Chap 12
Cũng may đến khi Fanmeeting kết thúc cũng không xảy ra cái gì ngoài ý muốn, an ninh cũng không điều tra ra cái gì.
Park Ji Yeon mới vừa lên xe, nháy mắt, gian tà cùng chị Eun Jung đổi chỗ một cái, ngồi đến bên cạnh Hyo Min.
Nó chưa kịp làm nũng, Hyo Min liền kéo dài giọng mở miệng.
"Em ngược lại tới nhanh, chị đang chuẩn bị đổi vị trí cùng chị Eun Jung đây ~"
Park Ji Yeon sửng sốt một chút.
"Để cho chị xem một chút, ánh mắt còn đau không?"
Park Hyo Min tựa hồ có chút khẩn trương, tiến hơn một bước nghiêng về phía nó, cẩn thận nhìn tới ánh mắt của nó. Bởi vì Park Ji Yeon mở mắt to, cô cũng không dám tùy tiện đưa tay xoa cho nó.
"Không có triệu chứng không nhìn thấy rõ hoặc không tốt đi?"
Park Ji Yeon nhìn mặt của Park Hyo Min gần trong gang tấc, ánh mắt cô ôn nhu tựa hồ có thể chảy ra nước, thanh tuyến ôn nhuận, thần sắc lo lắng.
Mặt của đứa trẻ một cái liền đỏ lên, nó cảm giác tựa hồ còn bốc hơi nóng.
...... chị...... chị cách mình thật gần, thật là muốn hôn lên đi......
Park Ji đỏ mặt kéo ra chút khoảng cách, sợ mình nhất thời không nhịn được làm ra cái gì đối với cô.
"Huh? Ji Yeon? Chị đang hỏi em đây, aizzz? Em đỏ mặt cái gì? Trong xe rất nóng sao?"
"Huh? Oh, là hơi nóng...... hehe......"
Park Ji Yeon phục hồi tinh thần lại, vội vàng đáp lời.
"Bây giờ không đau, nhưng lúc đó ánh mắt thật sự có đau...... Sun Young......"
Khó được hôm nay Hyo Min ôn nhu như thế, nếu Park Ji Yeon nó không tiến thêm một lần kiếm một ít chỗ tốt, đơn giản thật có lỗi với món thịt mình ăn.
"Chị nói tại sao bọn họ muốn như vậy đối với em đây, rốt cuộc em đã làm sai điều gì?"
Park Ji Yeon không nhìn thấy ánh mắt Park Hyo Min chợt phát run, một giây kế tiếp nó đã bị kéo vào trong ngực, khí lực to lớn. Park Ji Yeon không kịp đề phòng ngã vào trong ngực của cô, sống mũi thật cao thiếu chút nữa đụng vào bả vai của cô.
"Em không có! Cái gì em cũng không làm sai! Ji Yeon...... không nên nghĩ như vậy... là bọn họ sai, sai là bọn họ......"
Thanh âm run rẩy lại kiên định của Park Hyo Min truyền tới trên đỉnh đầu, mang theo chút bất đắc dĩ cùng trìu mến.
Park Ji Yeon lập tức bối rối, nó giống như nghiêm túc sao? Chỉ là muốn nghe được nhiều chút an ủi...... nhưng không nghĩ phát triển thành cái bộ dáng này.
Park Hyo Min dĩ nhiên là tức giận, nhưng tự nhiên cũng sẽ không mắng chửi tổ tông mười tám đời của người kia cái gì ở trong lòng.
Cô chỉ là đau lòng, đau lòng Park Ji Yeon.
"Em......"
"Không sao Ji Yeon, chị ở đây, không cần chuyện gì cũng tự mình gánh vác"
Park Ji Yeon vừa định giải thích chút gì liền vội vàng bị Park Hyo Min cắt đứt, trong lòng có dòng nước ấm chảy qua, cũng không định giải thích, ôm lại cô.
"Uh, em biết, Hyo Min là có thể dựa vào"
Ham bánh gạo ngồi ở trước thật sự là không nhịn được, cắn một miếng chuối cuối cùng, nhìn hai người từ khi lên xe liền bắt đầu thân mật cuối cùng còn ôm nhau không để ý đến cô, suy tính có muốn ném vỏ chuối qua để bày tỏ mình bất mãn hay không.
Oh shit! Trên xe có ba người, hai đứa bỏ qua một người là chị đây lại còn ở trước mặt của chị cố ý ân ái thân mật! Đây là muốn chết!!
Suy nghĩ một chút, ném loạn vỏ chuối, anh quản lý lại càm ràm, vì vậy buồn bực ném tới trong túi rác, sớm biết như vậy đi cùng xe với học sinh tiểu học nhà ta.
Hai đứa này đơn giản tức chết độc thân chó được không......π_π
Ow! Tại sao không trực tiếp công khai sau đó kết hôn sinh con đi!
(Hey! Ham bánh gạo cùng MinYeon shippers đi cùng nhau đi ~)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro