
"Yah ... Kim Myungsoo ..."
Mặc dù mắt tôi đã bắt đầu mờ đi , còn toàn bộ cơ thể đang run lên vì đau đớn , tôi vẫn cố gắng đưa tay lên để chạm vào gương mặt của Jiyeon .
Sau đó, bằng tất cả sức lực còn lại của mình , tôi từ từ mở miệng để nói với Jiyeon điều mà tôi luôn muốn nói với cô trong suốt 3 năm qua
" Jiyeon, anh yêu em ..."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro