Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5

Sasuke đã thức dậy và mặc đồ xong thì Hinata cuối cùng cũng tỉnh giấc. Cô ngồi dậy, ngáp dài và duỗi tay một cách thoải mái. Hinata khẽ kêu lên và vội vàng giữ lại vạt áo khi chiếc kimono suýt trượt khỏi vai vì động tác vừa rồi. Cô không có thói quen ngủ mà không mặc gì bên trong và đã quên mất mình đang trần trụi dưới lớp kimono. Liếc mắt nhanh xung quanh và thấy Sasuke đứng cách đó vài bước, tầm nhìn hướng nơi khác, Hinata thầm cảm ơn điều gì đó đã khiến hắn đắp kimono lên người cô. Cô sẽ chết vì xấu hổ nếu thức dậy trong tình trạng khỏa thân. Có những điều dường như trở nên rõ ràng hơn dưới ánh sáng ban ngày.

Hinata cảm thấy tinh thần sảng khoái hơn nhiều so với những tuần qua. Cô không bao giờ nghĩ rằng mình có thể nằm bên cạnh Sasuke mà lại thấy thoải mái, thậm chí bình yên, nhưng đêm qua là giấc ngủ ngon nhất mà cô có được từ khi bị Uchiha Sasuke bắt giữ và quăng vào vòng xoáy cảm xúc hỗn loạn này. Điều này khiến cô thực sự ngạc nhiên.

Hinata nhíu mày khi cảm thấy lưng mình ẩm ướt. Cô đưa tay ra sau, sờ phải một thứ gì đó nhơ nhớp. Bối rối, cô đưa ngón tay lên ngửi thử rồi nhăn mặt. Đó là gì nhỉ? Tò mò, cô chậm rãi đưa ngón tay về phía môi và chuẩn bị cho vào miệng thì nghe thấy tiếng rên khẽ.

Bị giật mình, Hinata ngước lên và bắt gặp ánh mắt của Sasuke. Hắn đang nhìn cô chằm chằm, hoàn toàn tập trung vào ngón tay của cô.

Hinata đỏ mặt. Cô vừa định đưa một thứ không rõ là gì vào miệng như một đứa trẻ. Xấu hổ, cô hạ tay xuống và lau ngón tay lên kimono, hai bên má ửng hồng từng chút một.

Sasuke nhếch mép cười, lỡ đãng đảo nhẹ đống lửa. “Mặc đồ đi. Chúng ta sẽ rời khỏi đây.”

Hinata xoay người và nhanh chóng đứng dậy, chuẩn bị mặc đồ, sớm né khỏi ánh mắt đê tiện của hắn.

~~~~○~~~~

"Ah..." Hinata thở ra một hơi thoải mái khi cô tháo giày, lột tất ra và duỗi thẳng chân trước mặt mình. Cả hai đã đi từ sáng sớm và cô vô cùng vui mừng khi hắn đề nghị nghỉ ngơi một chút. Cô ngọ nguậy ngón chân và khẽ cười với chính mình. Được rồi, chân cô vẫn còn cử động; cô đã lo rằng chúng sẽ bị tê cứng. Điều này khiến Sasuke nhìn cô một lúc lâu và Hinata cố làm lơ để không vội vàng mang giày lại. Cô quyết tâm không tỏ ra sợ hãi trước mặt hắn. Tuy nhiên, cô vẫn vô thức giấu chân dưới gấu áo kimono để tránh ánh nhìn chằm chằm của hắn.

Có điều gì đó không ổn, thực sự không ổn.

Ban đầu, mọi chuyện chỉ là những tiếp xúc vô tình. Những lần tay hắn sượt qua tay cô khi đi bên cạnh, những ngón tay của hắn vấn vương trên khi đưa đồ cho cô, bàn tay ấy nhẹ nhàng ấn vào lưng cô hoặc vô tư trượt xuống dưới gần vòng ba. Đó đều là những cử chỉ nhỏ, thoáng qua, nhưng vẫn đủ để khiến tim cô đập loạn nhịp.

Lúc đầu, cô coi những điều đó chỉ là những sự cố tình cờ, nhưng sau đó lại xảy ra với tần số nhiều hơn, cố ý kéo dài hơn, có tìm kiếm, có vuốt ve khiến mỗi lần trải qua hơi thở Hinata đều đứt quãng và cơ thể nóng bừng lên. Nhưng không phải những hành động kỳ lạ của hắn làm cô mất kiểm soát lý trí. Không, chính phản ứng của cô mới là điều cô sợ hãi.

Hinata quay đi khỏi hắn, cúi xuống lấy lại tất và giày rồi bắt đầu mang chúng vào. Sau đêm qua, Hinata tin rằng có điều gì đó rất không ổn với mình. Hyuuga Hinata hiếm khi ghét ai; cô không có sự căm hờn trong người. Nhưng cô bắt đầu nghi ngờ rằng mình có thể ghét Uchiha Sasuke. Cô ghét cách tim mình đập loạn nhịp mỗi khi hắn đến gần, ghét cái cảm giác ấm áp lan tỏa trong cơ thể khi hắn vô tình chạm vào cô, và cô tuyệt đối ghét cách đôi mắt mình hay dừng lại tại đôi môi của hắn và tự hỏi cảm giác khi môi hắn áp lên môi cô sẽ như thế nào. Thật mệt mỏi và vô cùng khó hiểu.

Cô yêu Naruto. Từ khi hiểu được tình yêu nam nữ là gì, cô đã yêu cậu ấy. Cô yêu tất cả mọi thứ về cậu; tính cách nghịch ngợm, sự kiên định không bao giờ lay chuyển, ý chí bất khuất, sự ồn ào nhưng đầy đáng yêu và trái tim ấm áp, biết quan tâm của cậu ấy. Chỉ cần nhìn cậu thôi cũng khiến cô có thêm động lực để mạnh mẽ hơn. Naruto là tất cả những gì cô không có nhưng hy vọng sẽ đạt được, và vì thế, cô đã yêu cậu.

Cô không có bất kỳ tình cảm nào dành cho Sasuke. Ít nhất, không có gì ngoài mong muốn chạy càng xa khỏi hắn càng tốt. Cô không có chút cảm giác lãng mạn nào với hắn và chắc chắn hắn cũng vậy. Nhưng tại sao mỗi khi hắn ở gần, cơ thể cô như không còn thuộc về mình? Một cách vô thức, không kiểm soát, dường như muốn tiến lại gần hắn. Cô không hề muốn sự đụng chạm từ một kẻ phản bội đẹp mã, lạnh lùng, tàn nhẫn, nhỉ?

Hinata thở dài. Cô phải tìm cách trở về làng Lá, trở về với gia đình, bạn bè và những điều quen thuộc. Là người đứng đầu gia tộc Hyuuga, cô hiểu rõ trách nhiệm của mình. Cô biết mình nên và không nên làm gì. Có quá nhiều việc cô chưa hoàn thành, nghĩa vụ mà cô cần thực hiện và những thay đổi trong gia tộc Hyuuga mà cô cần phải tiến hành. Cô không thể để bản thân bị mắc kẹt ở đây với một Uchiha đầy thù hận, kẻ luôn khiến cơ thể cô chìm trong vòng xoáy cảm xúc rối bời.

Đã có thứ gì đó xảy ra vô cùng sai lầm. Bằng cách nào đó, ở đâu đó, trên con đường của tất cả những kế hoạch đầy tính toán kỹ lưỡng của hắn, có thứ đã trệch hướng một cách nghiêm trọng. Sasuke sợ rằng có một căn bệnh ghê gớm nào đó đã xâm chiếm cơ thể và xóa bỏ lý trí hắn. Đôi tay hắn đã hoàn toàn nổi loạn và không còn nghe theo mệnh lệnh. Dù Sasuke đã cố thét lên trong tâm trí tránh xa khỏi cô, nhưng chúng không chịu lắng nghe. Mỗi khi có cơ hội, chúng lại muốn chạm vào cô, cảm nhận cô, chiếm lấy cô. Hắn không thể nào ngăn chúng lại.

Đôi mắt Sasuke, vốn luôn là người bạn đáng tin cậy, không hề giúp ích gì – thực tế là còn tệ hơn. Đôi mắt phản bội hắn mỗi lần bắt gặp làn da mịn màng. Đôi mắt ấy trở nên u tối, chất chứa dục vọng mỗi khi tà áo kimono của Hinata chỉ hơi trượt xuống một chút, thì lại trộm nhìn những khung cảnh thoáng qua đầy mê hoặc và cấm đoán của mắt cá chân mảnh mai, bắp chân tròn trịa, và những đường nét căng mượt của cặp đùi.

Nhưng điều tệ hại nhất là tâm trí của hắn. Nó từ chối nghe theo lý trí, thay vào đó lại hợp tác với phần ham muốn trong người hắn. Trong bóng tối đêm khuya, tâm trí tạo ra những hình ảnh khiến hắn không thể nào ngủ được và dệt nên những cơn mộng mị khiến Sasuke đổ mồ hôi. Ban ngày, sự uyển chuyển ngây thơ phần hông của Hinata cũng đủ để gợi lên những ảo tưởng khiến đôi mắt hắn thèm khát.

Sasuke đã chuẩn bị sẵn sàng để đối mặt với mọi chướng ngại và cám dỗ. Nhưng hắn không hề chuẩn bị cho một mái tóc dài óng mượt, bầu ngực đầy đặn, căng tròn với nhũ hoa sẫm màu, vòng eo thon gọn, săn chắc, cặp hông quyến rũ, đôi chân hoàn mỹ, và một đôi mắt trong sáng đến mức khiến hắn chỉ muốn xóa tan sự ngây thơ đó ngay lập tức.

Hắn đổ lỗi cho những gì đã xảy ra với Hinata đêm qua và sáng nay là do đã lâu hắn không có một đứa con gái nào kể từ khi bắt đầu kế hoạch tàn bạo này. Hắn biết rằng mình không nên để bản thân bị phân tâm bởi những suy nghĩ đầy dục vọng như thế. Nhưng hắn không thể để mình bị cuốn vào sự xao lãng đó. Sasuke không hề có ý định khuất phục trước sự cám dỗ của cô, nhưng đây là một cuộc chiến mà hắn sợ mình đang thua dần, từ từ mà không thể chối cãi.

~~~~○~~~~

Hai giờ dài đầy đau khổ trôi qua khi Hinata nằm đó trong bóng tối, cơ thể hoàn toàn bất động, những dây thần kinh thì hỗn loạn. Khi tiếng thở đều đều vang lên báo hiệu rằng cuối cùng hắn đã chìm vào giấc ngủ, cô thở phào nhẹ nhõm. Cô bắt đầu nghĩ rằng Uchiha Sasuke không bao giờ ngủ. Đôi mắt khẽ mở, tay cô lặng lẽ kết ấn và thì thầm, "Byakugan." Hinata cẩn thận đứng dậy và rón rén tiến lại gần hắn.

Hinata cuối xuống nhìn hắn và ngạc nhiên. Hắn đang thở nặng nhọc, khuôn mặt và quần áo đẫm mồ hôi, hai tay nắm chặt thành nắm đấm bên hông. Hắn đang gặp ác mộng. Uchiha Sasuke đang có một cơn ác mộng.

“Mẹ ơi,” hắn nói mớ, nghe thật yếu đuối, tuyệt vọng và đau khổ – Hinata chưa từng thấy hắn như vậy. Hinata sững sờ đứng nhìn bất lực khi Sasuke kêu lên những tiếng đáng thương, cơ thể co giật không yên. Khuôn mặt hắn nhợt nhạt như xác chết, môi thì khô khốc và run rẩy tiếp tục lẩm bẩm những điều không rõ. “Cha, con xin lỗi…” Hắn trông thật yếu đuối và mong manh đến nỗi Hinata bất giác đưa tay ra định an ủi hắn. “Anh hai…” Trước khi tay mình chạm đến hắn, cô chợt bừng tỉnh và dừng lại. Cô đang nghĩ gì vậy? An ủi Sasuke ư? Hắn thà chặt tay cô còn hơn là nhận sự tử tế từ cô.

Hắn là kẻ thù của cô. Dù ngay lúc này, kẻ thù ấy đang run rẩy như một đứa trẻ trước mặt cô. Hinata biết nếu hắn là cô thì sẽ không ngần ngại mà xuống tay. Nhưng… Sasuke đã băng bó vết thương cho cô, cứu cô ngay cả khi biết rằng cô chẳng có ích gì cho mình và đôi tay hắn đã vô cùng dịu dàng…

Không! Cô không được mềm lòng vào lúc này. Nếu không ra tay, cô sẽ không bao giờ có cơ hội trốn thoát. Cô giơ tay lên, chuẩn bị ra đòn. Cô phải quay về làng Lá. Mọi người đang chờ cô về. Ra tay ngay hoặc không bao giờ. Hinata thu hết quyết tâm và xuống tay.

Một tiếng rên rỉ đau đớn phát ra khiến tay cô khựng lại, một lần nữa, cô đã do dự.

Đôi mắt hắn bật mở và tim Hinata như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực khi những vòng tròn đỏ xoay tròn chĩa thẳng vào con ngươi tím nhạt của cô.

Hắn di chuyển nhanh đến mức Hinata còn không kịp chớp mắt thì tay hắn đã siết chặt cổ tay cô.

“Cô đang làm gì vậy?” Hắn nghiến răng hỏi.

Hinata nuốt khan. “Tôi…”

Với sức mạnh đáng kinh ngạc, hắn lật ngược cô lại và đẩy xuống đất khiến cô ngạt thở. Hinata nhăn mặt khi vai mình đập mạnh xuống nền đất cứng, làm ngắt kích hoạt Byakugan. Trước khi cô kịp phản ứng, hắn đã nắm lấy cổ cô, đe dọa bóp nghẹt sự sống và lưỡi kiếm lạnh lẽo của thanh Kusanagi kề sát vào họng. “Cố giết tôi trong giấc ngủ à?” Hắn hỏi, giọng lạnh lùng và đầy chết chóc. “Cô không khôn ngoan lắm nhỉ.”

Hinata nhìn vào cầu mắt đỏ rực đầy sát khí của hắn và ngay lập tức hối hận vì sự do dự của mình. Cô đã chần chừ quá lâu và giờ đây, cơ hội duy nhất để trốn thoát đã vuột mất. Sasuke quá nhanh, quá mạnh, cô thậm chí không nhận ra hắn đã lấy thanh kiếm từ lúc nào. “Tôi…tôi không định giết cậu,” cô nghẹn ngào chống chế.

“Đừng nói dối,” hắn cảnh cáo, tay siết chặt cổ cô hơn và thanh Kusanagi nhấn sâu hơn.

Hinata nhăn mặt. “Tôi không có!” Cô khăng khăng, rồi lúng túng nhỏ giọng. “Tôi chỉ định phong bế các điểm chakra của cậu thôi.”

Đôi mắt hắn tiếp tục nhìn cô không dứt và Hinata thầm khấn hắn sẽ quyết định nhanh xem có nên tin hay không. Cô bắt đầu cảm thấy choáng vì thiếu dưỡng khí và ý nghĩ rằng mình có thể mất ý thức trước mặt Sasuke khiến cô thấy không yên lòng. Cô liền thở phào khi mắt hắn trở lại bình thường và nới lỏng tay khỏi cổ cô.

“Nghe kỹ đây, Hinata,” hắn dùng giọng trầm đầy đe dọa, thanh Kusanagi vẫn chưa dịch một ly, mũi kiếm lạnh lẽo chạm vào làn da mịn màng của cô. “Cho đến khi tôi xong việc với cô, đừng có mơ mà bỏ trốn.” Hắn áp sát cơ thể vào cô, đè lên người cô. “Tôi đã cố gắng quá nhiều cho kế hoạch này và nếu cô nghĩ mình có thể phá hỏng nó thì nhầm rồi. Tôi sẽ giết bất cứ kẻ nào ngáng đường mình.” Hắn ép lưỡi kiếm mạnh hơn vào cổ Hinata và mỉm cười thầm khi thấy cô bất giác giật thót bên dưới hắn. “Kể cả cô. Hiểu không?”

Hinata nuốt xuống và khẽ gật đầu. Động tác khiến Kusanagi lún sâu hơn vào cổ và Hinata nhăn mặt vì đau khi một vết cắt mỏng hiện ra trên chiếc cổ mong manh của cô. Một giọt máu đỏ tươi nhỏ xuống và chảy dọc theo lưỡi kiếm.

Sasuke nhìn theo, bị hớp hồn.

Sasuke không phải là người ưa thích việc cắn xé. Mỗi khi ký ức về cảm giác răng của mình cắm sâu vào cánh tay của Karin hiện lên, cơ thể hắn vẫn không khỏi rợn người ghê tởm. Hắn cũng chẳng mấy thích thú với cảnh tượng máu me, bởi đã nhìn thấy quá nhiều trong quãng đời ngắn ngủi của mình. Nhưng có điều gì đó về máu của Hinata khiến hắn bị thôi miên. Hạ thanh Kusanagi xuống và cẩn thận đặt sang một bên, ánh mắt hoàn toàn bị cuốn hút bởi cảnh tượng máu chảy chậm rãi trên chiếc cổ mảnh mai, yếu ớt của cô. Một cảm giác lạ lùng trỗi dậy và đột nhiên, hắn cảm thấy một sự thôi thúc muốn áp môi vào vết thương của cô và hút cạn máu cô.

Hinata thở hổn hển, nhịp tim dồn dập và dây thần kinh lập tức căng như dây đàn khi cảm nhận được môi hắn chạm nhẹ lên cổ mình. Cô khẽ giật mình trước cảm giác đau rát khi miệng hắn phủ lên vết cắt và mút nhẹ. Đôi môi chỉ là màn dạo đầu cho chiếc lưỡi kỳ diệu của hắn, Hinata cảm nhận cơ thể mình dần thả lỏng từng chút một, nỗi sợ hãi tan chảy thành thứ cảm xúc đầy nhục dục, nhấn chìm cô ngày càng sâu hơn bởi từng nụ hôn ma mị.

Ngón tay của Sasuke luồn vào mái tóc mềm mại của cô, siết chặt rồi giật mạnh, khiến cổ cô nghiêng qua một bên để hắn áp môi vết thương và liếm vết máu. Không đơn thuần chỉ là máu, tâm trí hắn tự mãn. Dòng máu thuần khiết, không ô uế của gia tộc Hyuuga; mằn mặn, thơm nồng và hấp dẫn. Chỉ riêng của hắn để giấu, để nếm, để chơi đùa tùy ý. Sasuke khẽ rên lên hài lòng khi một tiếng thở nhẹ thoát ra từ đôi môi của Hinata, bàn tay cô vươn tới bám chặt lấy bờ vai rộng của hắn nhưng không hề đẩy ra. Khi chiếc lưỡi mị hoặc ấy nhẹ nhàng liếm vết thương của cô, Hinata run lên trong khoái cảm, tay níu chặt vai hắn kéo lại gần hơn nữa.

Với một cú liếm chậm rãi, ướt át cuối cùng trên vết cắt, hắn tiếp tục lần theo đường cong của cổ và di chuyển lên tai cô. “Tôi đã quá nhân nhượng nhỉ, Hinata,” hắn thì thầm, lưỡi lướt dọc theo vành tai cô. “Tôi có nên trừng phạt cô không?” Giọng hắn ma mị khẽ nói bên tai cô.

Tất cả những gì Hinata có thể làm là lắc đầu. Việc hít thở trở nên khó khăn, lời nói như bị chặn đứng.

“Không ư?” Hắn hỏi trước khi cắn nhẹ vào dái tai cô. “Cô không nghĩ vậy sao?”

Hinata lại lắc đầu. Cảm giác ngọt ngào mà hắn mang lại khiến đầu óc cô trở nên mụ mị. Chỉ còn cảm nhận được đôi môi hắn, chiếc lưỡi của hắn. Cả cơ thể Sasuke đang say đắm cuốn lấy cô.

“Nhưng làm sao cô biết điều hơn đây?” Hắn hỏi, lưỡi hắn thè ra liếm qua chỗ dái tai bị cắn.

Sau vài khoảnh khắc căng thẳng, Hinata nhận ra hắn đang chờ câu trả lời của mình. Thở không ra hơi, cô yếu ớt đáp, “Tôi sẽ không làm vậy nữa,” dù biết rõ rằng nếu có bất kỳ cơ hội nào để trốn thoát, cô sẽ không chần chừ nữa.

“Sẽ không?” Sasuke hỏi tiếp, biết thừa là cô đang nói dối. “Cô thấy đấy, Hinata,” hắn rời môi đi, đặt tay lên cằm cô, giữ chặt. “Tôi không tin cô. Dù chỉ một chút. Ngay cả khi những từ đó thốt ra từ cái miệng xinh đẹp này.”

Ngón cái của hắn lướt qua môi cô, một cái chạm thật gợi tình khiến môi cô khẽ mở, đôi mắt khép lại theo phản xạ.

“Tôi nhận ra rằng, tôi thà khiến đôi môi ngọt ngào này im lặng bằng những nụ hôn, hơn là tin vào bất kỳ điều gì chúng thốt ra.”

Đôi mắt của cô lập tức mở to trước lời nói ấy. “Sao-”

Sasuke lập tức áp môi xuống, chiếm lấy đôi môi của cô trong một nụ hôn đầy chiếm hữu và mãnh liệt. Môi hắn thô bạo và cuồng nhiệt, không để lại bất kỳ đường thoát, nụ hôn chiếm lấy cô, mơn trớn rồi cắn nhẹ.

Cô vùng vẫy muốn thoát ra, đôi tay yếu ớt đẩy vào ngực hắn, hy vọng và cầu nguyện rằng hắn sẽ dừng lại trước khi cô hoàn toàn mất lý trí. Hinata chưa bao giờ trải nghiệm cảm giác nào kỳ lạ và choáng ngợp đến vậy, vừa đáng sợ lại vừa kích thích đến rạo rực. Sự thân mật ấy hoàn toàn xa lạ, khác biệt với bất cứ điều gì cô từng biết. Nó đem đến cảm giác say mê nhưng cũng khiến mình hoang mang. Cô không muốn điều này kết thúc, dù trong lòng biết rõ rằng nó nên dừng lại.

Hinata dứt khỏi nụ hôn, tìm lại nhịp thở và sự tỉnh táo. Tim đập loạn xạ như muốn vỡ tung và cô không biết mình muốn đẩy hắn ra xa hay kéo lại gần hơn. Với tiếng gầm khẽ mang tính chiếm hữu, tay Sasuke siết chặt lấy những lọn tóc đen của cô, kéo môi cô trở lại với hắn. Một cú cắn mạnh vào môi dưới khiến cô khẽ rên lên đau đớn và không thể kháng cự mà phải mở miệng, đầu hàng trước con người hắn.

Cánh tay Sasuke ôm lấy người cô, kéo sát hai cơ thể gần nhau hơn khi lưỡi hắn tiến sâu vào khoang miệng cô, chiếm lĩnh từng chút một. Chiếc lưỡi như con rắn di chuyển thành thục, khiến Hinata bất lực rên lên, buông mình theo dục vọng mãnh liệt của hắn. Toàn thân run rẩy trong cảm giác đê mê, hai tay bấu chặt lấy áo đối phương, trong khi kẻ đó vẫn tiếp tục càn quét khoang miệng Hinata không chút nương tay. Đôi môi Sasuke như chiếm lấy mọi suy nghĩ, thu hút mọi giác quan, xóa sạch từng mảnh vụn của lý trí còn sót lại.

Hinata cảm giác như sắp phát điên. Chưa ai từng hôn cô như thế này, ngay cả Naruto. Cô đã từng rất thích nụ hôn đầu của mình cùng Naruto. Nhưng cảm giác ấy chẳng là gì so với những gì Sasuke đang mang lại. Nụ hôn của Naruto vụng về, ngọt ngào và dịu dàng, khiến tim cô rung động trong niềm hạnh phúc. Nhưng Sasuke, hắn khiến tay cô run rẩy, cơ thể như lửa đốt, để lại trong cô một cảm giác muốn nhiều hơn nữa.

Hắn bất ngờ dừng lại, tách đôi môi khỏi cô, thở dốc. Sasuke nhắc nhở bản thân rằng, dù có khao khát Hinata đến đâu, cũng không thể có được cô. Hắn buông lơi những ngón tay khỏi mái tóc mềm mại, vuốt xuống và dừng lại ở nơi bộ ngực đầy đặn. Sasuke cảm nhận nhịp tim của cô đang đập mạnh, và tự hỏi liệu Hinata có cảm thấy cùng một nhu cầu khẩn thiết như hắn hay không? Nhìn sâu vào mắt cô, hắn đưa tay chạm nhẹ lên nhũ hoa qua lớp vải lụa mỏng. Hắn cảm nhận hai hạt đậu se lại, hơi thở Hinata trở nên dồn dập, đôi mắt mở to bất ngờ rồi nhanh chóng tối sầm trong dục vọng khi cô đưa tay lên cản tay hắn.

Sasuke nín thở. Chờ đợi. Cô sẽ làm gì đây? Cô sẽ ngăn hắn lại chăng? Hay thoát khỏi vòng tay của hắn? Nhưng không, Hinata không làm vậy; thay vào đó, ánh mắt cô nhìn hắn quá đỗi quen thuộc. Sasuke nhận ra ánh mắt ấy, bởi hắn cũng cảm nhận điều tương tự—một sự thèm khát dữ dội. Hắn biết bản thân nên dừng lại, nhưng cơn thèm khát ấy vẫn bùng lên, phi lý, nguy hiểm và mất kiểm soát.

Đôi mắt vẫn không rời khỏi người con gaia trước mặt, Sasuke nhẹ nhàng xoa bóp hai quả đào căng mọng trong tay và thích thú khi nghe thấy những tiếng rên nỉ non Hianata phát ra khi hắn ấn nhẹ và véo lên đầu ti. Đôi mắt cô, chúng không chỉ là màu trắng. Mà là một sắc tím nhạt mê hoặc, và khi nó mờ đi vì khát tình, chúng trở nên càng cuốn hút hơn. Hắn xoay núm vú hồng thẫm cương cứng giữa hai ngón tay, bóp nhẹ, rồi véo. Hinata rên rỉ yếu ớt và tiến sát hơn, ép ngực mình vào tay hắn, vô thức đòi hỏi nhiều hơn. Sasuke khẽ rên, cảm giác tự kiểm soát bản thân đang dần trượt khỏi tầm tay.

“Hinata,” giọng hắn khàn đục, “Chúng ta gặp vấn đề rồi.”

Cô gần như không thể hiểu những gì Sasuke đang nói, nhưng vẫn chờ đợi lời giải thích, đón nhận từng cái chạm tiếp theo. Vài khoảnh khắc trôi qua trong im lặng, nhưng bàn tay hư hỏng kia thì không dừng lại; nhẹ nhàng sờ nắn, vuốt ve ngực Hinata qua lớp kimono mỏng, đầu ngón tay vẫn ve  tròn hai điểm hồng, truyền đi từng đợt khoái cảm nóng bỏng xuyên khắp cơ thể. Hinata yếu đuối cất giọng. “Sasuke…?”

“Tôi muốn em,” Sasuke thú nhận, hơi thở nóng phả lên lớp vải kimono, nguy hiểm gần sát bên làn da bầu ngực nhạy cảm của Hinata. Cô chỉ mặc một lớp lụa mỏng và sự cám dỗ muốn kéo lớp vải đó xuống, để môi hắn chạm vào làn da ngọt nước ấy, lớn dần theo từng giây. “Rất muốn, đến mức không thể chịu nổi.”

Đôi mắt của Hinata mở to vì kinh ngạc và một tiếng rên pha lẫn tiếng nức nở bật ra khỏi môi khi hắn cúi xuống ngậm lấy nhũ hoa của cô qua lớp kimono mỏng, nhẹ nhàng cắn lên núm hồng đã vểnh lên từ lúc nào. “Sasuke,” cô rên rỉ lần nữa, theo bản năng ép cơ thể sát vào hắn, đón nhận làn hơi nóng trong miệng Sasuke và những cái cắn ngọt ngào đầy kích thích.

Hắn ậm ừ thỏa mãn khi nhận được sự đáp lại từ Hinata, Sasuke di chuyển sang bên còn lại, dành cho nó sự chú ý tương đương, vừa cắn vừa day vừa kéo nhẹ đầu ti. Hinata thật hoàn hảo. Thậm chí còn hơn cả những gì hắn thấy trong giấc mơ. Lúc này đây, với cơ thể cô áp sát dưới thân hắn, vượt xa hơn mọi điều hắn có thể mộng tưởng.

Hinata run rẩy trong khoái lạc, cảm thấy như mọi giác quan của mình vỡ vụn thành hàng triệu mảnh. Lưng cô cong lên, tay luồn vào mái tóc của Sasuke, kéo lại gần thêm chút nữa. Nhưng như thế vẫn chưa đủ, cô muốn lớp lụa này biến mất, muốn cảm nhận hắn trực tiếp trên làn da của mình.

Giữa cơn say mê trong nhục cảm, một phần nhỏ trong tâm trí Sasuke vẫn cố giữ lại chút tỉnh táo. Nó gào thét rằng sự điên rồ này sẽ hủy hoại hắn — rằng hắn đang đánh mất mục tiêu trả thù. Nhưng Sasuke không thể dừng lại. Xúc cảm và hương vị của cô đang áp đảo mọi ý chí còn lại. Tâm trí hắn đã bị quyến rũ, choáng ngợp từ mọi khía cạnh.

Bằng nỗ lực cuối cùng, hắn buộc bản thân phải rời khỏi ngực cô. Hơi thở nặng nề, Sasuke nâng mặt cô trong lòng bàn tay và kéo lại, áp trán cả hai vào nhau. “Hinata,” giọng hắn khàn khàn gọi tên cô. “Hãy nhắc tôi rằng chúng ta là kẻ thù.” Hắn rải những nụ hôn lên mí mắt, lên chóp mũi, cằm, và khóe môi cô, cuối cùng là dừng lại ở đôi môi sưng đỏ của Hinata một lần nữa. Nụ hôn lần này tràn đầy sự dịu dàng khiến cô nức nở rên, như đang lặng lẽ van xin hắn nhiều hơn. “Hãy nói rằng tôi không thể có em,” Sasuke khẩn cầu trong tuyệt vọng. Chỉ có cô mới ngăn cản chuyện này tiến xa hơn, hắn lặng thầm cầu xin. Xin em, trước khi tôi đánh mất bản thân và kéo hai ta vào con đường tội lỗi.

Trong khoảnh khắc, Hinata không thể nói nên lời, bị mê mẩn bởi dục vọng hiện rõ trong đôi mắt sâu thẳm của hắn. Cô đặt tay lên ngực Sasuke, không phải để đẩy hắn ra, mà để cảm nhận từng cơ bắp cứng rắn, hơi thở lên xuống và nhịp đập trái tim của hắn. Cô cảm nhận được sự căng thẳng trong cơ thể Sasuke, và cô khẽ hé môi như muốn buông ra câu từ chối, nhưng không một lời nào phát ra.

Sau đó Hinata nhận thấy bàn tay hắn luồn vào bên trong lớp kimono, chậm rãi mơn trớn đôi chân dài và vòng tay qua mông kéo sát hông cô gần mình. Bên dưới chỗ đó đã cứng lên rõ rệt, Hinata muộn màng nhận ra điều đó và nhìn "chiếc lều" của hắn khiến cô hoảng sợ. Sasuke muốn cô, cơ thể hắn muốn chiếm hữu cô, và lạy trời, Hinata cũng muốn hắn. Ý nghĩ đáng sợ đó đủ để kéo cô ra khỏi màn sương dục lạc, trở lại với ánh sáng lý trí. Hinata bất động khi bàn tay hắn tiến dần vào giữa hai chân mình, ngay lập tức cô khép chặt chân lại.

Hai người họ đang làm cái gì vậy? Cô đang bị sao thế này? Sao mà lại để chuyện này xảy ra? Anh Neji và bạn bè đang ở ngoài kia liều mạng tìm cách đưa cô về an toàn. Và cô đang ở đây, phản bội niềm tin của họ bằng chính cơ thể mình. Đột nhiên, Hinata cảm thấy lạnh lẽo, khiến cô cảm thấy ghê tởm với chính mình. “Chúng ta là kẻ thù.” cô khẽ nói, như nhắc nhở bản thân hơn là nhắm vào hắn. “Cậu không thể có được tôi, Sasuke,” cô nói một cách dứt khoát hơn. Tôi cũng không thể có cậu. Chúng ta không thể thuộc về nhau.

Hắn nhìn cô thật lâu, ánh mắt như thiêu đốt, hắn lầm bầm đầy chán nản, buông tay khỏi người cô và lùi xa. “Đừng đẩy tôi đến giới hạn, Hinata,” hắn cảnh cáo, cố gắng chế ngự bản thân khi quay người lại, nằm sang một bên. “Ngủ đi.”

Hinata chạm tay lên đôi môi tội lỗi của mình. Vẫn còn ấm áp và sưng tấy từ nụ hôn cuồng nhiệt của Sasuke. Cô cảm thấy một cảm giác kỳ lạ dâng lên trong lồng ngực, không phải sợ hãi hay ghê tởm. Ngủ sao? Giờ đây, ngủ là điều không thể.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro