Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

27. Người đẹp ngủ trong rừng

Khách sạn Diamond 4 giờ sáng

Sanya POV

Cốc cốc.

Tôi ra khỏi giường và bình tĩnh đi đến cửa phòng.

"Suỵt." Tôi bước ra khỏi phòng ngủ.

"Xin lỗi anh trai ... Trợ lý Lee nhờ em cho anh xem cái này." Yim làm vẻ mặt lo lắng và đưa cho tôi chiếc máy tính bảng có đoạn phim quay từ xung quanh khách sạn The Diamond. "Họ đang cách khách sạn 5 phút."

Sau khi xem đoạn phim, tôi từ từ quay mặt vào phòng để nhìn người đang ngủ say trên giường của mình.

"Nhờ trợ lý Lee gặp họ ở lối vào khách sạn."

"Làm thế nào mà anh có thể bình tĩnh như vậy? P'Vegas chắc hẳn rất tức giận."

Tôi mỉm cười ân cần với em, vuốt tóc em ấy.

"Không có gì phải lo lắng cả, Yim ... vết thương của em đang lành chứ?"

"Vâng anh trai, tốt hơn nhiều, cảm ơn." Yim cười đáp lại tôi và quay người rời đi.

"Yim ..."

"Dạ?" Em ấy lại quay sang tôi.

"Yêu cầu họ cẩn thận với những chiếc bình Minh đường Trung Quốc ở sảnh vào, làm ơn?"

"Chắc chắn rồi, anh trai." Em ấy cúi chào tôi.

Sau khi đóng cửa, tôi quay lại ngồi cạnh Pete đang ngủ ngon lành.

--------------

Nop POV

"Mang theo vài chiếc xe ở phía sau khách sạn, Nop."

"Vâng, thưa cậu."

"Cậu đã đảm bảo Macau sẽ không rời khỏi dinh thự?"

"Vâng, Khun Vegas. Người của tôi sẽ để mắt đến em ấy. Arm cũng đảm bảo với tôi rằng cậu ấy sẽ không để Khun Macau bước ra khỏi dinh thự."

Tôi tự hỏi làm thế nào cậu ta sẽ làm điều đó ... aish ... Macau là một cậu bé tốt nhưng em ấy cũng có thể là một thằng nhóc ranh mãnh.

"Bây giờ Arm là bảo mẫu chính thức của Macau?! Tôi đã chỉ định cậu ta làm việc này khi nào?"

"Chà ... Tôi tin rằng Khun Macau là đã tự bổ nhiệm Arm, thưa cậu."

"Em ấy đã làm thế, huh ... Tôi sẽ giải quyết nó sau. Dù sao thì Tankhun sẽ không cho phép. Chúng tôi có thể sẽ đồng ý về điều đó."

"Ồ vâng, Khun Noo rất gắn bó với vệ sĩ của mình ... hãy nhìn Pete ..."

"Hãy sắp xếp chuyện này trước khi Kinn và Porsche đến để ngăn cản tôi." Khun Vegas cất súng vào bao da.

"Họ sẽ không để chúng ta vào khách sạn với những khẩu súng đó dễ dàng như vậy, Khun Vegas."

"Ai nói tôi sẽ xin phép?! Tôi sẽ đánh sập khách sạn đó nếu tôi phải làm thế."

"Ôi Chúa ơi ..." Tôi thở dài.

"Có một chút niềm tin đi, Nop. Dù sao ... thành thật thì, tôi tôn trọng Khun Sanya vì anh ấy là một doanh nhân ... nhưng việc trở thành CEO có năng lực sẽ không cứu anh ta khỏi tôi bây giờ." Nụ cười gian xảo của Khun Vegas.

Aish ... chàng trai giàu có này nên tự mình biết rằng những người đàn ông giàu có nguy hiểm có thể ăn một cách thanh bình bằng dao và nĩa trong khi giết chết kẻ thù trong phòng ăn.

"Đừng đánh giá thấp đối thủ của mình, Khun Vegas. Ngài ấy đang ở trong lãnh thổ của mình. Tôi không biết về người con trai, nhưng người cha đã khuất ... hãy nói rằng người làm đã bị giết nếu có vết bẩn trên đồ sứ."

"Làm sao cậu lại gặp được ông ta? Ngay cả cha tôi cũng không thể nói chuyện với tộc trưởng, chỉ có chú của tôi ... Tôi chưa từng gặp qua khi ở nhà Yim."

"Hmm ... vào thời điểm tôi từng làm việc cho Chính gia, Khun Korn và ..."

"Khun Vegas, chúng ta đã đến." Người vệ sĩ lái xe nhắc tôi.

"Chúng ta sẽ nói về nó sau. Tôi phải đưa vợ mình trở lại trước và loại bỏ một số vật cản trên đường đi." Khun Vegas nhếch mép, đầy tự tin.

Ôi Chúa ơi, một lần nữa.

------------

Vegas POV

Ngay khi xe của tôi đậu trước lối vào khách sạn, trợ lý của Khun Sanya đã đến chào đón tôi.

"Chào buổi sáng, Khun Vegas!" Người trợ lý không hề tỏ ra sợ hãi hay lo lắng. Lịch sự và điềm đạm như ông chủ chết tiệt của cô ta.

"Chào buổi sáng với cái mông của tôi này!"

"Khun Vegas, cậu thật thô lỗ với một phụ nữ xinh đẹp như vậy," Nop thì thầm với tôi với vẻ không tán thành. "Cha cậu chắc chắn sẽ không chấp thuận nếu ông ấy còn sống ..."

Đúng như dự đoán, chúng tôi thậm chí còn chưa đến được lãnh thổ của Khun Sanya, và Nop đã rơi vào sự phù phép của cô trợ lý xinh đẹp và tài năng Lee. Loại này phải cẩn thận. Quyết liệt như một người đàn ông.

"Tôi muốn gặp ..."

"Xin hãy đi theo tôi, thưa ngài. Khun Sanya đang đợi ngài trên lầu." Trợ lý Lee hoàn thành câu nói mà không để tôi nói.

Tôi cau mày. Anh ta đã biết chúng tôi sẽ đến ...

"Cô nghĩ tôi sẽ đi với cô một mình sao?! ..."

"Chắc chắn là không, Khun Vegas. Làm ơn hãy mang theo vệ sĩ của ngài."

Tôi cảm thấy nghi ngờ.

Chúng tôi đang ra vào một khách sạn bị hạn chế. Tất cả chúng tôi đều đi qua lối vào mà máy dò kim loại không kêu. Chắc chắn Khun Sanya không muốn gây ra bất kỳ sự xáo trộn rõ ràng nào trong khách sạn cao cấp của mình.

Trợ lý Lee thân thiện chỉ đường đến thang máy riêng.

Tôi, Nop và một phần vệ sĩ của tôi vào thang máy.

"Đến Penthouse." Trợ lý Lee nói với A.I trong thang máy.

Khi cửa thang mở ra, Yim đang đợi ở lối vào căn hộ, mỉm cười vu vơ, như thể điều đó sẽ cứu mạng cậu ta.

"Chào mừng đến với nơi ở của anh trai em, P'Vegas."

"Đừng giả ngu, Yim! Cậu đã phản bội tôi!" Tôi hất bàn tay đang chìa ra để chào đón tôi. "Pete đâu? Tôi biết em ấy ở đây! Đưa em ấy đến đây ngay!" Tôi hét vào mặt cậu ta.

"Anh hãy bình tĩnh lại, Phi!" Cậu ta run giọng nói. "Đó không phải là những gì anh đang nghĩ." Yim sợ hãi nhìn tôi. "Làm ơn, đi theo em. Anh trai em đang đợi anh. Vệ sĩ của anh có thể đi cùng với anh."

Khi chúng tôi bước vào, một trong những vệ sĩ va vào một chiếc bình hoàng gia, khiến chiếc bình này bị chao đảo.

Yim vội vàng để ổn định chiếc bình.

"Xin hãy hết sức cẩn thận. Anh trai tôi rất tức giận khi đồ đạc của anh ấy bị đụng chạm hoặc không đúng chỗ. Anh ấy là một người cực kỳ có tổ chức và yêu quý mọi thứ của mình." Yim nói một cách nghiêm túc.

"Aish ... cậu có nghe thấy không, Khun Vegas ?! Tôi đã nói với cậu! Quá lo lắng cho một chiếc bình cũ ..." Nop thì thầm vào tai tôi.

"Chiếc bình cũ đó có giá hàng triệu, Nop ... Tôi cũng sẽ giết người vì nó."

"... và tính gọn gàng kỳ quặc ... vết bẩn trên sứ, nhớ không?! ... như cha như con ..." Nop lắc đầu.

"Bản thân tôi là một người gọn gàng."

"Cậu đã hiểu nó rồi đấy, cậu chủ." Nop gật đầu.

"Shut up, Nop."

"Các anh có thể đợi ở đây." Yim nói với các vệ sĩ của tôi, trong khi các vệ sĩ của ngôi nhà vẫn bất động tại các chỗ của họ như thể chúng tôi không có ở đó.

"Họ sẽ đi bất cứ nơi nào tôi đi." Tôi nói chắc chắn.

"Thậm chí đến phòng ngủ của anh trai em sao, Phi?" Yim hỏi tôi với một giọng điệu thách thức.

Tôi đã không chuẩn bị để nghe điều đó. Tại sao Pete lại ở trong phòng ngủ của Khun Sanya?!

"Show me the fucking way." (Chỉ cái đường chết tiệt đó đi!)

"Khun Vegas ...?!" Nop cố gắng ngăn cản tôi, lo lắng.

"Ở lại đây, Nop."

----------

Căn hộ áp mái rất rộng. Yim dừng lại trước một cánh cửa lớn.

Cậu ta di chuyển để gõ cửa.

"Tránh ra." Tôi đẩy cậu ta ra, cố ý bóp vào chỗ trúng đạn, rồi tôi dùng sức đánh vào bụng cậu ta. Yim ngã xuống không thở nổi vì đau.

Tôi mở cửa, rút ​​một khẩu súng của mình ra.

Tôi chậm rãi đi qua phòng, nhưng mắt tôi điên cuồng tìm kiếm Pete.

"Chào buổi sáng, Nong Vegas. Tôi thấy cậu đã ngủ không ngon."

Khun Sanya có nụ cười niềm nở mà bây giờ tôi muốn bắn nó với những viên đạn của mình.

Anh ta đang ngồi trên giường, bên cạnh là một người đang ngủ ngon như thiên thần. Mu bàn tay anh ta đặt lên trán Pete.

"Pete? Pete? Bỏ bàn tay chết tiệt của anh ra khỏi em ấy!" Tôi chĩa súng vào anh ta, tiến đến giường. 

Khun Sanya mỉm cười và từ từ gỡ tay ra khỏi trán Pete, người vẫn đang ngủ.

"Pete không còn sốt nữa." Anh ta vẫn ngồi cạnh Pete.

"Pete! Pete! Anh đã làm gì em ấy? Tại sao em ấy không tỉnh dậy? Tại sao em ấy lại ở trong phòng của anh, đồ khốn nạn?!" Tôi giận dữ hét vào mặt anh ta.

Cả Khun Sanya và Pete đều mặc áo choàng lụa giống nhau.

"Đừng bận tâm về điều đó." Khun Sanya nói, mắt tôi dán chặt vào áo choàng của họ. "Tôi đã cho Pete mượn một chiếc áo choàng dự phòng." Anh ta lại mỉm cười càng khiến tôi càng muốn kết liễu cuộc đời của anh ta hơn.

"Tôi không biết tại sao anh lại làm tất cả những điều này ... nhưng nó sẽ kết thúc ở đây."

"Nong Vegas, bình tĩnh, tôi sẽ giải thích ..."

"Có lẽ tôi sẽ nghe ... nhưng ở một kiếp khác!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro