22. Ghen tuông
Arm POV
"Chúng ta có thể cập bến trên hòn đảo này và tìm kiếm sự giúp đỡ. Nó có vẻ là một hòn đảo tư nhân. Có nước trong canteen. Thật tốt khi chúng ta tìm thấy nó trên thuyền. Hãy uống một chút nước."
"Cảm ơn."
"Chúng ta hãy để thuyền sang bên đó. Sẽ kín đáo hơn nếu những kẻ bắt cóc ở đây."
"Được."
"Có vấn đề gì không, Macau?"
"Uh? Không ... không có."
Macau đã rất yên lặng trong suốt quãng đường, chìm đắm trong suy nghĩ của mình.
"Cậu đang lo lắng, phải không? Pete chắc hẳn đang ở trên một trong những hòn đảo đó. Ngay cả trên hòn đảo này. Chúng ta cần cảnh báo Khun Kinn và Khun Vegas để gửi sự giúp đỡ. Mọi thứ sẽ ổn thôi."
"Anh trai em sẽ không nghỉ ngơi cho đến khi tìm thấy bọn em. Em biết điều đó. Và P'Pete rất điêu luyện. Em biết anh ấy ổn. Em có niềm tin vào cả hai người."
"Vậy điều gì đang làm phiền cậu, Macau?"
Tôi lo lắng cho cậu bé này. Bề ngoài em ấy cố tỏ ra cứng rắn và lạnh lùng như anh trai mình. Nhưng bên trong ... tôi đã ở bên cạnh em ấy đủ lâu khi Vegas nhập viện để biết rằng Macau cần được quan tâm và chăm sóc.
"Những gì em muốn nhưng em không thể có."
"Vậy cậu muốn gì? Hãy nói cho tôi biết. Có lẽ tôi có thể giúp cậu."
Em ấy có vẻ bất an.
"Đừng bận tâm ... Anh đã sửa chữa đường truyền chưa?"
Tốt hơn hết là đừng ép em ấy nói bất cứ điều gì. Khi em ấy cảm thấy tin tưởng tôi, em ấy có thể mở lòng với tôi.
"Không hoàn toàn. Trong trường hợp chúng ta không thể tìm thấy sự giúp đỡ ở đây trên hòn đảo này, tôi hy vọng rằng với sự điều chỉnh mà tôi đã thực hiện, sợi dây này sẽ truyền tín hiệu qua vệ tinh đến nhà kho của dinh thự Chính gia. Không còn nhiên liệu trong thuyền cho chúng ta quay lại. Ngoài ra, tôi đã yêu cầu Pol giám sát một thiết bị theo dõi cho tôi. Tôi hy vọng tín hiệu đủ để cậu ấy phát hiện ra chúng ta ở đây. Sóng tín hiệu trên thuyền hoàn toàn không hoạt động."
"Tốt. Em biết anh giống như anh chàng có dao bỏ túi trong một chương trình truyền hình mà em đã kể với anh."
"Hmm ... Vậy anh ta có đẹp trai như tôi không?"
"Uh? ... Vâng ... em đoán ..."
Haha, em ấy mắc cỡ.
"Đừng để ý đến tôi, tôi chỉ đùa thôi."
"Anh thực sự rất đẹp trai, Arm!" Macau đỏ mặt. "... và mạnh mẽ ... và thông minh ... và tốt bụng ... và đó là lý do tại sao anh trai em muốn giết anh."
"Hmn ... và đó là lý do tại sao cậu đến để bảo vệ tôi..."
"..." Em nhìn sang bãi cát.
Macau là một đứa trẻ tốt bụng. Không có gì ngạc nhiên khi Pete rất thích em ấy.
"... nhưng không có lý do gì để Khun Vegas phải bận tâm đến tôi. Cũng đừng lo lắng nhiều về tôi. Tôi không muốn cậu mạo hiểm theo cách này."
"Nhưng em thì có! ... Ý em là ... anh cũng rất đáng mến đối với em. Em không muốn anh chết."
Tôi xoa đầu em ấy để thể hiện sự cảm kích của tôi và giúp em ấy cảm thấy thoải mái hơn.
"Cố lên, Macau. Chúng ta hãy cố gắng tìm sự giúp đỡ hoặc nơi trú ẩn ... trời sẽ tối sớm thôi."
---------------
Pete POV
"Chúng ta hãy dừng lại ở đây, đằng sau những tảng đá này. Tôi ước chúng ta đã tìm thấy một cái hang, nhưng vậy là đủ rồi."
"Cậu đang làm gì đấy?"
"Đốt lửa để chúng ta có thể nướng những con cá này. Phải để lửa nhỏ, nếu không nó có thể thu hút sự chú ý."
"Tôi có thể giúp gì không?"
"Không ... nghỉ chân đi."
Tôi nhặt một số lá lớn mà tôi tìm thấy trên mặt đất.
"Chúng ta có thể ngủ trên chúng để tránh côn trùng bò."
"Cậu đi đâu bây giờ? Cậu cũng biết trèo cây à?"
"Tất nhiên là tôi biết. Tôi đã làm điều này rất nhiều lần trong thời thơ ấu của mình. Bây giờ trời tối hơn, sẽ khó có ai nhìn thấy tôi hơn. Hãy đợi ở đây."
"Wow, dừa! Nhưng làm thế nào để chúng ta mở chúng?"
"Haha ... anh đúng là trai thành phố." Tôi cười. "Có một cách để đánh quả dừa vào đá. Anh thấy không? Nó mở ra một cách hoàn hảo."
"Quá kinh ngạc!" Sanya vỗ tay vui mừng. "Nó không hẳn là quá dễ dàng. Cậu thực sự hiểu chuyên môn của mình, Pete!"
"Uống một ít nước dừa đi. Nó sẽ giữ cho anh giữ nước. Hãy nếm thử vị cá."
"Thật ngon. Tôi cảm thấy như mình đang ở trong một bữa tiệc."
"Hahaha ... Anh chỉ đang đói thôi!"
"Là thật. Nếu tôi không bị bắt cóc và cậu suýt bị giết, tôi có thể nói rằng đây gần như là một kỳ nghỉ ở thiên đường. Bầu trời đầy sao, đồ ăn ngon ... sự đồng hành tuyệt vời! Chúc mừng, bạn của tôi!"
"Chúc mừng!"
Chúng tôi nâng cốc chúc mừng bằng dừa của chúng tôi. Cười một chút cũng tốt. Sanya là một người đàn ông tốt. Khá khác với một doanh nhân sành sỏi, CEO của một khách sạn cao cấp và là người thừa kế của một gia đình mafia có thế lực. Tôi thích anh ấy ... nhiều hơn Nong Yim.
Và anh ấy đúng. Nó có thể là một dịp tốt đẹp. Tôi nói với Vegas rằng chúng tôi sẽ đi đến một bãi biển sa mạc sau nhiệm vụ. Giả sử tôi đã hoàn thành một phần ước muốn của mình. Nhưng phần quan trọng nhất đang bị thiếu.
"Này! Đừng để nụ cười xinh đẹp này của cậu bị mất đi."
Tôi lại mỉm cười.
"Thật tuyệt nếu được tắm trước khi ngủ."
"Hmn ... Tôi nghĩ chúng ta có thể cố gắng đi đến bãi biển một chút, sau những tảng đá."
---------
"Tôi đã tìm thấy nó!"
"Làm thế nào vậy? Thơm quá!"
"Hãy dùng những loại thảo mộc này để tắm biển. Chúng có mùi thơm rất tốt cho cơ thể. Và xoa một chút lên vết thương. Làm như vậy sẽ không bị bỏng. Và hãy dùng những loại rễ này để xoa mình."
"Cậu là một chuyên gia về sự sống trong tự nhiên, Pete! Ai có thể đoán được? Cậu có xuống nước không? Tôi không phiền đâu."
"Được, xuống nhanh thôi. Chúng ta không thể tiếp xúc với nước lâu."
---------------
Vegas POV
"Này Macau! Đừng đi quá xa." Macau là một cậu bé 7 tuổi đang chơi trên cát. Em ấy đang xây một lâu đài. Tôi đứng nhìn từ xa.
Hai tay che mắt tôi lại từ phía sau. Tôi cảm nhận được những nụ hôn dịu dàng trên gáy mình.
Tôi nhẹ nhàng gỡ tay em ra. Tôi quay mặt lại để nhìn thấy nụ cười đẹp nhất trên cả thế giới. Tôi được chào đón bằng một nụ hôn nồng nhiệt.
"Anh nhớ em, Pete. Em đã ở đâu?" Tôi cảm thấy hạnh phúc và ấm áp.
Em ấy tiếp tục hôn tôi ... những nụ hôn ướt át và sâu. Ham muốn dành cho em lớn dần trong tôi.
Một tiếng thét.
Tôi giật mình quay mặt về phía trước.
"Macau? Macau? Macau!" Em ấy không còn ở đó nữa. "Pete ... giúp tôi ..."
Pete cũng không có ở đó.
Tôi cảm thấy sợ hãi và tuyệt vọng.
Một tiếng thét.
Tôi hoảng sợ bật dậy.
"Đã nhiều giờ kể từ khi mày nói rằng mày tìm thấy một cái gì đó!" Tankhun đang mắng Pol.
"Fuck, Tankhun! Anh làm tôi sợ!" Tôi đứng dậy khỏi ghế về phía Tankhun, Pol và Nop đang ngồi trước màn hình máy tính. "Tại sao anh lại để tôi ngủ?"
"Bởi vì mày trông như shit .... Và thức dậy thậm chí còn tồi tệ hơn." Tankhun thật là khó chịu.
Tôi không còn sức để bắt bẻ. Cơn ác mộng đó đã hút hết sức lực của tôi. Tôi cảm thấy đau khổ.
"Vẫn chưa có gì?" Tankhun quay sang Pol.
"Tôi xin lỗi, Khun Noo. Thiết bị đã xác định được tín hiệu nhưng trước khi tôi có thể theo dõi lộ trình, nó đã biến mất. Nhưng tôi chắc chắn rằng đó là tín hiệu từ một thiết bị GPS nào đó của Chính gia."
"Nhìn kìa, Pol! Tín hiệu đã quay trở lại màn hình!" Nop thu hút sự chú ý.
Chúng tôi quan sát kỹ màn hình nơi một tín hiệu xuất hiện và biến mất.
"Mẹ kiếp ... tín hiệu yếu. Thiết bị không thể xác định chính xác vị trí của nó, nhưng nó đến từ một cụm đảo trong vùng này! Tôi chắc chắn đó là từ Arm. Nó có số nhận dạng của cậu ấy."
"Cậu ta đang cố liên lạc với chúng ta, phải không?" Tôi mỉm cười.
"Tao biết vệ sĩ của tao quá thông minh để có thể chết một cách dễ dàng ... haha."
Tankhun nhảy lên vì vui sướng cùng với Pol và Nop. Tôi gần như nhảy theo. Mặc dù cảnh tượng thật ngớ ngẩn nhưng tôi cảm thấy tràn trề hy vọng. Có lẽ Pete và Macau đang đi cùng cậu ta.
"Chúng ở xa bờ biển quốc gia. Gần như ở vùng biển quốc tế. Những hòn đảo này ở rất xa."
"Chúng ta phải hướng các tìm kiếm đến phạm vi đó. Tôi sẽ đến đó. Nop..."
"Chờ đã ... trên màn hình khác này, tôi đang nhận được một tín hiệu phát sóng khác từ cùng khu vực, Khun Vegas." Pol hướng sự chú ý của mình vào màn hình nơi cậu ta đang tìm kiếm vị trí của các video được phát lại của tôi.
"Có lẽ đó là Pete?" Tôi thấy phấn khích.
"Hãy xem hình ảnh ... tín hiệu cũng yếu."
Pol hướng hình ảnh lên màn hình lớn trong phòng họp.
"Hình ảnh hơi tối và không có âm thanh."
"Tôi xin lỗi Khun Noo, tôi không thể làm tốt hơn được nữa."
Tôi xem xét cẩn thận.
"OMG! Đó là Pete! Đó là Pete của tao!" Tankhun nói một cách cuồng loạn. Pol và Nop ôm nhau.
Tôi không thể ngừng nhìn em ấy. Trái tim tôi lại rộn ràng niềm vui ... khi ngắm nhìn nụ cười đẹp đẽ của em. Bọn tôi cùng nhau cười.
Đợi một chút. Tại sao em ấy lại cười?
"Ow ... trông giống một bữa tối lãng mạn hơn là một vụ bắt cóc." Tankhun tò mò bình luận khi chúng tôi thấy Pete và Khun Sanya đang ăn và cười với nhau. "Wow, Pete trông thật SEXY trong bộ trang phục đó. Tao có gu thẩm mỹ tuyệt vời."
Nop và Pol nhìn tôi e ngại.
"Khun Noo ... làm ơn ... im lặng đi ..." Pol thì thầm, cố gắng làm Tankhun im lặng.
"Pete được lớn lên trên một hòn đảo. Dĩ nhiên là cậu ấy đang làm tốt trong điều kiện đó. Chăm sóc tốt cho Khun Sanya." Tankhun tiếp tục nói.
"Pete trông có vết thương ở đầu. Đó là điều khiến tôi lo lắng." Tôi nói một cách khô khan.
Tôi cố gắng với tất cả nội lực của mình để tập trung vào thực tế là Pete được bình an vô sự. Và tôi cảm thấy biết ơn vì điều đó .... nhưng...
"Khun Sanya dường như cũng bị thương." Tankhun chỉ ra.
Theo như tôi biết, anh ta có thể đã chết. Tôi không phiền đâu.
"Có vẻ như họ đang được quay bằng một loại máy bay không người lái nào đó." Nop nhận xét.
Hình ảnh biến mất. Tín hiệu biến mất.
"Chắc hẳn họ đã tìm cách thoát khỏi những kẻ bắt cóc và đang đợi chúng ta trên một trong những hòn đảo này. Họ bị theo dõi, nghĩa là họ đang gặp nguy hiểm. Cậu có thể tìm được những hình ảnh này đến từ hòn đảo nào không, Pol?"
"Tôi xin lỗi, Khun Vegas. Tôi cũng không thể."
"Gửi những tọa độ này cho đội cứu hộ. Tôi sẽ tham gia cùng họ."
-----------------
Porsche POV
Kinn và tôi chạy nhanh đến biệt thự của Thứ gia.
Chúng tôi bước vào cuộc họp để xác định với Vegas những gì chúng tôi phải làm để tìm Pete, Macau, Arm và Khun Sanya. Họ nói với chúng tôi về tín hiệu đường truyền của Arm và một số hình ảnh của Pete từ một hòn đảo xa xôi nào đó.
"CHÚA ƠI!" Tankhun hét lên.
Chúng tôi quay đầu lại.
"Khun Noo !!" Pol tuyệt vọng.
"Có phải đường truyền trở lại không?" Vegas lao đến màn hình lớn nhưng Nop cố gắng ngăn cậu ta lại.
"Tốt hơn Khun Vegas nên nhanh lên để tìm Khun Pete! Tại sao phải lãng phí thời gian với những hình ảnh ngớ ngẩn?" Nop lo lắng nói.
"Tránh ra, Nop." Vegas dường như sắp hết kiên nhẫn.
Cậu ta trông rất nham hiểm khi chúng tôi đi đến. Điều đó không được mong đợi, vì khả năng cao là chúng tôi sẽ sớm gặp Macau và Pete.
Hình ảnh rất mờ, nhưng khi chúng ta nhìn thấy ... Pete và Khun Sanya đang khỏa thân, tắm biển ... cùng nhau ... Họ đang kỳ lưng cho nhau. Họ dường như đang nói chuyện vui vẻ.
"OMG." Tôi tự che miệng mình bằng tay.
Tất cả chúng ta cùng xem những hình ảnh đó trong im lặng.
"Tao chắc rằng có một lời giải thích tốt cho điều này ... một lần nữa." Kinn vội nói.
"Tại sao họ lại ngửi cổ nhau?" Tankhun làm vẻ mặt bối rối.
"Tankhun ... im đi!" Tất cả chúng tôi đều hét lên với Tankhun, ngoại trừ Vegas.
Cậu ta vẫn im lặng. Ôi Chúa ơi ... Tôi đã thấy điều này trước đây. Và Arm gần như đã chết. Điều này sẽ không kết thúc tốt đẹp.
"Vegas, đưa súng cho tôi." Tôi mở rộng lòng bàn tay của mình với Vegas.
Không có biểu hiện gì trên khuôn mặt của cậu ta. Cậu ta đưa súng cho tôi mà không hề phản kháng. Có lẽ tình huống bất công với Arm là một bài học cho con quỷ ghen tuông này.
"Nope, chuẩn bị trực thăng đi. Tôi sẽ đi."
"Tao sẽ đi cùng mày."
"Không, Porsche, để tao." Kinn ngăn tôi lại.
"Kinn ... giao dịch của tao... trách nhiệm của tao."
"Được ... Nhưng đừng làm chuyện điên rồ!"
"Tôi đi trước." Vegas đến gần cánh cửa.
"Mày không dám nhốt bọn tao ở đây, Vegas!" Tôi cảnh cáo cậu ta, cầm súng của cậu ta.
Vegas giơ tay lên trời và nhếch mép.
Tôi ghét khi cậu ta cười khẩy.
------------
Vegas POV
"Đưa cho tôi một khẩu súng khác và khẩu súng trường tự động, Nop."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro