Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

2.3

Phạm Thừa Thừa tới kéo Thái Từ Khôn đi uống rượu cũng không được, phòng khách không đủ chỗ, thêm vào đó những ánh đèn mờ mờ kia làm Thái Từ Khôn càng không muốn đi. Phạm Thừa Thừa cũng không còn cách nào khác, bỏ đi rồi.

Phía bên kia, Chu Chính Đình rất đau đầu, rất phiền. Tên rác rưởi kia đi khắp nơi nói Thái Từ Khôn là bạn trai của anh khiến cho tất cả mọi người đều tới tấp hỏi han.

Phiền chết người.

Không biết hôm nay Hoàng Minh Hạo bị làm sao, đột nhiên nói phải nuôi mèo. Chu Chính Đình không thể làm gì khác ngoài việc đi cùng cậu tới của hàng thú cưng, Hoàng Minh Hạo còn ngồi ngắm nhìn từng chú mèo nhỏ một. Chu Chính Đình mệt mỏi ngồi trên ghế salon của cửa hàng suy nghĩ chuyện đời.

"Chu Chính Đình, đã lâu không gặp."

Âm thanh này, Chu Chính Đình mãi mãi cũng không quên được, là bạn trai cũ của mình.

"Ừ."

Tốt nhất không nên nói chuyện, về nước đúng là không phải sự lựa chọn tốt.

"Tại sao em vẫn trẻ con như vậy?"

Mắc mớ gì đến anh, Chu Chính Đình không muốn cười .

"Chính Chính."

Chu Chính Đình cảm giác tóc bị người ta xoa xoa, mùi nước hoa quen thuộc, rất thoải mái.

"Anh tại sao bây giờ mới đến?"

Giọng nói thật sự rất thích hợp để làm nũng, mềm mại ngọt ngào .

Thái Từ Khôn vội vàng chịu tội với Chu Chính Đình, bạn trai cũ kia tuy không để ý đến, thế nhưng miệng đầy thức ăn cho chó, hắn nỗ lực làm cho mọi người thấy sự tồn tại của mình:

"Ngày mai họp lớp em có tới không? Tiện thể mời cả bạn trai của em đi cùng."

Đương nhiên là không được, hiện tại Thái Từ Khôn chỉ là diễn kịch cùng với mình, làm sao dắt cậu ta đi họp lớp được, lúc đến lại càng không thể giải thích rõ ràng.

"Cũng được."

Cằm Chu Chính Đình suýt chút nữa đã rơi xuống, Thái Từ Khôn lại có thể đồng ý. Người kia vừa rời đi, Chu Chính Đình lập tức cầm tay Thái Từ Khôn đang đặt trên đầu mình xuống:

"Cậu tại sao lại đồng ý với hắn? Chúng ta lại còn không yêu nhau thật sự."

"Hắn là bạn trai cũ của anh đúng không? Vừa rồi ở quán đối diện nhìn thấy sắc mặt của anh không tốt lắm."

"Đúng vậy, nhưng cậu..."

"Ai nói chúng ta không có, hiện tại tôi thừa nhận, đồng ý cùng tôi yêu đương không?"

"Đi ra đi ra."

Chu Chính Đình biết Thái Từ Khôn đang nói đùa, vừa định hỏi Thái Từ Khôn vì sao lại đến, anh liền nhìn thấy Phạm Thừa Thừa cùng Hoàng Minh Hạo vây quanh đùa giỡn cùng một con mèo màu trắng. Xem ra là Phạm Thừa Thừa đi tìm Hoàng Minh Hạo, thuận tiện đem Thái Từ Khôn đi cùng.

"Nói thật, tôi đi cùng anh, anh lại không tổn thất gì."

"Tôi cảm thấy rất phiền đến cậu, lần trước cũng vậy."

"Không liên quan, coi như là chơi đùa cùng kẻ ngu si."

"Ai là kẻ ngu si?"

"Bạn trai cũ của anh."

Được rồi, là bản thân mình tự ngốc nghếch.

Buổi tối hôm đó, Thái Từ Khôn mặc áo khoác đen, Chu Chính Đình vừa vặn mặc một bộ đồ màu trắng, nhìn lại như một đôi. Thái Từ Khôn chủ động dắt tay Chu Chính Đình, nói cầm tay đi vào thôi, Chu Chính Đình ma xui quỷ khiến thế nào lại cũng gật đầu.

Chu Chính Đình cảm nhận được lòng bàn tay Thái Từ Khôn có một tầng mồ hôi mỏng, lại truyền đến nhiệt độ nóng rực. Thực ra Chu Chính Đình không có nói, thế nhưng vừa rồi nhìn thấy Thái Từ Khôn đi về phía này đón lấy anh trong ánh đèn rực rỡ, thì quả thật có chút động lòng.

[Độ thiện cảm +7, hiện tại là 82.]

Vốn là không có ai chú ý tới Chu Chính Đình cùng Thái Từ Khôn, nhưng đột nhiên có người kêu lên một tiếng Chu Chính Đình, lập tức có rất nhiều ánh mắt tụ tập lại trên người bọn họ. Chu Chính Đình thầm nghĩ không biết là ai đã gọi, may mắn toàn bộ thị giác đều vì anh mà tập trung.

Cũng không tệ, mọi người vẫn cùng nhau tiếp tục tán gẫu, Chu Chính Đình cả người không dễ chịu, các bạn họ đều đã bắt đầu kinh doanh, nội dung nói chuyện cũng chỉ là về phương diện buôn bán. Chu Chính Đình có chút lo lắng nhìn về phía Thái Từ Khôn.

Thái Từ Khôn lại xoa xoa tóc anh, sau đó trả lời vấn đề của người bên cạnh, dáng vẻ chậm rãi, không hề giống tin đồn vô học ở bên ngoài. Quả nhiên là tiếp xúc gần gũi mới có thể hiểu rõ một người.

Thế nhưng, tại sao lại luôn xoa đầu anh.

Bạn trai cũ của Chu Chính Đình cầm hai ly rượu đi tới đây, Thái Từ Khôn cầm lấy ly rượu vốn là định đưa cho Chu Chính Đình:

"Tửu lượng của Chính Chính không được tốt, để tôi uống thay."

"Cậu rất che chở em ấy."

"Đúng đấy, tôi không muốn em ấy khó chịu."

Một câu nói cũng đủ đánh bại bạn trai cũ của Chu Chính Đình, anh ta uống liền một hơi hết ly rượu sau đó liền đi, bạn học xung quanh đều nói Thái Từ Khôn thật yêu chiều, Chu Chính Đình nóng rực cả mặt.

[Độ thiện cảm +8, hiện tại là 90.]

Ở thời khắc xuất thần của Chu Chính Đình, Thái Từ Khôn ghé vào tai anh nói:

"Nếu anh cảm thấy phiền, chúng ta có thể tìm cớ rời đi."

Một luồng khí nóng lập tức bao phủ vành tai Chu Chính Đình, anh có chút không thích ứng, nhưng cũng muốn rời khỏi nơi này càng sớm càng tốt.

"Ừ, chúng ta đi thôi."

Thái Từ Khôn cùng Chu Chính Đình rời khỏi bữa tiệc, thế nhưng Thái Từ Khôn lại không nắm tay cùng đi, Chu Chính Đình cảm giác tay trống trơn, không quen.

"Lần sau đừng có vò đầu tôi nữa, tôi không phải đứa trẻ 2 tuổi."

"Hoàng Minh Hạo nói anh rất trẻ con."

"... Chờ tôi về cậu ta nhất định chết chắc."

"Thật ra anh rất đáng yêu."

"Tôi không đáng yêu! Tôi rõ ràng là con trai, đáng yêu cái con khỉ!"

Thái Từ Khôn không nói gì, người đi ngang qua nghe thấy Chu Chính Đình cũng không nhịn được cười, vừa đi vừa nói anh kia thật đáng yêu.

"Thực ra tôi cũng thấy cậu không giống Hoa Hoa Công Tử (Play Boy)."

"Không giống sao? Vậy anh cảm thấy Hoa Hoa Công Tử (Play Boy) là như thế nào?"

"Uống rượu như nước, tâm tính lăng nhăng, qua đêm với vô số người."

"Gần đây tôi không uống rượu, lăng nhăng cũng không tính, bởi vì cũng không động lòng với ai, qua đêm vô số người thì thực sự không dám làm, xem ra tôi không phải là một Play Boy hợp lệ rồi."

Không qua đêm với vô số người, chỉ qua đêm với Chu Chính Đình, nhưng Thái Từ Khôn không nói.

"Nói như vậy thì cậu vẫn là rất tốt."

"Đúng đấy, xem tôi tốt như vậy, có muốn tìm hiểu một chút không?"

"Cậu nói cái gì?"

Chu Chính Đình hoài nghi không tin vào tai mình.

"Tôi nói, muốn cùng anh - Chu Chính Đình - hẹn hò."

Thái Từ Khôn cười cười với Chu Chính Đình, anh nghe tim mình đập rầm rầm.

"Vậy thì tạm chấp nhận thôi, cũng chẳng còn cách nào khác."

Chu Chính Đình nói xong cũng rời đi, không cho Thái Từ Khôn cơ hội trêu chọc, vành tai đỏ chót.

[Độ thiện cảm +10, hiện tại là 100. Người chơi chính đã hoàn thành nhiệm vụ, có muốn rời khỏi thế giới này hay không?]

Được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro