17. Trước giông bão [18+]
Vegas POV
Sau khi rời khỏi phòng tắm, Pete ngồi giữa hai chân tôi, tựa lưng vào người tôi. Em ấy ôm một cuốn sách để đọc trong khi tôi ôm chặt em ấy, hôn nhẹ lên vai và gáy em.
"Venice quá yên tĩnh. Em sẽ kiểm tra em ấy." Đột nhiên em đặt cuốn sách sang một bên.
"Không!" Tôi giữ em lại. "Nó ổn. Nop chỉ cho nó một cái gì đó để ngủ."
"Anh đánh thuốc mê con của chúng ta!!"
"Không phải anh! Nop!"
"Vegas!"
"Bình tĩnh đi! Dù sao nó cũng không phải là thuốc mê... Bác sĩ Top kê đơn một ít trà để nó ngủ ngon hơn."
"Một ít trà? Loại nào?"
"Em biết đấy ... những chiếc lá xanh đặc biệt mà chúng ta xuất khẩu ... việc sử dụng nó đang gây tranh cãi ở một số quốc gia, nhưng ..."
"Vì Chúa, Vegas! Đưa cho em đơn thuốc!"
Pete cố gắng rời khỏi giường, nhưng tôi đã giữ chặt em ấy.
"Tất nhiên là anh biết đó là gì rồi, Pete! Anh chỉ đang trêu em thôi. Thằng bé ổn. Vệ sĩ trưởng của chúng ta đã trở thành một bảo mẫu bám dính trẻ con và em vẫn nghĩ mình là người duy nhất có thể chăm sóc nó?"
"Em..." Em quay mặt về phía tôi.
Khi tôi nhìn thấy miếng băng ngay dưới cằm của em ấy, tôi chợt lo lắng.
"Cổ của em bị sao vậy?"
Những ngày qua tôi đã làm việc đến khuya. Tôi không để ý đến vết thương của Pete. Đó là lý do tại sao em ấy mặc áo sơ mi cao cổ mọi lúc, ngay cả khi đi ngủ.
"Đừng quá lo lắng. Đó chỉ là một vết xước."
Pete nhận ra cổ của mình không được che và cố gắng lấy tay mình che lại.
"Pete ... nói cho anh biết chuyện gì đã xảy ra."
"Một người bạn của Kim đã nghịch một cây thương dài và cuối cùng va phải em. Chỉ vậy thôi."
"Thằng ngu đó là ai?"
"Đừng bận tâm đến những kẻ ngu, Vegas. Đừng cau mày! Hãy hứa rằng anh sẽ không làm gì cả! Anh hiểu ý em đấy!"
Tôi tự hỏi liệu tôi có phải tự mình làm mọi thứ hay không. Nop và nhóm của cậu ta thật bất tài! Làm thế nào họ để điều đó xảy ra. Nếu mức độ bảo vệ không được cải thiện ...
"Anh không thể để yên nó như thế này, Pete. Anh sẽ đâm ngọn giáo vào giữa trán của tên đó."
"...Thật ra..."
Em quay lại đấm vào ngực tôi.
"OUCH! Tại sao em lại đánh anh?"
"Bởi vì anh vốn đã cắm một ngọn giáo dài bên trong tên đó rồi!"
"Ai?"
"Jade..."
"Jade?!"
"Đừng nói với em rằng anh biết rất nhiều Jade ..."
"Cậu ta đang làm gì ở Thái Lan?" Tôi không muốn có bất kỳ người nguy hiểm nào xung quanh Pete. "Cậu ta không phải là bạn tốt của em. Tránh xa cậu ta đi."
"Anh và mấy tên tình nhân quỷ quái của anh!"
"Chỉ lúc đó thôi.."
"Cho em biết chi tiết ... Dù sao thì em cũng sẽ không bao giờ gặp lại cậu ta nữa, ..."
"Cậu ta có biết về chúng ta không? Anh cá là cậu ta đã cố tình làm vậy."
"Mhmm. Trước đây anh đã từng có một khuôn mẫu người yêu xấu tính nhất định phải không?! Jade ... Tawan ... Yim ... đống khách hàng trong xe của anh ... argh!" Pete cho tôi một cú đấm nữa vào ngực.
"Này, anh xin lỗi! Ý em là khuôn mẫu của Kinn. Anh không thích những người hay đeo bám. Đó là lý do tại sao em là người dành cho anh."
Tôi ôm Pete và hôn lên vai em ấy. Em ấy thật đáng yêu khi em ấy ghen.
"Anh không nên ngủ với tình nhân của anh họ mình. Mặc dù em không nhớ Khun Kinn đã ngủ với bạn trai của em trai mình! Anh thật vô đạo đức, Vegas ..."
"Ouch! Anh xin lỗi ... anh luôn chán ghét bản thân ... có lẽ ở chung với loại người như vậy sẽ dễ dàng hơn. Nếu như trước đây anh để ý đến em thì anh đã chỉ làm chuyện đồi bại với một mình em rồi."
"Anh dám mang giọng điệu đáng thương này với em xem... Em sẽ không thương hại anh đâu! Anh thật không biết xấu hổ."
"Nếu em không thể thương hại anh, em có thể chịch với anh được không?"
"Anh thấy đấy! Không! Em đang đọc sách."
"Ok vậy ..." Tôi di chuyển ra khỏi giường, hôn lên trán em ấy.
"Anh đi đâu vậy?"
"Tối nay có một chuyến giao hàng quan trọng ... Anh sẽ đi theo dõi."
"Anh cần phải đi luôn sao? Em tưởng rằng anh định đi ngủ..."
Tôi có thể thấy sự thất vọng trên khuôn mặt của Pete. Em ấy không thường phàn nàn. Nhưng gần đây em ấy hỏi nhiều hơn về công việc của tôi.
Có lẽ em ấy đang lo lắng cho tôi. Em quên rằng em mới là người có một mục tiêu trên trán. Và sự thật này đang ăn mòn bên trong tôi ...
Tôi cảm thấy bất lực.
Tôi có một đội để theo dõi bất cứ điều gì về cái phòng cờ chết tiệt đó. Không có manh mối nào cho đến nay.
Và vì sự bất cẩn của mình, ai đó đã vào phòng khách sạn... đến gần Pete mà em ấy không hề hay biết. Mỗi ngày tôi đều nhận được hình ảnh Pete bị còng tay vào giường ... nhưng trong bức ảnh cuối cùng, có người đứng cạnh em ấy. Một người đàn ông.
Lợi dụng việc tôi đã chấp nhận mối quan hệ giữa Arm và Macau, tôi đã yêu cầu Arm bí mật phân tích hình ảnh. Cậu ta biết cách giữ bí mật. Cậu ta chưa bao giờ tiết lộ cho Pete những hành vi xấu xa của tôi với thư mục 'Pete'.
"Anh chỉ quay về để gặp em." Tôi vuốt ve khuôn mặt của em ấy. "Anh sẽ không yên tâm nếu không tận mắt chứng kiến em an toàn. "Anh đang muộn rồi. Một đội đã sẵn sàng. Porsche sẽ gặp anh ở đó."
Tôi ghét bản thân mình vì phải để Pete một mình để đến gặp Porsche. Tôi hận mình vì đã không thành thật với em ấy. Và chủ yếu là không ở đây bên cạnh em ấy 24/7 để bảo vệ em ấy khỏi bất kỳ thương tổn nào.
"Em hiểu rồi ..." Pete nhìn sang chỗ khác. "Tốt hơn hết anh nên nhanh lên. Đừng để Porsche phải chờ."
"Pete ... anh có thể đưa ra yêu cầu không?"
"Nó còn tùy ... nếu nó là một cái gì đó kỳ lạ, không."
"Hmm ... ai đó đang nghĩ về những điều kỳ quặc ..." Em ấy vẫn không nhìn tôi.
"Người duy nhất nghĩ về những điều kỳ quặc là anh. Nói những gì anh muốn đi."
"Tạm thời đừng rời khỏi biệt thự của Thứ gia." Tôi ôm mặt em ấy bằng cả hai tay và khiến em nhìn vào mắt tôi. "Đừng tới Chính gia."
"Nhưng anh đã bảo em đến xem Macau ..."
"Anh không nghĩ nó cần thiết nữa."
"Anh sẽ để Macau tự do..."
"Arm đã đến văn phòng của anh vài ngày trước để nói chuyện với anh."
"Thật sao? Wow ... Vì Khun Noo vẫn chưa xuất hiện ở đây, em đoán Arm vẫn ổn, đúng không?"
"Yeahh ... cậu ta còn sống."
"Đó là lý do tại sao Macau vẫn ở trong dinh thự của Chính gia sau đó. Và anh không phàn nàn nữa. Em rất tự hào về anh!" Pete cười với tôi.
Nếu tôi biết em ấy sẽ hạnh phúc như vậy, tôi đã nói với em ấy sớm hơn.
"Anh chỉ đang tỏ ra hiệu quả ... Một mình Arm có khả năng bảo vệ Macau hơn các vệ sĩ của chúng ta."
"Anh còn đang khen cậu ấy!" Pete trêu chọc tôi.
"Đừng có làm quá, Pete! Bây giờ trả lời anh."
"Anh mới là người không nên rời khỏi căn nhà này! Anh đã bắn Sanya mà không nói cho em biết! Anh ta là đầu mối duy nhất của chúng ta!"
"Anh đã nói với em là anh sẽ kết thúc mối quan hệ hợp tác không suôn sẻ."
"Và anh quên nói tên anh ta..."
"Dù sao thì anh ta cũng đáng tin, Pete. Làm sao chúng ta biết được nếu anh ta không đứng sau tất cả? Tên khốn đó có giao ước với ma quỷ. Quá nhiều phát súng và anh ta vẫn không chết. Anh ta đang trốn ở đâu đó."
"Sanya có khả năng muốn giết anh hơn là em. Có lẽ anh ta đã đặt một lệnh ám sát đối với anh!"
"Anh không thể chết ... đừng lo lắng. Bản thân anh đã sống sót sau rất nhiều phát súng đấy, nhớ không?! Anh không thể bị phá vỡ(1)."
"Anh là một tên khốn khác có giao ước với ma quỷ."
"Đúng thế. Và anh đã được ban ơn với một thiên thần để cứu rỗi linh hồn mình." Tôi nghiêng người đối mặt em. "Hãy nhìn vào mắt anh, thiên thần, và đừng né tránh yêu cầu của anh. Em sẽ ở yên trong nhà, phải không? Em có thể làm điều đó cho anh không?"
"Được rồi ... nhưng ..." Pete đặt tay lên tay tôi ... "Anh có thể ở đây với em không?"
Pete đưa tay từ mặt tôi ra sau đầu, nhẹ nhàng kéo nó về phía mặt em ấy.
Khi đôi môi của chúng tôi chạm nhau một cách trìu mến, trong khi cơ thể tôi bao bọc lấy em, tôi có thể cảm nhận được phần nào sự tổn thương của Pete ... Tôi có thể nhìn thấy điều đó trong đôi mắt của em ấy ... trong biểu cảm khuôn mặt của em ... Có lẽ tất cả những điều này đang ảnh hưởng đến em nhiều hơn tôi có thể tưởng tượng.
Tôi muốn xóa bỏ mọi lo lắng khỏi khuôn mặt xinh đẹp của em.
Tôi chỉ muốn em cảm thấy vui vẻ.
--------------
Tôi khiến em đặt sách xuống và nằm lên giường.
Đôi mắt khẩn cầu của em đang gọi tôi.
Tôi không thể bỏ rơi em.
Không phải như thế này.
"Fuck Porsche. Anh sẽ ở với em, Pete."
Em nở một nụ cười dịu dàng.
Tôi hôn em từ từ ... một nụ hôn mãnh liệt đầy tình cảm. Tôi muốn khoảnh khắc này kéo dài mãi mãi. Tôi cảm thấy những ngón tay em đang luồn vào tóc tôi.
Chúng tôi gần nhau đến mức tôi nghe thấy tiếng thở dồn dập của Pete chỉ qua những nụ hôn ngọt ngào và nóng bỏng. Tôi cũng không khác gì.
"...?" Pete nhìn tôi phản đối khi tôi tách môi chúng tôi ra và ngồi trên giường.
"Em biết anh luôn muốn nhiều hơn từ em mà ..." Tôi cười phóng đãng với em.
Đôi mắt của Pete sáng trở lại ... em ấy đang hạnh phúc.
Tôi mở bộ đồ ngủ của em từ gấu áo đến giữa áo, để cho đường cong tuyệt đẹp của eo em lộ ra.
Đầu lưỡi của tôi chạm vào đầu vú của em dưới lớp vải. Cơ thể em run rẩy.
"Vegas ..." Những ngón tay em nắm tóc tôi chặt hơn.
Tôi muốn nếm từng chút của Pete trong miệng mình ... từ từ ... nhẹ nhàng ... Tôi muốn em chìm trong khoái cảm và không nghĩ về bất cứ điều gì ngoài hai chúng tôi.
Tôi cởi quần đùi của em ra và khiến cơ thể em run lên khi chiếc lưỡi ướt át của tôi lang thang trên háng em.
Không có một sợi lông nào trên đó, cách em ấy khiến tôi thích nó. Pete sẽ không thừa nhận điều đó, nhưng em sẽ làm mọi điều để khiến tôi hài lòng.
Đó là dịp duy nhất tôi để người khác đặt tay lên Pete. Sau khi cử cấp dưới của tôi xác nhận rằng cô gái wax Brazillian là một người đồng tính nữ.
Tôi nắm lấy dương vật của em ấy và chà xát quy đầu em bằng ngón tay cái của mình.
"Tại sao nó lại nhỏ giọt như thế này, em yêu ...?"
Cơ thể em lại run lên vì dòng điện khoái cảm khiến em phải bật ra tiếng rên rỉ.
Pete kéo tóc tôi, kéo môi tôi trở lại miệng em để nuốt lưỡi tôi.
"Làm ơn, Vegas, chịch em ... chịch em đi ...." Giọng em trầm xuống ... gần như là một tiếng thở dài giữa những tiếng rên rỉ gợi cảm không dứt. Em đang mê muội vì sung sướng ...
Bàn tay của Pete tìm kiếm dương vật cứng ngắc bên trong quần của tôi.
Nó đang nhỏ giọt.
"Ah, Pete ... Dương vật của anh đang cứng lên. Nó khao khát xâm nhập bên trong vào em... Anh có thể quá thô bạo với em."
Nhưng tôi muốn cố gắng hết sức để trở nên ngọt ngào và dịu dàng với Pete lần này.
---------------
Cổ tay Pete được tự do để em ấy tiếp tục ôm tôi và vuốt ve ngực tôi khi chúng tôi hôn nhau và rên rỉ không ngừng.
Khi tôi giả vờ bỏ đi, Pete vòng chân qua eo tôi để tôi vào sâu hơn.
"Không ...ahh .... ở lại đi mà..."
Em ấy không thể buông tôi ra.
Tôi đặt khuỷu tay của mình bên cạnh đầu em khi chuyển động của hông tăng tốc trên mông của em.
"Ai sở hữu lỗ nhỏ ngọt ngào này, Pete?"
"Anh ... ahhhh!"
Tôi thúc vào điểm khoái cảm của em.
"Và cơ thể xinh đẹp của em?"
"Tất cả là của anh. Làm ơn, mạnh hơn ..."
"Anh sẽ không để bất cứ ai khác đến gần em. Em nghe thấy đấy, Pete ..."
Em ấy không biết tôi đang nói gì. Lý do tôi không thể ngủ yên.
"Em sắp phát điên rồi, Vegas ... làm ơn ..." Em liếm môi tôi và mút lưỡi tôi.
"Em đang bùng cháy với ham muốn, em yêu ... ah ... fuck ... hãy bắn cùng với anh thêm một lần nữa ..."
Tâm trí em dường như đang điên cuồng vì ham muốn. Em không muốn dừng lại. Em không muốn tôi dừng lại.
Tối nay, chúng tôi đang đồng điệu.
"Vegas ... làm ơn ..."
--------------
Những nụ hôn nhỏ ngọt ngào phủ lên khuôn mặt vẫn còn đỏ bừng của em. Đôi mắt em nhắm nghiền ... nhịp thở của em đã bình thường trở lại.
Tấm vải của chúng tôi bị vấy bẩn bởi mồ hôi và dục vọng.
Khi cơ thể Pete vặn vẹo lần cuối, tinh dịch của em không còn trào ra nữa.
Em đã đạt cực khoái mà không còn gì để bắn.
Mặt khác, tôi đã không rời khỏi em cho đến khi giọt cuối cùng bắn vào lỗ nhỏ ngon lành của em.
Pete quá kiệt sức để tắm. Tôi dọn dẹp cho em và thay ga trải giường, để Pete nằm thoải mái.
Tôi ngắm nhìn làn da đẹp đẽ của em.
Pete thèm muốn tôi.
Thật hiếm có. Tôi thường là người thèm muốn em.
Nó giống như em ấy biết được nỗi thống khổ mà tôi đã cảm thấy kể từ khi những bức ảnh đó bắt đầu xuất hiện.
Và tôi cần phải cảm thấy em ở bên tôi ... an toàn và bình yên.
Đó là những giờ phút yêu đương không gián đoạn. Ngọt ngào và dịu dàng ... chúng tôi như một ...
Pete sẽ không để tôi rời khỏi khỏi miệng em hay lỗ nhỏ ngọt ngào của mình.
Chúng tôi ôm nhau thật chặt cho đến khi Pete chìm vào giấc ngủ. Dù vậy, em vẫn không buông tôi ra.
Tuy nhiên, điện thoại của tôi sẽ không ngừng đổ chuông. Tôi đã phải tắt nó đi.
Tôi vào phòng tắm và đóng cửa lại.
Tôi bật lại điện thoại.
Có một số cuộc gọi nhỡ.
Và một số tin nhắn không lịch sự cho lắm.
Tôi sẽ nói chuyện với cậu ta sau.
Không thể nào tôi để Pete một mình được.
Rung.
Ah ... không thể tin được. Cậu ta đang theo dõi tôi à?
Tôi chỉ vừa ấn trả lời, và tiếng lải nhải ở đầu dây bên kia khiến tôi phải kéo điện thoại ra khỏi tai.
"Bình tĩnh. Tôi không thể nói chuyện." Tôi nhìn vào thời gian xuất hiện trên màn hình điện thoại. "Chúng ta không thể giải quyết chuyện này trong vài giờ nữa sao? Trời sẽ sớm bình minh ... được ... được ... Tôi biết tôi đã thỏa hiệp, nhưng tôi không thể rời đi ngay bây giờ. Cậu đã xử lý việc này, đúng không?! Tôi luôn làm điều đó mỗi đêm. Chỉ tối nay, tôi không thể."
Tôi kết thúc cuộc gọi.
Xuống địa ngục đi! Tôi không hối hận. Trong suốt thời gian chúng tôi làm tình, tôi có thể thấy ánh mắt lấp lánh của Pete. Đó là đủ lý do để tôi bỏ qua một ngày ... hoặc một đêm.
Két.
Cánh cửa mở ra và tôi quay lại.
Pete đứng ở cửa, nhìn tôi chằm chằm.
"Pete..."
---------------
Ghi chú của tác giả:
Các quân cờ cho đến nay:
Quân Mã trắng: Pete
Quân Vua đen: Vegas
Quân Vua trắng: Lian
Quân Hậu lục: Jade (Viên Minh)
Quân Vua tím: Sanya
Quân Vua đỏ: không xác định
Quân Hậu trắng: không rõ
Quân Tượng trắng: không rõ
(1) - Tác giả đã chọn cảnh Vegas bị bắn trong phim thay vì là tai nạn xe hơi trong tiểu thuyết.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro