Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

25. Đi trước một bước

Macau POV

"Macau..."

"WTF, Chay!" Tôi khạc nhổ trên sàn nhà vì cảm thấy ghê tởm. "Mày nôn và sau đó hôn tao?! Ôi, Chúa ơi! Tao cần một lít nước!"

"Tớ xin lỗi, Macau! Tớ chỉ ... tớ cảm thấy cô đơn ..." Chay nghẹn ngào khóc. "Có lẽ Kim không phải là người phù hợp với tớ."

"Có thể không ... Nhưng tao cũng không! Mày đang say! Tao đã cảnh cáo mày đừng uống nhiều như vậy!"

"Tớ xin lỗi...."

"Được rồi ... Tao không muốn tỏ ra lạnh lùng, Chay, nhưng tao không thích việc này... gần nửa đêm rồi. Mày hãy giải quyết chuyện với bạn trai mày đi. Tao sẽ quay lại biệt thự Chính gia để gặp bạn trai của mình."

Tôi ra hiệu cho vệ sĩ lấy xe đưa tôi về Chính gia.

Kể từ khi chúng tôi đến quầy bar, tôi đã gửi một số tin nhắn cho Arm, nhưng có vẻ như chúng thậm chí còn chưa được đọc. Tôi đã thử gọi cho anh ấy, nhưng điện thoại của anh ấy dường như không hoạt động.

Chà, dù sao thì tôi cũng sẽ làm anh ấy ngạc nhiên. Đêm nay sẽ thật nóng bỏng, anh yêu... haha ​​... Anh sẽ không được ngủ, Quý ngài Arm! Em nhớ anh quá!

--------

Arm POV

"Này, Arm ... mày có sao không? Tao chắc nếu hai người nói chuyện ..."

"Đừng lo ... không sao đâu ... không phải tao không lường trước được việc đó. Macau còn trẻ ... em ấy còn rất nhiều điều để trải nghiệm và tận hưởng trong cuộc sống."

"Tao nghĩ tất cả chỉ là hiểu lầm."

"Chúng ta có mắt mà, phải không?"

"Nhưng mà..."

"Hẹn gặp lại, Pol."

----------------

Nop POV

"Tôi sắp đến Chính gia."

"Vâng."

"Lát nữa hãy mang bữa tối cho em ấy."

Giống như ngày xưa ... Pete sẽ mang tôi xuống địa ngục, tôi biết.

"Khun Vegas, khi nào cậu về?"

"Tôi không biết. Tôi hy vọng sẽ sớm thôi. Tôi muốn đưa Arm đi cùng trong chuyến đi này."

"Arm?"

"Tôi biết mình sẽ chiến đấu với Tankhun và Macau để tranh giành Arm, nhưng sẽ rất hữu ích nếu có một người như cậu ta đi cùng. Sau khi đón Arm, tôi sẽ đi thẳng đến sân bay."

"Đội ma sẽ đồng hành với cả hai trong chuyến đi của cậu, Khun Vegas."

"Tốt. Tôi đã nói điều đó vài lần rồi, Nop. Nhưng cảnh báo lần nữa cũng không hại gì. Đừng phản bội tôi. Cậu chỉ tuân theo mệnh lệnh của tôi. Dù Pete có cầu xin cậu thế nào đi nữa, đừng để em ấy trốn thoát. Em ấy đang là mục tiêu, cậu có hiểu tôi không? Đó là vì lợi ích của em ấy."

"Đã hiểu, Khun Vegas. Đã hiểu."

Vegas cúp điện thoại.

Lần này, Khun Vegas đúng. Chúng tôi phải bảo vệ Pete.

"P'Nop ... Arm đang đợi ở cổng vào biệt thự."

Một trong những vệ sĩ an ninh ban đêm đến để cảnh báo tôi.

"Arm? Cậu ta làm gì ở đây?! Cho cậu ta vào. Tôi sẽ gặp cậu ta ở cửa chính."

Pete POV

Vegas lấy điện thoại và máy tính xách tay của tôi.

Sau nụ hôn cuối cùng và phớt lờ mọi lời cầu xin của tôi, Vegas bỏ đi để lại tôi bị xích trong phòng.

Bất chấp sự kiên quyết của anh ấy, tôi không nói rằng Vua trắng là Lian Wang.

Nó sẽ cho tôi thời gian.

Tôi đứng dậy khỏi giường và mở ngăn tủ đầu giường. Dưới cùng của ngăn kéo là ngăn ẩn. Tôi lấy ra hai hộp. Một hộp nhung đen và một bằng gỗ. Tôi mở cái bằng gỗ.

Tôi hiểu lý do của Vegas. Tôi chưa bao giờ tưởng tượng rằng mình sẽ được một ai đó yêu thương nhiều đến thế.

Tôi đã từ bỏ việc cố gắng làm cho Vegas hiểu rằng người được đào tạo và chuẩn bị để bảo vệ mạng sống của ai đó ở đây là tôi.

Và cuộc sống của anh ấy, đối với tôi, còn quan trọng hơn của chính tôi.

Vì vậy, anh ấy đúng trong một việc.

Tôi luôn cố gắng đi trước anh ấy một bước.

Tôi phải như thế.

Click.

Tôi giữ một bản sao chìa khóa còng tay, ổ khóa ... bất cứ thứ gì Vegas có để giam tôi.

Anh ấy không thể giữ tôi ở đây trái với ý muốn của tôi nữa.

Sau khi tắm nhanh và chuẩn bị ba lô, tôi gần như đã sẵn sàng để đi ra ngoài.

Tôi lấy một chiếc điện thoại dự phòng bên trong hộp gỗ và khẩu súng của mình từ ngăn bàn.

Tôi đến gần cửa. Tôi chắc chắn rằng có hai vệ sĩ đang đứng trước cửa phòng ngủ.

Tôi quyết định lẻn ra khỏi ban công phòng ngủ để đến phòng Venice. Thường có hai vệ sĩ trước cửa phòng ngủ của em ấy.

Tất cả đều tối.

Đứa bé của tôi đang ngủ.

Tôi bắt đầu thì thầm nói chuyện với em ấy.

"Một lần nữa bố sẽ phải để con một mình, con trai."

Tôi nghiêng mình và hôn lên trán em ấy.

"Tha lỗi cho bố, Venice, nhưng bố không thể để Daddy Vegas đi một mình để bắn mọi người. Anh ấy rất nghịch ngợm khi anh ấy tức giận. Bố sẽ phạt anh ấy vì không vâng lời bố khi mọi chuyện kết thúc. Anh ấy gây cho bố nhiều rắc rối hơn con. Hoàng tử nhỏ của bố."

Đột nhiên cửa phòng ngủ mở ra ... và bóng đen trên tường khiến tôi phản ứng.

Tất cả những gì tôi nghe thấy là tiếng đạn xuyên qua khung cũi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro