33. Câu lạc bộ đêm của Andy
Pete POV
"Trông mày thật dễ thương!"
"Mày muốn chết à?!"
"Haha...thôi nào, Pete...thật sự đấy."
"Tao không hiểu. Đây là vị trí phục vụ bàn hay hầu gái?!"
"Dù sao đi nữa, hãy vui lên! Chúng ta đã có công việc!"
"Tao luôn phải cải trang thành những nhân vật kỳ lạ. Sát thủ Trung Quốc mặc áo crop top... nữ hầu bàn ăn mặc như hầu gái... chỉ vì tao trông quá bình thường?! Đây có phải là một trò đùa của số mệnh không?!"
"Có lẽ mày không thế đâu."
"Ừ, đúng rồi. Còn mày thì sao, Arm?! Trang phục của mày đâu?!"
"Anh Andy (1) sẽ mang nó đến cho tao. Dù sao tao cũng là một nhân viên pha chế rượu. Trang phục của một nhân viên pha chế có thể kỳ lạ đến mức nào?!"
"Cá cược không?!"
"OMG!!! Trông cưng xinh đẹp tuyệt vời, bé ơi!"
Andy, người chủ thân thiện của câu lạc bộ đêm, đi cùng với chàng trai trẻ tốt bụng nhất mà tôi từng gặp, Tom (2), một trong những người phục vụ của anh ấy, đến phòng thay đồ để xem bộ đồng phục phục vụ bàn có vừa với tôi không.
"Wow, nó rất hợp với cậu, Anong! Cậu thật xinh đẹp! Nó rất hợp với tên của cậu!" Tom nhìn tôi ngạc nhiên.
Lộng lẫy khi mặc trang phục hầu gái? Có thật không?!
"Cảm ơn Andy! Cảm ơn Tom! Xin lỗi, tôi hơi khàn giọng." Tôi cố giả giọng. "Cậu có biết nói tiếng Thái à, Tom?"
"Một trong những khách hàng của chúng tôi đã dạy tiếng Thái cho Tom bất cứ khi nào anh ta đến đây, phải không Tom?" Andy trả lời hộ cậu ấy.
"Đúng vậy, anh Andy. Nhưng anh ấy đã lâu không đến rồi." Tom đột nhiên trông buồn bã. "Anh ấy cũng là người Thái. Anong có nghĩa là người phụ nữ xinh đẹp, đúng không?!"
"Đúng vậy!"
Arm đã chọn cái tên này cho tôi. Đó là tên một trong những người em họ của cậu ấy.
"Tom phải lòng vị khách hàng người Thái Lan đó."
"Đừng nói nữa, anh Andy!"
"Tại sao không?! Tôi không trách cậu. Anh ta là người thừa kế mafia Thái Lan...đẹp trai, trẻ trung và quyền lực."
"Ồ vậy sao?!"
"Có lẽ cậu biết về anh ta, Anong. Hoặc có thể không. Người đàn ông đó ghét phụ nữ."
Người thừa kế mafia...ghét phụ nữ?!...Hmm....Tôi e rằng tôi biết anh ta...
"Ồ, anh Andy. Chúng tôi không dính líu đến mafia ở đất nước chúng tôi. Nhưng ai mà biết được?! Tên anh ta là gì?"
"Không, anh Andy! Đừng nói nữa!"
"Haha...Tôi xin lỗi. Tom đang ngại ngùng. Đi lấy trang phục cho Narong đi Tom."
Arm đã chọn cái tên này cho mình... nó có nghĩa là một người luôn sẵn sàng cho chiến tranh. Đồ khốn. Một cái tên tuyệt vời chỉ dành cho cậu ấy. Chúng tôi được giới thiệu là cặp anh em người Thái Lan đang tìm cơ hội việc làm tại Đài Loan. Vì tiếng phổ thông của tôi không tốt nên rất khó để che giấu quốc tịch Thái Lan. Đó là lý do tại sao tên của chúng tôi nghe có vẻ giống nhau.
"Tôi sẽ quay lại ngay, Narong! Trông cậu cũng sẽ rất tuyệt đấy."
"Ồ, tuyệt, cảm ơn Tom!" Arm cười giả tạo. Cậu ấy chắc chắn đang lo lắng về trang phục của mình bây giờ.
"Tom thật tuyệt," tôi nhận xét.
"Vâng, cậu ấy...có lẽ quá tốt. Những người như cậu ấy là một con mồi dễ dàng. Nhưng cậu ấy mang lại rất nhiều thu nhập cho câu lạc bộ. Khách hàng yêu mến cậu ấy và thường xuyên đến. Vị khách người Thái mà Tom thích...à... anh ta đã không đến gần một năm. Anh ta thường đến đây mỗi ngày để gặp Tom trong hai tuần liền. Và đến một ngày anh ta trở về nước mà không báo trước. Điều này làm tan nát trái tim của Tom. Vì vậy tôi nói đấy, đừng bao giờ tin những lời bay bổng của một tên thừa kế mafia đẹp trai. Tất cả đều giống nhau. Tất cả đều chóng chán và thay bạn tình như thay áo. Ngay cả với tất cả số tiền anh ta đã tiêu ở đây, thật tốt khi anh ta đã biết mất. Anh ta đầy rắc rối. Quyến rũ không thể cưỡng lại...ăn nói ngọt ngào... một red flag di động."
"Ồ... một red flag di động...tôi hiểu rồi..."
Tại sao nụ cười nhếch mép của Vegas lại xuất hiện trong tâm trí tôi?!
"Anh ta có khẩu vị rất đặc biệt, cậu biết không?"
"Khẩu vị?!"
"Anong có nên nghe những điều này không, anh Andy?!" Arm ngắt lời anh Andy và nhìn tôi với vẻ mặt lo lắng.
"OMG! Tôi không nên nói điều đó với một cô gái! Tôi xin lỗi, Anong! Cảm ơn cậu đã cảnh báo tôi, Narong."
"Đừng lo lắng, anh Andy! Đừng nghe anh trai tôi! Tôi đã từng làm việc ở một số nơi như thế này trước đây... như câu lạc bộ thoát y và những nơi tương tự khác, ý tôi là chỉ với chức vụ là bồi bàn. Nhưng tôi đã thấy tất cả. Anh có thể cho tôi biết bất cứ điều gì."
"Tôi thích buôn chuyện với con gái! Haha"
"Nói cho tôi biết thêm đi...Đừng giấu giếm gì cả!"
Arm lắc đầu với tôi.
"Cô gái tò mò! Tôi thích cậu rồi, bé yêu! Chà... vị khách hàng đó thích BDSM... anh ta là một kẻ bạo dâm. Anh ta trói Tom với xiềng xích và mọi thứ."
...Xiềng xích và mọi thứ...huh...
"Sadist?!"
"Tội nghiệp chàng trai. Quá ngây thơ khi tin rằng đó là tình yêu. Rằng cậu ấy được yêu chiều. Tôi đã thấy điều đó rất nhiều lần. Nhưng các chàng trai của tôi không bao giờ nghe lời tôi. Họ rơi vào cái bẫy của những gã trai trẻ trơ trẽn quyến rũ."
Hmm... quyến rũ... không biết xấu hổ... chàng trai trẻ... hmm...
"Tên người thừa kế mafia đó là gì?!"
Vì Vegas, tôi hy vọng đó không phải là Kornwit.
"Này, anh Andy! Đây là trang phục của Narong!"
Chết tiệt! Cậu không thể mất nhiều thời gian hơn một chút sao, Tom?!
"Tuyệt. Lại đây, Narong!" Anh Andy giúp Arm mặc quần áo. "Rất đẹp trai!"
"Uh...phần còn lại của trang phục đâu?" Arm bối rối hỏi. Cậu ấy nhìn tôi ngượng ngùng.
Cậu nói rằng một bộ trang phục có thể kỳ lạ đến mức nào đối với một nhân viên pha chế?! Đây là câu trả lời của cậu, Arm!
"Nhân viên pha chế không mặc gì ngoài quần đen và chiếc nơ dễ thương này, Narong. Chỉ thế thôi." Anh Andy nhiệt tình trả lời.
"Ngực trần?" Arm hỏi, đau khổ.
"Sẽ là một tội ác nếu che giấu bộ ngực săn chắc và gợi cảm của cậu, Narong. Cậu có nghĩ vậy không, Tom?"
"Đúng vậy...Narong có một thân hình rất đẹp." Tom đỏ bừng mặt đáp lại.
Arm còn đỏ hơn cả Tom.
"Chà... tôi sẽ nói lại lần nữa. Hai anh em các cậu đã được cảnh báo rõ ràng! Làm việc ở đây không có nghĩa là cậu sẽ được bảo vệ. Con gái an toàn hơn vì họ không phải là sở thích của đa số...nhưng đàn ông...Narong...chàng trai của tôi...quầy rượu chỉ có thể bảo vệ cậu ở một mức độ nhất định...tôi không thể làm gì chống lại các gia đình mafia. Lương ở đây tốt, nhưng rủi ro cũng rất cao. Vẫn còn thời gian để từ bỏ."
Tôi thích việc Andy trung thực với chúng tôi.
Chà, sẽ tốt hơn nếu Arm không phải đứng gần như khỏa thân sau quầy.
Tôi và Arm nhìn nhau.
"Không thành vấn đề, anh Andy. Chúng tôi đang ở đây. Chúng tôi cần tiền." Arm trả lời cho chúng tôi.
"Được rồi, cậu tự chịu rủi ro, hiểu không?"
"Hiểu."
------------
Arm POV
Vào buổi sáng, khi chúng tôi đang ở cửa hàng và Pete đang thử quần áo nữ, tôi đã sử dụng thẻ tín dụng dự phòng mà Pete mang theo để mua một chiếc điện thoại di động và gửi một tin nhắn cho Khun Vegas để cảnh báo anh ấy về an toàn của chúng tôi và Vua trắng, Lian Wang, CEO của Công ty Dược Phẩm Wang, một trong những công ty lớn nhất trong ngành này ở Đài Loan.
Pete dường như đã biết tất cả ngay từ đầu. Cậu ấy mang theo một chiếc điện thoại di động và thẻ tín dụng không thuộc về gia đình Theerapanyakul.
Vegas nói với tôi rằng Macau đã cùng anh ấy đến Đài Bắc.
Trái tim tôi thắt lại vì nhớ nhung và lo lắng cho cậu bé bướng bỉnh đó.
Tại sao Macau lại đi cùng?
Tại sao Vegas lại cho phép em ấy lên một chuyến đi nguy hiểm như thế này ở một quốc gia khác?
Câu trả lời hợp lý số một: Bởi vì Macau đến cứu tôi ... một lần nữa.
Câu trả lời hợp lý số hai: Bởi vì không ai giữ Macau lại khi em ấy muốn cứu tôi.
Em ấy thực sự thích tôi, phải không?
Tôi rất tiếc đã không đi xuống con hẻm đó và nói chuyện với em ấy để hiểu chuyện gì đã xảy ra giữa em ấy và Porchay.
Mặt khác, nếu tôi không đến nhà Thứ Gia thì Pete đã phải đến đây một mình rồi.
Không có gì là ngẫu nhiên và mọi thứ sẽ tự diễn ra vào một thời điểm nào đó.
Đến hộp đêm "De Light", chúng tôi gặp Andy, một anh chàng khoảng cuối đôi mươi, thông minh và thân thiện. Anh ấy rất muốn thuê và ngay lập tức thích ngoại hình của chúng tôi. Anh ấy dường như không nghi ngờ việc Pete không phải là con gái.
Dù miễn cưỡng nhưng Pete đang thể hiện rất tốt vai diễn của mình.
Trong thời gian tôi và Pete theo dõi Tianshi, Angel, chúng tôi đã liên lạc bên Trung Quốc và Đài Loan để làm giả tài liệu. Trong một giờ, chúng tôi có hộ chiếu giả.
Tôi đến một quán cà phê internet và tạo ra thông tin giả về hai anh em mồ côi, Narong và Anong đến từ Thái Lan.
Tôi khá chắc rằng Pete ghét những cái tên này. Tôi nghĩ chúng rất dễ thương.
Anh Andy đã truy cập tất cả thông tin và kiểm tra hộ chiếu của chúng tôi.
Và sau đó anh ấy thuê chúng tôi.
Vào buổi chiều, chúng tôi giúp dọn dẹp nơi này và vào buổi tối, khách hàng bắt đầu đến.
Bây giờ chúng tôi đang tập trung vào việc tìm ra manh mối về phòng cờ vua và lý do tại sao Vua trắng cần Pete.
Rõ ràng, Jade đã đúng. Chúng tôi đã đến đúng nơi. Câu lạc bộ đêm có đầy đủ giới thượng lưu mafia Đài Loan.
Mặc dù nhỏ, câu lạc bộ được trang trí cầu kỳ và đẹp mắt.
Bầu không khí bí ẩn và quyến rũ.
Một nhóm khách hàng độc quyền thường xuyên lui tới câu lạc bộ, nơi cung cấp thức ăn ngon, âm nhạc hay và những khoảnh khắc vui vẻ và riêng tư.
Cảnh sát dường như nhắm mắt làm ngơ, cân nhắc các khoản hối lộ cao được trả.
Có rất ít phụ nữ làm việc tại câu lạc bộ và thực tế là không ai chú ý đến họ. Chiếc váy dài màu đen bao phủ họ từ đầu đến chân. Rất tốt. Sẽ thật đáng giận nếu phụ nữ phải chịu bất kỳ hình thức quấy rối nào.
Tuy nhiên, đối với nam giới... trang phục táo bạo lại gây được sự chú ý của khách hàng.
Người ta nghĩ rằng đàn ông có khả năng tự vệ tốt hơn phụ nữ, nhưng thực tế không phải vậy. Chúng ta đang nói về sức mạnh của đồng tiền...kẻ mạnh nhất chống lại kẻ yếu nhất...
Sự mất cân bằng quyền lực trong thế giới ngầm không phân biệt giới tính.
Có những người chàng trai cung cấp các dịch vụ đặc biệt vì niềm vui của khách hàng. Tom không phải là một trong số họ. Cậu ấy là một trong những người phục vụ chính trong câu lạc bộ và hướng dẫn những người phục vụ khác. Tuy nhiên, sự xuất hiện của cậu ấy thu hút rất nhiều sự chú ý.
Tom cao và có thân hình đẹp, nhưng những đường nét thanh tú của cậu ấy lại mang đến cảm giác mong manh. Sự ngọt ngào của cậu ấy không làm được gì nhiều khi xua đuổi những khách hàng táo bạo nhất. Cậu ấy thực sự trông như một con mồi dễ dàng.
Mặc dù đã cảnh báo với chúng tôi rằng anh ấy không thể bảo vệ bất cứ ai, tôi đã nhiều lần quan sát Andy bảo vệ nhân viên của mình, đặc biệt là Tom. Andy rất can đảm và khách hàng dường như tôn trọng anh ấy.
Tom giúp tôi rất nhiều với đồ uống, và chúng tôi làm việc theo nhóm. Tôi cũng để mắt đến cậu ấy. Tôi không thể để một người tốt bị quấy rối như thế.
Một số khách hàng háo hức đến nói chuyện với tôi. Quầy rượu mang lại cảm giác được bảo vệ, nhưng nó là không đủ. Một số khách hàng táo bạo đã nhảy vào quầy rượu và tôi phải lịch sự đuổi họ ra ngoài.
Tuy nhiên, nó đã có tác dụng ngược lại. Nó làm tăng số lượng các chàng trai đến quầy rượu để chiễm ngưỡng bản lĩnh đàn ông của tôi.
Chết tiệt.
"Quầy rượu thế nào rồi, Narong?!" Anh Andy đến nói chuyện với tôi.
"Hơi bận, nhưng tôi nghĩ tôi đã hiểu rõ về nó rồi, anh Andy."
"Tốt. Cậu rất tuyệt vời, Narong. Có nhiều khách gọi đồ uống hơn bình thường là nhờ cậu."
"Haha... Đồ uống của tôi ngon đến thế sao?"
"Đồ uống và người phục vụ." Andy nháy mắt với tôi.
"Anh Andy quản lý công việc kinh doanh của mình rất tốt."
"Tôi nhất định phải làm như vậy, nếu không Đường Nghị sẽ mắng
tôi."
"Đường Nghị(3)?"
"Đường Nghị là đối tác kinh doanh của tôi. Anh ấy không can thiệp vào cách tôi điều hành hộp đêm, nhưng anh ấy là cổ đông. Nhờ có anh ấy mà tôi đã không phá sản. Anh ấy quá bận rộn với công việc kinh doanh khác của mình. Anh ấy thừa kế công việc kinh doanh mafia của chú mình vài năm trước."
"Tôi hiểu rồi."
"Ngày mai anh ấy sẽ đến với một số người bạn nước ngoài. Hãy sẵn sàng. Mọi thứ cần phải hoàn hảo. Nhân tiện, tôi phải nghĩ làm thế nào để nói điều này với Tom."
"Tại sao?!"
"Còn nhớ tôi đã nói về anh chàng đến từ Thái Lan trước đó không?"
"Có..."
"Anh ta đã trở lại đây."
"Ohhhh..."
Chết tiệt. Sẽ quá nhiều sự trùng hợp nếu đó thực sự là Khun Vegas? Tôi nghĩ Pete cũng nghi ngờ điều này.
Khun Vegas không thể biết chúng tôi đang ở đây. Vẫn chưa phải lúc.
"Anh Andy... Tôi muốn thử một thứ gì đó mới mẻ vào ngày mai... để tạo ra một không khí bí ẩn khi tôi phục vụ khách hàng."
"Hmm...cậu đang có ý tưởng gì vậy, Narong?"
"Chà, anh đã đề cập đến BDSM, vì vậy tôi đã nghĩ ra một số ý tưởng..."
"Thú vị đấy! Nói cho tôi biết thêm đi!"
-----------------
Ghi chú của tác giả:
(1) Andy: Nhân vật phụ trong Trapped. Anh ấy là bạn của Đường Nghị và là chủ một hộp đêm trong truyện gốc.
(2) Tom: Lẽ ra phải là "Kim" trong Unforgotten Night, nhưng để tránh nhầm lẫn nên tác giả đã chọn Tom (diễn viên tên thật là Ton)
(3) Đường Nghị : Nam chính Trapped (History 3) - BL Đài Loan
-----------------
Tự nhiên nhớ Đường Nghị và Mạnh Thiếu Phi quá.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro