Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#4: Hỗn loạn

"Isagi sẽ ngồi với tao."

Kéo mạnh. "Không, tao đã để dành chỗ cạnh cửa sổ cho Yoichi rồi."

Bằng cách nào đó, Kaiser đã thuyết phục được quản lí của Isagi cho cậu một kỳ nghỉ kéo dài một tuần sau buổi triển lãm. Ban đầu, gã định bắt cóc Isagi trong cả tuần, đặt hai vé hạng thương gia đến Indonesia. 

'Tất nhiên là huấn luyện viên của tôi sẽ không phiền đâu, Yoichi. Đừng làm như thể ông già đó sẽ nhớ tôi vậy.'

Noa không vui khi Kaiser thông báo về kế hoạch du lịch của mình.

Ngay khi Rin biết được kế hoạch của Kaiser, anh đã mua cho mình hai vé. Một cho anh, và một cho Isagi. Số ghế được chỉ định sẽ không thể ngăn cản anh ném kế hoạch của Kaiser ra ngoài cửa sổ. Không đời nào anh lại để tên ngốc tóc vàng đó nói chuyện với Isagi trong suốt chuyến bay.

Đó là cách Isagi thấy mình đang ở giữa cuộc giằng co giữa Rin và Kaiser.

Xô đẩy. Kéo giật. Isagi sẽ bị thương nếu cứ tiếp tục như vậy. Cậu cần một cuộc cạnh tranh công bằng để giải quyết bất đồng này.

"Đủ rồi. Chúng ta sẽ giải quyết chuyện này bằng một cuộc thi nhỏ. Vậy thì..." 

Isagi dừng lại, một tay chống cằm mà trầm ngâm suy nghĩ. Một cơn thèm trà đột ngột ập đến, và cậu làm theo ý muốn của trái tim mình. 

"Ai pha cho tôi cốc matcha ngon nhất sẽ đi cùng tôi."

Isagi cười rạng rỡ, tự hào về giải pháp mình đã chọn. Hoàn toàn quên mất rằng chỉ có một người bạn tâm giao của mình sinh ra và lớn lên ở Nhật Bản, điều này đã mang lại cho Rin một lợi thế rất lớn.

Rin, tất nhiên, biết điều này. Anh sẽ làm bất cứ điều gì có thể để đảm bảo rằng Isagi sẽ ngồi cạnh anh. 

"Tôi không nghĩ Kaiser đã từng để mắt đến một cốc matcha trước đây. Tôi sẽ thắng thôi."

Kaiser cắn câu, rơi vào bẫy của Rin. 

"Là trà đó. Chỉ có thằng ngốc mới làm hỏng thôi."

Một nụ cười nhếch mép thoáng qua môi Rin. "Gì cũng được."

🌹 🌹 🌹

Isagi đưa hai người bạn tâm giao trở về căn hộ của mình, chuẩn bị những thứ cần thiết. Rin và Kaiser ngồi đối diện ở bàn ăn, trừng mắt nhìn nhau. Isagi khiêng một khay đầy thiết bị và nguyên liệu.

Kaiser nhướn mày bối rối, nhìn cây chổi pha trà trước mặt. " Cái này để làm gì?"

"Thứ đó được gọi là Chasen, và nó là thứ anh dùng để pha chế matcha nếu muốn làm đúng cách. " 

Rin nhấc nó ra khỏi khay và bắt đầu ngâm nó trong nước ấm. Anh cẩn thận rây một vài thìa cà phê bột matcha vào chawan—bát đựng trà, nở một nụ cười bối rối khi Isagi nhích lại gần để xem.

Đảo mắt một cái, Kaiser đi vào bếp, lục lọi các ngăn kéo và tủ. Một phút sau, gã quay lại, tay cầm một chiếc máy đánh trứng chạy bằng điện.

Isagi cau mày, quan sát khi Kaiser đổ một lượng bột matcha vào bát. Máy trộn lơ lửng trên không, vo ve khi Kaiser kiểm tra tốc độ. 

"Kaiser. Không ổn đâu."

Có lẽ ta nên làm cái khác.

"Đừng lo, tôi sẽ chỉ sử dụng một trong những cái đánh trứng bằng kim loại thôi." Gã cười, đắm chìm trong vẻ hoài nghi trên khuôn mặt của Rin.

"Đồ bất kính." Gã khinh bỉ. 

"Sử dụng đúng đồ đi, mẹ kiếp."

"Im lặng và nhìn đi, Rin-chan." Kaiser đặt chiếc máy đánh trứng bằng kim loại độc đáo vào bát của mình mà quên mất nguyên liệu quan trọng thứ hai. Isagi chớp mắt. Gã nghiêm túc đấy à? Thức uống này chỉ cần hai thành phần là nước và bột matcha.

"Kaiser? Tôi nghĩ một ít nước sẽ là một ý kiến ​​hay—"

Cái máy bắt đầu hoạt động khi Kaiser bật công tắc, bột matcha bay tứ tung trong không khí. Nếu Isagi phải ước lượng, thì cậu đã thấy Kaiser ném gần như cả hộp vào bát của mình. Điều đó có nghĩa là bột matcha trị giá khoảng 10.000 yên hiện đang vương vãi trên mặt và tóc của họ. Chưa kể quần áo, và nội thất xung quanh.

Kaiser chớp mắt, lông mi vàng hoe phủ đầy bụi xanh. Một nụ cười toe toét như ăn cứt nở trên mặt gã khi gã nhìn thấy tình trạng bột nhão không kém của Rin. 

"Này. Tại sao cậu không đưa cho tôi cái ấm sớm hơn nhỉ, Rin-chan?"

Chấp anh ta làm gì. Nhắm mắt lại. Hít vào thở ra. Rin đang tập các bài tập thở trong yoga, cố gắng không nổ cơn thịnh nộ. 'Itoshi Rin, kẻ sát nhân trở thành ngôi sao bóng đá' không phải là tiêu đề tin tức mà anh định đọc trong tương lai.

Kaiser bĩu môi trước sự im lặng của Rin, trước khi phát hiện ra bát nước âm ấm mà gã đã dùng để ngâm chasen. Một tia tinh nghịch lóe lên trong mắt khi gã giật nó khỏi mặt bàn của Rin. Isagi có linh cảm rất xấu về việc này.

Rin đang ở hơi thở thứ 20 khi anh cảm thấy không khí thay đổi trước đôi mắt nhắm nghiền của mình. Anh cau mày, định kiểm tra xem chuyện gì đang xảy ra thì Kaiser lao tới, hất thẳng bát nước vào mặt anh. Đúng lúc Rin mở mắt ra.

Isagi lặng lẽ rón rén đi vào nhà vệ sinh khi Rin bóp cổ Kaiser.

Mọi thứ đều ổn. Âm mưu giết người đã không diễn ra trong căn hộ của cậu vào lúc này. Đó chỉ là một buổi chiều thứ Sáu bình thường, và cậu sẽ rửa sạch bột matcha trên mặt.

Mọi thứ không ổn lắm.

"Cứu tôi với, Yoichi." 

Kaiser nghẹn ngào, vùng vẫy trong sợ hãi khi Rin ấn que đánh trứng vào cổ họng gã. Isagi lùi lại sau ô cửa phòng tắm, nhăn mặt khi bắt gặp ánh nhìn khát máu trong mắt Rin. Nó giống như xem một bộ phim kinh dị.

Cậu không biết làm thế nào để xua tan sự hỗn loạn, và cậu chắc chắn không muốn xen vào giữa hai người cao lớn và vạm vỡ như hai người tri kỷ của mình. Isagi đang định quay số 119 thì tiếng chuông cửa đột ngột vang lên làm gián đoạn.

Chạy vội ra cửa trước, Isagi nhìn qua lỗ nhìn trộm, gần như bật khóc vì nhẹ nhõm khi nhìn thấy người ở phía bên kia. Cậu mở tung cánh cửa, vẫy tay điên cuồng.

"Sae, giúp tôi với!"

Sae nhìn vào dạng bột matcha của Isagi, trước khi ánh mắt của y chuyển sang hai người ở phía sau. Kaiser đã lợi dụng sự bất ngờ của tiếng chuông cửa reo, và đã thành công trong việc đánh bật que đánh khỏi tay Rin. Thật không may, gã không thể phá vỡ sự kìm kẹp của Rin. Đầu gối của Rin trên vai gã không thể nào lay chuyển được, anh đã dành hàng giờ để tập luyện cho cặp đùi điên cuồng đó. Isagi nghĩ rằng gã có thể thích thú khi bị chúng làm cho ngạt thở, nếu Rin cho phép. Mặc dù Kaiser có thể lại cãi nhau với Rin vì cơ hội đó.

Rin thay đổi chiến thuật một cách tàn nhẫn. Bây giờ anh cầm chiếc máy đánh trứng lên, vung vẩy nó trên tóc Kaiser một cách đầy đe dọa. 

"Mày không nghĩ đã đến lúc để có một kiểu tóc mới sao, Kaiser?"

Kaiser lắc đầu dữ dội, hối hận vì đã để thiết bị cắm điện. Rin đã vặn nó ở tốc độ tối đa mà không hề do dự. Nó đang nhích lại quá gần tóc gã. Gã cầu xin Sae, biết rằng chỉ có y mới có thể khiến em trai mình bình tĩnh lại vào thời điểm này.

Sae thở dài, xoa tay lên mặt. 

"Isagi, nói cho tôi biết tất cả chuyện này là thế nào đi."

Isagi tóm tắt tất cả, cho y xem vé máy bay và cách sắp xếp chỗ ngồi. Cậu quan sát khi lông mày của Sae giật giật khó chịu.

Tại sao mình lại mong đợi thứ khác ngoài hai cái lý do củ chuối này nhỉ? Một ý tưởng nảy ra trong đầu y, một ý tưởng sẽ cứu Kaiser và đuổi cả hai người họ. Y gửi một chuỗi tin nhắn cho trợ lý của mình và đợi phản hồi, bước đến chỗ hai người đồng đội đang ẩu đả. Điện thoại của y rung lên trong vài hồi.

"Này, lũ ngốc." 

Một nụ cười ranh mãnh xuất hiện trên khuôn mặt của Sae khi y quay màn hình điện thoại về phía họ. '

Hàng 1 đã được đặt kín chỗ, theo yêu cầu của mấy người.'

"Isagi đang có chỗ ngồi miễn phí bên cạnh tôi."

Kaiser và Rin ngay lập tức đóng băng. Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, âm thanh duy nhất lan khắp phòng là tiếng kim loại quay của máy đánh trứng. Rin cân nhắc hai lựa chọn của mình, cân nhắc giữa việc kết liễu Kaiser và đuổi theo anh trai. Trong bất kỳ tình huống nào, không được bỏ quên Sae. Sự tranh giành giữa hai vị nào đó đã lấn át sự cáu kỉnh của anh nhắm vào Kaiser.

Gã thấy người kia đứng dậy, thả Kaiser ra. Chiếc máy kêu lách cách trong khi anh lườm Sae. "Đứng im đấy. Tại sao Isagi lại muốn ngồi cạnh anh?"

Kaiser nheo mắt lại, nhìn thấy một con thú nhồi bông trông rất quen thuộc thò ra khỏi túi của Sae. Đừng nói là nó rơi ra khi mình với Isagi trốn khỏi studio nhé...

"Tự nghĩ đi. Tôi tìm thấy cái này cho cậu, Isagi." 

Sae đưa cho Isagi món tôm hùm nhồi mà Kaiser đang để dành, thích thú để ý cách mặt Kaiser xịu xuống. 'Tìm thấy' đang nói đúng sự thật, ngụ ý rằng Sae đã mua nó như một món quà cho Isagi. Trên thực tế, y đã phát hiện ra nó đang ngủ trên sàn phòng của Isagi, nó đã rơi xuống khi Kaiser ném đồ ăn nhẹ đến Rin. Y kín đáo mang nó đến nơi an toàn trong khi Kaiser và Isagi đang chăm chú nhìn nhau ở công viên.

Bây giờ, Rin và Kaiser kinh hoàng nhìn Isagi ngượng ngùng nhận món quà, siết chặt móng vuốt của con tôm hùm với niềm vui sướng khó che giấu. 

"Cảm ơn, Sae. Làm sao anh biết tôm hùm là động vật yêu thích của tôi vậy? Nên đáp lại anh như thế nào đây?

"Vậy ngồi cạnh tôi đi." 

Sae cảm thấy bầu không khí thay đổi một cách nguy hiểm khi Isagi gật đầu, hoàn toàn tập trung vào việc chọc đuôi con tôm hùm.

Isagi nở một nụ cười hối lỗi với Rin và Kaiser, hoàn toàn không để ý đến bầu không khí trong phòng. 

"Có lẽ tôi sẽ ngồi với một trong hai trên chuyến bay trở về?"

Chỉ cần một cú huých nữa. Thành thật mà nói, Sae không cần phải đi xa đến mức này, nhưng có điều gì đó rất thú vị về cách Kaiser và em trai y phản ứng. 

"Không, tôi nghĩ hai ta sẽ ngồi cùng nhau trong chuyến bay trở về." Y chậm rãi giơ một tay lên, trêu chọc trước khi vò tóc Isagi.

Chiến tranh thứ ba xảy ra rồi.

Isagi hét lên khi Sae lao vụt qua cậu, lao thẳng xuống hành lang bên ngoài khi Rin và Kaiser đuổi theo sát gót.

"Sae, thằng khốn." Kaiser gầm gừ. "Mày đã đánh cắp món quà của tao dành cho Yoichi!"

"Chạy cho cố vô, giờ mất ráng chịu!"

Rin đã chọn mang theo chiếc ấm đầy nước nóng khi anh chạy nước rút theo anh trai mình.

Ôi trời, Isagi nghĩ. Cậu đã vướng vào chuyện gì vậy?

🌹 🌹 🌹

Sau khi mọi thứ lắng xuống, Sae kéo Rin trở lại khách sạn. Y đã thành công trong việc tránh những đòn tấn công của Rin, và mái tóc của y vẫn ở tình trạng nguyên sơ, khiến Rin rất tức giận.

Kaiser nán lại phía sau, đề nghị giúp Isagi thu dọn hành lý cho chuyến bay. Gã cũng cần phải khiến Isagi ngồi cùng, sau khi Sae không giúp gã.

Điều tốt là y đã ký thẻ tôm hùm tại cửa hàng. Sae không bận tâm đến việc cắt nó đi, hoặc là không chú ý đến nét chữ của Kaiser hoặc đơn giản là không quan tâm. 

"Yoichi, cậu có thể đọc tên con thú nhồi bông của cậu cho tôi được không?"

Isagi làm theo, nhấc con tôm hùm khỏi vai, nơi nó bầu bạn với cậu. 

"Nó nói... 'Từ Michael đến Yoichi.' Ồ? Vậy đây là của anh ư? Tôi cứ tưởng anh gây rối với Sae trước đó." 

Một nụ cười bẽn lẽn nở trên môi khi cậu cảm thấy Kaiser vòng tay quanh eo mình, yêu cầu cậu chú ý. Kaiser kéo Isagi áp sát vào ngực gã, nâng cằm cậu lên bằng bàn tay xăm trổ của mình.

Isagi nhìn thẳng vào đôi mắt xanh như bầu trời của người kia và chớp hàng mi. 

"Tôi có nên ngồi với anh không?" 

Đấy không phải thứ gã quan tâm. Sức nóng trong cái nhìn chiếm hữu của Kaiser hứa hẹn một điều gì đó thú vị hơn nhiều so với việc ngồi với một người thậm chí không phải là tri kỷ của mình.

"Đó là kế hoạch của tôi suốt thời gian qua, Yoichi yêu dấu của tôi."

🌹 🌹 🌹

Kaiser đã gửi một tin nhắn đến cuộc nhóm chat của đội vào tối hôm đó. Tao thắng, mày phèn vãi.
An ninh sân bay đã phải theo dõi chặt chẽ nhóm của họ vào sáng hôm sau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro