Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 26 - 27

CHƯƠNG 26 -27

26.

“Lâm Lâm cậu ăn hoa quả không?” trong phòng bếp vọng ra tiếng Nghiêm Hạo Tường, sột soạt, lắng nghe cẩn thận thì hình như Nghiêm Hạo Tường đang tìm kiếm gì đó trong tủ lạnh. 

Hạ Tuấn Lâm nhàn nhã ngồi trên sô pha xem ti vi, hai chân ngồi xếp bằng. Hạ Tuấn Lâm nghe thấy lời nói của Nghiêm Hạo Tường nghiêm túc suy nghĩ một lúc, nữa ngày mới nói ra muốn ăn dưa hấu. 

Hạ Tuấn Lâm cầm điện thoại lướt lướt weibo, nhìn thấy bài viết mới nhất của Mã Gia Kỳ liền thuận tay like, Hạ Tuấn Lâm lúc này mới nhớ ra bản thân đã hơn một tuần không đăng weibo rồi, cậu lật lật album điện thoại, hình như không có gì để đăng, liền giơ điện thoại lên bắt đầu tự sướng. 

Giây tiếp theo, Hạ Tuấn Lâm thoáng ngửi thấy mùi dâu tây nồng nặc, cậu khó hiểu, rõ ràng bản thân nói muốn ăn dưa hấu mà. Hạ Tuấn Lâm nhìn Nghiêm Hạo Tường trong nhà bếp, cậu lớn tiếng hỏi: “Nghiêm Hạo Tường cậu đang cắt dâu tây à?”

“Không có, tớ đang cắt dưa hấu.” Nghiêm Hạo Tường bước ra từ nhà bếp với dĩa dưa hấu đã cắt, hắn dùng tăm lấy một miếng dưa hấu đưa đến bên miệng Hạ Tuấn Lâm, Nghiêm Hạo Tường lại hỏi: “Làm sao vậy? Cậu muốn ăn dâu tây?”

Hạ Tuấn Lâm lắc lắc đầu, có chút kỳ quái, Hạ Tuấn Lâm cẩn thận ngửi lại, cậu rất chắc chắn, mùi dâu tây rất nồng, còn thêm chút mật ong, Hạ Tuấn Lâm vừa gặm dưa hấu vừa hỏi Nghiêm Hạo Tường: “Cậu không ngửi thấy mùi dâu tây? Hình như còn có chút hương mật ong. Dâu tây nhúng mật ong? Cách ăn mới à?”

Mũi Hạ Tuấn Lâm rất thính, cậu cảm thấy đây không phải là ảo giác, thực sự là mùi dâu tây nồng đậm kèm theo hương mật ong, còn rất dễ ngửi. 

Nghiêm Hạo Tường lúng túng ho khan, nếu hắn nhớ không nhầm thì tin tức tố của Lưu Diệu Văn là hương mật ong. Nghiêm Hạo Tường nhìn lên lầu, cửa phòng Lưu Diệu Văn và Tống Á Hiên đóng chặt. 

Hạ Tuấn Lâm khó hiểu, cậu nhìn theo ánh mắt của Nghiêm Hạo Tường nhìn lên lầu. 

Hạ Tuấn Lâm sững người một lúc, mặt đỏ bừng ngay lập tức, cậu nhỏ tiếng mở miệng, cảm thấy bản thân có lỗi với Tống Á Hiên: “tin tức tố của Tống Á Hiên hình như là hương dâu tây…”

Hạ Tuấn Lâm lập tức muốn cho bản thân hai cái tát, bản thân không có việc gì lại đi nhắc đến việc ngửi thấy mùi dâu tây. 

Hạ Tuấn Lâm cau mày, hình như nghĩ đến chuyện gì, cậu kéo kéo cánh tay Nghiêm Hạo Tường hỏi hắn: “Cậu làm sao mà không ngửi thấy gì? Mũi không tốt à?”

Nghiêm Hạo Tường cảm thấy vừa buồn cười vừa tò mò, hắn bỏ que tăm trong tay xuống thở dài, Nghiêm Hạo Tường bất lực nhìn con thỏ ngốc trước mặt, thuận tay xoa xoa đầu Hạ Tuấn Lâm, ngữ khí rất dịu dàng: “Có ngốc không, Tống Á Hiên là một Omega, nhưng mà tớ không thích cậu ấy, vì vậy đối với mùi hương của cậu ấy tớ không mẫn cảm, nếu vậy giờ cậu thả tin tức tố, tớ liền ở đây làm cậu.”

Nghiêm Hạo Tường càng nói càng kỳ quái, Hạ Tuấn Lâm cười, thuận tay cầm cái gối đập lên đầu Nghiêm Hạo Tường: “Cậu hay lắm, nằm mơ đi!”

Có một nhóm không biết gọi là gì (6)

Đinh nhi: Người đi đâu hết rồi?  Đều không ở nhà?

Đinh nhi: Anh và Mã Gia Kỳ đều không mang chìa khóa

Đinh nhi: mấy đứa tiếp tục ngủ ? ?

Đinh nhi: @all một người ra mở cửa mau lên ! !

“đi mở cửa, lẩu của tớ về rồi !” Hạ Tuấn Lâm mở wechat lên, nhìn thấy tin nhắn của Đinh Trình Hâm trong nhóm. 

Đinh Trình Hâm đi vào phòng tiến thẳng đến sô pha, tùy tiện đặt mấy thứ trong tay xuống đất rồi bắt đầu tố cáo: “Ây da trời đất ơi, mấy đứa coi như mở cửa rồi, mệt chết anh rồi.”

Đồ mua về có chút nhiều, Mã Gia Kỳ kéo xe đẩy nhỏ vào trong nhà bếp, quay về phòng khách đứng bên cạnh Nghiêm Hạo Tường, Mã Gia Kỳ thì thầm: “Mấy đứa làm chuyện xấu gì mà nửa ngày mới ra mở cửa?”

Nghiêm Hạo Tường lắc lắc đầu. Giây tiếp theo Nghiêm Hạo Tường trưng ra vẻ mặt ăn dưa nhìn Mã Gia Kỳ, hắn vỗ vỗ vai anh nhỏ giọng nói: “Mã ca, làm ra chuyện xấu này đoán chừng không phải là em nha.”

Nghiêm Hạo Tường đáng thương hề hề nhìn Hạ Tuấn Lâm. 

Bản thân cũng muốn làm chuyện xấu, nhưng mà tháng này kỳ phát tình của Hạ Tuấn Lâm thập phần ổn định, không khác gì so với bình thường, ngoại trừ tin tức tố cực kỳ nồng, cũng may bản thân lý trí mạnh mẽ, biết rằng không thể để Hạ Tuấn Lâm bá vương ngạnh thượng cung. 

Hạ Tuấn Lâm đang đánh nhau với Đinh Trình Hâm cảm nhận được ánh mắt nóng rực, Hạ Tuấn Lâm khó hiểu: “Nghiêm Hạo Tường, cậu nhìn tớ làm gì, tớ đi rửa rau với Mã Gia Kỳ.”

Đinh Trình Hâm ở một bên gật đầu, cậu đối với sắp xếp của Hạ Tuấn Lâm vô cùng đồng ý, hai Alpha được an bài rõ ràng đi vào nhà bếp. 

Trên lầu, Tống Á Hiên được Lưu Diệu Văn giúp tắm rửa xong tỉnh táo lại không ít, Tống Á Hiên nằm trên giường nhìn nhìn dấu vết trên người mình, muốn mặc quần áo nhưng thực tế lại không còn bao nhiêu sức lực. 

Lưu Diệu Văn đem Tống Á Hiên ôm đặt lên giường,  bản thân tiến vào nhà tắm tắm rửa, lúc đi ra nhìn thấy Tống Á Hiên còn chưa ngủ, mà là ngơ ngác nhìn chằm chằm dấu vết trên người, Lưu Diệu Văn lật lật tủ quần áo, giúp Tống Á Hiên lấy một bộ quần áo, còn là một bộ cao cổ. 

“Đến tiểu bảo bối nhi, giơ tay lên, em mặc quần áo cho anh” Lưu Diệu Văn vừa mặc quần áo cho Tống Á Hiên, vừa nhìn màu sắc trên người Tống Á Hiên, nhìn kỹ hơn, kiệt tác của bản thân thực sự không ít. 

Tống Á Hiên bị Lưu Diệu Văn nhìn đến nổi cả da gà, nắm tay lại thành nắm đấm đánh Lưu Diệu Văn: “Đều là chuyện tốt em làm, em đừng nhìn nữa !”

Tống Á Hiên rất mệt, lực không lớn, mấy cái này trong mắt Lưu Diệu Văn chỉ là gãi ngứa, Lưu Diệu Văn cũng không buồn bực, hắn giúp Tống Á Hiên mặc quần áo xong liền tiếp tục trêu chọc Tống Á Hiên: “Em hiện tại cảm thấy em đặc biệt tốt, thật đó, anh nói có phải không?! Bảo bảo?”

Tống Á Hiên không muốn để ý đến hắn, cậu dùng hết sức đá Lưu Diệu Văn, lớn tiếng nói: “Xuống lầu xem Đinh ca Mã ca đã về chưa, về rồi thì em vào bếp giúp đỡ, đến lúc ăn cơm thì gọi anh, nhanh xéo đi !”

“Được rồi, vậy anh ngủ đi” Lưu Diệu Văn trước khi đi còn nắn nắn eo Tống Á Hiên, Lưu Diệu Văn hỏi cậu: “Còn khó chịu không?”

Tống Á Hiên lắc lắc đầu, nằm xuống giường trả lời hắn : “không khó chịu nữa”

Lưu Diệu Văn gật gật đầu, : “vậy ăn cơm em lên gọi anh, ngủ đi”

Mã Gia Kỳ nhìn hai người đang tự sướng ở phòng khách, Mã Gia Kỳ có chút nghi ngờ, Lưu Diệu Văn và Tống Á Hiên làm sao mà không có động tĩnh? Mã Gia Kỳ hỏi Nghiêm Hạo Tường: “không đúng, Lưu Diệu Văn và Tống Á Hiên đâu? Làm sao mà phòng bếp chỉ có hai chúng ta, Lưu Diệu Văn cũng đáng lẽ nên xuống rồi.”

Nhắc Tào Tháo Tào Tháo tới, tiếng Mã Gia Kỳ vừa dứt liền nghe thấy tiếng Lưu Diệu Văn, Lưu Diệu Văn xem ra tâm tình rất tốt, hắn nhận lấy túi rau xanh Nghiêm Hạo Tường đưa qua đi rửa, Lưu Diệu Văn nói: “Tiểu Mã ca, Tường ca, em tới giúp đỡ !”

27. 

Ngay khi Lưu Diệu Văn chuẩn bị kéo ống tay áo lên chuẩn bị rửa rau liền bị Hạ Tuấn Lâm kéo qua một bên, Hạ Tuấn Lâm lại gần muốn hỏi gì đó, Lưu Diệu Văn né tránh, hắn sợ Hạ Tuấn Lâm ngửi ra mùi hương trên người mình. 

“Hạ nhi, anh cũng muốn nghe” Đinh Trình Hâm cảm thấy có chút gian trá, chính là có chuyện gì đó muốn nói sau lưng mình, Đinh Trình Hâm gục đầu xuống sô pha nhìn Hạ Tuấn Lâm và Lưu Diệu Văn với ánh mắt tò mò. 

Hạ Tuấn Lâm gật gật đầu, sau đó xua xua tay ra hiệu Đinh Trình Hâm xem ti vi trước: “Lát nữa nói cho anh.”

“Tống Á Hiên phát tình? Sau đó em cắn cậu ấy một cái?” Hạ Tuấn Lâm dùng giọng như muỗi kêu để nói sợ người khác nghe thấy, khi nói còn không quên dùng tay chặn lại: “Anh chắc là không ngửi sai, anh ngửi thấy mùi dâu tây, còn có một chút mùi mật ong”

Hạ Tuấn Lâm hỏi cái này cũng không có ý gì khác, chỉ là tò mò. Tò mò hương dâu tây và mật ong có phải hai bọn họ hay không. 

“Haizz…” tai Lưu Diệu Văn nhanh chóng đỏ lên, hắn vò vò tóc không dám đối mặt với Hạ Tuấn Lâm, Lưu Diệu Văn vội vàng đổi chủ đề: “không có không có, anh ấy không có tới kỳ phát tình, cái đó Hạ nhi em vào trong nhà bếp giúp đỡ trước.”

Nhìn bóng lưng bận rộn của Lưu Diệu Văn trong nhà bếp, Hạ Tuấn Lâm một mình suy nghĩ, cái gì vậy…rõ ràng là ngửi thấy hương dâu tây mà. 

Tính cách cung Song Tử là gặp vấn đề không rõ ràng không chết tâm, vì vậy Hạ Tuấn Lâm chạy vào phòng bếp rửa rau liền bị Nghiêm Hạo Tường xách ra ngoài.

Nghiêm Hạo Tường có chút mơ hồ, hắn hỏi Hạ Tuấn Lâm làm sao vậy. 

“Tại sao Lưu Diệu Văn nói Tống Á Hiên không phát tình chứ, tớ rõ ràng là ngửi thấy mùi dâu tây nồng đượm.” Hạ Tuấn Lâm ủy khuất giống như đứa trẻ ba tuổi không được ăn kẹo. 

Thực tế Hạ Tuấn Lâm cũng không vướng bận vấn đề Tống Á Hiên phát tình hay không, nhưng việc Lưu Diệu Văn kỳ quái né tránh vấn đề của bản thân khiến người khác tò mò không thôi.

Nghiêm Hạo Tường trong lòng cảm thán bạn trai nhà mình lại ngây thơ như vậy, Nghiêm Hạo Tường khẽ nói vào tai Hạ Tuấn Lâm một câu khiến Hạ Tuấn Lâm nhận ra lỗi lầm của bản thân. 

“Hai bọn họ…haizz…” Nghiêm Hạo Tường không biết mở miệng thế nào, chọn cách vỗ tay ba lần để biểu đạt. 

Hạ Tuấn Lâm mở to mắt, cậu đột nhiên nhận ra mình không nên hỏi Lưu Diệu Văn như vậy, Hạ Tuấn Lâm hít sâu một hơi trong lòng thầm xin lỗi Lưu Diệu Văn, xin lỗi Tống Á Hiên, cậu vội vàng quay lại ghế sô pha như không có gì xảy ra. 

“Rốt cuộc là làm sao?” dưa hấu Nghiêm Hạo Tường gọt đã bị Đinh Trình Hâm ăn không ít, Đinh Trình Hâm nhìn Hạ Tuấn Lâm, lại đập đập cánh tay cậu hỏi. 

Hạ Tuấn Lâm đỏ mặt, cậu giả vờ bình tĩnh: “Không có chuyện gì, chỉ là hỏi Tống Á Hiên đang làm cái gì.”

“Ừm” Đinh Trình Hâm gật gật đầu, nhận được câu trả lời Đinh Trình Hâm nhìn vào phòng bếp lại nhìn thời gian, “Ba người đã xong chưa? Đói quá”

Tiếng Mã Gia Kỳ truyền ra từ nhà bếp, anh nói sắp rồi, lát nữa là có thể ăn rồi. 

Được thôi, Đinh Trình Hâm lại tiếp tục ăn dưa hấu. 

Lại qua năm phút, Mã Gia Kỳ và Nghiêm Hạo Tường đã hoàn thành công việc, Lưu Diệu Văn cũng chuẩn bị xong rồi, chạy lên lầu chuẩn bị gọi Tống Á Hiên dậy. 

Đẩy cửa ra, mùi dâu tây thoang thoảng làm khơi gợi lòng người.

“tiểu bảo bối nhi, phải ăn cơm rồi.” nói rồi, Lưu Diệu Văn đem Tống Á Hiên ôm lên, bóp bóp eo Tống Á Hiên lại vỗ vỗ lưng cậu.

Giọng nói chưa tỉnh ngủ của Tống Á Hiên thực sự rất mềm mại, Lưu Diệu Văn vỗ lưng cậu, nghe bên tai câu nói có màn thầu không của Tống Á Hiên 

Tống Á Hiên thích màn thầu đến không chịu được, điểm này Lưu Diệu Văn biết, lúc rửa rau hỏi Mã Gia Kỳ có mua màn thầu về không, Mã Gia Kỳ nói bánh trong siêu thì là bánh nhân nhồi, Tống Á Hiên không thích ăn, sau khi nhận được câu trả lời Lưu Diệu Văn liền đặt bên ngoài, vì để Tống Á Hiên dậy liền có thể ăn. 

Lưu Diệu Văn nhéo nhéo người còn đang mơ màng: “Có, em vừa mua về cho anh, đi, xuống ăn cơm”

Buổi tối bảy giờ rưỡi, sau người quây quần lại ăn lẩu chờ đợi chương trình phát sóng. 

“Đến đến đến, chụp một tấm phát weibo, mấy đứa nhớ phải chuyển tiếp đó!” nói rồi,  Đinh Trình Hâm giơ điện thoại mình lên, sáu người cùng nhau chụp một bức ảnh tập thể. 

Sáu người cười cười nói nói vừa xem chương trình  vừa ăn lẩu, Lưu Diệu Văn một bên cầm quạt thổi cho Tống Á Hiên thu hút sự chú ý của Đinh Trình Hâm: “Ây da, Á Hiên em không nóng à? Tại sao còn mặc áo cao cổ?”

Câu này của Đinh Trình Hâm khiến sự chú ý của mọi người đều đặt lên người Tống Á Hiên, Tống Á Hiên không chỉ đỏ mặt còn có chút chột dạ, không dám ngẩng đầu trả lời vấn đề của Đinh Trình Hâm, “a, không có gì, bộ quần áo mới mua đẹp quá, em còn chưa mặc qua, muốn lần này mặc một chút.”

Lúc này đùi Lưu Diệu Văn cảm thấy đau nhức, lực Tống Á Hiên nhéo bản thân quả thật không nhỏ. 

Mã Gia Kỳ một bên gắp thức ăn cho Đinh Trình Hâm một bên quan sát đôi tai đỏ bừng của Tống Á Hiên và phản ứng của Lưu Diệu Văn, dù sao bản thân cũng là Alpha, lại thêm câu trước đó của Nghiêm Hạo Tường, rốt cuộc đã đoán ra được rồi. 

Haizz.

Nhìn có vẻ cải trắng nhà mình đã bị heo ăn rồi. 

Ăn uống xong, mấy người an tĩnh xem chương trình phát sóng 

“Cậu xem, tớ nói đúng phải không, cậu không thể đi đến nhà vệ sinh!” Đinh Trình Hâm nằm trên đùi Mã Gia Kỳ giơ tay chọc chọc vào mặt Mã Gia Kỳ, lúc này trên ti vi Mã Gia Kỳ đang rất lo lắng chạy đến nơi đặt vòng cổ. 

Mã Gia Kỳ nắm lấy tay Đinh Trình Hâm hôn hôn, trong lòng âm thầm cầu nguyện, sau này đặt nhẫn đính hôn nhất định phải chọn ngày đã định trước của Đinh Trình Hâm

Đừng bao giờ để người khôn ngoan như hồ ly này đoán được.

Chương trình vẫn tiếp tục chiếu, ở một bên Lưu Diệu Văn trong lòng nghĩ, lúc đến Thủy cung, vẻ mặt của bản thân rất ngu ngốc sao? Chắc là không có đi? Dù sao bản thân trước mặt Tống Á Hiên cũng cần có chút mặt mũi. 

Lưu Diệu Văn nhìn Tống Á Hiên trong lòng, nhỏ giọng hỏi: “eo còn đau không?”

“Không đau” Tống Á Hiên lắc lắc đầu, hơi nóng khi nói phun vào bên tai Lưu Diệu Văn, khiến tim Lưu Diệu Văn ngứa ngáy. 

Phát sóng đến cảnh Nghiêm Hạo Tường dẫn Hạ Tuấn Lâm đến nhà ma, Hạ Tuấn Lâm trên sô pha xấu hổ đến đỏ mặt, nhìn thấy bản thân leo lên người Nghiêm Hạo Tường, lại một mực ôm lấy hắn, lén lút lấy gối che mặt lại. 

“Chậc chậc chậc, nhân viên công tác của nhà ma này thực sự có mắt nhìn” Lưu Diệu Văn ở một bên học Nghiêm Hạo Tường trong ti vi, cũng phải giơ ngón cái lên. 

Nghiêm Hạo Tường bên cạnh nhìn Hạ Tuấn Lâm đỏ mặt, sờ sờ đầu thỏ nhỏ, mặt nghiêm túc lại gần tai cậu nói: “ có thời gian lại đi lần nữa?”

Gối đầu trên tay Hạ Tuấn Lâm đập vào đầu Nghiêm Hạo Tường, cả người điên cuồng lắc đầu không đi, không để cậu lại chiếm tiện nghi nữa. 

Nghiêm Hạo Tường lấy gối đặt lại trên người Hạ Tuấn Lâm, một tay đặt phía sau Hạ Tuấn Lâm, để người ta cảm thấy hắn đang ôm lấy Hạ Tuấn Lâm, tay còn lại của Nghiêm Hạo Tường lướt weibo, hắn chỉnh sửa một icon like lớn rồi đem phát weibo. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro