Chap 6: Go Up
Những buổi luyện tập sau ngày hôm đó ngập trong sự ngại ngùng và yên tĩnh. Khi âm nhạc phát ra, họ giả vờ như mọi thứ đều ổn nhưng một khi ba phút rưỡi của bài hát kết thúc, đó là địa ngục.
Bốn người bọn họ đều rất xứng đáng có một giải Oscar vì diễn rất giỏi. Seulgi lảng tránh khỏi mọi người và dù cho ba cô gái có cố gắng đến gần cô ấy đến mức nào, Seulgi sẽ bỏ chạy. Điều này làm đã cho cả ba người cực kỳ lo lắng cho cô gái tóc ombre vàng. Lần comeback này của họ và một dự án nhóm nhạc mới đang đến gần và tất cả đều biết rằng nếu Seulgi tiếp tục cư xử như thế này trong khi làm việc với nhau, Seulgi sẽ bị để ý hoặc tệ hơn, thậm chí có thể rơi vào trầm cảm.
Irene dừng việc đến căn hộ của Wendy vào buổi tối và thay vào đó là ở lại ký túc xá, mặc dù nó không tốt hơn chút nào. Seulgi sẽ tự nhốt mình trong phòng và không ra ngoài. Lần duy nhất em ấy đi ra là để ăn một chút gì đó, đi vào phòng tắm, hoặc rời khỏi ký túc xá nói chung, Irene không biết phải làm gì.
Cô biết cách duy nhất để họ giải quyết mọi thứ là ngồi xuống và nói chuyện nhưng làm sao cô có thể khi Seulgi cứ chạy trốn mỗi khi cô và em ấy ở cùng nhau trong bán kính năm mét vuông? Đó là khi người trưởng nhóm chán ngấy thái độ kém cỏi của mình và nghĩ ra một kế hoạch. Tối nay họ sẽ có một buổi tập nhảy khác, lên kế hoạch thật hoản hảo để họ giải quyết điều này một lần và mãi mãi.
Irene gọi cho Wendy và Joy và nói với họ những gì mình sẽ làm. Hai cô gái trẻ ủng hộ cô và đồng ý giúp với bất cứ thứ gì cô cần. Seulgi cần sự can thiệp của nhóm và cô ấy sẽ phải nhậ điều đó dù có muốn hay không.
Sau khi bài tập nhảy đáng sợ nhất kết thúc, Seulgi chạy đi lấy túi vải của mình để cố gắng rời đi càng nhanh càng tốt. Nhưng cô ấy không biết là ước muốn của mình sẽ không đi theo dự định lúc này. Joy và Wendy chặn không cho cô đến cửa và Irene đến từ phía sau để trấn an cô.
Seulgi chuyển ánh nhìn qua lại giữa bộ đôi nhóm Cheesecake và nhóm trưởng của mình. Khi cô nhìn thấy mình bị mắc kẹt và không còn cách nào để trốn thoát, cô cố gắng sử dụng vũ lực để vượt qua. Joy và Wendy gặp khó khăn trong việc ngăn chặn cô gấu giận dữ khi cô ấy tung những cú đá và đấm về phía họ.
"Seulgi, đủ rồi!" Irene hét lên khi cô kéo Seulgi khỏi hai cô gái trẻ.
Cô gái tóc ombre vàng bắt đầu khóc nức nở khi cô cảm thấy Irene ôm lấy mình và trái tim của người lớn nhất như bị bóp nghẹn khi thấy Seulgi phải trải qua khó khăn như thế nào. Ngồi trên sàn trong khi Seulgi vẫn đang khóc trong vòng tay của Irene. Cô gái tóc ombre hồng chỉ ôm cô chặt hơn và vuốt tóc cô một cách âu yếm. Cô tự trách mình vì đã không nhận ra cảm xúc của Seulgi sớm hơn.
"Tại sao?" Seulgi nức nở, "tại sao lại là cô ấy mà không phải em?"
Wendy và Joy nhìn thương xót cho cô gái khóc khi họ ngồi trên sàn nhà. Wendy bây giờ cảm thấy mình phải có trách nhiệm với mọi thứ và đã hiểu tại sao Seulgi ghét mình nhiều như vậy.
"Chị rất xin lỗi Sseul. Tất cả là lỗi của Chị. Chị nên nhận ra cảm xúc của em sớm hơn," Mắt Irene bắt đầu chảy nước và ngay sau đó cô đang khóc thầm cùng với Seulgi.
Wendy thở dài. Cô có thể là kẻ khốn trong hầu hết thời gian nhưng cô không phải là kẻ vô cảm. Cô biết những gì cô định nói không giống những chủ đề họ nói thường ngày nhưng cô thấy đó là giải pháp duy nhất.
"Tại sao chị không đi chơi với cô ấy đi?" Wendy gợi ý.
Joy nhìn Wendy như thể chị đã hoàn toàn mất trí và thành thật mà nói chị đã mất trí. Tại sao chị lại chia sẻ cô gái chị thích với người khác?
Seulgi không thể tin được những gì cô ấy đang nghe. "Cái gì?"
"Cô nghe thấy những gì tôi mà. Cô thích chị Irene phải không? Vậy thì đi ra ngoài với chị ấy đi và kiểm tra xem cảm xúc của cô cho chị ấy có thực sự vượt qua tôi. Tôi cho cô một tuần để làm bất cứ điều gì cô muốn với chị ấy," Wendy giải thích.
"Em cho em ấy một tuần để làm bất cứ điều gì em ấy muốn với chị? Chị là tài sản của em hay là một món đồ vậy?" Irene đột nhiên hỏi một cách giận dữ, một sự thay đổi chóng mặt từ tâm trạng đang buồn bã của cô lúc nãy.
"Cơ bản là vậy," Wendy nhắc nhở. Seulgi là người duy nhất không hiểu điều đó có nghĩa là gì nhưng không nghĩ quá nhiều vào thời điểm đó.
Thay vào đó, cô nhìn lên người chị của mình, kiểm tra xem chị có ổn với tất cả những điều này không. Irene đã có những nghi ngờ của chị ấy nhưng nhận ra rằng một tuần sẽ không sao cả. Ý tôi là, Irene yêu tất cả mọi thứ về Seulgi, sẽ không khó để có một chút lãng mạn với cô ấy. Irene lau nước mắt của cô gái trẻ và nhìn vào mắt cô ấy.
"Đợi đã, đợi đã, đợi đã! Chuyện này không công bằng! Còn em thì sao ?!" Joy rên rỉ.
Wendy nhướn mày nhìn về phía cô. "Em thì sao?"
"Tất cả các chị sẽ có ai đó bên cạnh và em không còn gì cả! Em cũng muốn em có một vài Seulgi!" Cô em út đặt những điều kiện của mình như một đứa trẻ đang đòi kẹo.
Wendy nhìn qua Seugi để xem cô gái tóc ombre vàng đang nghĩ gì về điều đó. Nói thật, cô thực sự không biết. Joy rất tốt và tất cả (okay có thể không thực sự là tính từ đúng để mô tả em ấy nhưng bạn biết ý tôi là gì) nhưng Seulgi có một chút do dự để chấp nhận.
Trong khi đó cô em út khổng lồ đang cầu nguyện trong đầu rằng Seulgi sẽ cho cô một cơ hội và nói có. Đó sẽ là cơ hội hoàn hảo để chứng minh với Seulgi rằng cô ấy có ý nghĩa với cô như thế nào. Và trên mặt khác, Irene đang nghĩ làm thế nào mà tất cả điều này đột nhiên trở thành một mối quan hệ to lớn như thế? Cô vẫn chưa trả lời Seulgi và Joy đã muốn vào.
Cả bốn cô gái đều nhìn nhau, không nói gì trong một thời gian dài. Cuối cùng Irene thở dài và đồng ý.
"Được rồi. Chị sẽ ở cùng Seulgi trong một tuần," người trưởng nhóm trả lời. Cô gái được an ủi và hiểu ra khi cô có Irene thì cô sẽ không để ý đến bất kỳ điều gì khác.
"Sau đó, tôi sẽ ở cùng với Joy trong một tuần nữa," Seulgi tiếp lời.
Joy cũng đã làm một lễ kỷ niệm tinh thần trong khi Wendy đã cố gắng để nén sự ghen tuông của mình xuống Cô là người đã gợi ý điều này nên cô ấy không thể làm gì ngoài việc thuận theo nó. Tuy nhiên, cô ấy có thể thiết lập một số quy tắc cơ bản.
"Được rồi, nhưng để làm việc này, chúng ta cần thiết lập một số điều kiện và giới hạn," cô gái Canada nói.
Irene hoàn toàn đồng ý. Sau đó, cô bắt đầu lập một danh sách trong đầu của mình những việc được và không được làm nhưng không thể nghĩ ra được điều gì.
"Một, và điều này là dành cho em Joy, không quan hệ tình dục cho dù bất cứ điều gì. Em vẫn còn vị thành niên đấy," Wendy nói câu cuối cùng với chính mình.
Mắt Seulgi mở to. "Đợi đã, nếu em ấy đủ tuổi, cô sẽ cho phép em ấy làm điều đó với tôi?" Cô hoảng sợ.
Wendy nhún vai. "Ừ. Ý tôi là, em ấy một trăm phần trăm chịu trách nhiệm cho hành động của mình khi em ấy là một người trưởng thành."
Cô gái mắt một mí ngồi trầm ngâm trong một lúc. "Vậy điều đó có nghĩa là ..." Seulgi kéo dài và chỉ vào mình và Irene. Irene gần như há hốc mồm.
Wendy thở dài khó chịu. "Có, cô có thể làm điều đó với chị ấy. Tuy nhiên tôi chỉ cho cô ba lần trong một tuần để làm điều đó!"
"Tại sao ?!" Seulgi phàn nàn khi cô đứng dậy.
Bây giờ khuôn mặt của Irene đỏ như cà chua. Họ đang thảo luận mức độ thường xuyên cô ấy có thể quan hệ tình dục, như cái quái gì vậy? Joy cũng nghĩ việc này có chút kỳ lạ nhưng thấy nó giải trí và buồn cười.
"Điều đó có nghĩa là cô muốn làm điều đó với chị ấy hàng ngày?" Wendy hét lên khi cô đứng dậy.
"Nếu tôi làm thế?" Seulgi thách thức.
"Đừng đi quá giới hạn, Kang," cô gái tóc ombre xanh giơ ngón tay trỏ lên như một lời cảnh báo. "Cô nên thấy may mắn khi tôi thậm chí còn cho cô cơ hội này thay vì để cô ngồi trong góc tường khóc một mình", sự kiên nhẫn của Wendy ngày càng trở nên mỏng manh.
Joy biết rằng tính khí của Wendy có thể tệ đến mức nào, nên cô ấy cũng đứng lên, sẵn sàng giữ chị ấy lại nếu cần thiết.
"Chết tiệt. Chẳng phải hai người sẽ hỏi ý kiến của chị Irene về điều này sao? Ý em là, chị ấy là người mà cả hai sẽ làm những điều 'bẩn thỉu' cùng," Cô gái tóc ombre xanh lá ngắt lời.
Đó là khi hai cô gái cùng tuổi nhìn xuống một đang Irene xấu hổ. Cô thậm chí không thể đối mặt với bất kỳ ai trong số họ và họ cũng nhận thấy má cô khớp với màu tóc của cô.
"Thế nào?" Wendy vỗ nhẹ vào chân cô, "Chị nghĩ sao về tất cả những điều này?"
"Cô tránh ra được chứ?" Seulgi quay lại nhìn cô. "Hãy để chị ấy tự nói!" Cô bị giật mình. Joy đang lo sợ ngày càng nhiều cho bất kỳ sự an toàn nào của họ nếu tranh cãi của họ tiếp tục.
"Xin lỗi cô Gấu hoang nhé, tôi chỉ hỏi chị ấy vì có vẻ như chị ấy sẽ không thể tự nói đâu," cô gái tóc ombre xanh nói.
Ooh Seulgi đã sẵn sàng đáp một cú đánh lên mặt Wendy. Người em út khổng lồ bước vào giữa hai người họ và may mắn, nhờ cánh tay dài của cô, có thể đẩy các cô gái cách nhau hơn một mét rưỡi.
"Chị ổn với bất cứ điều gì Seulgi muốn," Irene hầu như không thể thoát ra được ở giữa tất cả những tiếng ồn ào.
Cả ba cô gái đều choáng váng một lúc khi họ nhìn xuống trưởng nhóm của mình nhưng Seulgi sau đó ném cho Wendy một nụ cười chiến thắng. Trong khi đó cô gái Canada nghiến răng giận dữ, giận dữ vì Irene không nên đồng ý với những gì mà bất cứ ai khác muốn ngoại trừ cô. Joy nhìn cả hai cô gái một cách lo lắng khi cô nuốt nước bọt xuống cổ họng. Sự căng thẳng chỉ tăng lên và nặng nề hơn.
"Được rồi, được rồi. Hãy hít một hơi thật sâu và thư giãn nào," Joy đề xuất. Hai đối thủ không thể đồng ý nhiều hơn khi họ đi đến hai phía đối diện của phòng tập. Seulgi ở một góc và Wendy ở một góc khác.
"Em chỉ nghĩ về một điều kiện," người em út nói, "Chị dành bao nhiêu thời gian với chị Irene, chị phải dành một khoảng thời gian tương tự với em," cô ấy nói với Seulgi. Seulgi không còn lựa chọn nào khác ngoài đồng ý dù cho cô không thích nó đến mức nào.
Joy sau đó thư giãn tất cả các cơ bắp căng thẳng của mình mà cô thậm chí không nhận ra cô đã có trong toàn bộ cuộc nói chuyện nhóm. Cô bước tới cô gái lớn tuổi hơn và giơ tay lên để giúp cô đứng dậy. Irene vui vẻ chấp nhận khi cô hít một hơi thật sâu trong khi cô đứng dậy.
"Có điều kiện gì không?" Joy quan tâm hỏi chị ấy
Irene hơi xấu hổ vì những gì cô sắp nói nhưng cô biết cô sẽ không bao giờ có cơ hội như thế này lần nữa. Bên cạnh đó, yêu cầu nhỏ bé này của cô sẽ không làm hại ai cả, phải không?
"Khi nào sinh nhật em?" Cô gái nhỏ hỏi cô.
Joy nghiêng đầu sang một bên hơi bối rối. " tám ngày nữa vào Chủ Nhật, sao thế ạ?"
Irene sau đó nhón chân của mình để có thể thì thầm điều gì đó vào tai Joy. Khuôn mặt của em út rất nghiêm túc ngay từ đầu nhưng nụ ười của em ấy càng lúc càng lớn khi Irene nói nhiều hơn.
"Aye, em không ngờ chị có 'mặt' đó đấy," Joy tặng cô một nụ cười nghịch ngợm khi cô ngả người ra sau.
Irene nở một nụ cười mỉm trong khi hai cô gái trong '94 line nhìn vào hành động của người và tò mò. Irene thì thầm gì với Joy và làm cho em ấy đột ngột trở nên vui vẻ như thế?
"Được rồi, em đồng ý. Nhưng chị có nghĩ rằng họ sẽ đồng ý không?" Joy bắn cho hai cô gái một cái nhìn tinh quái qua vai Irene.
"Họ không cần phải đồng ý vì họ cần phải biết điều này", cô gái tóc ombre hồng trả lời với nụ cười nghịch ngợm của chính mình.
"Chị biết không, em càng ngày càng thích chị nhiều hơn và nhiều hơn," Joy thú nhận vẫn vui mừng bởi bí mật nhỏ của họ.
"Đây là điều kiện của chị," Irene nói to cho hai cô gái khác nghe thấy. "Chúng ta bắt đầu tuần hẹn hò cùng một lúc vào thứ Hai," cô cho họ biết.
Hôm nay là thứ Bảy và sinh nhật của Joy sẽ là vào Chủ Nhật. Hoàn hảo cho kế hoạch của Irene và cô em út.
"Vậy là em sẽ hẹn hò với chị và Joy cùng một lúc?" Seulgi hỏi.
"Và em vẫn có thể gặp chị trong khi chị đang đi chơi với con gấu man rợ này?" Giọng của Wendy là sự pha trộn giữa sốc và hạnh phúc. Seulgi lườm cô.
"Yup vậy nên chuẩn bị đi," Joy mỉm cười với 'người thương' của mình, "Em sẽ làm chị rơi vào tay em," cô nói một cách tự tin.
Seulgi chế giễu. "Hẳn là vậy."
Joy cho cô một cái nhìn thấu hiểu. Một người đã từng nói 'Thách thức viết nên tất cả'. Seulgi không thích cách Joy cười không hề ngập ngừng một chút, điều đó có nghĩa là cô ấy chắc chắn là một kẻ nói dối hay một trăm phần trăm chắc chắn rằng cô ấy sẽ thành công. Không có cách nào Seulgi sẽ cho phép điều đó.
"Được rồi. Thách thức được chấp nhận," Seulgi đồng ý. "Cô sẽ thua thôi," quyết tâm của cô cũng vậy, nếu không nói là lớn hơn của Joy.
Điều này thực sự sẽ không có gì thú vị hơn, cô gái tóc ombre xanh lá đã cố gắng che đậy sự phấn khích của mình. Tuần sau có thể đến ngay bây giờ không? Còn Wendy, mặt khác, vô cùng tò mò về những gì Irene và Joy đã lên kế hoạch. Cô không thích bất ngờ, đặc biệt là nếu nó liên quan đến cô. Cô bước tới chỗ Irene và ôm chị ấy từ phía sau.
"Chị đang lên kế hoạch gì vậy, Bae?" Biệt danh mang hai ý nghĩa hoàn hảo khi đó cũng thực sự là họ của Irene. Giọng của Wendy nghiêm túc với một chút vui tươi.
Cô gái tóc ombre hồng xinh xắn mỉm cười với chính mình. "Không có gì. Chị chỉ muốn làm mọi thứ xong cùng một lúc," Irene nói dối.
Cô gái lớn tuổi có thể không biết điều này nhưng chị ấy là một kẻ nói dối dở tệ. Khuôn mặt của chị ấy sẽ tự động biểu hiện ra mọi thứ. Sao cũng được, Wendy quyết định diễn cùng với chị ấy và giả vờ tin chị. Cô sẽ có một tuần để tìm ra những gì hai người đã lên kế hoạch.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro