Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

47

Đêm dần buông xuống.

Hứa Như Sơ đã thay xong bộ y phục tiện lợi cho việc hành động, tóc dài đen nhánh được tết thành bím rủ xuống eo, chỉ điểm xuyết thêm một chiếc trâm hoa màu xanh nhạt.

Sau trận đại chiến ngày hôm qua, mọi người đều bận rộn dọn dẹp và khôi phục, phòng thủ đã có phần lơi lỏng.

Cửa mở.

Cơn gió lạnh lùa vào, chén trà nóng trên bàn dần dần nguội lạnh.

Đến lúc phải rời đi rồi.

........

Trong khuôn viên của Vũ cung, tiếng đánh nhau vang lên liên hồi.

Trên đường đi, Hứa Như Sơ nhận ra số lượng ám vệ phía Vũ cung có phần tăng lên, sau khi suy nghĩ kỹ càng, nàng mới quyết định rẽ vào nơi này, không ngờ quả thật có chuyện xảy ra.

Nàng nhanh nhẹn nhảy xuống dưới bức tường, lặng lẽ ẩn mình trong bóng tối để quan sát tình hình.

Trong viện, Cung Thượng Giác, Vân Vi Sam, Cung Viễn Chủy và vài người đang cùng nhau đối đầu với Cung Hoán Vũ. Mà mỗi chiêu thức của Cung Hoán Vũ đều linh hoạt như mây trôi nước chảy, hoàn toàn khác biệt so với dáng vẻ yếu đuối gầy gò trước đây.

Hắn đã lừa dối tất cả mọi người.

Ngay lúc này, đao của Tuyết Trùng Tử cắt đứt áo của Cung Hoán Vũ, một tấm bản đồ rơi xuống đất. Thấy vậy, Cung Hoán Vũ và Cung Thượng Giác cùng nhau tiến lên giành lấy, không ngờ từ một cây cao không xa, một sợi dây bay ra, cuốn lấy tấm bản đồ rồi rút đi.

Đã có nhiều người tranh giành tấm bản đồ này, hẳn nó phải là thứ vô cùng quan trọng.

Nhìn theo sợi dây, đúng là Thượng Quan Thiển.

Thấy Thượng Quan Thiển bay lên, Hứa Như Sơ lập tức đuổi theo hướng đó.

.......

Lối ra của mật đạo đã gần ngay trước mắt, bước chân của Thượng Quan Thiển càng thêm vội vàng. Đột nhiên, một ánh kiếm lóe lên.

"Thượng Quan cô nương, sao không đợi ta?” Hứa Như Sơ cầm kiếm ngăn lại đường đi của Thượng Quan Thiển.

Thượng Quan Thiển vẻ mặt bình tĩnh: “Như Sơ muội muội, ngươi chẳng phải cũng đã đến sao?"

"Giải dược của Ruồi Bán Nguyệt, ta còn chưa nói cho ngươi biết."

“Hứa Như Sơ, ngươi..." Thượng Quan Thiển đột nhiên cảm thấy Hứa Như Sơ có lẽ suốt thời gian qua chỉ đang lừa gạt nàng ta.

Đoản kiếm xuất ra, binh khí giao nhau.

Hứa Như Sơ không có ý định so tài với nàng ta, lập tức ra một chiêu mạnh mẽ, hai người lùi lại nửa bước.

"Thượng Quan Thiển, chúng ta lại hợp tác một lần nữa đi."

"Hợp tác gì?" Thượng Quan Thiển nhìn chằm chằm vào Hứa Như Sơ, "Hay là, ngươi có lý do gì mà ta phải tin ngươi lần nữa?"

Hứa Như Sơ tiến thêm vài bước về phía Thượng Quan Thiển, nàng liền giơ đoản kiếm lên, tạo thành tư thế phòng thủ.

Hứa Như Sơ không hề để ý, chỉ dùng âm thanh mà chỉ hai người nghe thấy, nhẹ nhàng nói: “Ruồi Bán Nguyệt không cần giải dược, Vô Phong chỉ là đang lừa các ngươi thôi."

Thượng Quan Thiển có chút bất ngờ, cũng có chút bối rối, không biết có nên tin hay không.

"Thượng Quan Thiển, đưa cho ta bản vẽ, thứ này với ngươi không có ích gì, chỉ khiến ngươi rơi vào nguy hiểm mà thôi." Hứa Như Sơ giơ tay ra hiệu.

Cung Thượng Giác vội vã tới, tuy có chút nghi ngờ về việc Hứa Như Sơ cũng ở đây, nhưng không kịp hỏi, phải lập tức thu hồi bản vẽ của Vô Lượng Lưu Hỏa, không thể chậm trễ dù chỉ một khắc. Khi định vung kiếm chém vào Thượng Quan Thiển, Hứa Như Sơ lập tức nghe thấy động tĩnh, liền vung kiếm quay lại đỡ một nhát.

"A Sơ!” Cung Thượng Giác hạ giọng, mắt lạnh như băng, tức giận quát: “Hứa Như Sơ, nàng biết mình đang làm gì không?"

"Nếu sau này, nàng làm điều gì có hại cho Cung Môn, phản bội Cung Môn, ta nhất định sẽ là người đầu tiên tự tay giết nàng, tuyệt đối không khoan dung.” Lời hứa của viện trưởng lão ngày trước, giờ đây vẫn vang vẳng bên tai Cung Thượng Giác.

Hứa Như Sơ không giải thích, chắn trước mặt Thượng Quan Thiển: “Thượng Giác, nàng không thể chết."

Cung Thượng Giác nhìn chằm chằm người trước mặt, tay nắm chặt chuôi kiếm.

"Lý do."

Hứa Như Sơ đưa bản vẽ trong tay cho Cung Thượng Giác, hóa ra vừa rồi Thượng Quan Thiển lại một lần nữa đánh cược.

"Cho dù thế nào, người Vô Phong tuyệt đối không thể để lại."

"Các ngài đã tin Vân Vi Sam một lần, có thể tin Thượng Quan Thiển một lần được không?"

Thượng Quan Thiển lập tức hiểu ra, Vân Vi Sam đã phản bội Vô Phong từ lâu.

“A Sơ, nàng định làm gì?” Cung Thượng Giác mơ hồ đoán được.

“Một việc ta lẽ ra phải làm từ lâu rồi.” Hứa Như Sơ cười chua chát, ngón tay chạm vào lòng bàn tay.

Cung Thượng Giác dừng ánh mắt trên người Hứa Như Sơ thật lâu, rồi liếc qua Thượng Quan Thiển, nhìn về phía cửa mật thất.

Im lặng một lúc.

“Được.”

Cửa mật thất hạ xuống, không còn khả năng ngừng lại.

Không có lý do, cũng không thể ngăn cản.

.......

Khi Cung Viễn Chủy đến, chỉ thấy bóng dáng hai người từ từ rời đi, muốn đuổi theo lại bị Cung Thượng Giác ngăn lại.

"Ca?"

"Để cho họ đi."

Vừa rồi, tiểu cô nương trước khi rời đi đã ôm hắn một cái,: "Những năm qua, cảm ơn chàng."

Đúng lúc Cung Thượng Giác định vươn tay ôm nàng, thì Hứa Như Sơ đã nhẹ nhàng lùi lại, rời đi.

Không một chút do dự.

"Ca, tỷ tỷ vẫn còn mang độc. Nếu đi như vậy," Cung Viễn Chủy nhìn Cung Thượng Giác đứng lặng, ngây người nhìn theo họ, giọng càng lúc càng yếu, lời chưa nói hết đã bị nuốt vào bụng.

Chưa chắc, có thể gặp lại.

.......

"Hứa Như Sơ, cần gì phải như vậy."

“Thượng Quan Thiển, đoạn đường phía trước chúng ta cùng đi, mối thù này cũng cùng nhau trả.”

Qua ánh sáng le lói trong mật đạo,Thượng Quan Thiển không hề thấy sự sợ hãi trên gương mặt của Hứa Như Sơ. Ở nơi cung môn đầy hiểm ác này, hạ nhân từng truyền tai rằng Hứa cô nương rất sợ bóng tối. Nhưng giờ đây, lời đồn đó tựa hồ chẳng đáng tin.

"Như Sơ muội muội, ngươi thật là..."

Kỳ lạ mà thú vị.

Tin tưởng, từ này thật sự quá xa lạ, nhưng liệu nàng có thể nếm trải một lần hay không?

........

Năm năm sau.

Cung Môn hợp sức với những người trong giang hồ.

Vô Phong, bị tiêu diệt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro