Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

**

Vài chiếc top cmt

Thiếu nữ mới không bị trọc đầu: Em nhìn xem, luôn không thể đợi kịp một người khác, vẫn luôn là mất đi rồi mới nhận ra người kia quan trọng đến nhường nào. Cái kết này khá là hiện thực, chỉ cần Hạ Tuấn Lâm thích Nghiêm Hạo Tường sẽ hát cho anh nghe vô số bài ca; Lưu Diệu Văn và Tống Á Hiên sẽ cùng nhau ăn vô số món ngon; Mã Gia Kỳ sẽ cùng Đinh Trình Hâm về huyện nhỏ mà họ luôn hướng về; Trương Chân Nguyên cũng sẽ có cuộc sống hạnh phúc.

7249: "Ngươi nhìn đi, thế nhân thật kỳ lạ nhỉ. Người thích thì không thể với tới, nắm được rồi thì lại không trân trọng, khi cạnh bên nhau thì đủ kiểu xa cách, mất đi rồi lại hoài niệm. Nháo đến cuối cùng, còn không phải là cả đời chỉ tràn đầy nuối tiếc sao."

A Ba Thứ Đức: Đọc cả câu truyện xong thì dường như chẳng ai có lỗi cả, Lưu Diệu Văn không hề cố ý tổn thương Tống Á Hiên, Nghiêm Hạo Tường vì mất trí nhớ mà lạnh nhạt với Hạ Tuấn Lâm. Nhưng đọc đến cuối thì vẫn rất đau lòng, cảm thấy câu chuyện không nên kết thúc như vậy, song cũng không thể nghĩ ra một cái kết viên mãn nào cả. Hạ Tuấn Lâm đến cuối cùng đã tha thứ cho tất cả mọi người, nhưng anh lại không thể tha thứ cho bản thân mình.

Sao Hỏa: Điều làm tôi cảm động nhất trong fic là tình cảm của Hạ nhi và Hiên Hiên, thay vì nói là bạn bè thì có thể nói là tình thân. Người yêu Hạ Tuấn Lâm nhất là Tống Á Hiên, người yêu Tống Á Hiên nhất cũng chắc chắn là Hạ Tuấn Lâm. Đứa trẻ ngoan ngoãn kia ngay cả về nhà muộn chút thôi cũng sẽ báo bình an cho Lâm Lâm ca khỏi lo lắng, là tiểu thiên sứ luôn nói cười cạnh bên Lâm Lâm ca. Hiên Hiên là người bạn thân thiết đầu tiên mà Hạ nhi quen biết ở Bắc Thượng Quảng, ngoài Nghiêm Hạo Tường năm 15 tuổi ra thì em ấy là người quan trọng nhất trong tim Hạ Tuấn Lâm. Trong truyện này ai cũng không có lỗi, nhưng vô hình chung thì ai cũng đã phạm phải lỗi lầm. Nếu như có kiếp sau, hi vọng Lâm Lâm ca và Hiên Hiên sẽ không bị chia ly lần nữa, Hạ Tuấn Lâm và Nghiêm Hạo Tường sẽ không lỡ mất nhau; Tống Á Hiên và Lưu Diệu Văn sẽ luôn cạnh bên; Mã Gia Kỳ và Đinh Trình Hâm cũng không còn mặc cảm với đời.

Kỷ Mộc Ôi: Con người luôn là mất đi rồi mới biết trân trọng. Cảm giác thật là kỳ lạ, cảm giác nó không nên như thế này xong nó cũng rất thỏa đáng. Vì đây mới là cuộc sống, sẽ luôn có điều nuối tiếc, sẽ có rất nhiều điều không được như ý muốn, rồi sẽ có một vài người khiến bạn hoài niệm cả một đời nhưng không thể gặp lại. Một khi nhớ lại có lẽ sẽ hối hận chính mình tuổi trẻ vô tri, nhưng rồi cũng chỉ có thể hối hận mà thôi. Hoặc đây cũng có thể là cái kết tốt nhất, không đủ hoàn chỉnh nhưng rất thực tế, thực tế đến mức tôi mn khóc hết cả một tập giấy lại đi đọc lại lần nữa.

Pháo Hoa Dễ Nguội rys: Ở lại và rời đi, dường như chỉ cách nhau tấm giấy mỏng. Nhưng có lẽ do mọi người đều không cam lòng, rời đi hay ở lại đều không thể dứt khoát lựa chọn. Lúc thì dây dưa rồi đến khi xảy ra chuyện lại tạo thành kết cục không thể vãn hồi. Câu truyện kết thúc rồi, lại như thể chưa hề kết thúc, thứ thực sự kết thúc chỉ có sự ra đi của hai người, mà kẻ ở lại chỉ có thể ôm lấy hồi ức mà trôi qua một đời. Tàn nhẫn sao, đây hẳn là luật nhân quả nhỉ. Cuối cùng thì đây là kết cục mà bọn họ phải nhận lấy, hoặc có lẽ là số phận đi.

???: Có lẽ là do không cam lòng nhỉ, Lâm không cam lòng để vụt mất tình cảm đã từng có nơi Tường nên cố chấp ở lại; Hiên không cam lòng rời xa cơ hội cận kề hơi ấm mà em tham luyến từ Văn nên bất chấp. Song vốn là đứa trẻ đã chịu đủ mọi loại tổn thương nên cuối cùng cũng không chịu đựng nổi nữa, ra đi trong tuyệt vọng, sống mãi ở tuổi thanh xuân tuyệt đẹp nhất của đời người. Lâm Hiên đều không còn gì để lưu luyến trên đời này cả, tình cảm của chúng dành cho nhau và 1 phần cho Tường Văn là điều khiến chúng có niềm tin và tiếp tục sống trong mông lung như vậy.
Hỏi vì sao Lâm lại yêu Hiên nhiều đến thế? Bởi Hiên chính Lâm, bởi Lâm chính là Hiên. Hiên ra đi có lẽ vì cảm thấy tìm cảm chân thành trong sáng của mình - thứ duy nhất mà em có cũng đã bị vấy bẩn nên muốn tìm hơi ấm về "mái nhà" mà em hằng mong muốn nhưng lại không tìm được; Hạ ra đi có lẽ bởi anh không thể tha thứ cho chính mình vì đã gián tiếp đưa Hiên đến bước này. Cả Lâm và Hiên đều từng có cơ hội để rời xa Tường Văn, nhưng cuối cùng cũng là do không cam lòng nên mới dẫn đến kết cục này.
Dường như ai cũng không sai, song dường như ai cũng đã phạm phải lỗi lầm.....

....

Sau đây là chiếc cmt (gộp chung 3 cmt của 1 bạn) dành cho bạn nào đã đọc Viện Người Điên

(Đây cũng là lý do vì sao mình quyết định trans fic này đó; THBC được viết trước VNĐ nha; ngôi trong cmt đã được thay đổi để phù hợp hơn)

Spoil!!!








Vịt Rác: Có biết không, tui luôn coi fic này là chuyển kiếp của VNĐ đó.

Kiếp này tiểu Mã ca trong một lần tình cờ bảo vệ Đinh nhi rồi dần dần yêu anh; vì vậy mà kiếp sau cậu ấy thà rằng mình bị đánh cũng muốn bảo vệ Đinh nhi thật tốt.

Kiếp này Đinh nhi là một người nhút nhát, dù cho bị bắt nạt cũng sẽ không đánh trả; kiếp sau vì bảo vệ tình yêu với Mã ca mà dùng răng nanh và sự hung hãn đối đầu với kẻ thù.

Rồi còn có kiếp này tiểu Mã nói muốn đưa Đinh nhi về nhà thăm ba mẹ, rồi bi kịch kiếp sau xảy ra ngay sau khi gặp được ba mẹ....

Kiếp này Hiên Hiên luôn giữ một tấm chân tình xong lại không thể đổi lấy một từ "thích" của Diệu Văn. Đứa trẻ đầu gỗ Diệu Văn này sau khi Hiên Hiên ra đi mới chậm rãi nhận ra cảm xúc của bản thân.

Điều tiếc nuối lớn nhất của 2 người không gì hơn lần tai nạn ngoài ý muốn đó; vì vậy mà kiếp sau Diệu Văn thay Hiên Hiên chịu đựng mọi tổn thương, dù cho mình đầy thương tích cũng không muốn rời xa Hiên Hiên.

Điều mà Hiên Hiên muốn làm nhất kiếp này là được về nhà, xong lại không có chốn để về; vì vậy kiếp sau Văn ca luôn muốn Chân Nguyên đưa Hiên Hiên về nhà.

Kiếp này Hương Hương quên đi Lâm Lâm; kiếp sau toàn tâm toàn ý chỉ muốn chạy đến bên Lâm Lâm.

Kiếp này Lâm Lâm dùng 1 đồng xu mua bài hát của Hương Hương, từ đó mà đắm chìm cả một đời; kiếp sau Hương Hương thu lại Đom đóm bay vào trong gấu bông, 2 nhân cách của Lâm Lâm từ đó dựa vào nó mà tiếp tục sống.

Kiếp này Hương Hương không thể bảo vệ Lâm Lâm, lặng lẽ thiếp đi trước bia mộ; kiếp sau tai nạn của Hương Hương đi theo Lâm Lâm cả một đời.

Lúc đọc THBC là bắt đầu khóc từ khi Hiên Hiên xảy ra chuyện đến kết luôn, mấy đứa trong fic kia như là bổ khuyết cho những tiếc nuối trước đây, xong vẫn bị thế tục đánh gục như cũ.... ước mơ lớn của tiểu Trương Trương, trong fic thế mà lại viết câu chuyện của 14 người, thực sự giết người đến điên rồi.

Có cả một sự trùng hợp nữa là kiếp này Văn Văn hi vọng kiếp sau Hiên Hiên có thể gặp được 1 người đối xử thật tốt với em ấy như Lâm Lâm vậy; sau đó kiếp sau Lâm Lâm luôn nói với Chân Nguyên rằng Hiên Hiên đói bụng, mỗi lần đều là mở khóa cho Hiên Hiên trước tiên....

Mấy người đã nói rằng sẽ bảo vệ tốt em ấy mà, nếu mấy người không thể bảo vệ được Hiên Hiên của tôi, vậy thì để tôi làm. Kiếp này lời mà Lâm Lâm nói nhiều nhất chính là chăm sóc Hiên Hiên thật tốt; kiếp sau nói nhiều nhất chính là Hiên Hiên đói bụng. Tình nghĩa vượt qua thời không như vậy thực sự xuyên tim tui mà!

....


Hết thật rồi đó, trình trans cùi bắp của tôi có khiến các bạn "xúc động" không.....

Thật ra fic này nên đăng một lèo lên thì mạch cảm xúc mới có sự liên kết hoàn chỉnh nhất(hãy đọc lại để cảm nhận rõ nét hơn nhé), mà khoảng thời gian này có nhiều thứ để xem của mấy đứa quá nên tôi khá là lơ là á, xin lỗi nhiều T.T

Mong là các bạn vẫn có quá trình đọc truyện đáng nhớ nha, cảm ơn vì đã đọc truyện <3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro