Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

18. Từ tro tàn

Nhiều tháng sau các sự kiện trong chương 17

Lian POV

Vài ngày sau

Ba giờ sáng. 

Có một vệ sĩ 24/24 bên ngoài phòng bệnh nơi Pete đang ở.

Nhưng đó không phải là vấn đề đối với tôi.

Khi tôi bước vào phòng, Pete đã thức giấc.

Vết đạn em nhận không phải để ám sát.

Tựa vào đầu giường, Pete vẫn nhìn xuống thấp, nhưng dán chặt vào một hình ảnh nào đó mà chỉ tâm trí em mới có thể nhìn thấy.

Ngay lập tức tôi biết điều đó có nghĩa là gì. Tôi đã thấy nó trước đây.

Tôi đến gần giường em ấy với những bước chân chậm rãi.

Tôi dừng lại bên em.

Em ấy không di chuyển ... như thể tôi không có ở đó.

Tôi im lặng trong vài giây.

"Pete ... Tôi ước mọi chuyện có thể khác đi, bạn của tôi ..."

"Mọi thứ vẫn như chúng vốn luôn thế."

Em nói với giọng trầm, nghiêm túc.

Tôi đưa tay vuốt tóc em.

Vào lúc đó, những giọt nước mắt rơi ra từ cả hai mắt em.

Những giọt nước mắt cuối cùng.

Em ấy quay sang tôi.

Ánh mắt của em đã thay đổi.

Lạnh lùng như nó đã từng.

Tôi không muốn mọi thứ lại như thế này với em ấy.

Tôi biết tôi đã thắng. Không phải vì có một trò chơi công bằng để thắng.

Vì khi Pete đã tìm thấy mình trong một trò chơi không công bằng trong gia đình mà em ấy yêu thương, tôi đã có cơ hội để đưa em trở lại.

Và tôi sẽ làm bất cứ điều gì cần thiết để khôi phục mọi thứ về nơi chúng thuộc về.

Rốt cuộc thì phượng hoàng cũng vươn lên từ đống tro tàn.

Và Pete đã phải tan nát thành nhiều mảnh để được tái sinh.

"Xin chào, Lian. Anh đã ở đâu?"

"Xin lỗi vì đã đến muộn, Pong."

"Anh tìm được rồi, đúng không?" Em ấy nhếch mép với tôi.

"Tìm thấy cái gì?"

Tôi đã rất ngạc nhiên. Tôi không chắc liệu em ấy đã biết chưa.

"Anh đã tìm được quân cờ cuối cùng..."

"...Ý em là..."

"Quân Hậu trắng."

Pete cho tôi xem quân cờ bằng pha lê trắng và kim cương trên tay.

-----------------

Quay lại các sự kiện của Chương 17

Pete POV

Khi tôi thức dậy, tôi nhận thấy rằng Vegas không ở bên cạnh mình.

Tôi tương đối sạch sẽ ... khăn trải giường đã được đổi.

Chắc tôi ngủ quên mất.

Và Vegas đã chăm sóc tôi rất chu đáo.

Đèn phòng tắm sáng, nhưng cửa đóng.

Vegas chắc đang tắm.

Tôi lặng lẽ đứng dậy. Tôi muốn làm anh ấy ngạc nhiên.

Tôi muốn tận hưởng từng giây phút chúng tôi có bên nhau, bởi vì ngay cả khi trở lại ngôi biệt thự của Thứ gia, tôi cảm thấy như những giây phút đó thật hiếm có.

Tôi sắp xoay nắm cửa khi tôi nghe thấy Vegas nói chuyện, gần như thì thầm với ai đó trên điện thoại.

"Bình tĩnh. Tôi không thể nói chuyện." Anh ấy nói với một giọng khó chịu. "Chúng ta không thể giải quyết chuyện này trong vài giờ nữa sao? Trời sẽ sớm bình minh ... được ... được ... Tôi biết tôi đã thỏa hiệp, nhưng tôi không thể rời đi ngay bây giờ. Cậu đã xử lý việc này, đúng không?! Tôi đã làm việc đó mỗi đêm. Tối nay, tôi không thể."

Có vẻ như anh ấy đã kết thúc cuộc gọi. Tôi nghĩ tôi có thể vào ngay bây giờ.

Két.

Tôi mở cửa và đứng ở đó, nhìn chằm chằm vào anh ấy.

"Pete..."

Vegas có vẻ ngạc nhiên ... gần như sợ hãi khi nhìn thấy tôi.

"Em xin lỗi, em nghĩ rằng anh đã kết thúc cuộc gọi của mình."

"Anh đã ... anh nghĩ rằng em đang ngủ. Xin lỗi, anh đã đánh thức em vì tiếng ồn, phải không?"

Anh đến ôm tôi và hôn lên má tôi.

"Không, em tự mình tỉnh lại..."

"Vì em ở đây, nên em có thể tắm cùng anh, đúng không cưng?"

Vegas không lãng phí thời gian bóp mông của tôi và cọ xát dương vật của mình với tôi.

Dương vật của anh cứng trở lại. Những nụ hôn nóng bỏng của anh phủ lên môi và cổ tôi.

"Vegas ... đó là Porsche, phải không?"

"Porsche?!"

"Anh có thể nói cho em biết sự thật..."

"...Sự thật gì cơ?"

Đột nhiên Vegas nhấc tôi dậy để bế tôi vào bồn tắm. Anh ấy mạnh hơn tôi.

Cường độ những nụ hôn của anh ấy tăng lên ... Tôi ôm chặt lấy cổ anh ấy.

"... Cậu ấy giận anh vì đã không đi theo dõi giao dịch sao?! ... Anh có thể đổ lỗi cho em ... dù sao thì đó cũng là lỗi của em .... Nếu em không bảo anh ở lại. .. Em không muốn anh cãi nhau với Porsche vì em."

"Pete." Vegas ngừng hôn tôi và nói chuyện nghiêm túc. "Đó sẽ không bao giờ là lỗi của em, em nghe rõ không?! Em yêu anh và muốn anh ở bên em chỉ làm cho anh hạnh phúc hơn bao giờ hết. Yêu cầu anh luôn ở bên em nhiều hơn, ngay cả khi anh thực sự phải đi .. . Vì vậy, anh sẽ luôn nhắc nhở bản thân tại sao anh đang làm những gì anh đang làm... và hy sinh rất nhiều. Anh muốn đảm bảo hạnh phúc của chúng ta."

"Nghe có vẻ là một loại bi kịch..."

"Thật là bi kịch khi phải chịu đựng Porsche cả ngày và rời xa em."

Vegas đặt tôi vào bồn tắm và ngồi ở phía đối diện.

"Anh định đi sau khi tắm à? Anh không hề ngủ."

"Anh không cần ngủ ... Anh có thể làm mình tỉnh táo theo cách khác."

Vegas kéo tôi bằng cánh tay để tôi có thể ngồi lên trên người anh ấy.

Với chuyển động đột ngột, nước chảy qua bồn tắm. Có bong bóng ở khắp mọi nơi.

"Ư ... a ..."

"Anh thực sự không thể ghi âm em dù chỉ một vài giây?"

"Không! ... ahh ... V-Vegas ... đợi đã ..."

Tôi bám vào cổ anh ấy khi đôi tay vững chắc của Vegas điều khiển chuyển động của cơ thể tôi.

"Nào Pete.. ah...fuck... anh cần nghe tiếng rên của em để tiếp thêm năng lượng trong quá trình làm việc .. . "

"Em đã nói không ... ahh"

"Pete..."

"Nếu anh nghe rõ em, thì không có hiệu quả đâu. Bỏ cuộc đi."

"Ít nhất thì anh cũng sẽ giải tỏa được căng thẳng ... làm ơn đi, em yêu ..."

Tại sao tôi cảm thấy mình không thể cưỡng lại anh ấy khi anh ấy đòi hỏi tôi như thế này?!

Vegas liên tục thúc tôi ở cùng một vị trí. Tôi bắt đầu cảm thấy chóng mặt. Anh ấy hiểu rõ cơ thể tôi hơn tôi.

Anh ấy muốn đánh lừa các giác quan của tôi để đạt được thứ anh ta muốn ...

... và anh ấy đã thành công....

"Ngủ say nhé, tình yêu của anh... vẫn còn thời gian trước khi thằng nhóc con tỉnh dậy."

Vegas hôn lên môi tôi rồi hôn lên trán.

"Đừng gọi Venice như thế này." Tôi cắn môi anh để mắng anh ... "Và cố nghỉ ngơi một chút trong văn phòng, Vegas ..." Tôi hôn vào môi anh.

"Đừng lo lắng ... Anh vẫn tỉnh táo." Anh ấy vuốt tóc tôi. "... Anh có cái này!" Vegas nháy mắt với tôi, vẫy điện thoại một cách đắc ý.

"Tên khốn..."

Vegas có được bản ghi âm mà anh ấy muốn ... cuộc làm tình hoang dại trong bồn tắm ... với tất cả những tiếng rên rỉ và rên rỉ phát ra từ miệng của chúng tôi.

"Anh yêu em, Pete."

"Anh nên."

-------------

Tóm tắt lời tác giả: 

Tác giả muốn viết lại chương này để tiếp tục phát triển cốt truyện sau này cho VegasPete. Nó sẽ là một trang hoàn toàn mới cho Pete, và nó sẽ không tệ đâu. Cốt truyện hơi rắc rối, nhưng mong không làm mọi người thất vọng. Cảm ơn mọi người đã đồng hành cùng tôi nhé!

Chuyện chắc chắn sẽ HE nhé!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro