CHƯƠNG 5
Dinh thự gia đình Addams yên ắng, Pugsley đã tự đào hố chôn mình vì tội phá hoại phòng thí nghiệm của Wednesday. Enid ở một mình trong thư viện vì Wednesday đã ra ngoài được vài ngày.
Mặc dù cô đã nhắn tin cho em hàng ngày và nói với em rằng cô sẽ về nhà ngay khi có thể nhưng Enid vẫn nhớ người bạn đời của em khi cô ấy không ở bên. Bên cạnh đó thì em cũng không cảm thấy cô đơn khi có ông bà Addams cũng như Pugsley, Pubert, Fester và Thing để bầu bạn.
Enid mỉm cười với chính mình khi tiếp tục đọc những trang sách, em ngân nga một mình rồi lật trang sách trước khi nhìn vào điện thoại.
Wednesday đã nhắn tin cho em trước đó để nói rằng cô đang trên đường về nhà và sẽ trở về sau 2 giờ nữa. Bây giờ cả hai đã chính thức trở thành bạn đời với nhau nên Enid đã có những quyết định rằng nếu bản thân trở thành Addams thì em cũng muốn mình có một phần nào đó giống với gia đình cô.
Em có thể thay đổi tất cả ngoại trừ mái tóc của mình, Enid yêu mái tóc vàng pha lẫn màu hồng và xanh lam rất nhiều. Đặt cuốn sách xuống, em đứng dậy khỏi chỗ ngồi và đi ra ngoài để tìm Morticia - người hiện đang cho sư tử được thuần hoá ăn trong chính khuôn viên gia đình. Con sư tử húc đầu vào Enid khiến cô gái tóc vàng mỉm cười khi luồn tay qua bộ lông của nó.
"Thưa mẹ, mẹ có thời gian rảnh không?" Em hỏi trước khi hôn lên đầu con sư tử.
"Tất nhiên rồi con yêu." Morticia trả lời khi nhìn con dâu của mình.
Gia đình Addams đã tổ chức một buổi lễ lớn khi Enid và Wednesday chính thức thành đôi. Trên thực tế thì cả hai đã kết hôn với nhau, không chỉ theo cách của người sói mà còn theo mọi cách khác. Gomez đã cử hành buổi lễ giữa con gái người sói của mình và Enid, Morticia và Gomez đã rơi nước mắt tự hào khi họ xem Enid và Wednesday cắn lẫn nhau để tuyên bố hai người là bạn đời.
Enid cười rạng rỡ, hy vọng bà sẽ giúp em mang đến điều bất ngờ cho Wednesday.
"Chà, con muốn hỏi là liệu mẹ có thể giúp con tạo sự bất ngờ cho Willa không?" Em hỏi.
Morticia cười toe toét
"Ta rất vui khi được giúp đỡ con." Bà ấy nói và vuốt ve con sư tử trước khi đi lên lầu.
Một giờ sau, chiếc xe dừng lại bên ngoài biệt thự, cánh cổng đóng lại phía sau chiếc xe khi nó dừng lại hoàn toàn. Lurch bước ra khỏi ghế lái trước khi dậm chân đi về phía cửa sau, anh rên rỉ một mình khi Wednesday bước ra khỏi xe. Người cô bê bết máu, trang phục hoàn toàn ướt sũng, mặt và tóc của cô cũng không khác mấy.
Wednesday vừa trở về từ chuyến đi tới San Francisco và tất cả những gì cô muốn làm là vào nhà và gặp vợ của mình, phải miễn cưỡng thừa nhận rằng cô nhớ vợ khi cả hai xa nhau.
Tuy nhiên, cô phải đi một mình, cha mẹ của Enid không thể không bị trừng phạt vì họ đã cố gắng giết con gái của chính họ. Nhìn sang Lurch, Wednesday gật đầu trước khi nói "làm ơn lấy hộ tôi cái túi trong cốp xe" rồi cô bước vào trong.
Cánh cửa bật mở khi cô bước vào qua những cánh cửa gỗ lớn, Lurch kéo những chiếc túi ra khỏi cốp xe và ném chúng xuống sàn. Ném chúng qua cửa sổ đang mở với một tiếng thịch mạnh khi những chiếc túi rơi xuống sàn. Cánh cửa đóng lại sau lưng cô khi cô nhìn quanh tìm kiếm hình bóng vợ dù bố mẹ cô là những người đầu tiên chào đón Wednesday trở lại.
"Ah, con chó săn địa ngục bé nhỏ của ta đã trở lại!" Gomez thủ thỉ khi bước ra từ phòng khách.
"Chuyến đi của con thế nào con yêu?" Morticia hỏi khi đứng bên chồng.
"Cha mẹ của Enid không còn là vấn đề nữa" Wednesday tuyên bố khi máu chảy ra từ quần áo của cô ấy.
"Enid đâu ạ?" Cô hỏi.
Môi Morticia cong lên thành một nụ cười rạng rỡ khi bà bước sang một bên, đứng ở đầu cầu thang là Enid Addams. Đúng vậy, Enid đã chính thức lấy tên Addams sau khi kết hôn, Wednesday cảm thấy không thể không bị ảnh hưởng vì đôi mắt cô mở to một cách hài hước khi nhìn lướt qua người bạn đời của mình. Em đang đứng ở đầu cầu thang, trong chiếc váy dài màu đen và móng tay sơn đen.
Điều duy nhất không thấy đổi ở Enid là mái tóc của em và cô không bận tâm với điều đó cho lắm. Cô không muốn người bạn đời của mình thay đổi hoàn toàn, cô yêu vợ như chính con người cô.
"Chào mừng cậu về nhà, Amore mio" Enid chào đón.
"Cara mia" Wednesday chào khàn khàn khi cô từ từ bước ngang qua cha mẹ mình khi em đi xuống cầu thang.
"Cậu thích chứ?" Em hỏi khi cô đến cầu thang và xoay một vòng cho Wednesday xem.
Phản ứng duy nhất mà Wednesday có thể làm là kéo mặt em lại gần và chỉ dừng lại khi cách nhau vài inch.
"Tôi yêu nó" Wednesday thừa nhận.
"Vậy là tốt rồi." Enid cười toe toét cho đến khi em nhớ ra điều gì đó.
"Cha mẹ tớ thì sao?" Em hỏi.
"Em đã nghe thấy tôi nói lúc nãy chưa?" Wednesday hỏi em.
"Tớ đã nghe và đang phân vân, đây có phải là máu..."
Em ra hiệu cho Wednesday - người đang tắm mình trong màu đỏ của máu.
"Của cha mẹ tớ?" Em hỏi dè chừng.
"Chính xác... tôi không thể để họ không bị trừng phạt" Wednesday trả lời.
"Tớ hiểu điều đó, chỉ là tớ hơi buồn khi không thể đi cùng cậu" Enid trả lời.
"Tôi sẽ đi tắm vì tôi đã làm hỏng chiếc váy của em và tôi không muốn em dính máu trên mặt hay bất cứ bộ phận nào tiếp xúc với tôi." Wednesday nói âu yếm.
Váy của Enid tuy màu đen nhưng nó vẫn sẫm lại khi dính những vết máu trên quần áo của cô. Wednesday không cảm thấy phiền khi dính máu nhưng cô quan tâm đến cảm giác của vợ và muốn đảm bảo rằng Enid hoàn toàn thoải mái và hạnh phúc trong mọi trường hợp.
"Không sao đâu."
Em kéo cô vào một nụ hôn nhiệt tình trong khi Morticia và Gomez bỏ đi và để lại đôi vợ chồng trẻ riêng tư một mình.
Cha mẹ đã hít mùi đất còn Wednesday thì trở về với em.
Enid rất vui vẻ.
MỘT TUẦN SAU:
Morticia đang đi trên hành lang của dinh thự thì bà dừng lại bên ngoài phòng ngủ của Enid và Wednesday. Cả hai sẽ quay lại trường sau khi kết thúc kỳ nghỉ, bà đưa tay đẩy nhẹ cánh cửa để quan sát trên chiếc giường khổ lớn là hai cô con gái đang cuốn lấy nhau. Môi bà cong lên thành một nụ cười khi nghiêng đầu sang một bên tận hưởng khung cảnh chào đón bà.
Cả hai đang cuộn tròn với nhau trong hình dạng sói, Wednesday đang lướt lưỡi dọc theo sống lưng của em và Enid đang híp mắt hưởng thụ. Em lăn sang phía bên kia khi đột ngột chạm vào trán của Wednesday.
"Ahh còn trẻ và đang yêu" Morticia tự nói với chính mình khi nhìn 2 con sói nằm trên giường trước khi rời đi.
Wednesday và Enid vẫn tuân thủ nghiêm chỉnh các quy tắc mà Morticia và Gomez đã đặt ra.
Không quan hệ tình dục cho đến khi đủ 18 tuổi, hai ông bà cực kỳ nghiêm túc về điều đó, cả hai không muốn các con của mình vượt qua ranh giới đó. Wednesday và Enid đồng ý, chỉ tận hưởng sự thoải mái hàng ngày khi ôm nhau và thỉnh thoảng sóng vai đi trong phòng khách, thư viện, khu vườn, trong rừng và trong sự riêng tư khi hai người trở về phòng.
Morticia không mong muốn nói lời tạm biệt với Wednesday và Enid bởi vì ngôi biệt thự sẽ rất cô đơn nếu không có hai cục bông bé nhỏ trong đó.
Suy nghĩ của Morticia bị cắt đứt bởi một tiếng nổ lớn phát ra từ phía bên kia cánh cửa phòng ngủ và khói bốc lên từ các vết nứt, bà đảo mắt khi nhìn lại và thấy Pugsley đang cười khúc khích với Pubert. Một tiếng tru phát ra từ phòng ngủ và con sói lông đen quen thuộc xông ra và nhìn chằm chằm vào hai anh em.
"Uh oh" Pubert thì thầm trước khi quay lại và bỏ chạy khi để Pugsley ở lại đối mặt với Wednesday.
Pugsley nhanh chóng quay lại và chạy theo Pubert ngay khi Wednesday hoá sói đuổi theo.
Enid cũng hoá sói ngay sau đó và phát ra tiếng động nghe như đang cười trước khi đuổi theo Wednesday và anh rể của em.
Đúng vậy, biệt thự thực sự sẽ trở nên trống rỗng khi Enid và Wednesday trở lại Nevermore.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro