Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

34. Mảnh ghép mới

Pete POV

Tom và tôi rời khỏi tòa nhà trong vài phút để đi ra phía sau câu lạc bộ nghỉ ngơi.

"Cậu đang làm rất tốt, Xinh đẹp!

"Cậu định gọi tôi như thế này sao?"

"Đó là tên của cậu! Tôi có thể gọi thế được không?"

Chết tiệt...

"Được chứ..."

"Tôi sợ công việc này sẽ quá nặng nhọc đối với cậu, như cậu có vẻ khá quen thuộc với nó."

"Cám ơn! Là bởi vì Tom đã hướng dẫn tôi tốt."

"Cậu học nhanh đấy. Nhưng cậu cũng nói rằng cậu đã từng làm việc trong hộp đêm rồi phải không? Tôi lo lắng cho sự an toàn của một cô gái trong một môi trường như thế này."

"Ừm... thực ra từ nhỏ tôi đã làm rất nhiều việc để phụ giúp gia đình... ở đây khá tốt. Cậu không cần lo lắng cho tôi. Tôi biết cách tự chăm sóc bản thân. Cậu cũng phải tự chăm sóc bản thân, Tom...khách hàng ở đây có vẻ...ừm..thích quấy rối bồi bàn."

"Ừ...họ là thế... anh trai của cậu có vẻ lo lắng cho tôi hơn là cho cậu. Anh ấy đã xua đuổi tất cả những khách hàng khó chịu ở gần tôi. Tôi cần phải cảm ơn Narong. Tôi không biết làm thế nào để có thể trực tiếp từ chối mọi người. Tôi không muốn gây rắc rối cho anh Andy, anh ấy là người thường giúp đỡ tôi."

"Xin lỗi vì đã hỏi Tom...nhưng tại sao cậu lại làm việc ở đây? Tôi chắc rằng cậu có thể làm việc ở nơi khác. Cậu rất tận tụy với công việc."

"..."

"Đừng ngại nói với tôi nếu cậu không muốn ...tôi không muốn tọc mạch".

"Cậu và Narong có vẻ rất tốt... Tôi cảm thấy như mình đã biết cậu từ lâu mặc dù chúng ta mới gặp nhau hôm nay... Tôi cảm thấy xấu hổ khi phải nói với cậu tại sao tôi không thể rời đi."

"Xấu hổ?!"

"Mặc dù ở đây tôi bị quấy rối, nhưng nếu không phải Đường chủ đã mua tôi thì sẽ còn tệ hơn nhiều."

"Xin lỗi? Ai đó đã mua cậu?"

"Phải...Anh ấy đưa tôi đến đây để làm việc tại câu lạc bộ đêm...Ồ...Tôi không nên nói với cậu điều này..."

"Cậu có thể tin tôi, Tom..."

"Sau khi cha mẹ tôi qua đời, có rất nhiều khoản nợ và một người cho vay nặng lãi đã bán tôi để trả nợ cho cha mẹ tôi. Việc con người bị bán làm nô lệ vẫn còn hiện hành. Tôi mới mười lăm tuổi, không có người thân giúp đỡ. Tôi vốn bị bán đến một quán rượu, nhưng Đường chủ, người chú quá cố của thiếu gia Đường Nghị, đã mua tôi và đưa tôi đến đây."

"Đường chủ và Đường Nghị là ai?"

"Đường chủ là người đứng đầu một trong những bang hội chính của mafia Đài Loan. Sau khi Đường chủ qua đời, thiếu gia Đường Nghị đã tiếp quản quyền lực của gia tộc. Anh ấy là đối tác làm ăn của anh Andy. Anh ấy không thường xuyên đến đây, nhưng khi anh ấy đến, cậu sẽ biết. Đường thiếu chủ được biết đến là rất đẹp trai."

"Ồ thật sao?! Giả thuyết của tôi đã được xác nhận. Hãy cho tôi nhìn thấy một người thừa kế mafia xấu xí. Sự xấu xí là dành cho những kẻ phàm nghèo khổ."

"Haha...đúng là vậy...tất cả những người thừa kế hàng đầu của mafia đến đây đều rất đẹp trai..."

"Họ đều đẹp trai nhưng ghê tởm...buôn người như đồ vật..."

"Thực ra Đường thiếu chủ không phải là người xấu như vậy, Anong, mặc dù là mafia... Anh ấy thực sự đã cứu tôi khỏi số phận tồi tệ hơn. Tôi rất sợ ai đó sẽ biến tôi thành nô lệ tình dục, nhưng Đường thiếu chủ và anh Andy đặt tôi vào vị trí bồi bàn và không bao giờ bắt tôi làm những việc mà tôi không muốn, với những người khác ở đây cũng vậy."

"Vậy... Cậu hiện tại bao nhiêu tuổi?

"20."

"Năm năm làm nô lệ? Khi nào cậu sẽ được tự do?"

"Khi tôi trả lại số tiền mà Đường chủ đã trả cho tôi, đó không phải là điều gì xấu. Tôi có chỗ ngủ, có chỗ ăn, được đến trường, nếu không thì tôi sẽ phải sống lang thang ngoài đường. Anh Andy chăm sóc chúng tôi rất chu đáo. Tôi biết mình được trả nhiều hơn bình thường, vì vậy tôi đã cố gắng tiết kiệm tất cả số tiền mình cần."

"Cậu có thể mua được tự do của mình."

"Đúng tôi có thể..."

"Vậy... tôi không hiểu... tại sao cậu vẫn chưa rời đi Tom?! Đây không phải là nơi dành cho cậu!"

"...Tôi sẽ..." Tom ngập ngừng trả lời... "Nhưng đây là nơi gần gũi nhất mà tôi có thể coi là gia đình...Anh Andy cần sự giúp đỡ của tôi...và cũng..."

"Làm ơn, đừng nói với tôi là cậu đang đợi anh chàng người Thái đó quay lại đây nhé..."

"..."

"Đã một NĂM rồi, Tom!"

"Tôi biết nhưng..."

"Chúa ơi, anh bạn... tiến lên!"

"Cậu có vẻ là một cô gái cứng rắn ..."

"Ow! Uhhh...ừ...có một người anh trai...cậu biết đấy...tôi đã nuôi lớn để trở nên cứng rắn như Narong."

"Tôi biết mình thật ngu ngốc, nhưng cậu đã bao giờ cảm thấy gắn bó với một người đến mức người này là cả thế giới của cậu chưa...?!"

"...À..."

Vegas là không khí của tôi đấy? Chết tiệt. Chàng trai này sắp điên rồi.

"Tôi cảm thấy như vậy về anh ấy."

"Hãy cho tôi biết người đó như thế nào, Tom...Tôi đang rất tò mò ...Hãy để tôi xem xét cậu có đang ngốc nghếch không. Con gái biết những điều đó tốt hơn..."

"Tôi tưởng con gái dễ bị lừa hơn con trai?"

"Chính xác. Các cô gái biết rõ nhất từ kinh nghiệm...những kinh nghiệm tồi tệ. Tiếp tục...nói cho tôi biết... anh chàng đó thế nào?" (1)

"Chà, giống như tất cả những người thừa kế mafia, và ở đây cậu sẽ gặp được một vài người, Anong, anh ấy được nuôi dạy như một hoàng tử. Anh ấy có cách cư xử tinh tế và rất lịch sự. Anh ấy biết nói nhiều thứ tiếng. Khi anh ấy nói chuyện, cậu sẽ cảm thấy bị mê hoặc. Tuy nhiên, anh cũng nổi tiếng là lạnh lùng và tàn nhẫn."

"Thật sao?!"

Ôi không!

"Nhưng khi người đó thực sự cho cậu biết con người thật của anh ấy, cậu sẽ nhận ra người đó chỉ cần được yêu thương. Anh ấy biết cách thể hiện tình cảm. Cậu cũng cảm thấy được yêu thương sâu sắc."

"Hừm..."

Oh shit...deja vú...

"Ít nhất, đó là những gì tôi nghĩ."

"Bỏ thứ rác rưởi đó đi, anh bạn."

"..."

Tom buồn bã.

"Cậu không thể quên hắn sao...?!"

"Tôi vẫn tin rằng một lúc nào đó anh ấy sẽ quay lại gặp tôi ở đây tại câu lạc bộ."

"Nhưng người này thậm chí không có đủ sự trung thực để nói với cậu rằng anh ấy sẽ rời đi! Cậu có nghĩ rằng anh ta xứng đáng với sự chờ đợi của cậu? Có lẽ anh ta đã ở bên người khác rồi, Tom. Và cậu đang lãng phí thời gian và tự do của mình."

"Tôi có bị ngốc không?"

"Hoàn toàn ngốc nghếch."

"..." Tom càng thêm buồn bực.

Tôi cần phải cứng rắn với cậu ấy. Nếu tên này là Vegas, thì Tom đã thực sự bị lừa. Bên cạnh đó...anh chàng đó đã bị bắt mất rồi, anh bạn.

"Thôi nào, Tom...đừng như thế này...tôi chỉ nói điều đó vì lợi ích của cậu thôi."

Và có lẽ bởi vì tôi hơi ghen tị, ít thôi, hầu như không có gì...

"Tôi biết, Anong. Anh Andy hầu như ngày nào cũng nói với tôi như vậy. Anh ấy cũng muốn tôi được tự do, về mọi mặt."

"Tom, làm thế nào mọi người được mua bán dễ dàng như vậy ở đây?"

"Ở thế giới ngầm thì không khó lắm... nhưng những gia đình quý tộc không mạo hiểm nhiều như vậy. Có một địa điểm cụ thể nơi những việc đó được giao dịch. Nhưng tôi không thể nói cho cậu biết thêm."

"Trong phòng chơi cờ?!"

"Làm sao cậu biết về phòng chơi cờ, Anong?"

Tom nhìn tôi ngạc nhiên.

"Hãy nói rằng mạng sống của tôi cũng đã được trao đổi ở đó. Tôi đang tìm kiếm xem ai là người muốn mua mạng tôi."

"Ôi Chúa ơi... Tại sao? Các cậu cũng có nợ sao? Các cậu không phải nên trốn đi sao? Sao các cậu lại trốn ở đây? Các cậu đã chọn một nơi tồi tệ, Anong!"

Tom lo lắng nói với tôi.

"Vì tất cả những người mua đều đến đây? Không phải sẽ an toàn hơn nếu trốn ở nơi nguy hiểm nhất và ít đáng ngờ nhất sao?"

"Hmm...có lẽ vậy. Nhưng đó không phải là lý do duy nhất...làm ơn, đừng nói với ai..."

"Cậu có thể đặt cược mạng sống của tôi, tôi sẽ không đặt cậu vào nguy hiểm."

"Tôi nghe ngài Đường Nghị nói với anh Andy mấy ngày nữa sẽ tổ chức cuộc họp phòng cờ tiếp theo ở Đài Bắc, rất có thể sẽ có một số thành viên phòng cờ đến hộp đêm."

"Đường Nghị thiếu chủ có phải là thành viên không?"

"Có lẽ. Bang hội của ngài ấy ở Đài Bắc rất có thế lực, có lẽ chỉ không mạnh hơn Bạch hội."

"Bạch hội?" (Gia tộc Trắng)

"Phải... Bạch hội là bang hội mafia hùng mạnh nhất cả nước. Cậu đã nghe nói về Gia tộc Trắng chưa?"

"Tôi không nghĩ vậy..."

"Bạch hội không nổi tiếng bên ngoài thế giới ngầm ... điều đó có nghĩa là cảnh sát không có nhiều thông tin về họ."

"Người đứng đầu Bạch hội có thường đến De Light không?!"

"Không, không... mọi người nói rằng người đứng đầu Bạch hội không bao giờ dính líu đến bất cứ điều gì trong số đó. Anh ấy giống như một huyền thoại. Mọi người nói anh ấy là một người đàn ông thông minh và rất hấp dẫn... như cậu nói Anong, đó là lẽ thường, phải không?! Haha...có lẽ anh ấy là một ngoại lệ..."

"Ừ...đừng tin vào những lời truyền miệng...anh ta chắc hẳn to béo và xấu xí."

Chà, Lian Wang có vẻ rất thông minh và thực sự rất đẹp trai.

"Nhưng Bạch hội rất kín tiếng. Tôi chưa bao giờ nhìn thấy người đứng đầu Bạch hội  và tôi không biết anh ấy là ai. Tôi nghĩ anh Andy cũng không. Có lẽ Đường thiếu chủ biết. Nghe có vẻ kỳ lạ, nhưng cậu làm tôi nhớ đến một thành viên của họ."

"Tôi?!"

"Để tôi giải thích. Các cuộc họp trong phòng cờ diễn ra mỗi lần ở một quốc gia khác nhau. Tôi thực sự đã được mua ở Bắc Kinh."

"Ồ! Cậu không phải người Đài Loan sao?"

"Không, tôi là người Trung Quốc. Đường chủ đã đưa tôi đến Đài Loan. Tôi đã dành vài ngày trong phòng cờ ở Trung Quốc, trước khi đến Đài Bắc. Một ngày nọ, tôi nhìn thấy một cậu bé khoảng mười tám tuổi... Cậu ấy đi cùng một cô gái xinh đẹp, lớn hơn cậu ấy vài tuổi. Tôi được biết cô gái đó là quân Pháo trắng, một thành viên quan trọng của Bạch hội, là người hầu thân cận với Chủ nhân của họ. Lúc đó tôi không biết chính xác điều đó có nghĩa là gì. Tôi chỉ biết biết rằng các thành viên của Bạch hội luôn mặc đồ trắng... họ có phong thái nghiêm túc, lịch sự và tao nhã, không giống như những bang hội bình thường. Rất đẹp. Tôi không biết họ đang làm gì ở đó, nhưng tôi nhớ khá rõ ngày hôm đó bởi vì chàng trai đó rất đẹp trai. Chàng trai đẹp nhất mà tôi từng gặp. Đường chủ nói với tôi rằng chàng trai người Trung Quốc đã bị bán cho Bạch hội nhiều năm trước, khi cậu ấy còn rất nhỏ, và được đào tạo để trở thành thành viên của họ, nhưng đó là một quá trình luyện tập khổ cực...Đường chủ nói rằng tôi không phải là loại người trong môi trường như vậy. Có vẻ như cậu ấy được chọn chủ yếu vì ngoại hình của mình ...cậu ấy là một đứa trẻ xinh đẹp. Mặc dù vậy, cậu ấy đã phải trải qua một cuộc phẫu thuật để thay đổi một số đặc điểm cơ thể để phù hợp với yêu cầu của Bạch hội."

"Cậu nghiêm túc đấy hả?! Nó thật ghê tởm, anh bạn!"

"Tôi không thể phủ nhận hay xác nhận chắc chắn. Đó là điều mà Đường chủ đã nói với tôi. Vì một số lý do, Đường chủ cảm thấy thoải mái khi nói với tôi mọi chuyện."

"Tại sao tôi lại khiến cậu nhớ về chàng trai đó?"

"Tôi xin lỗi, Anong. Có lẽ việc nói rằng một cô gái trông giống một người con trai không phải là một lời khen ngợi. Nhưng ý tôi là hai bạn có những nét thanh tú rất giống nhau. Cả hai đều rất đẹp! Nhưng cậu là đặc biệt, tất nhiên."

"Cậu có biết tên cậu ta không?"

"Không phải tên thật của cậu ấy...nhưng cậu ấy được biết đến với biệt danh...liên quan đến vẻ đẹp thanh tao nhưng khuôn mặt u ám của cậu ấy... đó là tiếng Trung Quốc...Tianshi...thiên thần bóng tối.(2)"

-------------

Ghi chú của tác giả:

(1) Nó không đại diện cho quan điểm cá nhân. Quan điểm có vẻ phân biệt giới tính đối với một số người chỉ để thêm tính hài hước cho cuộc đối thoại.

(2) Đề cập đến nhân vật Tianshi xuất hiện trong fanfic đầu tiên, The Way You Taste.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro