Final 6 [M]
Nayeon trở về nhà cùng một nụ cười trên môi. Cô có một bất ngờ dành cho Mina. Nayeon vừa mới mua mẫu Iphone mới nhất cho em, để hai người họ có thể nói chuyện hay nhắn tin cho nhau khi cô ở chỗ làm hay khi cô thấy nhớ Mina.
Cô cũng mua luôn cho em cái ốp lưng có màu hoa ải hương. (Màu tím là màu yêu thích của Mina. Và nó cũng hợp với em rất rất nhiều.)
Cô cau mày trong lúc đứng đợi trong thang máy. Không hiểu sao hôm nay nó trông có vẻ chậm hơn so với bình thường.
Cuối cùng thì nó cũng chịu ding một tiếng, cô phải hút một điếu thuốc thôi, bởi vì... cô mỉm cười rạng rỡ khi lấy chiếc bật bật lửa bằng bạc từ trong túi, dãn nụ cười ra thêm khi sợi xích đung đưa nhẹ nhàng; sau đó cô đốt điếu thuốc lên.
Một món quà từ Mina. Một món quà mà cô trân trọng kể từ lần đó. Cô thậm chí còn không hút nhiều thuốc nữa (một hoặc hai ngày một điếu). Nhưng dù sao cô vẫn luôn giữ nó trong túi của mình, cùng với một sợi dây xích được móc vào quần.
Cô đang ở giữa lần hít thứ bảy khi cánh cửa mở ra. Nayeon nhìn đầy bối rối, rồi cô ho, ho lấy ho để.
Mina biết rõ lý do tại sao Nayeon lại phản ứng như vậy.
Mina chỉ mặc một bộ đồ lót màu đen. Hiệu Lacy, rất gợi cảm và chẳng phải cô đã nói nó màu đen sao? Với một cái đai garter chẳng thể nào phù hợp hơn và một đôi vớ, chết tiệt thật.
Em không cho Nayeon hoàn thành điếu thuốc của mình khi em tóm cô vào bên trong. Em lấy cái hộp từ trên tay Nayeon và chuẩn bị ném nó lên sàn nhà thì Nayeon đã ngăn em lại.
"Đó là món quà dành cho em đó." Nayeon nói. Mina chẳng đáp lại một lời nào. Em chỉ đặt nó lên bàn làm mái tóc phủ lên mặt em, rồi em tiếp tục kéo Nayeon vào trong phòng ngủ của họ.
Em để Nayeon ngồi lên giường và giữa hai bắp chân của em, em hôn cô đầy mãnh liệt.
Và vụng về.
Nayeon cố chống lại tiếng bật cười của mình. Tất nhiên là, Mina quyến rũ của cô là tất cả cho buổi trình diễn này. Nhưng em ấy lại thiếu kinh nghiệm cho những việc này.
Cô để Mina hôn mình trong một vài giây, cũng có thể là một phút trước khi em chịu bỏ cuộc, rời ra và áy náy. Cô bật cười như được mùa, cô cảm thấy như mình sẽ khóc mất thôi. Mina thật đáng yêu quá đi mà.
Mina lườm cô với một cái bĩu môi. "Sao chị lại cười?"
"Chỉ tại, tại em dễ thương quá đó. Em biết điều đó mà phải không?" Nayeon nói, nựng lên má của Mina.
Mina nhìn vào cô như không thể tin được. "Chị gọi cái này-" Em chỉ vào cơ thể mình, tất cả những đường cong tinh tế và cơ bụng săn chắc. "là đáng yêu sao?"
Nayeon cắn lên môi mình. "Thì, cũng không hẳn." Hai bàn tay cô chạy dọc xuống rồi siết chặt lấy cặp mông của Mina, làm Mina đỏ mặt một chút.
"Điều này là sao vậy?" Cô dịu dàng hỏi, như một người mẹ đang nói với đứa trẻ của mình. Mina bĩu môi với chính mình, làm Nayeon phải dành cho em một nụ hôn nhẹ, bởi vì em thật sự quá đáng yêu mất đi thôi.
"E- em cũng muốn làm ra vào bên trong chị. Giống như những gì chị đã làm cho em lần trước. Và đúng thật là em còn thiếu kinh nghiệm, và em không biết gì về chuyện này. Còn chị thì có những cô gái khác tốt hơn và dày dặn kinh-" Câu nói của Mina bị chặn lại bằng đôi môi của Nayeon.
Lần này thì Nayeon dẫn dắt em, để lưỡi của cô chơi đùa với đầu lưỡi của Mina rồi quấn lấy nó. Cô ngấu nghiến Mina làm em chút nữa thì bị sặc – vì nước bọt của Nayeon. Cô để tay mình chơi đùa với sợi dây chuyền của Mina khi cô tiếp tục ngấu nghiến lấy sự yếu đuối của Mina.
Mina phải kiềm chế Nayeon lại để trấn tĩnh cái trái tim đang ngày một hưng phấn hơn của cô. Em thở một cách khó khăn khi hàm răng thỏ của Nayeon léo lên trong nụ cười toe toét của mình.
"Không, em không thích điều này!" Mina kêu lên.
"Vậy em thích gì nào?" Nayeon từ tốn hỏi.
"Em ở trên người chị!" Mina nói cùng với một cái bĩu môi khác. "Em làm điều đó. Chị ra."
Xém chút nữa thì Nayeon đã awwwe lên một tiếng, nhưng cô đã ngăn bản thân mình lại vì cô biết Mina đang rất là nghiêm túc. Cô ngồi dậy với một nụ cười nhỏ và dang rộng hai cánh tay. "Được rồi. Chị là của em hết đó, bé yêu."
Mina đặt tay mình lên cổ của Nayeon với một nụ cười cũng giống như thế, đôi mắt em biến thành đôi trăng lưỡi liềm đáng yêu. "Chị là của em."
Nayeon nhắm mắt lại. "Chị là của em. Cũng giống như em là của chị."
Và rồi Mina đã làm tình với Nayeon. Và em làm điều đó một cách vụng về và lúng túng, nhưng nó thật hoàn hảo với Nayeon. Nó tốt hơn tất cả những cô gái khác mà cô đã qua lại. Cô không quan tâm cách Mina di chuyển ngón tay của em bên trong cô hay cách em liếm cô bằng đầu lưỡi thiếu kinh nghiệm hoặc cả khi Mina nhìn cô bối rối giữa lúc họ đang âu yếm. Cô không quan tâm. Mina là điều tốt nhất cô từng có. Đó là một thực tế chứ không phải là một ý kiến thiên vị. 'Chị yêu em. Chị yêu em. Chị yêu em.' Nayeon đã nghĩ như thế khi cô chơi đùa với mái tóc của Mina.
Cô không mong rằng mình sẽ ra nhưng thật bất ngờ là cô đã ra thật. Cô không biết tại sao nhưng cô lại hoàn toàn hiểu rõ. Là tại vì đó là Mina. Mina dùng cặp mắt mơ màng, sáng lấp lánh hơn cả chiếc vòng cổ bằng vàng của mình để nhìn thẳng vào cô khi em đang ăn cô ở bên dưới.
Và cô đã ra cùng với một tiếng khóc nhỏ trong hơi thở nhẹ nhàng, "Chết tiệt thật, chị yêu em."
Cô cứng người. Phải rồi. Cô vừa nói ra điều đó thành tiếng. Cô lại làm hỏng tất cả mọi thứ. Nó thật ngu ngốc. Ngu quá đi mà. Mina sẽ bỏ đi mất. Mina sẽ lại bị tổn thương bởi một người như Nayeon. Cô không thể ngã vào đó. Cô không nên ngã vào lưới tình này. Cô chỉ gây đau đớn cho tất cả những người cô yêu thương mà thôi.
Cô nhìn Mina với vẻ mặt tội lỗi, cố hết sức để không khóc. Cô muốn giải thích nó. Nó không thật, nó chẳng là gì hết. Cũng chẳng phải là điều thật lòng. (Dù rằng nó thật sự là như thế.)
Nhưng Mina đang cười, một nụ cười gummy dễ thương của em ấy. Đôi mắt em nhăn lại để nhắc cho Nayeon nhớ đến đôi trăng lưỡi liềm của em, em thật hoàn hảo và em di chuyển ngón tay của mình một lần nữa, dành cho cô một nụ hôn nhỏ và Nayeon đã ra một lần nữa cùng với một tiếng rên rỉ nhỏ, "Chúa ơi, chị yêu em nhiều quá mất thôi."
Nayeon không thể ngừng mỉm cười khi Mina ngủ ngon lành ở bên cạnh cô. Hai cánh tay của Nayeon vòng quanh người em như thể đang bảo vệ em, trong khi một chân của Mina thì gác lên eo của Nayeon. Cả hai người đều thỏa thân, làn da trơn mượt tựa vào nhau như thể chúng đang dính lấy nhau.
Khi Nayeon chớp mắt mình vì cơn buồn ngủ, ngay lúc cô chuẩn bị chìm vào giấc ngủ của mình thì cô nhận ra-
Mina đã không đáp lại cô bằng câu nói, 'Em yêu chị'.
________________________________________________________________________________
Nayeon không phải là người kiên nhẫn. Cô thích làm mọi thứ ngay lập tức và nhanh chóng. Dù gì thì cô cũng có tuổi rồi. Thời gian dành cho cô đang tíc tắc trôi qua. Nhanh hơn. Rồi nhanh hơn nữa. Nhưng cô vẫn kiên nhẫn với Mina. Cô chưa bao giờ đề cập đến câu 'Em yêu chị' đó. Cô chỉ chờ đợi, chờ đợi và chờ đợi.
Cuối cùng Mina cũng nói câu "Em yêu chị" sau bảy tháng.
Vào lúc đó, Nayeon đã mua cho Mina mười lăm thứ hàng hiệu thời trang cao cấp, bao gồm một chiếc túi xách, áo khoác, vài đôi giày lười, một chiếc quần jean, áo sơmi và nhiều thứ khác. Còn Mina chỉ mua cho Nayeon một sợi dây chuyền bạc đơn giản, từa tựa như chiếc vòng cổ vàng của Mina và một chiếc đồng hồ bằng bạc, thứ gì đơn giản và nữ tính rất hợp với cổ tay tinh tế của cô. Nayeon đã có cả một sưu tập đồng hồ đắt tiền. Vàng hồng, vàng nguyên chất, bạc nguyên chất, nạm opal và cả nạm kim cương.
Nhưng cô đã ngừng mang tất cả những thứ đó. Dù món quà của Mina là quá rẻ so với Im Nayeon, nhưng cô đã đeo chiếc đồng hồ bạc đó mỗi ngày và không bao giờ tháo nó ra. Bởi vì Mina đã trao nó cho cô. Và bởi vì cô yêu Mina.
Nayeon và Mina làm tình với nhau gần như mỗi đêm. Họ học cách thử nghiệm và bù đắp những điều họ thích và không thích. Mina, trước ngạc nhiên của Nayeon, có cả sở thích về nghẹt thở và bị trói.
Nó bắt đầu vào một đêm khi Mina đang ăn dở một món ăn mang tên Nayeon. Còn Nayeon, trong sự phấn khích thuần túy của mình, cô đã tự ấn thân mình vào mặt của Mina, làm Mina không thể thở được nữa. Cô ấn khuôn mặt của Mina sâu hơn nữa vào nơi nóng bỏng của mình, và rên rỉ một cách hài lòng. Nayeon không biết rằng Mina có thể tốt đến thế. Cô đã không chú ý đến có một cô gái trẻ đang vật lộn bên dưới thân cô. Cô không buông em ra cho đến khi nào cô lên đỉnh với một tiếng càu nhàu và đôi chân run rẩy.
Mina cảm thấy như đang bị chết đuối. Chết đuối trong nước tình của Nayeon, trong sức nóng của Nayeon.
Nayeon hốt hoảng, vội vã chăm sóc cho Mina và nói lời xin lỗi hết lần này đến lần khác. Mina chỉ nhẹ lắc đầu mình, sự xấu hổ hiện rõ lên trên gương mặt em. Và rồi em nói với một giọng ngượng ngùng, nhẹ nhàng đến nỗi Nayeon hầu như không nghe thấy. "Em nghĩ là mình thích nó." Và để xác nhận sự nghi ngờ của Nayeon, Nayeon đưa tay mình chạm vào vùng trung tâm của Mina và nhận ra rằng Mina đang ướt sũng.
Và vì như thế, Nayeon bắt đầu thử nghiệm về niềm đam mê của Mina. Cô bắt đầu nghịch ngợm với chiếc vòng cổ bằng vàng của Mina, siết chặt nó cho đến khi nào Mina cảm thấy khó chịu. Đôi khi cô sẽ lén lút che lên miệng và mũi của Mina cho đến khi nào Mina vặn vẹo trong vòng tay cô. Và sau đó, Nayeon sẽ tách mình xuống nơi đó để rồi nhận ra cùng một điều: Mina hứng tình đến không thể tin được.
Nayeon rất thích thú với phát hiện mới của mình nên cô đã hỏi Mina một lần nữa, rằng nếu Mina có thích thứ gì đó khác tương tự không. Mina bối rối nìn cô trước khi thì thầm rằng thực ra em là một người tò mò về việc bị trói.
Và vì vậy Nayeon đã thử nó với Mina, trói em ấy lại thật chặt để em không thể di chuyển trong khi cô thưởng thức em, dừng lại ngay trước khi Mina chạm đỉnh. Mina không thể làm gì khác được. Em bất lực. Rồi Nayeon bắt đầu chạm vào bản thân, rên rỉ một cách thái quá khi cô tự di chuyển những ngón tay bên trong mình. Mina rầu rỉ. Em muốn là người làm điều đó với cô, nhưng em lại đang bị trói.
Em thật sự bất lực và em không thể làm bất cứ gì được, thứ đó đã kéo em lên tới đỉnh ngay cả khi em không được cô chạm vào.
Cô đã ra với một tiếng khóc, và thật ngạc nhiên khi không chỉ có Nayeon mà cả em cũng vậy.
Nayeon nhìn chằm chằm vào Mina khi em cố (nhưng lại thất bại) che lấy gương mặt mình bằng mái tóc của em.
Những đầu ngón tay dịu dàng gạt đi những lọn tóc ra khỏi khuôn mặt em. Em xấu hổ nhìn lên khi Nayeon cười với em. Cô cởi dây trói trên tay và chân cho em, xoa lên làn da ửng đỏ và hôn lên đó thật dịu dàng.
"Nó thật xấu hổ." Mina thừa nhận khi Nayeon kéo em vào ngực mình.
"Ừ thì đúng là vậy, nhưng lần sau, em mà ra khi không có sự cho phép của chị, chị sẽ phạt em đó biết chưa." Nayeon thì thầm vào tai em. Mina run rẩy, không phải vì kinh sợ mà là vì hương phấn. Và em tự hỏi với bản thân mình một lần nữa, có thể em thật sự là một người thống dâm rồi.
Nayeon đã quyết định cho Mina theo học trường đại học, bởi vì em thật sự cần nó, nhất là vào cái tuổi của em. Mina ban đầu có hơi do dự một chút, chủ yếu là vì chuyện tiền bạc. Nayeon chỉ nhìn em với một biểu cảm trống rỗng. "Chị là tỉ phú đấy Mina."
Và thế là, Mina bây giờ đã trở thành một sinh viên đại học chuyên ngành Tâm lý học BS.
Nhưng Mina là một cô gái hấp dẫn, thực tế là rất hấp dẫn, do đó em có khá nhiều người ngưỡng mộ mình trong trường Đại học.
Nayeon và Mina hiện đang ở trong phòng khách, Mina đang bận rộn với bái tập về nhà của mình. Nayeon liếc nhìn chiếc túi hiệu Cach của Mina mà Naeyon đã mua cho em, sau đó cô cầm lấy nó, mở khóa kéo ra và nhìn vào bên trong.
"Những thứ gì đây?"
Mina nhìn lên khỏi câu trả lời của mình khi em nghe thấy Nayeon nói. Nayeon cầm lấy mười món quà nhỏ hay còn nhiều hơn thế, cùng những lá thư từ những người hâm mộ của Mina.
"Họ đưa nó cho em." Mina nói, ngước nhìn cô với đôi mắt mở to nhưng vẫn trùng xuống.
"Và em quyết định giữ tất cả bọn chúng bởi vì?" Nayeon nhướn chân mày. Mina lắc đầu đầu mình, cố tập trung một lần nữa vào đóng bài tập.
"Thì em đâu thể ném chúng đi ở trường được. Mọi người sẽ nghĩ rằng em là đồ vô tâm đấy." Em cau mày trước một câu hỏi hốc búa trong bài tập.
Em nghe thấy một tiếng động lớn và bình tĩnh nhìn lên một lần nữa để thấy Nayeon đã đứng trước mặt em, những món quà và các lá thư trên bàn đang vung vẩy trong bàn tay to lớn của Nayeon.
"Tôi sẽ đạp vỡ hết tất cả bọn chúng và ném chúng đi." Nayeon nói bằng một tông giọng trầm thấp.
Mina thở dài. "Cứ tự nhiên." Em nói một cách chán nản.
Em nghe thấy tiếng gì đó xé toạc nhưng vẫn không buồn để tâm. Thay vào đó, em tập trung vào việc hoàn thành bài tập của mình. Khi em hoàn thành, đó cũng là lúc em nhìn lên. Nayeon đã đi. Và những lá thứ cùng những món quà bị xé nát vẫn còn ở trên bàn. Thở dài với chính mình, em gôm hết tất cả những mảnh vụn nhiều nhất mà em có thể, sau đó thì ném chúng vào thùng rác.
Em liền chạy ra ngoài ban công, đoán ngay là Nayeon đang thở hổn hển với vẻ mặt khó chịu của cô. Mina trượt vào màn đêm lạnh lẽo và bao bọc Nayeon vào trong một cái ôm lớn. Nayeon tránh xa sự đụng chạm của em, cô gỡ tay Mina ra, sau đó thì dựa người vào thanh chắn.
"Thôi nào, Nayeon. Em đã định ném tất cả bọn chúng đi rồi, em thề đấy. Chỉ là em quên mất thôi mà, được chưa?" Mina bắt đầu tán tỉnh, em kéo lấy bộ đồ ngủ của Nayeon. Nayeon tiếp tục phớt lờ em, cô chỉ nhìn vào điếu thuốc của mình với sự thích thú giả tạo.
"Chị định cứ trẻ con như vậy mãi sao?" Mina nói chậm rãi. Bàn tay em từ từ vuốt ve thân hình của Nayeon, dựa vào cho đến khi cơ thể của em gần như chạm vào Nayeon. Nayeon kháng cự lại một cơn run rẩy, từ chối nhìn em vì cô biết.
Và cô đã đúng, Mina đang nhìn cô bằng đôi mắt trùng xuống của mình, môi dưới bị giữ giữa hai hàm răng. Mina tiến lại gần hơn trong lúc Nayeon vẫn đang hút thuốc, đầu em chuyển sang tựa vào vai Nayeon. Em dành một chút thời gian để dụa mặt vào cổ của Nayeon, đấm chìm vào mùi thơm cam thảo của Nayeon. Sau đó thì để đầu mình di chuyển, chiếc mũi cao của em lướt qua cổ họng của Nayeon.
Bàn tay của em đi xuống để chơi đùa với cái quần short rất hợp với Nayeon, cái bàn tay thon dài và thanh lịch cọ vào tấm vải satin đắt tiền. Qua lớp vải đó, em xoa xoa lên người Nayeon.
"Chị vẫn muốn phớt lờ em như thế sao?" Em thì thầm vào tai của Nayeon. Nayeon hút mạnh vào điếu thuốc, lông mày nhíu lại vì khó chịu. Cô để tàn dư của điếu thuốc lá rơi xuống sàn nhà trước khi ôm lấy khuôn mặt Mina kéo lại gần cô. Cô mạnh bạo bóp lấy bầu má của Mina bằng ngón tay cái và ngón trỏ của mình, khiến Mina mở miệng ra. Đầu lưỡi của em khẽ thò ra ngoài. Nayeon sau đó di chuyển đôi môi của mình lại gần Mina, thổi ra làn khói cuối cùng vào miệng của Mina. Mina ho vì sự đột nhập bất ngờ đó, cố gắng đẩy Nayeon ra khỏi mình nhưng trước khi em có thể làm vậy, Nayeon đã kéo em vào một nụ hôn nóng bỏng.
Cô kéo Mina trở lại phòng khách, liếc nhìn chiếc máy tính xách tay (được mượn từ Nayeon) trên bàn.
"Em đã làm xong bài tập của mình chưa?" Nayeon hỏi, Mina gật đầu.
Nayeon sau đó kéo em về phía chiếc ghế dài, bắt em ngồi lên đùi Nayeon.
"Em là của tôi, có phải không?" Nayeon vừa nói vừa cởi cái quần boy shorts của Mina.
Mina gật đầu một cách bất lực. "Em là của chị cũng như chị là của em." Em nói thật lòng. Những lời nói đó là nguồn an ủi dành cho hai người. Họ không phải là những người hoàn hảo. Nhưng họ hoàn hảo dành cho nhau.
Nayeon mỉm cười với em khi cô để Mina ngồi sát vào hai bắp đùi của mình. "Tốt."
Nayeon để lại trên cổ em một dấu hickey có hình trái tim méo mó siêu to khổng lồ. Mina thậm chí còn không thèm che đi nó khi em đến trường đại học, và hàng trăm trái tim đã tan vỡ vào ngày hôm đó.
Thêm vài trăm trái tim khác nữa cũng tan nát theo vào buổi chiều hôm ấy, khi một chiếc xe thể thao màu bạc đắt tiền đậu gần cổng trường đại học và một Im Nayeon giàu có, uy quyền, quyến rũ và cợt nhã bước từ đó ra. Mặc chiếc váy Versace màu đen vừa vặn, cô tựa người vào chiếc xe, để điếu thuốc lên môi và mặc nó lủng lẳng ở trên đó. Những cô gái và cậu trai không thể không ngó nhìn cô khi họ đi ngang qua, vài người còn kín đáo chụp hình và quay video lại. Nayeon lấy ra chiếc bật lửa sau đó thì đốt điếu thuốc lên, cắn răng vào quả bóng bạc hà.
"Im Nayeon kìa!" Một trong những cô gái la lên trong sự phấn khích và đột nhiên có tiếng ồn ào từ những người trong trường đại học. Nayeon cố nhịn cười.
Mina cuối cùng cũng xuất hiện sau vài phút với đám con trai và lũ con gái cố gắng thu hút sự chú ý của em. Khi nhìn thấy Nayeon, em nhanh chóng tiến về phía cô. Nayeon thả điếu thuốc xuống đất khi Mina chạy đến, kéo cô vào một cái ôm siết. Nayeon xoay người trước khi kéo em vào một nụ hôn cuồng nhiệt.
Mọi người ở khắp nơi thở rấp ráp, một số trong đó thậm chí còn đang chụp ảnh hai người bọn họ nhưng họ không quan tâm. Họ đang ở trong thế giới của riêng hai người họ rồi. Và vâng, hầu hết những người hâm mộ Mina đã ngừng đeo bám theo em khi họ chứng kiến cảnh tượng này. Ai có thể cạnh tranh lại Nữ hoàng Im Nayeon này, với làn da trắng hoàn hảo, mái tóc đen dài mượt và đôi môi hình trái tim quyến rũ? Ai có thể cạnh tranh lại hàng tỷ won trong tài khoản ngân hàng và bộ sưu tập xe thể thao trong gara của cô ấy? Chắc chắn không phải là những sinh viên đại học tan nát cõi lòng này rồi.
Tất nhiên, có một vấn đề không thể tránh khỏi liên quan đến mối quan hệ của hai người bọn họ. Nayeon lớn hơn Mina mười tuổi. Mặc dù thực tế là Nayeon không bao giờ muốn làm cho tuổi của cô và Mina trở thành một vấn đề, nhưng cuối cùng nó vẫn xảy ra.
Nayeon lớn hơn Mina tới tận mười tuổi. Đó là một sự thật và không có vẻ đẹp bất tử nào của một con ma cà rồng như Nayeon đây có thể bù đắp cho sự thật đó.
Họ đã có một trận cãi nhau đầu tiên (lần thứ hai, nếu tính cả cái đêm Nayeon được cho là đã lừa dối Mina) khi Nayeon sử dụng tuổi của mình làm đường chuyền cho cuộc cãi vã này.
Lý do của cho cuộc chiến của hai người họ là gì? Nayeon đã quyết định mua cho Mina một chiếc xe hơi mới. Một chiếc BMW Converrtible màu tím được sơn lại tùy thích, rất đắt tiền với ghế được bọc da màu trắng và vô lăng nạm kim cương.
Mina đã nổi điên lên khi em được biết điều đó. Em ghét cái cách Nayeon cứ tiếp tục mua cho em những thứ đắt tiền hơn.
Nó. Chiếc xe chết tiệt đó đã trở thành cả một vấn đề.
"Nayeon." Em đã cáu tiết lên trong khi nhìn vào chiếc xe xinh xẻo. (Câu nói ngắn nhất của năm.) "Đem trả nó đi, em không thể nhận nó."
Nayeon cau mày, xoay xoay chìa khóa quanh ngón tay mình. "Tại sao không? Chị đặc biệt mua nó cho em đấy."
"Chị không hiểu sao? Thứ này là quá nhiều. Chị chỉ cứ tiếp tục mua cho em hết cái này rồi cái khác, và em không thể chấp nhận cái gì đó quá đắt tiền như cái thứ này được."
Đôi mắt của Nayeon trở nên trống rỗng. "Tại sao em không thể ngừng bừng bỉnh cái kiểu đó và lấy bất cứ thứ gì tôi cho em đi? Tại sao em luôn thích khởi gây chuyện cho bằng được vậy hả?"
"Em không có gây chuyện! Em chỉ muốn nói rằng em không thể chấp nhận điều này. Điều này là quá nhiều, ngay cả đối với chị nữa." Mina biện minh cho mình.
"Ôi, lạy Chúa tôi! Chấp nhận đại m* dùm tôi đi! Tôi đã nhận lại quá đủ rắc rối chỉ để đem được nó về nhà cho em đấy!" Nayeon lớn giọng mình trong cơn giận dữ.
"Em nói rồi, em sẽ không lấy nó đâu. Trả về đi, lấy lại tiền của chị. Rồi đầu tư vào thứ gì đó quan trọng thay vì lãng phí nó vào em!" Mina lần này cũng hét lên cùng với đôi mắt phẫn nộ.
"Cô không được lớn giọng như thế với tôi! Tôi lớn tuổi hơn cô đấy, hãy nhớ điều đó!" Nayeon bây giờ đang giận điên lên. Đến nỗi cô nắm chặt tay mình lại.
Mina, đã quá sức chịu đựng của mình, em ngày càng giận dữ hơn khi cô đề cập đến tuổi tác của họ. Họ đã nói với nhau rằng họ không nên lấy tuổi tác của mình ra như một lợi thế. Họ bình đằng về sự khác biệt của tuổi tác.
Em cắn môi mình rồi sau đó quay lưng lại với Nayeon, đôi mắt em ướt đẫm nước.
"Cô không được quay lưng lại với tôi!" Nayeon gầm gừ nhưng Mina đã bỏ đi.
"Nếu chị muốn như vậy thì hãy đi tìm một cô gái khác để mà chị cưng chiều như một con búp bê, và mua những thứ xinh xắn cho cô ta. Em không phải là đồ chơi của chị. Em là một con người!" Mina hét lên.
"Em đi đâu vậy?" Nayeon hỏi trong hoảng hốt khi cô nhìn Mina đi thẳng ra khỏi cửa.
"Bất cứ nơi nào. Miễn sao tránh xa được chị."
________________________________________________________________________________
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro