Chap 6
Ở cùng nhóc quỷ lâu như vậy, có thể nói Park Hyo Min biết rõ thói quen ngủ của nó như lòng bàn tay.
Nhớ tới dáng vẻ lúc ngủ không an phận của Park Ji Yeon, Park Hyo Min thầm than một hơi, tại sao lúc ấy lại ma xui quỷ khiến đáp ứng nó đây?
Nhất định là lúc ấy bị gương mặt đỏ ửng cùng ánh mắt lóe sáng của nó làm cho lung lay, uhm, nhất định là vậy!
Phòng tắm truyền ra động tĩnh, Park Ji Yeon tắm xong chỉ quấn khăn tắm đi ra, bị Park Hyo Min cho một ánh mắt sắc như dao, chỉ có thể lộ vẻ tức giận quay lại thay áo ngủ mà cô chuẩn bị cho mình.
Áo ngủ là Park Hyo Min đã từng mặc, là áo ngủ có thêm bông thích hợp cho mùa đông. Park Ji Yeon chẳng những không ngại, còn âm thầm may mắn, có mùi của Minnie còn rất ấm áp ~
Áo ngủ thể hiện đầy đủ phong cách thời trang cùng đặc điểm thích hoạt động tay của Park Hyo Min. Park Ji Yeon mặc vào lại có chút chật, nó không khỏi than một tiếng, dáng người của vợ mình chính là đẹp, eo chính là thon.
Park Hyo Min thản nhiên đứng dậy đi phòng tắm.
"Mới vừa bật điều hòa không khí, em còn là chui vào trong chăn đi, đừng để bị lạnh"
Nghe những lời này, Park Ji Yeon lập tức liền vui vẻ, nghe lời rúc vào chăn.
Thời điểm Park Ji Yeon tắm, Park Hyo Min có thể nhìn bài tập tiếng Trung mà không có chút tạp niệm nào, cũng không đại biểu Park Ji Yeon có thể ngửi mùi hương của Hyo Min trên chăn, nghe tiếng nước chảy tí tách trong phòng tắm mà không bị phân tâm.
Vì vậy nó bò dậy, cố trấn định sấy tóc, ý đồ dùng thanh âm của máy sấy tóc che giấu tiếng nước chảy.
Sấy qua sấy lại được một nửa, Park Ji Yeon bắt đầu nhìn vòng quanh phòng ngủ của cô.
Trước kia cũng đã tới, phía trên đầu giường của cô chính là hình ảnh sáu người T-ara chụp chung, cẩn thận treo bằng khung ảnh màu nâu đẹp mắt, đối diện là poster một mình Park Hyo Min trên tạp chí thời kỳ NO.9.
Park Ji Yeon không có tiền đồ thất thần nhìn poster.
Oh, Park Hyo Min thật đúng là đẹp.
Tự mãn bội phục ánh mắt của mình một hồi, Park Hyo Min liền từ phòng tắm đi ra.
Cô mặc áo ngủ đi thẳng tới...... máy sấy tóc bên cạnh Park Ji Yeon.
Trong lòng Park Ji Yeon giống như là có mấy cái đầu khủng long xông ngang đánh thẳng, không ngừng vang "thình thịch thình thịch". Nhìn Hyo Min ở bên cạnh mình, ngồi vào chỗ của mình, cái giường mềm mại hơi lõm xuống một ít. Nó âm thầm dùng sức ngửi ngửi mùi thơm ngát trên người Hyo Min khi mới tắm xong.
Chưa kịp để Park Hyo Min đụng phải máy sấy tóc, Park Ji Yeon liền đoạt lấy hướng về phía cô cười lên.
"Em sấy giúp chị ~"
Từ trước đến giờ Park Hyo Min cưng chìu nó, cũng liền theo nó.
Park Ji Yeon rất chân thật quơ múa máy sấy tóc, thói quen khẽ nhếch miệng xuất hiện lúc nghiêm túc.
Điều này để cho Park Hyo Min nhìn rõ ràng thông qua cửa kính sát đất ở ban công.
Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Park Ji Yeon, cô không khỏi thở dài.
Nếu Park Ji Yeon biểu hiện rõ ràng như vậy, Park Hyo Min còn không biết tình cảm của nó đối với mình, cô cũng không xứng với cái danh sinh viên tốt nghiệp loại giỏi của trường Sungkyunkwan.
Là bắt đầu từ khi nào?
Từ khi ánh mắt Park Ji Yeon nhìn mình từ từ trở nên khác biệt sao, mỗi lần thấy nó cười khúc khích đối với mình, cô sẽ đỏ mặt quay đầu đi chỗ khác sao?
Càng ngày nó càng ôn nhu, càng ngày càng tỉ mỉ chiếu cố, càng ngày càng trưởng thành.
Lại ngước mắt nhìn gương, tóc đen của Park Ji Yeon mềm nhũn rũ xuống, cho đến eo.
Tóc đứa trẻ đã dài như vậy rồi a......
Chẳng qua là, Park Ji Yeon. Chị không dám cũng không biết nên đối với phần tình cảm này của em thế nào.
Đúng vậy, chị là quỷ nhát gan.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro