Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

22. Sự nghi ngờ độc dược (3)

Vegas POV

"Nop? Tại sao cậu lại gọi cho tôi? Chuyện gì đã xảy ra?"

"Khun Kinn đang ở biệt thự, Khun Vegas."

"Kinn? Anh ta đang làm gì ở biệt thự? Không ai nói với tôi rằng anh ta đang tìm tôi."

"Khun Kinn đến nói chuyện với Pete."

"Pete?"

"Pete cũng rất ngạc nhiên khi Khun Kinn đến đây một mình vào giờ này để tìm cậu ấy."

"Họ đang làm gì?"

"Họ đang ở trong phòng họp. Khun Kinn muốn mọi người ra khỏi phòng."

"Tôi đang trở về nhà."

Tôi cúp máy và vội vàng rời đi.

"Làm sao thế? Mày đi đâu? Tối nay chúng ta phải ..." Porsche giật mình hỏi tôi.

"Chồng cậu đang ở nhà tôi! Ở trong phòng họp với Pete."

"Kinn? Tại sao? Tao đã nói chuyện điện thoại với hắn cách đây không lâu ... hắn tình cờ hỏi mày có ở đây không."

"Tình cờ cái mông của tôi. Anh ta đến biệt thự của Thứ gia để nói chuyện với Pete một mình."

"Hắn đang nghi ngờ cái gì sao? Tao sẽ đi cùng mày!"

"Không! Điều đó sẽ không phải càng đáng ngờ hơn sao?! Tôi đi một mình. Cậu ở lại đây giải quyết mọi việc."

"Vegas ... đừng làm điều gì ngu ngốc. Pete là người Kinn tin tưởng ... họ có thể nói về bất cứ điều gì. Đừng suy nghĩ quá nhiều."

"Chà, tôi nghĩ anh ta nên vượt qua nó và để Pete một mình."

"Ý mày là gì...?!"

Tiếng sập cửa.

"Vegas! Chết tiệt!"

---------------

Pete POV 

Tôi không có thời gian để tiêu hóa những gì Lian Wang đã nói.

Theo anh ta, Thứ gia đứng sau lệnh ám sát tôi.

Thứ gia.

Tôi choáng váng.

Ngoài chính tôi ra, Thứ gia bây giờ còn ai?

... Vegas, Macau, Venice ... Porsche ...?!

Nó không có nghĩa lý gì cả.

Nếu anh ta nói 'Chính gia', điều đó nghe có vẻ ít vô lý hơn.

Tôi gặp Khun Kinn trong phòng họp. Cậu ấy đang đứng bên cửa sổ.

Nop đang ở trên lầu chăm sóc Venice.

"Pete ... Tao xin lỗi vì đã đến mà không thông báo trước."

"Không sao, Khun Kinn. Cậu được chào đón bất cứ lúc nào. Làm ơn, ngồi đi."

Khun Kinn không ngồi xuống, mà tiến lại gần tôi để nói chuyện.

Vẻ mặt của cậu ấy bất an.

"Có chuyện gì sao?"

Tôi nhận ra căn phòng trống rỗng. Chỉ có hai chúng tôi.

Cảm giác như xưa ... khi Khun Kinn từng giao cho tôi những nhiệm vụ khó khăn và bí mật ... như theo dõi Vegas. Không phải là một cảm giác tốt.

"Pete ... tao cần mày thành thật với tao."

"Chắc chắn rồi."

"Mày sống ở đây như thế nào ... với Vegas?"

"Huh?! Sống với Vegas?! Mọi thứ đều ổn. Chúng tôi sống như một gia đình ... chúng tôi là một gia đình. Vegas, Macau, Venice và tôi. Tôi thích nghĩ rằng tất cả chúng tôi đều rất hạnh phúc ... tại sao?"

"Cậu ta có đối xử tốt với mày không?!"

"Chắc chắn rồi. Nó gần như nghẹt thở ... haha."

"Được rồi.."

Tôi đưa cậu ấy một ly whisky.

"Đừng lo lắng. Tôi đánh giá cao sự quan tâm của cậu, Khun Kinn. Vegas đôi khi hơi bốc đồng, nhưng đó là bởi vì anh ấy thực sự quan tâm rất nhiều đến tôi. Ngoài ra ... cậu không cần phải lo lắng về điều đó ... cậu không nợ tôi bất cứ điều gì, Khun Kinn ... thành thật mà nói ... tôi ổn."

Tôi hy vọng những lời nói của tôi mang lại sự bình yên cho trái tim cậu ấy, người mà tôi biết vẫn còn mang một chút hối hận.

Cậu ấy gật đầu.

"Cậu ta ở đâu?"

"Văn phòng. Ngày nào anh ấy cũng làm việc muộn."

"Vegas và Porsche."

Khun Kinn nhấp một ngụm rượu whisky của mình.

"Đúng."

"Mày không để ý ...?!"

Bây giờ cậu đã nhắc đến nó ... nó có làm phiền tôi, nhưng tôi muốn giữ nó cho riêng mình.

"Có rất nhiều việc phải giải quyết ... tất cả công việc kinh doanh mà Khun Kan để lại."

"Mhmm ..." Khun Kinn nhấp một ngụm nữa. "Mày thông minh hơn thế, Pete."

Tôi biết có điều gì đó nhiều hơn trong cuộc trò chuyện này. Có phải cậu ấy cũng nhận thấy các giao dịch tài chính kỳ lạ trong tài khoản của Thứ gia không?

"..."

Khun Kinn nhìn tôi chằm chằm.

"Mày biết có điều gì đó đang xảy ra. Ngay cả khi mày không thể nhìn thấy nó, mày có thể cảm nhận nó."

Tôi nhìn Khun Kinn.

Tôi không nghĩ đã đến lúc chia sẻ những gì tôi đã khám phá được ... và kích động lòng tin giữa các gia tộc. Tôi tin tưởng Vegas. Tôi tin tưởng Porsche.

Tuy nhiên, Khun Kinn nghi ngờ điều gì?

"... Theo nghĩa nào, Khun Kinn?"

Khun Kinn đặt chiếc ly rỗng của mình lên bàn trong góc và hít một hơi dài.

Cậu ấy đi về phía tôi và dùng tay ôm mặt tôi, khiến tôi nhìn thẳng vào mắt cậu ấy.

"Pete, mày không phải là một kẻ ngốc. Ý tao là theo mọi nghĩa."

Tôi có thể nhìn thấy ngọn lửa của sự tức giận trong mắt cậu ấy.

Ôi không ... Khun Kinn ... cậu cũng đã bị con rắn độc của sự nghi ngờ cắn trúng.

Crack.

Khun Kinn rút tay về.

"Am I interrupting? (Tôi có làm gián đoạn không?)"

"Vegas ... ?! Không, tất nhiên là không. Khun Kinn chỉ đi ngang qua. Bọn em chỉ đang trò chuyện thôi."

"Cửa bị đóng ..." Vegas nói một cách bình tĩnh lạ thường.

"Không phải khóa." Khun Kinn lạnh lùng trả lời anh.

Họ nhìn nhau một cách kỳ lạ.

Tôi có thể cảm thấy không khí trở nên căng thẳng hơn giữa họ.

Tôi lao đến phía Vegas để phá vỡ nó.

"Hôm nay anh về sớm. Em còn tưởng rằng anh đang ở văn phòng."

"Anh mua đồ ăn mà em thích. Anh về để chúng ta cùng nhau ăn tối."

Vegas dịu dàng nói với tôi.

"Thật sao?! Cảm ơn! Hãy ăn cùng chúng tôi, Khun Kinn."

"Cảm ơn, Pete, nhưng tao cần trở về biệt thự. Porsche cũng trở về rồi sao, Vegas?"

"Tôi không biết ... Tôi về trước." Vegas giữ một vẻ mặt bình tĩnh.

"Được rồi ..." Khun Kinn hơi nhìn tôi và bước đi.

Khi tôi và Vegas ở một mình, khuôn mặt của Vegas chợt thay đổi.

"Đi theo anh."

Anh nói một cách chắc chắn, không la hét. Nhưng rõ ràng anh ấy đang rất tức giận.

"Chuyện gì vậy?"

Vegas kéo tôi lên tầng, vào phòng ngủ của chúng tôi.

Anh hung hăng ném tôi xuống giường, nghiêng người về phía tôi.

Kế hoạch của tôi để có một cuộc trò chuyện thẳng thắn, trung thực và hòa bình với Vegas trở nên tồi tệ.

"Vegas ... khoan đã! Chúng ta cần nói chuyện!"

Hai tay anh nắm chặt cổ tay tôi lên thành giường.

Đôi mắt giận dữ của Vegas đánh bại ánh nhìn rực lửa của Khun Kinn.

Điều gì xảy ra với hai anh em họ này vậy? Và tại sao tôi lại là nạn nhân của nỗi thống khổ và giận dữ của họ?

"Kinn sẽ mãi là chủ nhân thân yêu của em phải không? Có phải anh ta có thể làm tất cả những gì mình muốn không?"

"Không ... cậu ấy chỉ ..."

"Dừng lại đi, Pete. Em cần phải dừng lại!"

"Dừng lại cái gì? Em không hiểu..."

"Tại sao em lại để cho người khác tới gần em? Tại sao em còn để cho người khác đụng vào em?"

"Không ... em không cho phép ... không ... Khun Kinn chỉ là ..."

"Em không?! Em muốn anh tin rằng em thậm chí còn không biết mình bị hôn sao?"

Vegas thả một tay của tôi để lấy điện thoại của anh ấy và cho tôi xem một đoạn video, trong khi tay kia anh ấy di chuyển đến cổ tôi.

"..."

Ôi trời ... tôi quá mệt mỏi với những chiếc camera ẩn.

Đoạn phim quay lại bóng một người đàn ông đang hôn tôi ... nụ hôn bất ngờ mà vị Vua trắng dành cho tôi trong phòng khách sạn đó.

"Em có biết anh ta không?"

"Trời tối."

"Tại sao em không nói với anh là có người trong phòng? Em nói là không có!!"

"Bởi vì em biết anh sẽ cư xử như thế này ... và em cần thời gian..."

"Thời gian để làm gì? Để suy nghĩ xem em có thích nó hay không à?"

"Không! Anh nói vớ vẩn gì vậy, Vegas?!"

"Hãy xem video này, Pete!"

Vegas siết chặt cổ tôi, đưa điện thoại của anh ấy lại gần mặt tôi.

Mặt anh ấy đỏ bừng và những đường gân ở thái dương phập phồng.

"Chờ đã ... nghe em nói ...!" Tôi cố gắng giữ cổ tay anh ấy để giảm bớt áp lực ở cổ.

"Em thậm chí còn không di chuyển."

"... Vegas..."

"Một người lạ hôn em trong bóng tối và em thậm chí không hề chuyển động, Pete!"

"...Em đã..."

Làm thế nào tôi có thể nói với Vegas rằng tôi cảm thấy nụ hôn đó quen thuộc?! Tôi chỉ đang cố gắng hiểu tại sao ... tôi chỉ đang cố nhớ lại một kỷ niệm ... không ... không ...

"You are lying. (Em đang nói dối.)" 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro