24. Nước mắt [18+]
Vegas POV
"Vegas ... Em không thể ... Em không thể thở ..." Pete nói không ra hơi, cố gắng đẩy lồng ngực của tôi một cách vô ích.
Nhịp tim của tôi mạnh mẽ và dữ dội.
"Nói lại lần nữa..."
"Vegas ... ah ... haa ... chậm lại ..."
"Nói lại lần nữa đi, Pete ... nói nó một triệu lần ..." Tôi thì thầm vào tai em.
"... Anh..." Pete thở dốc không ngừng. "... Anh là người duy nhất, Vegas ..."
"Em đã bao giờ làm tình với người khác chưa?"
"Chưa... chưa! ... Chỉ có anh ... chỉ có anh ... chỉ có thể là anh ..."
Tôi cảm thấy bàn tay em ấy đang vuốt ve khuôn mặt tôi khi tôi hôn em ấy một cách mãnh liệt và thúc thật sâu vào em.
Từ lần đầu tiên với Pete, tôi đã biết mình là người đầu tiên của em ... nhưng tôi cần sự trấn an ... Tôi rất cần điều đó.
Pete cũng là người đầu tiên của tôi.
Người đầu tiên tôi hôn vì tình yêu.
Người đầu tiên tôi thực sự làm tình.
Pete không phải đồ ăn thừa của Kinn ... Pete không phải là khách hàng chiếm được vì cha tôi ...
Pete là người đã chọn tôi trước.
Pete là tất cả của tôi. Người duy nhất tôi từng yêu.
Pete là thiên thần của tôi ... chỉ được chạm vào bởi tôi.
Tôi không chấp nhận kẻ khác.
Tôi không muốn làm tổn thương Pete, nhưng cảm giác chiếm hữu này mạnh mẽ hơn tôi.
"... Em thuộc về ai?"
Tôi luôn hỏi em ấy điều này.
Tại sao tôi lại làm điều này với em ấy?
Tại sao tôi lại làm điều này với chính mình?
Điều gì sẽ xảy ra nếu một ngày câu trả lời không còn là câu trả lời duy nhất tôi muốn nghe?!
"...Anh..."
"Nói lại lần nữa." Tôi tăng tốc độ và sức lực.
"Anh ... Anh! EM thuộc về ANH!"
Pete khó khăn để theo kịp tôi mà không bị ngất.
"Em là của anh, Pete. Em không thể thuộc về ai khác."
"Đừng nói nhảm... chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra đâu..." Hai tay em xoa nhẹ bụng dưới của tôi, thứ đang áp sát vào cơ thể em theo chuyển động của hông.
"VEGAS!" Cơ thể của Pete ưỡn lên khi dương vật của tôi thúc vào điểm G của em ấy hết lần này đến lần khác.
Cơ thể của em không nên có ký ức về bất kỳ ai khác, Pete ...
Tên Vua trắng chết tiệt này ... hắn là ai? ANH TA LÀ AI?
"... V-vegas ... Em không thể ..."
Tôi gần như không thể nghe thấy giọng nói nhỏ dần của Pete ...
Trong chốc lát, cơn giận dữ làm lu mờ các giác quan của tôi.
"...Anh đang làm em đau..."
Tôi chỉ nên mang lại cho Pete niềm vui, nhưng tôi biết tôi cũng gây ra đau đớn cho em ấy.
Tôi ra khỏi Pete để nhanh chóng xoay người em, khiến em phải quỳ trên đầu gối của mình, khi Pete cố gắng hít không khí vào phổi.
"Nâng hông của em cao hơn cho anh, Pete."
Tôi kéo cái eo nhỏ nhắn của em lên, đẩy hông về hướng em.
"AHHH!" Toàn thân em run lên.
Không có thời gian cho dây da hoặc còng tay. Tôi không muốn ra khỏi em dù chỉ một giây phút nào. Tôi đan hai cổ tay em vào nhau và giữ chặt bằng tay để Pete không thể cử động, nghiêng người về phía trước trên người em.
Tôi cảm thấy bụng mình dính vào lưng em với mồ hôi của chúng tôi.
Pete vùi mặt vào ga trải giường, cắn môi nhận lấy áp lực mãnh liệt ở mặt sau.
Tôi là một tên ác quỷ.
Tôi nếm làn da mềm mại của em ấy bằng lưỡi của mình.
Tôi đánh dấu tấm lưng đẹp đẽ của em bằng hàm răng của mình.
Tôi xâm nhập vào bên trong của em một cách không thương tiếc.
Cho đến khi cả hai chúng tôi đều thỏa mãn và kiệt sức....
Arm POV
"Chết tiệt ... điện thoại của tao hết pin rồi. Chúng ta đã tìm kiếm họ trong nhiều giờ, và không có gì."
"Mày có chắc Macau nói rằng họ sẽ đến quán bar này? Có rất nhiều quán bar ở đây. Chúng ta đã đến gần như tất cả!"
"Tao không nên để họ đến một mình. Nếu họ say xỉn và bị lạc? Điều gì sẽ xảy ra nếu ai đó đưa họ đi?"
"Bình tĩnh nào, Arm! Họ không phải là trẻ con. Tao có thể gọi điện cho Macau ... cho em ấy biết rằng điện thoại của mày đã sập. Tao có thể hỏi em ấy xem họ đang ở đâu."
"Vậy cũng được... Nhưng có rất nhiều người ở đây ... chúng ta hãy sang bên đó ... ít đông hơn."
Khi chúng tôi đến gần một con phố hẹp, chúng tôi nhìn thấy hai bóng người trong con hẻm.
Hai chàng trai hôn nhau.
Pol và tôi nhìn nhau để đi khỏi đó, không làm phiền sự riêng tư của hai cậu bé.
Chúng tôi quay lại để rời đi.
["Macau ..."]
Đó là giọng của Porchay.
Tôi đóng băng ngay lập tức.
Tôi liếc ngang về phía Pol, người cũng có phản ứng giống tôi.
Tôi bắt đầu đi bộ một lần nữa, về phía chiếc xe.
Khi lên xe, từ xa chúng tôi thấy Macau và Porchay đi ra từ con hẻm và lên xe có vệ sĩ. Trong sự vội vàng muốn được nhìn thấy Macau, tôi hoàn toàn quên mất rằng Vegas đã điều động một số vệ sĩ để theo dõi em bất cứ nơi nào em đi.
"Uh ... Tao nghĩ ..." Pol sẽ cố gắng nói điều gì đó để giải thích mọi thứ, nhưng ngay cả cậu ấy cũng không thể.
"Pol, làm ơn lái xe đến biệt thự của Thứ gia. Tao phải đưa vài thứ cho Khun Vegas. Tao sẽ nhờ vệ sĩ đưa tao về sau."
"Chắc chắn rồi, Arm."
------------
Vegas POV
Một cái hôn dịu dàng... một cái khác ... em ấy vẫn còn ngủ. Tôi đã thô bạo với em một lần nữa.
Đôi mắt của Pete đã nhắm lại trong gần 30 phút. Đủ lâu để tôi tắm rửa sạch sẽ, mặc quần áo sạch sẽ và đóng gói vào một chiếc vali nhỏ.
Tôi cố gắng gọi cho Arm, nhưng cậu ấy không trả lời. Tôi cần nhanh chóng đi tìm Arm tại biệt thự của Chính gia. Cậu ấy cần phải tìm thấy bóng ma chết tiệt đó.
Tôi không muốn đánh thức Pete.
Tôi ngắm nhìn khuôn mặt của em.
Làm thế nào mà một người xinh đẹp như vậy lại trở thành vệ sĩ?
Tại sao lại khiến khuôn mặt thanh tú ấy phải bầm tím vì những cú đấm?
Tại sao lại tổn thương một cơ thể mảnh mai như vậy bằng những cú đá?
Tại sao phải mạo hiểm bắn em bằng những viên đạn, đánh dấu em bằng vết dao?
Những điều này sẽ không bao giờ xảy ra nữa. Tôi đã hứa với bản thân mình.
Em được bảo rằng lệnh ám sát là do gia đình Theerapanyakul đưa ra.
Em được cho biết đó là do Thứ gia làm.
Nếu Khun Korn có thể tự bắn chết người anh em của mình một cách máu lạnh, điều gì sẽ ngăn ông ta giết chết Pete, kẻ không là gì với ông ta?! Tôi rất chắc chắn rằng ông ấy đứng sau việc này. "Nếu cậu giết quân Mã, quân Tượng sẽ dễ bị tổn thương, và quân Hậu sẽ không còn sự ủng hộ."
Pete, tôi và Porsche. Ông ta chắc hẳn cũng nghi ngờ Porsche.
Mặt khác, có một người đàn ông tự nhận là biết Pete ... điều này đánh thức sự hồi tưởng trong em. Một hồn ma muốn mang em đi vì bất cứ lý do gì.
Tôi không thể chờ đợi cho bên này hay bên kia thành công.
Tôi sẽ không để mất Pete.
Tôi có thể giết cả thế giới vì em, Pete.
"Vegas ..." Giọng nói nhẹ nhàng của em đánh thức tôi khỏi những suy nghĩ đen tối.
Đôi mắt của Pete chớp vài lần trước khi mở ra ...
"Em có thấy đau không?" Tôi vuốt ve môi và má em.
"Anh không hét lên vì tức giận nữa ... Em thích nghe giọng anh như thế này ... dịu dàng ..."
Pete úp mặt vào tay tôi để cảm nhận hơi ấm của nó.
"I'm sorry ... (Anh xin lỗi)." Tôi hôn em từ từ ... rồi nhìn em lần nữa. "Anh không thể tiếp tục ... hoặc anh sẽ không thể kìm lại được nữa... anh khao khát em quá nhiều ..."
"Tại sao ...? Tại sao anh lại mặc quần áo? Anh sẽ rời đi? Anh định đi làm sao? Mấy giờ rồi?" Đôi mắt em thất vọng.
"Gần nửa đêm."
"Cái vali đó ở cửa là như nào vậy? Anh sẽ đi công tác à?"
Pete giật mình nhấc lưng.
"Pete ... hãy tha thứ cho anh một lần nữa, bởi vì anh sẽ làm bất cứ điều gì phải làm để giữ cho em an toàn."
Tôi giữ chặt cổ tay em.
Click.
"Vegas! ... Đây là cái gì?! Tại sao? TẠI SAO?"
"Nếu không có nơi nào an toàn để anh giấu em đi. Vậy thì em sẽ ở lại nơi có người của chúng ta để bảo vệ em."
"Tháo ngay sợi xích này ra!"
Tôi đứng dậy khỏi giường, nhưng Pete nắm lấy cánh tay tôi.
"Anh sẽ đến Đài Loan một mình, phải không? PHẢI KHÔNG?"
"Nói cho anh biết Vua trắng là ai, Pete."
"KHÔNG! Chúng ta nên làm điều này cùng nhau! Chúng ta nên đi cùng nhau! Làm ơn để em đi! Chúng ta sẽ đi cùng nhau, Vegas."
"No...No..Pete?! Please! Don't cry! Don't cry, please!" (Không ... không ... Pete?! Đừng khóc! Đừng khóc, làm ơn!)
"Anh đang tự sát!! Tại sao anh lại ngoan cố như vậy?!"
Tôi không biết tại sao, nhưng tôi cũng không thể cầm được nước mắt. Tại sao chúng ta không thể có bình yên?
"Anh sẵn sàng làm bất cứ điều gì cho em, Pete. Sẽ không ai cướp em khỏi anh."
"THÁO NÓ RA!"
Tôi ôm mặt em ấy và khi chúng tôi hôn, nước mắt của chúng tôi hòa quyện trên môi.
Vị mặn của nước mắt hòa cùng với vị ngọt của tình yêu.
Đây là trạng thái của các vấn đề chúng tôi đang vướng phải.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro