Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

19. Bạn trai của tôi

Macau POV

Tôi vẫn không thể tin rằng cuối cùng tôi đã có bạn trai.

Và không phải là một người bạn trai bất kỳ nào. Đó là một người đáng ghen tị:

Đẹp trai

Thiên tài

Mạnh mẽ

Can đảm

Khéo léo

Hợp lý

Trung thành

Tốt bụng

CHUNG THỦY

Và điều quan trọng nhất ...... Tât cả là của TÔI!

CUỐI CÙNG!

Điều đó nói lên rất nhiều điều về tôi ... Tôi thật con mẹ nó TUYỆT VỜI.

"Được rồi! Được rồi! Tớ hiểu rồi! Cậu đã khoe khoang điều này mấy ngày rồi!!"

Chay đảo mắt nhìn tôi.

"Ow ... tớ chỉ đang nghĩ lung tung ..."

"Tại sao cậu không ngậm miệng của mình lại trong khi cậu đang suy nghĩ?"

"Ha! ... Nó có một cái tên, Chay ... và nó được gọi là GHEN TỊ!!"

"Kim cũng có tất cả những phẩm chất này ..."

"Chắc chắn rồi..."

Tôi chỉ lịch sự thôi! Sự thật là Kim đang giới thiệu 'người bạn' của mình với mọi người như thể anh ta sẽ kết hôn với anh chàng vào ngày hôm sau, anh bạn!

"Macau... xin lỗi vì đã để các em đợi."

Arm, NGƯỜI BẠN TRAI NÓNG CỦA TÔI, tiến lại gần chúng tôi, đặt tay nhẹ nhàng lên vai tôi và nở một nụ cười thân thiện.

"Không sao. Lần này ai không cho anh nghỉ ngơi? P'Kinn hay Tankhun?!"

Arm không đáp lại, chỉ cười và lịch sự chào Chay.

"Này, Arm ... rất vui vì anh đã đến. Bạn trai của anh sẽ không ngừng nói về anh."

"En chỉ đang nói sự thật ... anh rất đẹp trai, thông minh, mạnh mẽ, CHUNG THỦY ..."

Tôi nhấn mạnh lời khen này chỉ để chọc tức Chay ... haha ​​...Chay đeo tai nghe và lướt mạng xã hội.

Tôi nhún vai.

Arm nhìn tôi đầy trách móc. Anh ta chào tạm biệt Chay, kéo tôi đi.

"Đừng trêu chọc cậu ấy, Macau..."

Chúng tôi đến góc tình yêu của mình ... trong phòng vũ khí của biệt thự Chính gia.

"Em vẫn không thể tin được! Chúa chắc hẳn đã nói bên tai anh trai em."

"Khun Vegas chỉ muốn bảo vệ em. Hãy vui mừng vì ai đó quan tâm đến em rất nhiều."

"Em biết. Em rất biết ơn, nhưng ..."

"... bây giờ anh ấy có thể chia sẻ nỗi lo lắng với anh...." Arm ôm và hôn tôi.

Aww ... anh ấy thật dịu dàng ...Nhưng tôi thì không!

Tôi đẩy Arm lên giường và trèo lên người anh ấy.

Trước khi tôi có thể cởi cúc áo sơ mi của anh ấy, Arm đã nắm chặt cổ tay tôi một cách cẩn thận.

"Anh xin lỗi, anh vẫn cần kiểm tra một số thứ trên máy tính của mình trước khi kết thúc ca làm việc, Macau."

"Vì lợi ích của Đức Phật, không ai cho anh nghỉ ngơi! Anh tìm kiếm cái máy tính này như điên vì cái gì? Đó là yêu cầu của Tankhun, phải không?"

"...Ừm..."

Arm suy nghĩ một lúc trước khi trả lời tôi, như thể anh ấy không muốn chia sẻ bí mật, điều này khiến tôi càng tò mò hơn.

"Nào, nói cho em biết! Em sẽ không nói cho ai biết! Em biết cách giữ bí mật!"

Chết tiệt! Đừng nghe em, cưng! Em đang nói dối một cách vô thức! Tôi chợt nhận ra rằng tôi đã kể bí mật sâu kín nhất của Arm với P'Pete vài ngày trước.

"Anh không biết mình có nên ..."

"Anh không cần phải làm thế nếu anh không thể ... được mà, thực sự!"

Em chỉ nói dối thôi. Em cảnh báo anh.

"Được rồi! Anh sẽ nói với em điều này..."

Ồ không ... đừng làm thế ... dạo này em không tin tưởng vào bản thân mình.

"Trên thực tế, anh không cần..."

"Anh tin em..."

Geez ... mày không thể làm Arm thất vọng lần này, Macau! ... Em sẽ ngậm miệng lần này, Arm. Em hứa.

"Chính Khun Vegas đã giao cho anh một nhiệm vụ gần như bất khả thi."

"Anh trai em?? Anh ấy đã yêu cầu anh làm gì? Chỉ vì bây giờ anh là em rể nên anh ấy muốn lợi dụng anh! Người anh họ điên cuồng Tankhun, Kinn, Hia ... khi nào em mới có được anh cho riêng mình nếu họ muốn sự phục vụ của anh 24/7?!"

"Bình tĩnh, Macau..."

"Em biết anh là người tuyệt vời và mọi thứ, nhưng anh không phải là vệ sĩ duy nhất trong gia đình này!"

"Vegas rất lo lắng. Đêm đó tại khách sạn Diamond, có người bước vào phòng 1005 trong khi Pete bị còng tay vào giường. Có người gửi ảnh nhưng vì phòng tối nên không thể nhìn thấy mặt. Không có dấu vân tay. Bây giờ anh đang cố gắng tách hình ảnh để tìm ra manh mối nào đó "

"Anh ấy có bao giờ hỏi Phi không? Nhưng tại sao P'Pete lại nói là không có ai? Có phải anh ấy đã nói dối không?!"

"Có lẽ Pete thậm chí không biết điều đó. Tất cả đều tối."

"Thật kì cục..."

"Nhưng làm thế nào anh có thể xác định một người không có khuôn mặt? Đó có thể là bất kỳ ai trên hành tinh này!"

"Chương trình trí tuệ nhân tạo của anh đang cố gắng lắp ráp hình ảnh và tạo ra một khuôn mặt có thể xảy ra."

"Lẽ ra anh nên làm việc cho những nơi như Interpol, MSS, Mossad, MI-6 ... Theo ý kiến ​​của em , anh trông đẹp hơn tất cả James Bonds ... phiên bản châu Á của riêng em..."

"Thành thật mà nói, anh đã nộp đơn cho ... uh! ... Macau ... em đang làm gì vậy ?! ... ugh ..."

Arm tựa đầu xuống giường tận hưởng cảm giác dễ chịu.

Có lẽ anh ấy hơi ngây thơ để có thể trở thành một mật vụ ... Arm thậm chí còn không nhận ra tôi đang tụt quần anh ấy.

"Nghĩ đến đây ..." Tôi trêu chọc anh ấy liếm và mút dương vật to lớn của anh ... "Em thích anh ở bên kẻ xấu như em..."

"Vẫn đang trong... ugh... ca của anh ..."

Arm nói vậy nhưng tay anh ấy giữ đầu tôi chính xác nơi anh ấy muốn.

Dương vật căng phồng của anh ấy cho tôi biết rằng tôi đã có thể khiến anh ấy trở nên nóng nực.

"Hãy chịch như điên, anh yêu ..."

Tôi đã nghe câu thoại đó trong một bộ phim khiêu dâm ...Đừng phán xét tôi! Tôi vẫn còn trinh cho đến hai tuần trước đây ... Tôi đang diễn vai của mình để làm cho bạn trai của tôi hạnh phúc và sẵn sàng.

Tôi nghĩ nó hiệu quả. 

Anh ấy nhặt thuốc bôi trơn bên cạnh giường trong khi tôi cởi quần và đồ lót của mình.

"Vì anh đang có hứng, anh không nghĩ mình có thể chuẩn bị nhiều cho em..."

Tôi cảm thấy những ngón tay của anh ấy chạm vào tôi với chất bôi trơn lạnh lẽo.

"Không sao ... Em thích nó thô bạo, anh yêu ..."

Xin lỗi, bạn trai của em!! Anh đã bao giờ để ý đến kích thước của mình chưa?! Em đã chuẩn bị trước khi em đến, anh yêu ... Em không điên như vậy đâu! Anh thông minh ... em cũng thông minh.

Cốc. Cốc. Cốc.

"ARM !!!"

"Khun Noo?!" Arm lầm bầm.

"Giả vờ như anh không có ở đây, anh yêu!" Tôi thì thầm vào tai anh ấy khi tôi từ từ ngồi xuống cơ thể anh ấy ... "Hãy làm như em nói ... Em sẽ thưởng cho anh ... và nó sẽ rất tuyệt vời."

"Tao biết mày và thằng học sinh trung học đang ở bên trong! Tao cần mày ngay bây giờ, Arm! Mở cửa!" Tankhun tiếp tục gõ cửa.

Arm hít một hơi thật sâu để tỉnh táo lại.

"Anh xin lỗi, Macau ..."

"Đây đang trở thành một thói quen chết tiệt!"

Tôi rời khỏi Arm và lấy khăn giấy để lau sạch cho cả hai chúng tôi.

Nhờ Thankhun, Arm không còn tâm trạng nữa.

Anh đi đến phòng vũ khí để mở cửa.

"Tôi xin lỗi vì sự chậm trễ, Khun Noo." Arm cúi chào anh ta.

"Tao có thể thấy lý do cho sự chậm trễ của mày."

Tankhun khó chịu nhìn tôi.

"Muộn rồi, Macau ... xe ở bên ngoài đợi đưa mày về."

"Nhà ... không, em..."

Tankhun tỏ vẻ mặt rằng sẽ không có bất kỳ cuộc thương lượng nào.

"Macau ... làm ơn ... anh gọi lại sau." Arm quay lại và nói với tôi như thể yêu cầu tôi hãy ngoan ngoãn rời đi.

Vì không muốn Tankhun gây khó dễ cho mình khi tới đây, nên lần này tôi đành chấp nhận thất bại.

Arm sẽ là người thưởng cho tôi thứ gì đó to lớn và ngon lành sau này.

Sự thật mà nói, có lẽ tối nay tôi sẽ vào phòng ngủ của mình ... để giải quyết nỗi thất vọng.

"... Được rồi ... Em đang trên đường đi ra ngoài. Em chỉ đến để chào."

Cuộc sống này là gì?

Bây giờ tôi đã có một người bạn trai nóng bỏng, nhưng tên anh họ chết tiệt này luôn cản đường.

-----------

Arm POV

"Chúng ta đang làm gì khi lẻn vào văn phòng của Khun Korn, Khun Noo? Chúng ta đã kiểm tra mọi thứ rồi."

Pol nhìn tôi như thể tôi không nên hỏi.

"Chúng ta sẽ đột nhập vào két sắt của bố."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro