Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

25. Thiên thần sa ngã [18+]

Pete POV

Cái ôm của Khun Sanya khiến cơ thể tôi không khỏi run lên trong giây lát. Cơ thể con người mang lại sự thoải mái bằng cách trao đổi nhiệt. Nhưng không phải cho tôi. Tôi không thể như thế này ... không phải với bất kỳ ai khác ngoài Vegas. Có lẽ là Khun Noo, nhưng cậu ấy không tính. Tôi cảm thấy tồi tệ. Cơ thể của tôi chỉ chấp nhận cái ôm của Vegas vào một đêm băng giá ... hoặc bất kỳ đêm nào khác ... hoặc bất kỳ đêm và ngày nào khác trong sự tồn tại của tôi.

Tôi khó khăn cẩn thận gỡ cánh tay Khun Sanya ra và xoay anh ấy sang phía khác. Anh đã ngủ rồi. Tôi lấy một vài chiếc lá lớn bên phía chiếc giường tự làm của tôi và đặt chúng lên Sanya để xoa dịu cơn lạnh.

Tôi lại nằm xuống, quay mặt về phía đối diện, tiến sâu hơn vào trong góc. Tôi nhắm mắt cố gắng tập trung vào hình ảnh khuôn mặt mỹ nam đang nhìn tôi một cách dâm đãng. Cơ thể tôi vẫn còn đang run rẩy ... có phải chỉ vì cái lạnh? Tôi có bị sốt không? Để mang lại cho mình sự thoải mái, tôi cố gắng nhớ lại cảm giác nóng bỏng từ cơ thể tuyệt vời và mạnh mẽ của Vegas phủ lên tôi ... Tôi cố gắng nhớ lại những khoảnh khắc thân mật cuối cùng khi chúng tôi bên nhau ...

Tôi không nên nghĩ về việc đó khi một người đàn ông khác nằm bên cạnh tôi. Thật là kỳ lạ! Nhưng tôi không thể không nghĩ đến Vegas. Dù sao thì nó cũng ở trong đầu tôi. Không ai nhìn thấy những gì tôi đang thấy trong ký ức ấm áp của tôi ... hay tôi nên nói là những ký ức nóng bỏng?! ... Tôi không muốn nhớ những gì anh ấy đã làm với tôi để làm cho tôi cảm thấy thoải mái ... Tôi không muốn bị kích thích ở đây ... Tôi chỉ muốn nhớ lại những lúc tôi làm cho Vegas cảm thấy thoải mái ... Tôi muốn nhớ lại khuôn mặt hài lòng của anh ấy ... đó là điều quan trọng nhất đối với tôi ... được thấy Vegas hạnh phúc.

-----------

Vegas POV  ở trong Pete POV

Những dòng in đậm là từ Chương 16 - Vegas POV (trong phòng tắm)

["Em đã nói với anh là em cần phải đi."

"Chỉ một lần nữa thôi, anh thề. Em cũng muốn anh."

"..."

"Anh nhìn thấy điều đó trong đôi mắt của em. Đôi mắt của em không bao giờ nói dối anh. Em có biết chúng biểu cảm như thế nào khi thể hiện những gì chúng thực sự muốn không?!"

"Anh sẽ luôn làm điều này?"

"Gì?"

"Thao túng em nhượng bộ?"

"Hmn ... chỉ khi em không muốn thành thật với chính mình."

"OK. Em có thể thành thật với bản thân mình ngay bây giờ."]

Pete bắt tôi ngồi trên thành bồn tắm chứa đầy nước nóng và xà phòng thơm.

Em ấy quỳ gối trong bồn tắm, nhưng với tư thế thẳng đứng ... mặt em ấy quay lên, độ cao phù hợp cho phép chúng tôi hôn nhau.

Em nhẹ nhàng hôn lên môi tôi, đôi mắt khép hờ, khuôn mặt em thể hiện sự ham muốn.

"Để em xem ..." Em thì thầm, xâm nhập vào miệng tôi và cố gắng kéo lưỡi tôi ra. "Giữ nó như thế này." Pete bắt đầu mút lưỡi tôi một cách dâm dục, giống như em ấy đang mút một thứ gì khác vậy.

Ngay lập tức tôi cảm thấy cơ thể mình phản ứng ... cảm giác sung sướng hấp dẫn đó nảy nở và điều đó khiến tôi thèm muốn nhiều hơn nữa ...

Tuy nhiên, một nỗi lo lắng, có lẽ nhiều hơn là cảm giác hối hận xâm chiếm trái tim tôi khi Pete rời khỏi lưỡi tôi và rải những nụ hôn ướt át từ cổ xuống đũng quần của tôi.

"... Em có chắc về điều này?" Tôi nắm lấy khuôn mặt hồng hào của em trong tay, dịu dàng hỏi.

Lần duy nhất Pete làm điều đó không phải vì em muốn (1). Sự hối hận này ám ảnh tôi. Tôi không bao giờ có đủ can đảm để yêu cầu em ấy làm điều đó một lần nữa.

"Em không biết nếu em có thể." Em trả lời tôi với vẻ mặt buồn bã.

"Anh biết. Em không cần phải làm điều này." Tôi đưa tay vuốt tóc em một cách âu yếm. Cảm giác tội lỗi dày vò trái tim tôi.

"Em không biết làm thế nào để làm tốt điều này ... nhưng em có thể cố gắng để làm hài lòng anh..." Em càng đỏ mặt hơn.

"Pete..."

Làm thế nào em có thể buồn vì em không có kinh nghiệm với nó? Em đã quên tất cả những điều tồi tệ tôi đã làm với em trong quá khứ sao?!

Tôi vuốt ve môi em bằng đầu ngón tay cái, tự hỏi tại sao Thiên đường lại cử một thiên thần tốt đẹp đến vậy cho một con quỷ như tôi.

Đột nhiên em làm với ngón tay cái của tôi những gì em đã làm với lưỡi của tôi ... Tôi không thể chống lại em.

Ngay sau đó, Pete ngồi trên chân của mình. Em nhắm mắt. Đôi môi hồng hào của em ấy bao quanh dương vật của tôi và tôi cảm nhận được sự ẩm ướt và nóng bỏng của miệng em, điều này khiến sống lưng tôi phải run rẩy.

"... Pete ... ah ... em đúng là một thiên thần ... ugh ... cảm giác thật tuyệt vời ... ah ..." Tôi dựa đầu vào tường cố gắng thở dốc ...

Mặt em lại đỏ bừng trước lời khen của tôi.

Tôi không thể phủ nhận rằng nhìn thấy em với khuôn mặt thiên thần của mình đang quỳ gối trước mặt tôi, tham lam bú liếm tôi ... nếm mùi dâm dục từng phần trên dương vật của tôi, đã xâm chiếm hơi thở và đốt cháy tôi.

Pete có thể vừa dễ thương vừa sexy đến nỗi tôi quên mất em ấy từng là một vệ sĩ tài giỏi.

Em tăng tốc độ. Lưỡi và môi của em xoa bóp quy đầu của tôi một cách sung sướng không thể giải thích được. Tôi chưa bao giờ trải nghiệm nó theo cách này trước đây.

[Tôi dùng tay ôm chặt đầu em. Tôi đã ở giới hạn của mình. Tiếng rên rỉ của tôi vang vọng trong phòng tắm khi Pete liếm mút tôi một cách ngấu nghiến. Tôi ngửa đầu ra sau khi cảm giác sung sướng mãnh liệt lan tỏa khắp cơ thể.]

[Tôi kéo Pete lên để chạm vào môi em ấy ... xoắn lưỡi của chúng tôi ...]

"Cảm ơn em, tình yêu của anh ... em thật tuyệt vời ..." Tôi thở hổn hển nói. "Anh bắn vào trong miệng em nhiều quá ..." Tôi hôn em thật mạnh ... "Bây giờ anh muốn bắn vào bên trong đây thêm một lần nữa." Tôi luồn tay vào mông em ... xoa nắn lỗ nhỏ của em. Cơ thể em run lên.

"Anh không nghiêm túc đấy chứ..." Pete nói với giọng yếu ớt.

"Tại sao không? Em cũng đang cứng..." Tôi chạm vào dương vật của em. "Em thích nếm hương vị của anh... Nó rất ngon, phải không? Anh biết em muốn cảm nhận anh bên trong em một lần nữa ... "

Tôi thích nói những điều bẩn thỉu vào tai em và quan sát ham muốn tình dục của em sinh sôi.

"Chỉ một lần nữa thôi, đồ cầm thú..."

Tôi thả người vào trong bồn tắm, cùng em ngâm mình trong làn nước.

Pete giữ chặt vai tôi khi tôi đặt dương vật của mình vào cái lỗ ngọt ngào của em ấy.

Với bàn tay của mình, tôi cảm nhận được đường cong tuyệt đẹp của xương sống em khi tôi đi sâu hơn vào bên trong.

"A, sâu ... hức ... ah, ha ... Vegas ..."

Tôi ôm chặt lấy vòng eo thon nhỏ của Pete khi em ấy di chuyển lên xuống trên người tôi, và tôi di chuyển hông theo hướng ngược lại, tiến sâu vào bên trong em. Nước tắm tràn ra khắp nơi.

Âm thanh của những tiếng rên rỉ của chúng tôi vang vọng qua các bức tường phòng tắm.

"... Ah .... fuck ... bên trong em nóng quá. Em thích tư thế này phải không, Pete?"

"Vegas ... làm ơn ... dừng lại ... Em không thể ... aah ... ugh ... ra ngoài ... ugh ..." Pete cố gắng nói chuyện giữa tiếng rên rỉ và thở dốc của mình.

"Làm sao anh có thể ra ngoài được khi em đang siết chặt anh thế này, em yêu ..." Tôi thúc mạnh vào em. "Đừng nói dối, Pete... em không muốn anh rời đi đâu... ah..haa" Tôi đẩy em ngày một mạnh hơn.

Pete ôm chặt lấy tôi và không ngừng rên rỉ bên tai tôi. Cả hai chúng tôi đều thở hổn hển.

Pete lên cao trào mà không cần tôi chạm vào dương vật của em. Tôi ôm chặt eo em ấy một lần nữa khi cơ thể em ưỡn ra sau cùng chất lỏng màu trắng đục bắn lên cơ bụng tôi. Mặc dù vậy, tôi vẫn tăng tốc lực đẩy cho đến khi dương vật của tôi bắn vào bên trong em một cách không thể kiểm soát vài giây sau đó. Tôi lấp đầy toàn bộ lỗ nhỏ của em bằng tinh dịch của mình, nhỏ giọt và hòa vào nước thơm.

"Pete ..." Tôi giữ yên, cố gắng bình tĩnh lại nhịp tim và ổn định nhịp thở ... sau đó tôi bắt đầu vuốt tóc em khi lắng nghe tiếng em hít thở sâu với đầu dựa vào vai tôi. "Em có sao không, bé cưng ...?"

"Em chết mất ..." Em ấy đánh vào vai tôi với một bàn tay nắm chặt. Pete quá yếu để đánh tôi mạnh.

Tôi cho em một nụ hôn. "Có nghĩa là chúng ta không thể làm thêm một vòng nữa?" Tôi cười với em một cách dâm đãng.

"Anh không thể lại cứng! Đây là không thể! Em còn không thể di chuyển!" Em giấu mặt vào cổ tôi và đánh tôi một lần nữa. "Anh phải tắm cho em. Đừng cố gắng làm bất cứ điều gì! Nếu không anh sẽ trở thành một góa phụ ... Em đang cảnh báo anh bởi vì em thậm chí không có sức mạnh để giết anh. Chỉ đủ để chết."

"Đừng nói đùa nữa, Pete." Tôi ôm em ấy thật chặt "... bởi vì nếu em chết, anh sẽ không thể sống trên thế giới này nữa. Anh sẽ đi theo em."

"Để anh chịch em như thế này vĩnh viễn sao?! Không được!"

"Hahaha ... vệ sĩ trưởng ngốc nghếch!" Tôi nhìn vào đôi mắt sáng ngời của em. 

"I love you, Pete."

"Em biết ..." Lần này em ấy hôn tôi dịu dàng. "Em cũng vậy ... mãi mãi ..."

Kết thúc Vegas POV ở trong POV của Pete.

"Pete! Pete! Chúng ta phải đi thôi." Tôi nghe thấy giọng nói của Khun Sanya ... dường như rất xa ...Tầm nhìn của tôi mờ đi ... cảm giác ớn lạnh mạnh hơn ... toàn thân tôi run rẩy không kiểm soát.

"Khun Sanya ??" ... Tôi không thể quay lại để xem anh ấy đang ở đâu. "Anh là ai?!" Tôi thấy nhiều bóng mờ xung quanh.

Tôi cảm thấy sự nguy hiểm ... Tôi cố gắng đứng dậy nhưng không thể ...

"PETE!!!"

Tầm nhìn của tôi tối sầm lại và tôi dần bất tỉnh.

"Vegas ... Vegas ..." Tôi lảm nhảm trước khi mọi thứ chìm trong bóng tối.

---------------

Macau POV

Cảm giác thật ấm cúng.

Tôi ngủ vùi trong vòng tay người vệ sĩ trong mộng của tôi.

Tôi đã ngủ rất ngon ... ngay cả trên sàn gỗ cứng của một chiếc thuyền đánh cá cũ. Tôi chưa bao giờ ngủ ngon như vậy.

Mặc dù tôi đã tỉnh, nhưng mắt tôi không chịu mở. Tôi muốn tận hưởng cái ôm ấm áp đó nhiều nhất có thể. Arm đã tỉnh chưa? Tôi cá là anh ấy đã thức dậy trước tôi. Anh ấy là người có quy luật. Anh nói chúng tôi sẽ phải thức dậy trước khi mặt trời mọc. Anh ấy đang khoan dung với tôi? Anh ấy đang chiều chuộng bạn trai tương lai của mình ... haha. Bây giờ tôi đang mỉm cười với chính mình. Arm ôm lấy tôi như thể bảo vệ tôi khỏi thế giới bên ngoài. Quá che chở. Ahhh ... anh ấy quá hoàn hảo!

Tôi thực sự vui mừng vì P'Pete đã không nhận ra mình đã bỏ lỡ điều gì ... hehe.

Tuy nhiên, anh trai tôi cũng là người luôn bảo hộ. Nhiều hơn ... chắc chắn theo một cách đầy ám ảnh và nguy hiểm hơn ... Tôi thậm chí không thể tưởng tượng được nếu anh ...

"CÁI QUÁI GÌ ĐÂY?!"

"..."

Chỉ nghĩ về anh trai tôi khiến tôi nghe thấy cả giọng nói giận dữ của anh ấy trong tâm trí của mình... giọng nói rất tức giận ...

"MACAU! ĐỨNG DẬY!"

GÌ? Tôi giật mình mở mắt, khi tôi cảm thấy Arm nhanh chóng rời khỏi tôi và nhấc thân mình lên.

FUCK!

Anh trai tôi đang chỉ khẩu súng của anh ấy về phía chúng tôi ... chính xác hơn là vào người bên cạnh tôi. Tôi có thể thấy đôi mắt của anh ấy rực lửa... cái cau mày của anh ấy.

"Anh trai! Cảm tạ trời phật anh đã tìm được bọn em!" Tôi làm bộ mặt nhẹ nhõm nhanh chóng đứng dậy ôm lấy anh.

Nhưng Vegas không di chuyển ... không đáp lại cái ôm của tôi ... anh ấy chỉ giữ cánh tay của mình giơ ra, chỉ vào Arm, người đang đứng dậy bình tĩnh và cúi đầu.

"Cậu! Vẫn luôn là cậu." Anh trai tôi lạnh lùng nói, siết chặt ngón tay vào súng.

"Bỏ súng xuống, thằng khốn!" Porsche hét lên.

Arm không hề tỏ ra sợ hãi hay tức giận khi bị anh tôi dọa giết lần thứ hai.

THẬT TUYỆT! Tôi đang nói ... đây chính là chàng trai dành cho mình.

"Anh đang làm gì vậy người anh em?"

Tôi đặt mình trước tầm ngắm súng của anh. Arm di chuyển ngay lập tức để đưa tôi ra ngoài, nhưng tôi không quay lại, ra hiệu bằng tay để anh ấy giữ nguyên vị trí của mình.

Anh trai tôi di chuyển súng sang phải, cố gắng nhắm vào Arm. Tôi đã di chuyển cùng lúc. Anh di chuyển súng sang trái. Tôi cũng di chuyển.

"Thật là nực cười, Macau!"

"ĐÚNG THẾ!" Tôi cau mày đáp lại.

Tôi thử một phương pháp đặc trưng của gia đình: nghệ thuật nổi cơn thịnh nộ.

"Tại sao anh lại muốn bắn người vệ sĩ đã cứu em và giữ em không chết cóng trên chiếc thuyền cũ kỹ này? Anh nên trao giải thưởng cho anh ấy! Không phải một viên đạn vào ngực! Đừng vô ơn như vậy! Như thể anh không hề quan tâm đến em!"

"Gì? Em đang nói về cái gì?" Anh trai tôi bối rối nhìn tôi lầm bầm.

"Anh tìm được bọn em nhờ vào sợi dây của Arm, phải không? Anh ấy đã cứu em! Và anh thậm chí còn không vui khi tìm thấy em!? Anh thậm chí còn không ôm em!"

Tôi làm vẻ mặt thất vọng và đau đớn. Theo bản năng, anh tôi rút súng và ôm tôi một cách hối hận.

"Được rồi, được rồi. Anh xin lỗi ..."

"..."

5 ... 4 ... 3 ... Tôi đếm vài giây trước khi đáp lại cái ôm ...

"... Anh đã nói là anh xin lỗi, được chưa?!" Anh tôi siết chặt cái ôm.

1 ... 0 .... đây rồi ... Tôi ôm anh trai một cách trìu mến. Tôi thực sự nhớ anh ấy.

"Sao anh mất nhiều thời gian vậy...?!"

"Anh xin lỗi ... đó là lỗi của Porsche ..."

"Đồ khố- (Son of a bitch) " Porsche thấp giọng lẩm bẩm.

Hãy để mẹ em tránh xa chuyện này, làm ơn ...

Đột ngột tôi rời khỏi cái ôm và vội hỏi.

"P'Pete! Anh có tìm thấy P'Pete không?"

"..."

Tôi nhìn thấy những cảm xúc lẫn lộn trong mắt anh tôi. Tôi không biết liệu chúng tốt, xấu hay cả hai.

Anh nhìn xuống.Porsche lộ ra vẻ mặt khó chịu. "Có chuyện gì xảy ra không? Anh ấy không sao chứ?"

Tôi bắt đầu lo lắng.

Tôi nhìn Arm, người dường như đang không hiểu nét mặt của hai người kia.

"Bằng cách sử dụng thiết bị theo dõi mà Arm tạo ra, Pol có thể chụp một số cảnh quay của Pete bằng máy bay không người lái. Họ đang ở trên một trong những hòn đảo này." Porsche giải thích.

"Máy bay không người lái?! Nhưng Phi có sao không? Khi mọi chuyện xảy ra, anh ấy trông giống như đã bị bắn ... "

"Theo như bọn anh thấy, rõ ràng viên đạn đã sượt qua thái dương của em ấy." Anh tôi nhẹ nhõm đáp lại.

Tôi cảm thấy nhẹ nhõm. "Khi em thấy tất cả xảy ra và bom nổ, em đã nhảy xuống một chiếc thuyền cập cảng ... và Arm đã đi cùng để bảo vệ em."

Tôi quay sang Arm mỉm cười với anh ấy với lòng biết ơn.

Anh trai tôi nhìn chúng tôi nghi ngờ.

Porsche lên tiếng để phân tán sự chú ý.

"Nhờ đường truyền của Arm, bọn tao đã xác định được rằng mày sẽ ở vùng biển này ... nhưng tín hiệu yếu và sớm biến mất khỏi thiết bị theo dõi. Bọn tao đã đến ba hòn đảo và đây là hòn đảo xa nhất ... khi bọn tao bắt đầu tiếp cận hòn đảo này, tín hiệu lại xuất hiện." Porsche tiếp tục giải thích.

"Bọn tôi đã cố gắng chạy theo con tàu cao tốc chở P'Pete và Khun Sanya." Arm bắt đầu nói. "... nhưng không thể , chúng tôi đã mất dấu. Thuyền của chúng tôi hết nhiên liệu và chúng tôi phải dừng lại ở đây." Arm giải thích. "Nếu họ không ở các đảo khác, họ cũng có thể ở đây. Nếu Pete đang bị theo dõi bởi một máy bay không người lái, cậu ấy hẳn đang gặp nguy hiểm tiềm tàng. Chúng ta phải tìm ra cậu ấy."

"Hãy để tôi lo lắng cho Pete." Anh trai tôi đáp lại với ánh mắt đầy đe dọa.

Arm chỉ nhìn anh chằm chằm mà không đáp lại.

"Tất cả chúng ta đều lo lắng về Pete. Cậu ấy là bạn của chúng tôi. Hãy tiếp tục cuộc tìm kiếm." Porsche đã can thiệp để phá vỡ tâm trạng thù địch.

Chúng tôi xuống thuyền.

"P'Pete có đi một mình không? Khun Sanya thì sao? Anh ấy có tự cứu được mình không?" Tôi ngây ngô hỏi.

"Mhmm." Porsche gật đầu.

Anh tôi dừng lại, không ngoảnh đầu, chỉ lạnh lùng nói thêm.

"Cho đến hiện tại..."

----------

Vegas POV

Chúng tôi đang đi bộ một lúc trong rừng. Tôi không để bất cứ ai nghỉ ngơi. Chúng tôi không còn thời gian để lãng phí. Mỗi giây đều đáng giá.

"Gần đây đã có người ghé qua." Arm chỉ vào cành cây gãy và thứ trông giống như dấu bước chân trong bụi cây. "Đường này..."

Arm đi trước. Chúng tôi đã đi theo cậu ta.

Arm đột ngột dừng lại, quay người để ngăn Macau tiến về phía trước.

Porsche và tôi nhìn nhau đầy khó hiểu.

"Sao vậy Arm?" Macau giật mình hỏi.

"Ở lại đây."

"Tại sao?"

Arm nhìn tôi như cầu xin sự hỗ trợ.

"Ở lại đây, Macau," Tôi nói chắc nịch.

Macau không dám trái lời tôi.

Em ấy bực bội dựa vào một gốc cây.

Arm, Porsche và tôi bước vào một khu đất trống trong rừng.

Tôi choáng váng trước những gì tôi thấy trước mắt.

Mỗi thi thể cháy đen được buộc vào một thân cây, quỳ gối, mặt đối mặt với nhau, nhưng cách xa nhau.

Tôi cho là để một người chứng kiến ​​người kia chết một cách đau đớn vì lửa.

Trong những tình huống bình thường, nó sẽ không làm tôi run sợ. Nhưng lần này ... tôi đã bị tê liệt trong giây lát trước khi cùng Arm kiểm tra xác chết.

Porsche thậm chí không thể nhìn.

"Nó chưa lâu ... một hai ngày ... có khi còn không đến... cành khô vẫn đang cháy." Arm nói, đang kiểm tra những gì còn lại của ngọn lửa.

Dù không bị thiêu rụi hoàn toàn nhưng thi thể không thể nhận dạng được. Nhưng không một giây nào tôi nghĩ đó có thể là Pete. Tôi từ chối điều đó.

Chúng tôi rẽ theo hướng khác, hướng đến cái thứ hai.

Có điều gì đó làm tôi khó chịu về cái xác đó ... tỷ lệ của nó... phần tóc còn lại ... Tôi đóng băng trong vài giây, trước khi đến gần hơn. Arm cúi xuống để xem xét xác chết. Sau đó, cậu ta đứng dậy ...

"Nó là gì?" Tôi hỏi khi Arm chìa tay ra để chỉ một chiếc vòng cổ.

"Đây dường như là chiếc vòng cổ mà Angel (Tianshi) sở hữu."

"Vậy ... đây là cậu ta?" Tôi cảm thấy nhẹ nhõm.

Tuy nhiên, khuôn mặt của Arm lộ rõ ​​vẻ đau khổ.

"Tôi đã làm một chiếc vòng cổ tương tự cho Pete đeo." (2)

----------------

Ghi chú của tác giả:

(1) Theo tiểu thuyết KP, Vegas buộc Pete làm khẩu giao trong khi em ấy bị giam cầm.

(2) Chương 9 - Dark Angel:

Arm: "Tao đã mua đồ trang sức này. Đây là bản sao của những gì Angel thường sử dụng, như mày đã hỏi Khun Noo."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro