Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 3

Đến cửa dinh thự, cha mẹ của Enid dành thời gian để chế nhạo những cái quần cáu bẩn treo bên ngoài. Đập mạnh vào cửa, cha của Enid lau tay vào một chiếc quần trước khi quay sang vợ. Cha mẹ của Enid đều có vết sẹo trên mặt, nó đủ để khiến người khác cảm thấy ghê tởm. Vết sẹo của mẹ em ở trên hàm và cong vào trong, trong khi cha của em có vết cắt trên má. Kể từ khi đụng độ với Wednesday, họ quyết tâm loại bỏ cô khỏi cuộc sống của Enid và hy vọng rằng gia đình Addams sẽ thấy điều này là hợp lý.

Cánh cửa từ từ mở ra và Lurch chào họ bằng một tiếng càu nhàu. Cha của Enid cố nặn ra một nụ cười lịch sự khi ông bỏ mũ ra.

"Chào ngài! Xin hỏi cha mẹ của Wednesday Addams hiện tại có ở nhà không?" Ông ta hỏi.

Mẹ của Enid đã dành một chút thời gian để nhìn Lurch trước khi chế nhạo mọi thứ mà bà ta nhìn thấy xung quanh.

"Thật bẩn thỉu, làm sao mà những người này có thể có con được" Bà ta nhận xét gay gắt.

Lurch bước sang một bên và mở toang cánh cửa, ra hiệu cho hai người vào dinh thự. Cha mẹ Enid từ từ bước vào nhà khi Lurch đóng cửa lại sau lưng.

Morticia đang ở đầu cầu thang thì bà ấy bắt gặp hai người đứng bên dưới.

"Ồ, ông bà Sinclair" Bà chào đón một cách thân thiện.

"Thật vui làm sao khi được tiếp đón hai người đến với gia đình Addams."

Morticia lướt xuống cầu thang để chào cha mẹ Enid.

"Gomez anh yêu, chúng ta có khách" Bà gọi to.

"Anh đến ngay, cara mia" Gomez trả lời từ trên lầu.

"Xin mời đi lối này" Morticia từ từ lướt đi và dẫn vào phòng khách.

Ở tầng trên có thể nghe thấy âm thanh của thanh kiếm va chạm vào nhau trước khi người ta nghe thấy Gomez nói.

"Pubert con yêu, đó là một buổi biểu diễn tuyệt vời, kỹ năng đấu kiếm của con đang phát triển đáng kinh ngạc."

"Cảm ơn cha nhiều." Cậu con trai 12 tuổi của Morticia và Gomez trả lời.

"Bây giờ, con bắt đầu luyện bắn cung đi." Gomez vỗ nhẹ vào đầu cậu bé.

Pubert hào hứng hỏi: "Con có thể tra tấn những người hàng xóm sau khi luyện tập xong không ạ."

Gomez rơm rớm nước mắt sụt sịt trước khi trả lời.

"Được thôi nhưng nhớ bắt đầu ở mức điện áp thấp nhất trước khi tăng dần lên nhé"

Pubert reo hò khi chạy xuống hành lang.

"Ahh, con quái vật nhỏ của chúng ta đang lớn nhanh quá"

Ông tự hào nói với chính mình trước khi nghe thấy tiếng nổ ngay trong nhà.

"Pugsley thân mến, ta đã nói với con những gì sau khi xảy ra những vụ nổ trong nhà trước đó?"

"Xin lỗi cha, con đang thử nghiệm với các hóa chất khác nhau" Pugsley giải thích

"Mẻ cuối cùng không ổn định lắm dẫn đến... Cánh tay của Lurch ở đâu đó bên ngoài"

"Vậy phần còn lại của anh ta ở đâu?" Gomez thắc mắc không biết Lurch đã đi đâu sau khi mở cửa cho hai người bên dưới nhà.

"Con cần sự giúp đỡ của anh ấy trong thí nghiệm của mình vì vậy anh ấy đang ở trong phòng thí nghiệm." Pugsley trả lời.

"Ý con là 'phòng thí nghiệm của Wednesday'" Gomez lắc đầu ngăn cản.

"Còn bé sẽ móc ruột con ra và làm nó giống như một chiếc vòng cổ" Ông đe doạ với nụ cười nhếch mép.

"Fester, hãy làm một người bạn tốt và lấy cánh tay của Lurch bên ngoài giúp thằng bé."

Ông nhanh chóng đi xuống cầu thang để tham gia cuộc nói chuyện giữa chừng của vợ cùng hai vị khách.

"Xin chào ông bà Sinclair, rất vui được gặp cả hai người"

Ông ấy chào mừng họ trong hứng khởi.

"Mặc dù vậy, tôi không biết lý do ông bà đến tìm chúng tôi có việc gì?"

"Gomez thân yêu của em, những người tốt bụng này muốn thảo luận với chúng ta về một vấn đề liên quan đến con gái bé bỏng của chúng ta." Morticia giải thích.

Cha của Enid hắng giọng.

"Đầu tiên thì hai người là những người rất 'thú vị'"

"Nhưng chúng tôi phải thông báo với ông rằng con gái ông và con của chúng tôi đã bắt đầu... hẹn hò."

Morticia và Gomez nhìn nhau trước khi Gomez cười rạng rỡ.

"Ồ, Attila bé nhỏ của chúng ta cuối cùng cũng biết  yêu!"

"Đúng vậy, và Enid cũng là một cô bé rất tuyệt vời."

Morticia trả lời khi bà mỉm cười với chồng trước khi quay sang cha mẹ của Enid.

"Hai người hẳn rất tự hào về con gái của mình."

"Hừm, con gái tôi là nỗi ô nhục của đồng loại"

Mẹ của Enid nhổ nước bọt cay độc.

"Nó là kẻ yếu đuối nhất trong những kẻ yếu đuối."

Morticia và Gomez trông có vẻ choáng váng trước sự bùng nổ của người đàn bà ngồi trước mặt họ.

"Chà, Wednesday nhắc về con gái bạn rất nhiều." Morticia nói

"Enid rất mạnh, không dễ để đối đầu với Hyde một mình và giành chiến thắng"

Bà ấy thực sự không thích điểm này ở mẹ của Enid mỗi khi bà ta nhắc về con gái với những lời lẽ khó nghe.

"Chúng tôi đến đây là để nói cho ông bà về việc mang con gái của mình rời khỏi Nevermore"

Cha của Enid tuyên bố.

"Và cấm liên lạc với con gái tôi dưới mọi hình thức!"

"Tại sao bà lại muốn hai đứa chia tay? Cả hai không phải rất yêu nhau sao?" Gomez bối rối hỏi.

"Điều đó trái với lẽ thường!!"

Mẹ của Enid nhổ nước bọt

"Tôi sẽ không để một con sói bẩn thỉu và đứa bạn gái quái đản của nó trong gia đình tôi!"

Morticia lườm mẹ của Enid.

"Tôi phải nói rằng, tôi thấy cách cư xử của bà thật kinh tởm."

Bà ấy bắt đầu nói.

"Tình yêu có muôn hình vạn trạng và giới tính không quan trọng miễn là có tình yêu"

"Không có gì ngạc nhiên khi con bé đó lại lập dị như vậy, sống ở một nơi như này với một gia đình như thế!" Mẹ của Enid tiếp tục bài diễn văn của mình.

Vẻ mặt của Gomez tối sầm lại

"Coi chừng cái lưới của bà khi mà vẫn còn đang ngồi trong nhà của chúng tôi."

"Mày đừng dọa vợ tao!" Cha của Enid gầm lên giận dữ.

"Khi ở nhà tao, vợ chồng mày phải nói chuyện với vợ chồng tao với sự tôn trọng cao nhất."

Gomez ra lệnh

"Còn về chuyện của con gái tôi thì tôi cũng không ngu ngốc đến mức mà chia rẽ chỉ để thoả mãn những tư tưởng lạc hậu của hai người, thưa ông bà Sinclair."

"Tôi tin rằng chúng ta đã xong việc ở đây"

Morticia đứng dậy khỏi chỗ ngồi của mình

"Ông bà đã ở lại quá lâu so với thời gian được chào đón của mình." Bà ấy tuyên bố.

Các cửa sổ phía sau họ mở toang và những dây leo dày đặc quấn quanh cha mẹ Enid khiến họ la hét khi bị lôi ra khỏi phòng khách và ném qua hàng rào. Tiếng chuông báo động ô tô bị át đi khi cửa sổ đóng lại và rèm cửa kéo sập xuống.

"Gomez con yêu, chúng ta phải đến thăm trường và nói chuyện với Enid"

Morticia tuyên bố

"Nhưng trước tiên, hãy thư giãn đã nào."

Gomez cười toe toét "Cara mia", ông gầm gừ trước khi dùng môi tấn công cổ Morticia.

2 tuần sau:

TẠI NEVERMORE

Enid vừa kết thúc buổi học và đang trên đường trở lại căn phòng mà em ở chung với Wednesday. Em rất mong có được thời gian với bạn gái của mình khi cả hai đều có thời gian rảnh. Enid vẫn chưa nói với bạn gái của mình rằng em có thể đã lây nhiễm Lycanthropy cho cô ấy, Enid nắm lấy tay nắm cửa và vặn nó trước khi bước vào trong.

Người đang ngồi trên giường đối diện giường em chính là mẹ của bạn gái, Enid giật mình, em không biết rằng gia đình sẽ đến thăm Wednesday.

"Bà Addams" Enid chào đón nồng nhiệt trước khi nhìn xung quanh.

"Cháu.. Uhh Wednesday cậu ấy đang ở đâu ạ?" Em hỏi một cách hồi hộp

"Con bé hiện đang ở cùng chồng ta còn ta muốn thảo luận vài điều với cháu." Morticia trả lời

"Và làm ơn, hãy gọi ta là Morticia"

"Vâng.... bà Morticia"

Má của Enid chuyển sang màu đỏ đậm hơn

"Uh... có chuyện gì sao ạ?"

Em đang có dấu hỏi to đùng về việc mẹ bạn gái có chuyện gì mà muốn trao đổi với em chứ.

"2 tuần trước, vợ chồng ta có vài vị khách không mời đến chơi."

Morticia giải thích

"Là cha mẹ của cháu."

Enid căng thẳng khi nhắc đến cha mẹ - những người vài ngày trước đã chính thức từ bỏ em.

"Ồ, họ muốn gì ạ?" Em thấp thỏm hỏi.

"Họ yêu cầu chồng tôi và tôi mang Wednesday ra khỏi trường, và cấm con bé liên lạc với cháu."

Morticia giải thích khi cô tiến về phía cửa sổ và nhìn ra bên ngoài.

"Họ nói những điều tồi tệ như vậy đấy."

"Hãy để cháu đoán, họ nói những từ như Dyke hay quái vật đúng không ạ?"

Bà nhìn em gật đầu.

"Đó là những từ yêu thích của họ" Enid nhìn xuống tay.

"Filthy Dyke là cái tên mà cha mẹ đặt riêng cho cháu mỗi khi cháu làm họ thất vọng." Em cay đắng thừa nhận.

"Wednesday có biết điều này không thưa bà?" Enid hỏi.

"Không, con bé không có đủ sự kiềm chế như hai ta." Morticia quay sang Enid

"Nếu chúng ta nói với con bé thì ta không biết điều thần kỳ nào có thể ngăn cản Wednesday giết cha mẹ cháu."

"Họ không còn là cha mẹ cháu từ nhiều năm trước, mặc dù họ mới chính thức từ chối cháu khỏi đàn vài ngày trước" Enid thừa nhận khi em ngã xuống giường.

Môi Morticia cong lên thành một nụ cười.

"Ta nghe nói, cháu và con gái của ta đang trở nên rất thân thiết?"

Enid đỏ bừng mặt cười bẽn lẽn.

"Cháu... cháu yêu cậu ấy rất nhiều."

"Tốt lắm, vậy hãy nói cho ta biết một điều, Enid" Morticia đặt tay lên vai em.

"Cháu đã có chỗ ở sau khi kết thúc năm học chưa, Enid?" Bà hỏi ân cần.

Enid lắc đầu trả lời.

"Chưa ạ."

"Vậy thì, ta rất mong là cháu sẽ đến ở cùng với gia đình Addams." Morticia đề nghị.

Đôi mắt của Enid lấp lánh.

"Bà... bà đang mời cháu đến sao?" cô ấy hỏi.

"Tất nhiên, ta không thể để con dâu tương lai của mình ở ngoài đường được" Morticia trả lời.

Không báo trước, Enid lao vào Morticia và ôm bà ấy thật chặt

"Cảm ơn rất nhiều, bà Addams" Em nức nở.

Đôi môi Morticia cong lên thành một nụ cười ngọt ngào khi bà ngập ngừng xoa đầu cô gái tóc vàng.

"Không cần phải cảm ơn, con yêu."

Khi Wednesday trở lại thì cô đã biết tin là Enid sẽ chuyển đến sống cùng gia đình cô.

Wednesday hành động như thể ý tưởng đó thật kinh khủng nhưng cô lại âm thầm hài lòng.

Cô đã lên kế hoạch trả thù cha mẹ của Enid bằng một chiếc rìu bạc và một cái hố đủ rộng để chứa hai con sói.

Cha đã nói với cô những gì đã xảy ra trong lúc cô không ở nhà.

Không ai được phép ngược đãi vợ của cô.

Không một ai.

Không một ai cả.

Wednesday rất vui khi em dọn đến sống cùng cô.

"AOOOOOO!!!"

Wednesday hú lên sung sướng khi ôm lấy bạn gái của mình trước khi lùi lại và tỏ vẻ bối rối.

"Chà, cái đó từ đâu vậy nhỉ?"

Enid lo lắng cười khúc khích.

"Uh... không biết"

Em trả lời trước khi nhanh chóng ôm lấy cô.

Chết tiệt, Wednesday đã bắt đầu phát triển các dấu hiệu của Lycanthropy.



LYCANTHROPY : Chứng hoang tưởng hóa sói hay hiện tượng ám ảnh ma sói, còn gọi là Hội chứng lâm sàng lycanthropy. Nó được định nghĩa là một hội chứng tâm thần lâm sàng tương đối hiếm có liên quan đến một ảo tưởng rằng những người bị ảnh hưởng có thể biến hóa hoặc chuyển đổi thành một động vật nói chung không phải con người nhưng thông thường là loài sói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro