Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 26

Mí mắt của Taeyeon rung mở. Đầu cô quay sang bên phải theo thói quen, để xem thời gian. Cô nhắm mắt lại và thở dài thật sâu, nó là hầu như không hơn 7:30 sáng. Cô ngáp, từ từ cảm thấy mình thức tỉnh từ giấc ngủ của mình. Không có cách nào cô rơi vào giấc ngủ một lần nữa. Cô ngáp một lần nữa, cảm thấy nước mắt của cô. Cô cố gắng giơ tay trái của mình lên để chà mí mắt , nhưng không thể hoàn toàn nhấc nó khi một cái gì đó cản trở sự chuyển động. Một nụ cười buồn ngủ vẽ trên môi cô khi cô biết chính xác những gì đang cản trở cô. Cô nhìn xuống thấy cánh tay trái của Hyoyeon nhàn nhã treo trên eo cô. Cô cho phép ánhnhìn của mình theo chiều dài cánh tay của Hyoyeon đến xương bả vai, sau đó khuôn mặt của cô , nhìn thấy cô nằm trên bụng cô ấy. Taeyeon hơi chuyển cơ thể của mình, đối mặt với Hyoyeon và vén một vài sợi tóc đi lạc. Cô mỉm cười sau khi nhận thấy cách dễ thương má của Hyoyeon ép chống gối. Cô nắm lấy tay người phụ nữ trẻ trong tay mình và đặt nó xuống trên nệm để ngồi dậy. Chăn rơi từ ngực _ làm cô rùng mình, nhắc nhở cô rằng không mặc bất cứ thứ gì. Cô nhìn thấy t-shirt màu đen của Hyoyeon ở chân giường và lấy nó mặc vào. Vẫn còn quá sớm để thức dậy , quay lại nhìn người đang nằm trên giường của mình, cô biết rằng cô ấy không muốn rời khỏi giường. Cô giật mình khi sự im lặng trong phòng đột nhiên bị gián đoạn bởi một tiếng vo vo đến từ bàn của mình. Khi cô nhận được , cô nhanh chóng nhặt đồ lót của mình mặc vào. Cô bước đến bàn lấy điện thoại, cô nhận thấy một số hình ảnh polaroid rải rác xung quanh. Cô đã không post bất cứ điều gì về sự kết thúc của concert được nêu ra và ngay bây giờ sẽ là một thời điểm tốt để làm điều đó. Sau khi lấy các bộ ảnh, cô quay lại trở lại giường và ngồi xuống, nhẹ nhàng như cô ấy có thể, không đánh thức Hyoyeon dậy. Cô kiểm tra Hyoyeon một lần nữa và cắn môi dưới của cô khi đôi mắt của mình nhìn thấy làn da săn chắc của Hyoyeon hiện ra. Oh, làm thế nào cô ấy muốn để cho những ngón tay theo những dòng cơ bắp một chút định nghĩa , xuống cột sống của cô ấy. Cô siết chặt đôi mắt nhắm nghiền, cố gắng để loại những suy nghĩ đi. Bây giờ không phải là thời gian để suy nghĩ về điều này, thật hư hỏng, cô nghĩ. Cô đặt những hình ảnh polaroid trên tấm chăn và mở khóa điện thoại. Cô duyệt qua các hình ảnh, cố gắng chọn một số để post Instagram. Sau khi đã đăng một bức ảnh, cô cảm thấy sự thay đổi giường và cô nhìn lại để thấy rằng Hyoyeon đã quay lại, nhưng dường như vẫn đang ngủ. Cô bắt đầu mỉm cười, nhưng dừng lại khi đôi mắt _ giải quyết trên ngực trần của người kia. Taeyeon nuốt khan kéo chăn phủ lên người Hyoyeon. Má cô nóng lên, lại suy nghĩ biến thái, cô nghĩ.

*

Hyoyeon lay động từ giấc ngủ, đánh thức bởi một âm thanh ồn ào nhỏ. Cô mở mắt ra, chớp mắt vài lần để điều chỉnh ánh sáng mờ. Cô để ý thấy người ngồi bên cạnh cô khi cô đi vào ý thức đầy đủ. Hyoyeon nghiêng đầu sang một bên để có một cái nhìn tốt hơn vào Taeyeon, người đang quay lưng lại với cô. Đôi mắt cô từ từ đi lên đến cổ cô ấy, mái tóc của Taeyeon được vén về phía bên phải, nó cho phép Hyoyeon nhìn thấy hình xăm pisces nhỏ của Taeyeon sau tai. Chuyển ánh nhìn của mình sang bên phải, cô ấy trông vào thời điểm trước khi nhắm mắt lại và thở dài thật sâu. 08:26 Vì vậy, còn sớm, cô rên rỉ trong lòng. Đôi mắt cô mở một lần nữa khi cô nghe Taeyeon lẩm bẩm những lời khó hiểu với chính mình. Hyoyeon trượt tay dưới vạt áo sơ mi màu đen của Taeyeon, mà cô nhận ra là của mình, khiến cô gái kia thở hổn hển nhẹ và Hyoyeon phép tay của mình dạo chơi xung quanh làn da mịn màng của cô ấy sau khi cô ngồi lên. Cô đặt cằm lên vai trái của Taeyeon và nhìn xuống những gì bạn gái mình đã và đang làm.

"Hey." Taeyeon thì thầm.

"Em đang làm gì vậy?" Cô hỏi, giọng dày với giấc ngủ.

"Em đã không có cơ hội cảm ơn các fan ngày hôm qua."

Hyoyeon ậm ừ khi mắt cô dõi chuyển động của bàn tay của Taeyeon, xử lý một số hình ảnh polaroid trên chăn, trước khi cô nhấc điện thoại của mình lên để chụp một bức ảnh của họ. Hyoyeon trượt tay kia dưới áo Taeyeon và mang cả hai tay đến vùng bụng phẳng của cô ấy, vuốt ve làn da của Taeyeon trong khi ép cơ thể của mình về phía Taeyeon. Cô nhắm mắt lại và hít một hơi thật sâu, cô có thể ngửi mùi hương trộn lẫn của Taeyeon với cô.

"Yeon biết có 7 tỷ người trên hành tinh này, phải không?" Taeyeon đột nhiên hỏi.

Hyoyeon cau mày "hử?"

"Trong bức thư của Yeon. Yeon nói đã may mắn gặp em trong 6 tỷ người"

"Uk..hử, đó không phải là trường hợp khi nó được viết ra.."

Bây giờ đến Taeyeon nhăn mặt "Điều đó nghĩa là gì?"

"Yeon lấy nó từ bài hát cho trẻ em..." Cô nhún vai

Taeyeon thở hổn hển lớn tiếng "Đó là lý do tại sao nó có vẻ quen thuộc, Kim Hyoyeon, Yeon gian lận!"

Cô ấy nói cô gái sau lưng cô cười to và cô cố gắng để lung giải thoát khỏi cánh tay của Hyoyeon, nhưng nắm bắt của người đó xung quanh cô thắt lại.

"Em không tin Yeon-"

"Chờ dã, nghe Yeon nói" Hyoyeon cắt lời cô "Yeon chỉ là, Yeon muốn... Viết về cách Yeon cảm thấy cho em, nhưng ... Yeon không biết, yeon không thể tìm thấy từ đúng, nhưng sau đó chợt nhớ về bài hát này và nó chỉ phù hợp một cách hoàn hảo. Em phải tin Yeon"

Có một khoảng dừng ngắn trước khi Taeyeon lên tiếng.

"Yeon?"

"Những gì Yeon viết là lời thật lòng" Cô thì thầm.

Cô đặt một nụ hôn lên hình xăm của Taeyeon, trong khi hai tay siết chặt quanh eo của cô ấy. Cô nghe Taeyeon thở dài khi cô đưa môi cô xuống phía cổ cô vai cô ấy, hôn càng nhiều trên làn da mà cô có thể nhìn thấy. Taeyeon nghiêng lưng lại vào phía trước cơ thể của cô. Hyoyeon có thể thấy rằng Taeyeon đang cố gắng để viết một cái gì đó trên điện thoại của mình và rằng hành động của cô là hơi phiền cô ấy. Cô cười tự mãn với làn da ấm áp của cô gái kia trong khi bàn tay phải của cô đi lên một bên ngực Taeyeon .

"Hyoyeonie, em đang cố gắng để viết một cái gì đó ở đây." Taeyeon thút thít.

"Viết gì?"

"Một tin nhắn cho các thành viên. Một cái gì đó cảm động và em không thể làm điều đó nếu Yeon- "

Các tay quanh ngực mình và cô thở hổn hển, cắt ngắn câu nói của mình. Cô thả điện thoại của cô xuống để lấy tay dưới áo và đưa nó ra. Cô quay lại, rồi đẩy nhẹ Hyoyeon mỉm cười, rõ ràng là thưởng thức các phản ứng cô bước ra khỏi , xuống giường.

"Dừng lại, Yeon không được và ..." Đôi mắt của cô đi lên và xuống cơ thể của Hyoyeon, và tự bị sặc bởi những lời nói tiếp theo "không mặc gì"

"Đó không phải là thực sự là lỗi của Yeon, bởi vì em đang mặc áo sơ mi của Yeon."

Hyoeyon nắm vải của áo sơ mi và kéo, ép buộc Taeyeon ngã xuống trên mình. Hai tay cô ôm lấy Taeyeon và kéo áo cô ấy lên.

"Nhưng đây là cái áo gần nhất em có thể lấy." Taeyeon nói, trước khi đặt xuống thì thầm vào tai Hyoyeon."Và em giữ nó"

Một bên lông mày Hyoyeon của nâng lên. "Oh thật sao? Vậy Yeon sẽ mặc gì đây"

"Em không biết, hãy mặc một cái gì đó khác, vì Yeon đang làm em mất tập trung"

"Em hư hỏng." Cô cười tự mãn.

"Im đi." Taeyeon bĩu môi.

Một nụ cười hình thành ở khóe miệng Hyoyeon và kéo người bên trên xuống và cung cấp cho Taeyeon một nụ hôn lên môi. Cô nói với cô ấy ngồi lên, để cô có thể đứng dậy. Khi Taeyeon trượt ra cô đứng lên, cho phép ánh mắt lang thang xung quanh sàn phòng ngủ, tìm kiếm đồ lót của cô. Cô nhìn thấy nó bên cạnh áo sơ mi của Taeyeon. Cô mỉm cười và nhặt tấc cả lên. Cô nói trong khí quay trở lại giường.

"Em không có nhiều lịch trình phải không?"

Taeyeon nhìn lên khi cô ngồi xuống giường

"Em vẫn phải quay chương trình của em ngày mai và sau đó bắt đầu thu âm cho album TaeTiSeo"

"Oh, phải. Yeon quên mất" Cô lầm bầm

"Tại sao?"

Nhìn lên, Hyoyeon nhìn lang thang trên những đặc điểm mệt mỏi của khuôn mặt Taeyeon trước khi mắt tiếp xúc với cô ấy. Cô đã nhận thấy rằng bạn gái mình đã bị mất một số trọng lượng gần đây và Mặc dù cô ấy đã bảo đảm với Hyoyeon rằng cô sẽ tăng cân trở lại, cô không thể không lo lắng về tình trạng của cô ấy.

"Em quá bận rộn gần đây, Yeon chỉ ..." Cô nuốt dày."Đừng ép bản thân "

Taeyeon nghe những mối quan tâm trong giọng nói của cô, bởi vì cả hai bàn tay cô ấy ôm lấy má cô và mang khuôn mặt của họ gần gũi hơn. đôi mắt Hyoyeon bất ngờ nhắm lại.

"Sẽ không, em hứa"

Có một ngập ngừng nhỏ, để lại đủ thời gian cho Hyoyeon gật đầu, trước khi đôi môi của họ khóa nhau. Hyoyeon thở dài trong nụ hôn, cảm giác lo lắng của cô biến mất như Taeyeon lưỡi trượt vào miệng.

*

Khi Taeyeon mở ra cánh cửa bước ra khỏi phòng ngủ của cô, cô ngay lập tức được chào đón với mùi cà phê mới pha. Cô uể oải đi vào phòng khách và mỉm cười sau khi nhìn thấy Sunny ngồi trên chiếc ghế dài.

"Cậu dậy rồi ah?" Cô hỏi

Câu hỏi đặt ra làm cho Sunny quay mặt của mình về phía Taeyeon và thông báo sau đó bằng cách này cô ấy mỉm cười, cô tỉnh dậy cách đây không quá lâu.

"Đã 9h rồi" Sunny nói

Taeyeon cười khúc khích. Cô đã luôn luôn tìm thấy sự dễ thương ở giọng nói của bạn mình ngay sau khi thức dậy. Cô đi về phía nhà bếp và suy nghĩ về những gì Sunny nói. Đôi mắt cô chuyển sang đồng hồ trên lò nướng xác nhận thời gian. Cô đỏ mặt, nhận ra rằng cô đã trải qua mười lăm phút cuối cùng make out với Hyoyeon.

"Oh, cậu dậy rồi"

Cô quay lại thì thấy Tiffany, liếc nhìn lại cô với một cái nhìn nhẹ quan tâm. Cô cau mày và là định hỏi là gì nhưng Tiffany cắt lời cô.

"Hyoyeon đâu? Tôi không nghe thấy cậu ấy trở về nhà trong đêm. Cậu ấy không ở trong phòng và tôi đã nhắn tin nhiều lần, nhưng cậu ấy không trả lời mình. "

Đôi mắt của Taeyeon mở rộng, nghe rất rõ những lo lắng trong giai điệu bạn thân nhất của mình. Làm thế nào cô có thể nói rằng bàn tay của Hyoyeon đã quá bận rộn để trả lời tin nhắn của Tiffany, mà không tiết lộ lý do thực sự.

"Hyoyeonie? Uh, cậu ấ- "

"Đây này"

Ba cặp mắt nhìn Hyoyeon khi bước vào bên trong phòng khách. Lông mày nhíu lại, rõ ràng là bối rối bởi những cái nhìn khó chịu trên khuôn mặt của Tiffany.

"Cậu đã ở đâu? Cậu thậm chí không có ở trong phòng hai phút trước! Cậu đã đi đâu. Cậu thậm chí không trả lời tin nhắn của mình. Mình đã lo lắng!"

Đôi mắt của Hyoyeon mở rộng hơn với mỗi câu và cô nuốt một cách lo lắng. Cô cảm thấy như trải qua một cuộc thẩm vấn của cảnh sát. Ánh mắt của cô nhanh chóng chuyển từ Tiffany sang Taeyeon, tìm kiếm sự giúp đỡ nào cô có thể có được, nhưng cô ấy chỉ mím môi của mình với nhau.

"Mình...mình đ-"

"Ah!"

Mọi con mắt đổ dồn vào Sunny người vừa hét lên.

"Không thể trả lời vì cậu ấy bận vận động không cần quần áo. " Sunny cười tự mãn.

Hyoyeon rên rỉ, nhìn thấy Taeyeon cúi đầu mình xuống từ khóe mắt, có lẽ là để che giấu sự đỏ mặt chậm bò trên má cô ấy.

"OMG, mình ... mình hiểu lý do tại sao cậu không trả lời tin nhắn của mình." Tiffany lẩm bẩm.

"Ừ, hai bàn tay có lẽ là quá bận rộn đ-"

"Sunny à!" Taeyeon kêu la.

"Gì nào? Đó là sự thật mặc dù. "Cô trả lời, một nụ cười ngây thơ nhỏ trên môi cô

*

"Nghiêm túc?! Được rồi các cô gái giải lao một chút và chúng ta sẽ sửa lỗi này"

Bước ra khỏi xe, Hyoyeon chải một tay qua mái tóc của mình. Nó đã là lần thứ năm mà các fan hâm mộ bị phá vỡ. Nó hầu như không làm việc cho một phút cho đến khi nó bị phá vỡ, làm cho nó gần như không thể cho họ để quay bất cứ điều gì. Họ đến đây để quay một số cảnh quay cho concert sắp tới của họ, nhưng họ không thể làm bất cứ điều gì vào lúc này. Hyoyeon đi về phía góc xa cuối studio, nơi mà một chiếc ghế là để ngồi trên đó. Cô lấy điện thoại của mình ra và không nhận thức của người tiếp cận cô, cho đến khi người đó ngồi xuống bên cạnh cô và ném cánh tay của mình xung quanh vai cô, kéo cô vào phía họ.

"Vì vậy, chuyện gì xảy ra giữa cậu và cô gái của cậu?"

Nâng mắt lên, Hyoyeon gặp ánh mắt tò mò của Sooyoung. Quá tò mò, Hyoyeon thở dài, biết rằng cô sẽ không thể thoát khỏi những câu hỏi của cô ấy.

"Cậu muốn biết gì?" Cô càu nhàu

"Không có gì nhiều" Sooyoung nói

Đó là nói dối, Hyoyeon nghĩ. Cô biết bạn mình quá nhiều để tin rằng. Cô nhặt chai nước của mình từ mặt đất, có thể một số nước lạnh sẽ giúp cô.

"Cậu có nhận cơ sở đầu tiên chưa?"

Câu hỏi đặt ra làm cho Hyoyeon sặc nước. Một bàn tay của Sooyoung nhẹ nhàng vỗ vỗ mặt vào lưng khi cô cố gắng để lấy lại bình tĩnh.

"Mình coi đây là một câu trả lời"

Hyoyeon nhìn lên nhìn trừng trừng vào cô gái kia, không quá nhiều cho những gì cô đã nói, nhưng đối với cái nhìn thích thú trên khuôn mặt của cô ấy. Cô biết Sooyoung được thích điều này.

"Cơ sở thứ hai?"

Hyoyeon bị đóng băng và đó là tất cả những phản ứng Sooyoung cần phải hiểu. Hyoyeon mở miệng định trả lời nhưng Sooyoung cắt lời cô.

"Ôi ... cơ sở thứ ba?" Cô hỏi một cách hào hứng.

"C- Có thể chúng ta không- Không nói về ..." Hyoyeon hắng giọng của mình, nhưng giọng nói vẫn còn run khi cô kết thúc câu nói của mình. "Điều này ở đây."

"Cái gi? O..M..G"

"Sooyoung ah" cô lẩm bẩm

"Mình vừa nghe gì đó. Mình tham gia nữa" Yuri nói

Đôi mắt Hyoyeon nhấc lên, nhìn thấy một Yuri nhiệt tình quá đà, theo sau là một Seohyun bối rối. Cô xoa trán bằng lòng bàn tay , tự hỏi tại sao Sooyoung có tài năng để đặt mình trong tình huống phức tạp.

"Hai người đang nói về chuyện gì mình nghĩ rằng 2 cậu đang nói chuyện?" Yuri hỏi.

"uh- em chỉ đến lấy chai nước" Seohyun lẩm bẩm

Căn cứ vào những nụ cười lớn trên khuôn mặt Sooyoung và Yuri, hoặc là họ không để ý Seohyun khó chịu hoặc họ quyết định không bận tâm quá nhiều sự chú ý đến điều này, Hyoyeon nghĩ. Nhưng đó khác nhau với Hyoyeon. Cô biết maknae của cô vẫn không hoàn toàn thoải mái khi nói về chủ đề này. Cô biết, bởi vì với mỗi một trong những mối quan hệ trước đây của cô, Seohyun sẽ không bao giờ ngừng đặt câu hỏi. Lần này cô ấy không có. Suy nghĩ của cô bị cắt ngang khi Sooyoung đẩy cô với khuỷu tay

" Nó đã xảy ra khi nào?" Sooyoung thúc giục.

"Ah!" Yuri thốt lên trước khi đưa một bàn tay ở phía trước miệng."Cậu đã.."

"Ôi chúa ơi". Hyoyeon lẩm bẩm.

Cô không thể ở đây, cô nghĩ. Nếu không, cô biết hai người này sẽ yêu cầu vô số các câu hỏi và Hyoyeon không chắc cô có thể chịu đựng việc này. Đặc biệt là khi họ có những nụ cười lớn trên khuôn mặt của họ. Thêm vào đó, cô phải làm điều gì đó.

"Mình không nói về ... này, với hai người." Cô nói với giọng chắc nịch khi cô đứng dậy và bắt đầu bước đi.

"Oh thôi nào Hyoyeon."

giọng nói của Yuri khiến cô dừng lại nhìn cô ấy.

"Cậu biết những gì?" Cô quay lại đối mặt với cả hai cô gái, nhận thấy những hy vọng trông khuôn mặt của họ. "Vâng, bọn mình biết điều đó và nó là đáng ngạc nhiên!"

Cùng với đó, cô quay lưng lại với họ, nhưng không phải trước khi nhìn thấy đôi mắt họ mở to vì shock. Vâng, họ muốn biết

"Hyoyeonie, cậu hư hỏng!"

Lời nói làm cô nở nụ cười và cô đi về phía nơi cô biết Seohyun đã đi.

*

"Seohyun ah, em ổn chứ?"

Maknae ngẩng đầu khóa mắt với Hyoyeon

"Oh, unnie. Em ổn" cô mỉm cười

Hyoyeon vuốt lại sợi tóc đi lạc của cô

"Nhìn xem, chị xin lỗi vì..." lấy 1 ngón tay chỉ về phía ghế dài nơi Yuri và Sooyoung đang ngời "những kẻ ngốc"

"K-không, nó ổn"

Hyoyeon gật đầu và ngồi cạnh Seohyun "Em nói chuyện với Taeyeon rồi phải không?"

"Nae. Em có nói chuyện với chị ấy khi đến concert của chị ấy. Em nói với Taeyeon unnie rằng em hạnh phúc cho chị, bởi vì em. Nó chỉ là vẫn wei- "Cô dừng lại và cau mày, nghĩ rằng cô ấy không thể sử dụng từ này. "Một chút không bình thường đối với em và ..."

Hyoyeon nuốt nước bọt lo lắng, chờ đợi cuối câu Seohyun.

"Và nó vẫn là khó cho em để nghĩ rằng chị và Taeyeon unnie đang cùng nhau theo cách đó." Cô cúi đầu xuống, cố gắng che giấu đôi má hồng của cô. "Tôi nghĩ là tất cả mọi người , em sẽ không bao giờ nghĩ rằng chị sẽ ở cùng với chị ấy."

Hyoyeon giải phóng hơi thở cô đã bị giữ và cười khúc khích nhẹ.

"Em nghĩ em là người đầu tiên ngạc nhiên."

"Làm thế nào chị có biết rằng chị ... yêu Taeyeon unnie?" Seohyun ngập ngừng hỏi.

"Chị-" Cô liếm môi. "Chị không biết, chị ... Thời gian nhiều hơn bọn chị bên nhau, cảm xúc mạnh mẽ hơn khi chị cạnh cô ấy. Chị biết nó đã được nhiều hơn tình bạn, bởi vì nó khác với cách chị cảm nhận với mọi người khác. Chị bắt đầu để có được cảm giác ấm áp này khi chị với cô ấy, nhưng khi chị bắt đầu suy nghĩ về ... nụ hôn của cô ấy, sau đó chị biết. "

Cô nuốt dày, tự hỏi những gì im lặng của Seohyun nghĩa.

"Thật giống nhau." Seohyun nói đơn giản.

"Hả?"

"Taeyeon unnie cũng nói với em như vậy" cô giải thích

"Cố ấy như vậy?"

"Hum, giống nhau đến từng lời nói." Seohyun nói rằng trước khi thanh toán bù trừ cổ họng cô "Unnie, em vẫn ổn với điều này miễn là chị không nói chuyện ..uh..sex"

Đôi mắt Hyoyeon mở rộng "oh, tất nhiên"

Sooyoung ngu ngốc, cô thầm rên rỉ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: