21
"...Tự dưng em cảm thấy lo lắng" Seokjin nghịch ngón tay của mình.
"Sẽ không sao đâu, thằng bé hoàn toàn khỏe mạnh" Taehyung hôn lên trán Seokjin để trấn an cậu
"Em mừng quá" Cậu thốt lên và xoa trán của mình. Cậu yêu Taehyung nhiều lắm.
"Dù sao thì khi nào chúng ta sẽ thấy ---"
"chúng ta đang ở đây"
Trái tim Seokjin tan chảy khi nhìn thấy con trai của mình. Tay cậu run rẩy.
"Là...là bé con của chúng ta sao?" Seokjin không thể tin được, Taehyung gật đầu và ôm cậu từ phía sau.
"Đúng rồi, con trai của chúng ta...em đã làm được điều đó, Seokjin"
"Trời ơi...bé con đáng yêu quá" Seokjin nức nở.
Cậu ứa nước mắt và dùng tay che mặt mình. Taehyung mỉm cười và cụng trán của mình vào trán Seokjin, liếc nhìn con trai của mình đang nhìn cả hai bố của bé.
"Bây giờ, chúng ta đã là những người bố."
(TẠI VƯỜN CỦA BỆNH VIỆN)
" ~ thời tiết hôm nay thật ấm phải không Yeonjun?"
Seokjin vừa nói, vừa bế bé con trên tay. Taehyung nhẹ nhàng mỉm cười.
"Thật tuyệt vời khi tên của bé con là Yeonjun, anh thích nó." Taehyung mỉm cười, nói với cậu con trai nhỏ đang chơi đùa cùng Seokjin.
"Ừ, nhưng em nóng lòng muốn ra khỏi bệnh viện. Em nhớ nhà của chúng ta." Seokjin nói, cậu nhìn những bông hoa mới nở.
"Chúng ta sẽ chuyển ra khỏi căn biệt thự khổng lồ đó, anh đã mua một căn hộ" Taehyung cười khúc khích, đưa chìa khóa cho Seokjin xem.
"Anh yêu! Anh thực sự thích lãng phí tiền bạc vào nhà cửa!" Seokjin kêu lên, vung tay và hất trán Taehyung đang né tránh nó. Anh bắt lấy tay Seokjin và đặt lên đó những nụ hôn nhẹ nhàng.
Seokjin bối rối và lườm anh.
"Em muốn mắng anh, nhưng em kìm lại vì có Yeonjun ở đây" Seokjin nói, nhưng Taehyung lè lưỡi.
"Hehehe Yeonie ~ papa của con đang mắng bố ~" Taehyung nói với giọng trẻ con. Yeonjun nghiêng đầu và ngáp một cái.
"Đáng yêu quá phải không anh yêu? HONEY? ANH ĐANG CHẢY MÁU KÌA!"
Taehyung bật ngửa ra đất, hai tay ôm lấy ngực và máu chảy ra từ mũi. Anh đưa một ngón tay cái run rẩy lên và một nụ cười. (*)
"t-thằng bé đúng là thiên thần"
"ANH YÊU!"
(KIM SEOKJIN POV)
(1 tuần sau)
"Y-Yeonie-ah con có thực sự thích ngực của papa không?..." Tôi nói, bế Yeonjun trên tay trong khi thằng bé cố hết sức để mút được sữa từ ngực của tôi. Tôi thở dài và lắc bình sữa.
"Xin lỗi con yêu, papa không thể cho con uống sữa đâu." Tôi vừa nói vừa mỉm cười dịu dàng với bé con. Tôi nhìn thằng bé bú sữa trong bình.
Cuối cùng thì tôi cũng được xuất viện. Tôi biết việc chăm sóc một em bé không dễ dàng, nhưng tôi không nghĩ nó sẽ khó tới mức này. Yeonjun không ngừng khóc, thường sẽ là tôi hoặc Taehyung cố gắng bắt thằng bé đi ngủ, nhưng tôi làm điều đó hầu hết các lần vì Taehyung đi làm về muộn, nhưng anh ấy vẫn hoàn thành tốt công việc của mình với tư cách là người bố lớn của gia đình chúng tôi. Một điều chắc chắn là gen của Taehyung rất mạnh.
"Khi lớn lên, con sẽ trở thành người đàn ông đẹp trai nhất ~" Tôi vừa nói, vừa xoa mặt và bụng của bé con. Thằng bé cười khúc khích khiến tôi bật cười.
Cánh cửa đột nhiên vang lên tiếng động. Tôi lập tức đứng dậy và đi về phía cửa, có cảm giác tốt đó là Taehyung.
"Bố về đấy con yêu, con có muốn chào anh ấy bằng một cái ôm không?" Tôi nói với Yeonjun, thằng bé đã ngáp cả chục lần.
"Bố sẽ coi đó như là câu trả lời có ~" Tôi ngay lập tức mở cửa với một nụ cười thật tươi.
"Chào mừng anh yêu về nhà ~"
"Oh cảm ơn em yêu ~"
"J-Jungkook?"
Tôi ngạc nhiên. Tôi đã mong đợi đó là Taehyung, nhưng thay vào đó lại là Jungkook đang đứng ngoài cửa cùng với một xô gà của cậu ta.
"Thật tuyệt vời khi có một người chồng giàu có" Jungkook nói khi bước vào trong. Cậu ấy tháo giày trước khi đi vào, tôi cười khúc khích và đóng cửa lại.
"Em làm gì ở đây? Anh tưởng em tới Mỹ để tán vài cô gái?" Tôi nói, đi về phía cái nôi và đặt Yeonjun xuống đó, đảm bảo thằng bé đủ thoải mái.
"Kế hoạch đã thay đổi ~ Em sợ các cô gái"
"Đó là sự thật"
"Này, đau đấy!"
Jungkook bĩu môi, ăn gà.
"Nếu Taehyung nhìn thấy em ở đây, anh ấy có thể sẽ ném em ra khỏi ban công" Tôi cười, lấy một miếng gà và nhai nó.
Jungkook cười giống hệt một con lừa.
"Thì ra anh ta là một kẻ vô ơn ~ anh ta đã gửi em tới đây để đảm bảo rằng anh sẽ an toàn"
Cậu ta nói với vẻ kiêu ngạo. Tôi nhìn Jungkook đầy kinh tởm
"Đồ ngốc, đừng có làm cái vẻ mặt tự mãn đó..." Tôi nhếch mép với cậu ta, Jungkook đảo mắt đứng dậy
"Dù sao thì hãy thưởng thức bữa ăn của anh ~ em sẽ đi ngay bây giờ"
"Bai ~ nhớ cẩn thận với các cô gái ở bên ngoài nhé"
"F^CK"
Tôi đứng dậy khỏi chỗ và nhìn Yeonjun. Thằng bé nghiêng đầu sang một bên, tôi cười khúc khích và nhấc bổng Yeonjun lên.
"Muốn ngủ cùng papa không?"
"Ooh...Ooh"
Yeonjun ngáp một lần nữa
"wow con chắc chắn rất thích ngủ" Tôi nói, đặt phần gà còn lại vào tủ lạnh, tôi hít một hơi thật sâu và ngồi xuống ghế sofa cùng với Yeonjun trong vòng tay.
Tôi nghe nói rằng ngay cả những chuyển động nhỏ nhất, em bé cũng có thể cảm nhận được, nhưng Yeonjun có vẻ như không bận tâm đến những cử động của tôi. Tôi ngẩng đầu kiểm tra thời gian, đã 4:50 chiều. Taehyung nói rằng anh ấy sẽ về nhà lúc 5 giờ.
"Mau về nhà đi Taehyungie...bọn em đang đợi anh" Tôi tựa vào thành ghế.
(AUTHOR POV)
"Chào thư ký Cha Hae-in...hm...tôi hiểu rồi...hủy bỏ tất cả lịch trình của tôi vào ngày mai...được rồi...tạm biệt"
Taehyung cúp máy và cất điện thoại lại vào túi trước khi tựa đầu vào cửa kính. Đầu anh đau nhói vì tấn công việc nặng nhọc của công ty.
"...mình cần thuốc" Taehyung lầm bầm.
Khi tiếng cửa thang máy mở ra, anh lập tức rời khỏi đó và đi xuống hành lang. Anh rất phấn khích khi nhìn thấy chồng và con trai mình, đó là điều duy nhất khiến những ngày tồi tệ của anh trở nên tốt đẹp.
"Mình nhớ họ rất nhiều ~"
"Yeonjun, đến giờ thay tã rồi con ~"
Seokjin dơ chiếc tã lên cho Yeonjun xem. Cậu bé cố gắng vươn đôi tay bé nhỏ của mình để chạm vào nó, nhưng Seokjin đã nhấc nó lên.
"Ôi không! Ba sẽ không để con thử cắn một cái đâu" Seokjin cười với Yeonjun, bé con có vẻ đang không hiểu chuyện gì xảy ra.
Seokjin cười khúc khích và cầm lấy chiếc tã, nhưng trước khi cậu có thể cởi chiếc cũ ra khỏi Yeonjun, cậu đã nghe thấy tiếng Taehyung đang gọi cả hai người.
"Em yêu ~ Yeonjun ~ Anh về rồi"
"Bọn em ở trong phong ngủ!" Seokjin nói, đủ to để Taehyung nghe thấy.
Seokjin nghe thấy tiếng bước chân của Taehyung, cánh cửa mở ra và Taehyung đang đứng ở đó. Sự mệt mỏi của anh đã được ném ra đằng sau, thay thế bởi một nụ cười hạnh phúc.
Seokjin thay tã cho Yeonjun xong và bế bé con trên tay. Cậu tính quay lại nhưng Taehyung đã ôm cậu từ phía sau.
"Anh về rồi đây em yêu ~ Yeonjun ~"
Seokjin đổ đứ đừ trước sự đáng yêu của chồng mình. Cậu che mắt Yeonjun lại rồi trao cho Taehyung một nụ hôn môi nồng nàn.
"Chào mừng anh về nhà ~"
____________________________________________________________________
(*) giải thích nếu mọi người chưa hiểu: đoạn này, Taehyung chảy máu mũi vì bé con của ảnh và cả chồng ảnh đáng yêu quá, chứ hoàn toàn không có chuyện gì xảy ra hết nha.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro