Chap 17
Sau khi biết xuyên thấu qua rèm cũng có thể thấy, Park Hyo Min thở phì phò trợn tròn mắt nhìn chằm chằm Park Ji Yeon, em nhìn chị chị cũng nhìn em, như vậy mới công bằng!
Nhưng lập tức cô cũng không nghĩ như vậy.
Tên Park Ji Yeon kia không biết làm cái gì, nằm ở trong bồn tắm còn cố ý giơ cánh tay lên, làm mấy động tác gợi cảm, mang theo một trận bọt nước.
"Chị đang nhìn sao?"
Giọng nói có chút ranh mãnh của Park Ji Yeon vang lên, Park Hyo Min mặt mỏng, lập tức kéo chăn tới lăn lộn ở trên giường.
"Không có! Em cho rằng ai cũng giống như em!"
"Hahaha ~"
Tiếng cười như chuông bạc của Park Ji Yeon truyền tới, trong lòng Park Hyo Min sinh ra mấy phần mềm mại.
Không biết có phải tắm quá lâu hay không, lúc Park Ji Yeon đi ra, Hyo Min đã núp ở trong chăn ngủ thiếp đi. Trong phòng an tĩnh chỉ còn lại tiếng hít thở vững vàng theo quy luật, giống như lông vũ nạo ở trong lòng Park Ji Yeon.
Park Ji Yeon ngồi chồm hỗm xuống ở mép giường cô, ở khoảng cách gần nhìn kỹ khuôn mặt say ngủ của cô.
Lông mi dài khẽ run, sóng mũi cao cùng chóp mũi thon gọn, da thịt mềm mại, môi mỏng khẽ nhếch.
Cô gái này bây giờ thật đẹp, hết thảy đều quá hoàn mỹ.
Park Ji Yeon nhìn môi của cô, trái tim càng nóng nảy cùng phập phồng. Tựa như ma xui quỷ khiến từng bước một đến gần cô, đôi môi ấm áp của Park Hyo Min liền dán lên nó.
Một giây kế tiếp, Park Ji Yeon như chim sợ ná văng ra, có tật giật mình nhẹ nhàng liếc nhìn phản ứng của cô, thấy cô còn ngủ, thoáng an tâm. Rón rén bò lên giường, không dám kinh động Park Hyo Min.
Khi Park Ji Yeon chạm môi cô, xúc cảm mềm mại khiến Park Hyo Min đang giả bộ ngủ hoảng loạn đến cực hạn.
Nó trộm hôn cô!
Ngay từ đầu đúng là Park Hyo Min ngủ thiếp đi, nhưng mà ngủ không sâu, Park Ji Yeon mới vừa ngồi xổm xuống cô liền tỉnh. Nhưng mà quá buồn ngủ, cô biết Park Ji Yeon đang nhìn mình, nhưng mà không có khí lực để ý nó.
Khi cảm giác được môi Park Ji Yeon mới vừa tắm xong còn hơi mang hơi nước, cô bị dọa đến không buồn ngủ chút nào, trong lòng cuồng loạn, gò má cũng ửng đỏ.
Cũng may Park Ji Yeon rời đi rất nhanh, bằng không cô thật không biết giả bộ ngủ có thể thất bại hay không.
Nó thích cô.
Park Hyo Min là biết, hơn nữa, cô cũng thích Park Ji Yeon.
Nhưng mà có thể chung một chỗ sao?
Đều là con gái, đều là nhân vật của công chúng, cùng nhóm, Park Ji Yeon nhỏ hơn cô bốn tuổi.
Dư luận xã hội, áp lực gia đình, thành kiến cùng chỉ trích.
Bỏ qua những thứ này sang một bên, còn Park Ji Yeon đây? Nó nhỏ như vậy, lỡ như chỉ là vui đùa một chút đây?
Thật có thể vượt qua sao?
"Không được......"
Park Hyo Min đang đấu tranh tư tưởng trong đầu, trong lòng rối rắm, không tự chủ liền kêu ra tiếng. Vội vàng nghiêng đầu nhìn về Park Ji Yeon, cũng may đã ngủ thiếp đi, sẽ không nghe được.
Nhìn Park Ji Yeon ngủ tựa như đứa trẻ, trong lòng Park Hyo Min chợt đang lên ủy khuất cùng phiền não, liền muốn trực tiếp nhéo nó đứng lên nói rõ cho nó biết.
Nên làm cái gì bây giờ?
Rõ ràng chúng ta cách gần như vậy, rồi lại xa như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro