Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

32. Một giọt nước nhỏ

Lian POV

Đài Bắc - Đêm.

CỐC CỐC.

"Mời vào."

"Ngài Wang, anh có lịch ghé thăm đột xuất."

"Đó là ai?"

"Ngài Vegas Kornwit Theerapanyakul."

Tôi đã biết rằng sớm muộn gì người thừa kế của Thứ gia cũng sẽ đến tìm tôi... nhưng tôi không ngờ lại nhanh như vậy.

"Để cậu ấy vào."

Vegas bình tĩnh bước vào văn phòng của tôi cùng với trợ lý của tôi.

Cậu ta lịch sự cảm ơn trợ lý của tôi, người ra khỏi phòng đỏ bừng mặt vì sự thân thiện của người đàn ông lịch thiệp.

Con trai của Khun Kan nhỏ hơn tôi vài tuổi.

Vegas nghiêng về sự thống trị, sức hút của cậu ta che giấu mục đích thực sự của cậu ta.

Bất kỳ người bình thường nào cũng sẽ phải lòng một chàng trai trẻ đẹp trai, ăn nói nhẹ nhàng.

Nhưng cậu ta không khác gì tôi, hay bất kỳ người thừa kế mafia nào khác đến thành phố này cho cuộc họp phòng cờ vua.

Cậu ta sẽ sớm thấy rằng có rất nhiều người thông minh.

------

Vegas POV

"Chào mừng đến với Dược phẩm Wang, cậu Kornwit. Tôi có thể giúp gì cho cậu?"

Người đàn ông ngồi sau bàn đứng dậy chào tôi với một nụ cười lịch sự.

Chúng tôi bắt tay.

"Hay là chúng ta đừng giả vờ như chúng ta không biết về nhau nhé, anh Wang... hay tôi nên nói là, Vua Trắng."

"Xin cứ gọi tôi là Lian vì chúng ta không hoàn toàn xa lạ... bằng cách nào đó. Mời ngồi đi, cậu Kornwit."

Anh ta thân thiện chỉ vào chiếc ghế dài và rót cho tôi một ly rượu whisky.

"Anh có thể gọi tôi là Vegas. Tôi không thích cái tên Kornwit lắm."

"Ngồi đi, Vegas."

"Ồ...Bây giờ tôi đã hiểu logo "W"...Wang...White...không quá sáng tạo."

Chúng tôi cười giễu cợt nhau.

"Rất xin lỗi...Tôi phải gửi lời nhận xét này đến bộ phận tiếp thị của mình."

Tôi nâng ly với anh ta.

"Tôi có thể hỏi làm thế nào cậu tìm được tôi nhanh như vậy? Tôi có lẽ nên bảo trợ lý Lee để ý vì sự bất cẩn của cô ấy."

"Anh không cần phải trách cô ta. Tôi đã nghĩ sẽ dễ dàng tìm được chủ sở hữu của chiếc trực thăng Mil MI-26 trong số các gia đình mafia châu Á ở đại lục. Nhưng tôi đã nhầm. Không có gia đình mafia châu Á nào có chiếc trực thăng này. Kể cả các gia đình Đài Loan giàu có. Anh giấu đồ chơi của mình rất tốt, Lian."

"Tôi cố để nó thật kín kẽ. Nhưng làm sao cậu tìm được tôi?"

"Tôi có cách của mình, nhưng tôi không thể nói cho anh biết, thực xin lỗi."

"Tôi vẫn tò mò."

"Cẩn thận... curiousity killed the cat." (Sự tò mò giết chết con mèo)

"Ah..." Anh ta nâng cốc về phía tôi.

"Nhưng bản thân tôi là một người tò mò...và tôi không sợ chết..."

"Để xem liệu tôi có thể thỏa mãn trí tò mò của anh không."

"Pete đâu?"

"Tôi không biết."

"Anh muốn em ấy làm gì?"

"Để tìm ai đó."

"Ai?"

"Bạn đồng hành của tôi."

"Loại bạn đồng hành nào?"

"Bạn đồng hành thân thiết nhất."

"Tại sao lại là Pete?"

"Bởi vì em ấy có những kỹ năng cần thiết."

"Người này là ai?"

"Tôi không thể nói với cậu."

"Làm thế nào anh tìm được Pete?"

"Ông tôi đã chọn em ấy."

"Trong số các vệ sĩ của bác tôi, Pete đã gia nhập Chính gia từ khi nào?"

"Tôi không biết khi nào."

"Tại sao anh lại đưa cho chúng tôi chìa khóa phòng chơi cờ?"

"Bởi vì chúng thuộc về cậu."

"Trợ lý Lee nói cha tôi đem quân Vua đen giao cho anh để anh giao cho tôi."

"Phải, ông ấy đã trao cho tôi quân Vua đen. Và tôi đã thực hiện ước nguyện của ông ấy khi ông ấy chết, như tôi đã cam kết."

"Tại sao lại là quên Vua đen, nếu nó vốn thuộc về Chính gia?"

"Tôi không biết."

"Tại sao anh lại chấp nhận yêu cầu của ông ấy?"

"Bởi vì tôi nợ ông ấy."

"Tại sao?"

"Ông ấy đã cứu tôi."

Kỳ lạ thay, Lian Wang trả lời mọi câu hỏi của tôi một cách bình tĩnh, thẳng thừng.

"Cứu anh?!"

Lian đứng dậy và đi về phía bức tường kính khổng lồ, nhìn thành phố hiện đại được chiếu sáng.

"Hoặc tha cho tôi ... ông ấy chưa bao giờ nói với tôi một cách rõ ràng."

"Ý anh là gì?"

"Khi tôi còn nhỏ, ông ấy đã cứu tôi khỏi chết đuối sau khi cha mẹ tôi và tôi bị bắn và ném xuống biển. Tôi không nhớ chính xác chuyện gì đã xảy ra. Chỉ thoáng qua thôi. Tôi còn quá nhỏ. Nhưng tôi nhớ người đàn ông này nói tiếng Trung Quốc với tôi, nhưng với một giọng đặc biệt."

"Có phải cha tôi không?"

"Ông ấy nói 'bình tĩnh, cháu sẽ ổn thôi'. Tôi sợ hãi... và cố gắng để thoát khỏi ông ấy."

Lian Wang quay mặt về phía tôi.

"Ông ấy nói 'Tôi sẽ không làm hại cháu đâu, nhóc con. Cháu làm tôi nhớ đến con trai mình'".

"..."

"Cảm động phải không?!" Lian bật ra một tiếng cười mỉa mai. "Sau đó, ông ấy giao tôi cho ông nội và giữ liên lạc với tôi vào những ngày sinh nhật của tôi...gửi quà...khen ngợi thành tích của tôi...những điều mà bố tôi có lẽ sẽ làm nếu ông ấy còn sống. Tôi cho rằng ông ấy đã làm điều đó cho cậu, phải không, Vegas?!"

"..."

"Không hề?!...Thật đáng buồn... Tôi cho rằng ông ấy đã dành tình cảm cho một đứa trẻ khác."

"Có lẽ...nhân tiện, tiếng Thái của anh khá tốt."

"Nhờ cha của cậu. Meiling và tôi đã học được ngôn ngữ của cậu. Điều trớ trêu là tôi thậm chí không biết liệu có phải Khun Kan đã nhận lệnh ám sát để giết cha mẹ tôi và tôi hay không. Tôi không biết đó có phải là quân Hậu đỏ...hoặc Vua đen...hoặc bất kỳ quân cờ và màu sắc nào khác trên bàn cờ vua chết tiệt không."

"Tôi chưa bao giờ nghe cha tôi nói về anh hoặc bất kỳ mối quan hệ nào với một gia đình mafia Đài Loan nào khác ngoài gia tộc Tang."

"Khun Kan đã rất cẩn thận."

"Anh cũng liên lạc với bác tôi à?"

"Một vài lúc... chỉ là kinh doanh. Thực ra, chúng tôi làm ăn với tất cả các tổ chức mafia lớn trên toàn thế giới, nhưng tôi không liên quan trực tiếp đến bất kỳ ai. Tôi là bộ mặt của công ty hợp pháp hoàn hảo này, cậu thấy đấy."

"Dược phẩm Wang... Tôi cá không phải Sanya là người sản xuất thuốc thế hệ mới. Là công ty của anh... Hắn chỉ là ngươi trung gian."

"Mhmm...quan sát tốt đấy. Thuốc để nhớ...thuốc để quên...thuốc gây nghiện...thuốc để giết...cậu có thể kể tên. Chúng tôi có tất cả. Một ngành kinh doanh có lãi liên quan đến thể chất và sự suy nhược tinh thần con người, sự phụ thuộc của nó vào thuốc men, phân phối cho quân đội quốc gia hoặc các tổ chức tội phạm... Dù tốt hay xấu, điều đó không có gì khác biệt. Nhân tiện, gia đình Theerapanyakul là một khách hàng nước ngoài tốt."

"Thuốc của anh gần như đã giết chết con trai của chúng tôi."

"Sanya là kẻ không có trái tim. Tôi sẽ xin lỗi Pete vì điều đó và tôi sẽ cho các bác sĩ giỏi nhất của chúng tôi giúp đỡ trong việc điều trị cho đứa trẻ. Tôi cảm thấy mình có trách nhiệm phần nào."

"Anh sẽ không được đến gần bất kỳ ai trong số họ"

"Tôi không phải là người mà Pete nên sợ."

"Nếu như anh nói về lệnh ám sát Pete, nó không thuộc về Thứ gia, Pete hiện tại thuộc về gia đình của tôi. Quân Hậu đỏ nằm ở bên trong két sắt của bác tôi."

"Mei-ling đã nói với tôi."

Tôi đứng dậy khỏi ghế và đi về phía anh ta.

"Đó là sự thật duy nhất. Nếu Pete là người có thể giúp anh tìm thấy người mà anh đang tìm kiếm, có thể kẻ không muốn anh tìm thấy bạn đồng hành của mình mới là kẻ muốn giết Pete. Chả phải điều này có vẻ đúng hơn sao?!"

"Đúng, đó là một khả năng luôn tồn tại. Đó là lý do tại sao có một đơn đặt giao hàng Pete. Để đặt em ấy dưới sự bảo vệ của chúng tôi."

"Tôi có thể bảo vệ em ấy."

"Cậu không thể bảo vệ cả hai người. Cậu có vấn đề riêng cần giải quyết, phải không, Vegas?! Tôi khuyên cậu nên tập trung vào chúng và để Pete cho chúng tôi."

Anh ta dường như biết mọi thứ xảy ra xung quanh chúng tôi.

"Tôi có thể tập trung vào nhiều thứ. Và Pete là ưu tiên hàng đầu của tôi. Mọi thứ tôi làm là vì em ấy."

"Vậy là cậu có cả một thành phố để tập trung vào và tìm Pete. Còn câu hỏi nào nữa không?"

"Anh nói cho tôi tất cả những gì tôi hỏi, nhưng tôi chắc chắn rằng anh không nói cho tôi tất cả những gì anh biết, Lian Wang."

"Tôi chắc rằng con trai của Khun Kan đủ thông minh để tự mình đào sâu thêm. Nếu tôi không trả lời thêm bất kỳ câu hỏi nào nữa..."

"Cảm ơn vì đã dành thời gian, Lian Wang."

Lian Wang gật đầu với một nụ cười nhẹ.

Anh ta hộ tống tôi ra cửa.

"À, nhân tiện..."

POW!

-------------

Lee POV

"Đừng bao giờ chạm vào Pete nữa." Ánh mắt lạnh lùng củng cố giọng điệu đe dọa trong lời nói của cậu ta.

"WTF, Vegas!"

Tôi vội chen vào giữa Lian và Vegas ngay khi bước vào văn phòng của Lian, chĩa súng vào vị khách không mời.

Lian đứng dậy. Máu rỉ ra từ đôi môi nứt nẻ của anh.

"Cô có thể tham gia vào cuộc trò chuyện sớm hơn, Trợ lý Lee, thay vì xem mọi thứ qua camera quan sát". Vegas nhếch mép cười với tôi.

"Cậu có gan đấy, chàng trai..."

"Bình tĩnh đi Lee."

Lian bắt tôi hạ súng xuống.

"Tôi nghĩ chúng ta đã có một cuộc trò chuyện thú vị và trung thực, Vegas."

Lian nói trong khi chỉnh lại bộ đồ và lau môi bằng khăn giấy, một cách bình tĩnh.

"Tôi đang thành thật."

Vegas đi bộ qua cửa.

"Vegas, cậu có nhớ là tôi đã nói là tôi không biết cha cậu có giết cha mẹ tôi hay không?"

"..." Vega quay mặt về phía Lian.

"Nhưng có một điều tôi biết."

"Là gì?"

"Ai giết cha mẹ tôi cũng giết mẹ của Pete."

"...C-cái gì?"

"Đừng ngại hỏi tôi tại sao.... Tôi tự hỏi Pete sẽ cảm thấy thế nào nếu em ấy biết rằng cha của người yêu mình đã giết chết mẹ em ấy và khiến em ấy mồ côi ..."

"..."

"Chúc một buổi tối vui vẻ. Hãy tận hưởng thành phố."

Lian quay về bàn của mình để ký giấy tờ như không có chuyện gì xảy ra.

Vegas rời đi.

"Tại sao anh nói với cậu ấy điều này, Lian? Anh không phải đang mạo hiểm quá nhiều sao?"

"Chỉ cần một giọt nước nhỏ cũng có thể làm rung chuyển nước trong cốc, Lee...bây giờ cốc của cậu ta chứa đầy rắc rối."

"Giọt nước nhỏ? Anh đổ cả Thái Bình Dương vào cốc của cậu ấy..."

"Hãy kiên nhẫn...và đi theo cậu ta."

"Và về Pete?! Chọn một thôi! Tôi không thể phân thành hai."

"Tôi muốn Vegas."

"Đợi đã... anh lừa tôi... không phải Pete mà anh muốn đến Đài Bắc... mà là Vegas, đúng không?! Đó là lý do tại sao anh không giận tôi vì đã mang cậu ta đi cùng... Anh đã kích động Pete đến phòng cờ để làm mồi nhử. Tại sao? Anh đang có kế hoạch gì?!"

"Tốt hơn là cô nên chạy đi, Lee... cậu ta chắc phải rời khỏi tòa nhà rồi."

"Chết tiệt, Lian..."

--------------

Macau POV

"Sao nó đi lâu thế?! Tao quá mệt mỏi khi ngồi trong chiếc xe này." Tankhun phàn nàn.

"Tại sao anh lại đến ngay từ đầu? Anh nên ở lại spa của khách sạn."

"Tao sẽ ở ngay phía sau hai anh em chúng mày như một cái bóng cho đến khi bọn tao tìm thấy Pete và Arm."

"Khun Vegas đang rời khỏi tòa nhà." Pol chỉ vào anh trai tôi.

"Lái xe đến chỗ anh ấy, Pol." Tôi nói, ngồi ở ghế bên cạnh.

Anh trai tôi lên xe với vẻ mặt nghiêm túc sau khi cúp máy.

"Có phải có vết máu trên mu bàn tay của mày không? Mày không thể có một cuộc trò chuyện văn minh sao, Vegas?!" Tankhun cau có với anh tôi khi ngồi cạnh anh ấy ở băng ghế sau.

"Tôi đã có một cuộc trò chuyện văn minh. Đó chỉ là thông điệp cuối." Anh trai tôi lau tay bằng khăn giấy.

"Chà, ít nhất là không có tiếng súng nào."

"Hey, anh ... chuyện gì đã xảy ra trong đó vậy? Anh có tìm thấy người mà anh đang tìm không?"

"Có...Arm khá chính xác."

"Không thể tin được Arm lại gọi cho mày chỉ để nói tìm Vua trắng ở đâu. Nó thật sự muốn gây ấn tượng với anh rể của nó. Hừ!"

Arm đã liên lạc với anh trai tôi vào buổi sáng và truyền thông tin về việc ai là Vua trắng.

Vegas dành cả ngày để thu thập thông tin về một Lian Wang nào đó và vào ban đêm quyết định đến công ty của anh chàng này.

Tuy nhiên, Arm không tiết lộ anh ấy và Pete đang ở đâu hay họ định làm gì. Arm không nói chuyện với tôi ngay cả khi anh trai tôi nói rằng tôi đang đi cùng.

"Và sau đó? Vị CEO này có đúng là người đó không? Cậu ta đã nói gì?" Tankhun hỏi.

"Không có gì quan trọng."

"Mày đang nói dối..." Tankhun cau mày.

"Anh ta không biết Pete ở đâu. Đây là thông tin quan trọng duy nhất đối với tôi. Tôi muốn để anh ta như vậy. Chúng tôi đã đi trước một bước khi Arm liên lạc với chúng ta ."

"Chúng ta phải làm gì bây giờ, Hia?"

"Tối mai hãy gặp một người bạn ở hộp đêm. Anh ấy cũng vừa mới đến Đài Bắc."

"Anh ta là ai?" Tôi tò mò hỏi.

"Kamol (1)."

------------

Ghi chú của tác giả: (1) Trùm mafia trong Unforgotten Night the series. Vegas và Kamol có chung 'sở thích'.

Tác giả định bế cả vũ trụ mafia, CEO BL Thái vào truyện hở?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro