Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

12. Phòng 1005

Pete POV

Tận hưởng khách sạn cái mông!! Đừng có chạm vào chồng tôi, Quý Ngài Không Biết Xấu Hổ! Không được chạm! Anh chàng này có một tật xấu là hay đụng vào người khác. Tôi không thể để gã khách hàng ghê tởm đó chạm tay vào Vegas một lần nữa. Tôi đã hành động bốc đồng và khiến tôi và Arm bị đưa vào một phòng khách sạn. Xin lỗi, Arm!

"Ngủ ngon, cậu Kim! Hẹn gặp lại cậu vào tối mai." Arm cúi chào thân thiện.

"Ngủ ngon, anh Cố! Anh thật quyến rũ ... toàn bộ thỏa thuận này thực sự được đáng giá." Cậu Kim cười một cách thèm muốn với Arm.

"Anh Angel." Cậu ta ra khỏi thang máy và đi về phòng của mình.

"Urgh! Mày có thể đọc được 'bitch' trên trán của cậu ta. Thật kinh tởm. Anh chàng này thật táo bạo và không hề sợ chết. Cậu ta không sợ tôi chút nào." Khuôn mặt đó chắc chắn là lừa dối. Cậu ta phải là một con sói đội lốt cừu.

"Không ai buôn bán súng mà tốt cả."

"Đây là căn phòng đó. Chúng ta phải đợi tín hiệu của Pol để có thể rời khỏi khách sạn. Nếu dây truyền này hoạt động. Tao chỉ có thể nghe thấy cậu ấy nói hãy đợi và bây giờ nó đã tắt tiếng."

"Họ thậm chí đang nghe mày?"

"Tao đoán vậy, nhưng không ổn lắm. Pol đang đợi Khun Kinn lên xe."

"Được rồi, mọi người, trong trường hợp mọi người nghe thấy chúng tôi, chúng tôi đang vào phòng 1005." 

"Wow, thật là một căn phòng đẹp! Hãy nhìn vào view này!"

"Hmm, đẹp đấy!" Một đốm sáng màu đỏ bên trong lỗ thông hơi của máy điều hòa không khí đã khiến tôi chú ý. "Này, anh yêu! Ôm em một cái!"

"...Ôm?" Tôi khiến Arm kinh ngạc.

Tôi đẩy Arm vào tường và thì thầm vào tai cậu ấy, giả vờ như đang hôn vào cổ cậu. "Nhìn vào lỗ thông hơi của máy lạnh. Đó là cái gì vậy? Chúng ta đang bị theo dõi à?"

"Có thể ... chúng ta phải làm sao?" Arm thì thầm vào tai tôi.

"Hmm ... chúng ta phải nói chuyện với Pol. Tao có một ý tưởng," Tôi thì thầm đáp lại.

"Được chứ..."

"Cùng nhau đi tắm nào, tình yêu của anh." Chúng tôi đang ôm nhau đi vào phòng tắm. "Không!" Nhớ kỹ, Nop đã tìm thấy một chiếc camera ẩn trong phòng tắm của tôi ... có lẽ cũng có một chiếc ở đó. "Em có một ý kiến ​​hay hơn haha. Đừng cười, anh yêu, nhưng em có một trò vui... anh biết đấy ... uh ... cho chúng ta bên trong tủ quần áo."

"Em nghiêm túc chứ?"

Tôi cau mày.

"Oh! Ý anh là ... bất cứ điều gì em muốn, thiên thần của anh.... Anh háo hức muốn chết để tiến hành bất cứ điều gì chúng ta sẽ làm trong tủ quần áo ..."

"Chết tiệt! Làm thế nào để chúng ta mở tủ quần áo này? Cửa không mở."

"Ồ! Nó có cảm biến, Angel."

"Wow, cool ... được rồi, chúng ta vào trong thôi, cục cưng."

Chúng tôi bước vào tủ quần áo. Nó rất tối. Đèn bên trong tủ chỉ sáng khi cửa mở. Chúng tôi đã khó khăn di chuyển mình trong đó. Không có đủ chỗ cho cả hai chúng tôi.

"Pol, mày có nghe thấy tao nói không? Có thể có một máy quay đang quay bọn tao trong phòng. Mày có thể kiểm tra với Khun Sanya không? Làm thế nào để chúng ta thoát khỏi đây, có kế hoạch gì không? Pol?"

"Không trả lời?"

"Không. Tao không biết liệu họ có đang nghe chúng ta hay không. Oái!"

"Có chuyện gì vậy, Pete?"

"Tao bị chuột rút ở chân."

"Đó có phải là chân của mày không? Tao sẽ giúp mày."

"Chết tiệt, tao không thể cử động."

"Pete, tao nghĩ chúng ta đang bị khóa ở đây. Cánh cửa này tự động, nhưng cảm biến hiện diện ở bên ngoài. Nó không mở."

"Fuck."

---------------

Porsche POV

"Cậu bảo họ ra khỏi phòng chưa, Pol?"

"Đã thông báo rồi ạ, Khun Kinn, nhưng tôi không nghĩ rằng tôi đã được nghe thấy, thưa cậu. Và tôi hầu như không thể nghe thấy họ đang nói gì. Âm thanh hiện đã bị tắt tiếng."

"Chúa ơi, sao cậu không gọi vào phòng?"

"Họ không trả lời điện thoại, Khun Vegas."

"Tôi sẽ đến đó. Có thể đã xảy ra chuyện gì đó."

"Bình tĩnh, Vegas."

"Mày không thể không ngăn cản tao, Porsche."

"Tốt rồi! Tôi nghĩ tôi đang nghe thấy gì đó! Pete, Arm, mày có nghe thấy tao nói không? Tôi sẽ đặt nó ở loa ngoài để tất cả mọi người cũng có thể nghe thấy."

["Ở đây nóng quá, Arm."]

["Tao có thể nhấn ngón tay của mình không?"]

["Đi xuống thấp hơn. Đúng... đúng, ngay tại đó."]

["Tao sắp tới rồi."]

["Ouch! Đau đấy!"]

["Bằng hai ngón tay, được không?"]

["Đau quá, đủ rồi."]

["Chỉ một chút nữa thôi và mày sẽ cảm thấy tốt hơn, tao hứa."]

["Okay, okay... Tao có thể chịu được."]

["Bây giờ lần này là thật, được chứ?]

["Cứ làm đi!"]

["Mẹ kiếp, ở đây chặt quá"]

"... Âm thanh lại tắt." Pol lúng túng nói.

Chết tiệt! Chuyện gì đang xảy ra vậy? Chúng tôi ngạc nhiên khi nghe đoạn đối thoại kỳ lạ đó, cố gắng hiểu chuyện gì đang xảy ra. Nhưng Vegas vẫn ngồi yên, tay nắm chặt, vẻ mặt dữ tợn.

"Tao chắc rằng sẽ có một lời giải thích hợp lý cho việc đó". Kinn trầm ngâm không dám nhìn Vegas.

Vegas đứng dậy khiến tất cả chúng tôi giật mình ngả người ra sau. Hắn bình tĩnh sắp xếp bộ đồ trên người. Mặt hắn ta không biểu lộ cảm xúc gì.

"Vegas ...?" Tôi gọi hắn với một chút e ngại...

Hắn ta chỉ cười khẩy với chúng tôi và bước ra khỏi xe. Điều đó thật kỳ lạ.

Chúng tôi đã dành vài giây để nhìn nhau. Chúng tôi không biết nói gì.

"Hmm ... cậu ta có đang mang súng không?" Tôi cẩn thận hỏi.

"Fuck! Tất nhiên là cậu ta đang mang súng của mình!" Kinn giật mình đáp.

Chúng tôi mở to mắt.

"Fuck!" Tôi tuyệt vọng.

"Nhanh lên! Chúng ta phải ngăn cản hắn!" Kinn hét lên.

"Cửa xe đã khóa, Khun Kinn! Khun Vegas đã nhốt chúng ta bên trong."

"Vegas! Vegas, mở cửa ra, đồ khốn!" Tôi hét lên và đấm vào cửa.

"Tao sẽ gọi Kim ... Này, Kim.?!" Kim chết tiệt đã trả lời Kinn, nhưng cậu ta vẫn chưa trả lời tôi.

"Hãy đi lên phía trước, Pol." Tôi chỉ Pol lên cabin lái xe.

"Kim ...?"

"Gì vậy, Kinn? Porsche bắt mày gọi cho tao?"

"Mày cần phải đánh chặn Vegas trước khi cậu ta đến đó."

"Tại vì?"

"Bởi vì cậu ta đang điên và cậu ta có một khẩu súng."

"Không, chết tiệt."

"Phòng 1005. Đi!"

--------------

Nếu mọi người yêu thích truyện thì hãy comment nhé, bạn tác giả gốc rất mong chờ phản hồi từ Việt Nam nè! 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro