CHAP 3: BOOYAH! [M]
Irene chật vật mở cửa khi mà trên tay cô đang ôm tất thẩy là sáu túi đồ ăn khác nhau. Cuối cùng cô cũng xoay sở để quẹt được thẻ khóa và đi thẳng đến nhà bếp. Cô chỉ còn khoảng một giờ để làm tất cả mọi việc vì vậy cô đã không chần chừ mà bắt tay vào công việc ngay lập tức. Vừa thái đồ ăn, vừa đun sôi nước, vừa nướng thức ăn và gần như là tất cả mọi thứ phải được hoàn thành trước khi Wendy về đến nhà.
Năm mươi phút trôi qua và có vẻ như mọi thứ đã được chuẩn bị sẵn sàng. Cô gái lớn tuổi đưa tay lên lau đi mồ hồi trên trán mình và nhìn chằm chằm vào thành phẩm của mình một cách tự hào. Sau đó, Irene dọn dẹp sạch sẽ mọi thứ và đi đến phòng ngủ, cô không quên những thứ mà Wendy bảo cô ấy phải mặc. Thiết nghĩ rằng nó chỉ là những bộ quần áo thông thường, đại loại giống như là một chiếc váy hay một thứ gì đó, cô mở chiếc hộp không một chút suy nghĩ nhưng Chúa ơi, cô đã sai rồi. Vô cùng, vô cùng sai lầm.
"Cô thực sự đang đùa với tôi đây mà," Irene khẽ rít lên tiếng khi cô liếc nhìn những thứ ở bên trong chiếc hộp lớn kia. "Có lẽ tôi nên bỏ độc vào thức ăn của cô trước khi cô kịp trở về và ăn chúng," cô lẩm bẩm trước khi bước vào phòng tắm để thay đồ.
"Tôi về rồi đây," Wendy lên tiếng thông báo trong khi cô cởi bỏ giày của mình. Căn nhà tràn ngập mùi thức ăn và Wendy đã tự mỉm cười với bản thân mình khi biết rằng Irene thực sự đã làm những việc mà cô ấy được yêu cầu. Cô chắc chắn sẽ cho Irene một phần thưởng lớn và nó thậm chí là một phần thưởng lớn hơn nếu Irene thực sự mặc những gì mà cô đã mua.
Khi Wendy bước tới bàn ăn cô không thể che giấu nụ cười của mình khi nhìn thấy Irene đang xấu hổ che giấu khuôn mặt đang đỏ ửng của mình bằng cách nhìn sang một hướng khác. Cô gái lớn hơn đang mặc một bộ trang phục thỏ như những cô người mẫu của Playboy, điều đó làm cô ấy trông vừa quyến rũ nhưng cũng trông rất đáng yêu. Chiếc corset* màu hồng cùng với một chiếc tai thỏ được gắn trên đầu cô ấy. Cô ấy mang đôi tất lưới đen "sexy" và bạn không thể quên đôi giày cao gót đen luôn đi cùng với chúng. Cuối cùng là cô ấy có một chiếc đuôi thỏ tròn dễ thương nhô ra từ phía sau.
Wendy thật sự muốn "làm thịt" cô gái trước mặt mình ngay lúc này nhưng cô phải kiềm chế bản thân của mình. Sau đó, cô chuyển sự chú ý của mình sang bàn ăn và Wendy đã rất ngạc nhiên. Với bữa tối, Irene đã chuẩn bị thịt bò phi lê cùng với sốt nấm và một đĩa xà lách ở kế bên. Tuy nhiên nó chỉ có một phần.
"Chị đã ăn chưa?" Wendy nhìn Irene và hỏi một cách nghiêm túc.
"Yeah, tôi đã ăn trước khi đến đây rồi," Irene lầm bầm, cô vẫn không thể nào nhìn thẳng vào mắt của cô gái nhỏ hơn.
Wendy bước đến chỗ cô gái cao hơn và nhón chân mình dành cho cô ấy một nụ hôn, khi đôi giày cao gót làm cô ấy cao thêm 4 inch. Nụ hôn không phải một sự bất ngờ lớn cho lắm nhưng Irene không ngờ nó lại đến sớm như vậy. Nó rất ngắn và giản đơn cũng không làm mất nhiều thời gian trước khi Wendy rời ra.
"Hãy đợi ở trong phòng ngủ của tôi, được chứ?" Wendy dành cho cô một nụ hôn cuối ở trên má và Irene gật đầu trong khi hai má của mình thì lại giống y như màu của bộ trang phục mà cô đang mặc.
Một triệu tình huống khác nhau bắt đầu xuất hiện trong tâm trí cô khi cô đang đi đến phòng ngủ. Cô ngồi trên giường và hoàn toàn nghĩ về những điều tồi tệ sắp xảy ra. Cô và Wendy ở trong cùng một phòng ngủ, Wendy gọi cô vào lúc đêm muộn như thế này cùng với bộ trang phục mà cô đang mặc trên người. Có vẻ như Wendy đã thực sự sẵn sàng cướp đi sự trong trắng tinh khiết còn sót lại trong cô rồi. Irene cố không hoảng sợ và làm bản thân phân tâm bằng cách nhìn xung quanh căn phòng.
Nơi này thực sự chẳng gì nhiều để xem cả. Không có một bức tranh hay đồ dùng cá nhân nào. Sau đó, cô quyết định đi đến tủ quần áo và cô vô cùng ngạc nhiên khi thấy tủ quần áo rất chi là đơn giản. Quần short, quần jean, áo khoác màu nhẹ và một vài chiếc áo sơ mi màu sắc giản đơn. Màu trắng. màu xanh biển, màu đỏ, đen và vàng. Cô không nghĩ Wendy lại là tuýp người giản dị đến vậy. Sau đó cô đi đến chiếc tủ đầu giường và mở một ngăn tủ nhỏ ra, ở đó cô tìm thấy một quyển sách nhỏ màu đen. Có lẽ đây là quyển sách tội lỗi của Wendy, một nơi để cô ta viết về kế hoạch đen tối của mình.
Irene mở trang bìa và bắt đầu đọc trang đầu tiên ...
"Ngày 29 tháng sáu, 2012
Nhật ký thân mến, hôm nay chính là ngày ...."
Irene đóng cuốn sách lại. Đây không phải là một quyển sách tội lỗi, nó là quyển nhật ký của Wendy. Nếu như cô tiếp tục đọc nó, cô biết Wendy rất có thể sẽ giết cô hoặc là trừng phạt cô với một vài kiểu tình dục điên rồ nào đó. Cô đặt cuốn sách trở lại vị trí ban đầu của nó và rất đúng lúc vì lúc này Wendy đã bước vào phòng.
Cô đi đến tủ quần áo của mình và lấy ra một chiếc quần short cùng với một cái áo sơ mi màu đen.
"Tôi chuẩn bị đi tắm. Sẽ không mất nhiều thời gian đâu," Wendy nói trong khi cô khóa cửa phòng tắm và âm thanh của chiếc vòi sen vang lên ngay sau đó. Irene cảm thấy bối rối, vì sao Wendy lại phải đưa ra lời giải thích với cô.
Ánh mắt Irene sau đó lại chuyển sang chiếc tủ ở đầu giường, nơi có quyển nhật ký màu đen. Cô đoán rằng chỉ đọc một chút thôi thì chắc Wendy sẽ không giết cô đâu nhỉ, huống hồ chi cô lại là một người đọc rất nhanh.
Cô rút cuốn sách ra một lần nữa và tiếp tục ở chỗ mà cô đang đọc dở lúc nãy.
"Ngày 29 tháng sáu, 2012
Nhật ký thân mến, hôm nay chính là ngày mình rời Canada và cuối cùng mình cũng đã đến được Hàn Quốc. Mình không thể tin rằng mình đang đến gần hơn với giấc mơ của mình và nhìn thấy được thần tượng yêu thích của mình! Cô ấy thật sự rất xinh đẹp và lộng lẫy, cô ấy cũng có một chất giọng đáng yêu nữa! Mặc dù trong mắt mọi người cô ấy rất thô lỗ nhưng đó chẳng qua là vì cô ấy nhút nhát quá mà thôi. Nếu mình có thể ra mắt và chúng mình có thể nhìn thấy nhau, mình sẽ làm cho cô ấy trở thành bạn gái của mình. Mình biết mình có thể làm được và mình sẽ làm việc thật chăm chỉ cho đến cuối cùng, cố lên nào!"
Irene chợt nở một nụ cười. Vì một vài lí do nào đó mà Irene lại cảm thấy Wendy là một cô fangirl rất dễ thương. Tốt rồi, bây giờ Wendy đã ra mắt, tại sao cô ấy không đi tìm và hẹn họ với cô gái đó thay vì làm xáo trộn cuộc sống của cô?
Ngay sau đó tiếng nước ngừng chảy, cô gái lớn tuổi cẩn thận cất quyển nhật ký màu đen vào trong ngăn tủ và cố gắng tỏ ra bình thường. Irene dời tầm mắt của mình vào cánh cửa phòng tắm khi cô nghe thấy tiếng khóa nước và cô chợt ngây người nhìn chằm chằm vào Wendy khi cô ấy bước ra. Wendy mặc một chiếc quần short cùng với áo sơ mi đen mà cô đã chọn trước đó và cô đã hoàn toàn loại bỏ lớp trang điểm. Tóc của Wendy hơi ẩm ướt và điều này làm cho Irene cảm thấy bị hấp dẫn.
Đợi đã, cái gì? Hấp dẫn? Irene lắc đầu để thoát khỏi suy nghĩ của mình. Cô ấy là ác quỷ cải trang thành một cô gái ngây thơ. Không được sa ngã vì điều đó.
"Chị ổn chứ?" Wendy nhíu mày.
Irene nhìn cô với một đôi mắt mở to. "Huh? Tôi - à ừ - yeahh. Tôi chỉ - Tôi ổn," cô gái lớn tuổi lắp bắp. Tại sao cô lại lắp bắp thế này?
Cô gái nhỏ tuổi mỉm cười với cô. "Chị đang lo lắng về điều gì à?"
Suy nghĩ trước đó của Irene đã ngay lập tức trở lại trong đầu cô và cô cũng nhớ lại trang phục mà cô đang mặc. Cô nhìn xuống và cố chạy trốn khỏi cô gái thấp hơn.
Wendy đã bắt được cô bằng tay của mình. "Này, chị định đi đâu vậy?"
Irene không trả lời. Cô ấy không thể trả lời. Đôi mắt của cô như muốn nói lên tất cả trong khi chúng từ từ bắt đầu ngấn nước. Wendy nhíu mày khi cô nhìn thấy Irene chật vật như vậy.
"Chị cảm thấy sợ ư?" Wendy hỏi nhẹ nhàng.
Lại một lần nữa cô đáp lại bằng sự im lặng.
Wendy thở dài trước khi cẩn thận kéo Irene về phía giường. Cô ngồi xuống và đặt Irene ngồi trên đùi của mình. Cô cởi bỏ đôi tai thỏ của Irene trước khi nhẹ nhàng hôn lên mặt cô ấy. Cô bắt đầu bằng việc đặt một nụ hôn ngọt ngào trên trán. Sau đó, cô lại hôn lên chóp mũi của cô ấy. Cô hôn cả hai bên má của Irene và sau đó cô gắn kết môi của cả hai bằng một nụ hôn nhẹ nhàng.
Nụ hôn này không vội vã cũng không mạnh bạo. Nó rất chậm và ngọt ngào, vì một vài lí do nào đó nó làm cho Irene trở nên dịu xuống và thả lỏng hơn. Wendy gặm nhắm và trêu đùa đôi môi của Irene nhưng không tiến sâu vào miệng của cô ấy. Khi Wendy cảm thấy tay của Irene đang choàng qua vai mình, đó cũng chính là lúc cô chấm dứt nụ hôn.
"Thật buồn khi chị nghĩ tôi có thể làm tổn thương chị," Wendy nặng nhọc nói.
Irene cau mày. "Không phải sao?"
Wendy lắc đầu. "Nếu tôi đã làm những chuyện đó thì nó cũng không phải để làm tổn thương chị. Tôi xin lỗi nếu tôi đã làm, hay đang làm điều đó ngay bây giờ "
Cô gái lớn tuổi cảm thấy bối rối hơn bao giờ hết. Cô không biết phải tin vào những gì. Nếu những chuyện này thực sự là một cái bẫy? Cô sẽ không để cho bản thân mình trông giống như một kẻ ngốc và sa ngã vào nó.
"Vậy thì chứng minh đi. Chứng minh rằng cô không bao giờ làm tổn thương tôi," Irene ngạc nhiên khi bản thân lại nói ra điều đó.
Chính xác thì là bằng cách nào cô có thể chứng minh được điều đó?
Có vẻ như Wendy đã có câu trả lời bởi vì ngay sau đó cô nghiêng người về phía trước và bắt lấy đôi môi của Irene một lần nữa. Cô ôm vòng eo của cô gái lớn tuổi hơn và nhanh chóng đẩy nhẹ cô ấy nằm xuống giường. Irene bây giờ bị kẹt ở bên dưới Wendy nhưng có vẻ không giống như cô sẽ phản đối dù thế nào đi chăng nữa. Nụ hôn của họ tự nhiên biến thành một sự thèm muốn và nồng nàn khi lưỡi của họ gặp nhau giống như những người bạn xa cách lâu năm.
Đột nhiên Irene không cảm thấy sợ hãi hay lo lắng gì nữa. Cô cảm thấy như sự ham muốn đã chiếm lấy toàn bộ bản thân cô. Tất nhiên, Wendy cũng không thể kiềm chế bản thân lâu hơn nữa, cô bắt đầu vuốt ve, di chuyển nụ hôn của mình xuống cằm và xương quai xanh của Irene. Cô rất thích việc để lại dấu ấn nhưng vì công việc của họ, cô không thể làm điều đó, cô thậm chí còn không thể để lại cho bản thân mình. Cô cảm thấy Irene đang lúng túng ở bên dưới cô và một chút kẽ hở nhỏ của sự khoái lạc đã thay đổi cô ấy nhiều hơn thế nữa.
Thấy được sự cho phép của Irene, cô bắt đầu cởi bỏ chiếc corset màu hồng của cô ấy, vừa đủ để phần trên cùng được thả lỏng và bỏ dở. Wendy suýt nữa là đánh mất lý trí khi cô nhìn thấy khuôn ngực tuyệt đẹp của cô gái lớn hơn hiện lên ngay trước mặt mình. Lại một lần nữa, cô nhìn lên để kiểm tra xem nếu người lớn hơn có đang cảm thấy không thoải mái hoặc là có dấu hiệu rằng họ nên dừng lại nhưng Irene không nói bất cứ điều gì. Wendy xem đó là tín hiệu của Irene để cô đặt một bên nhũ hoa vào trong miệng của mình và Irene thì rướn người lên trong sự khoái lạc.
Đây là lần đầu tiên có một người mang lại cho cô cảm giác như thế này và cô muốn tận hưởng cảm giác đó thêm nữa. Chiếc lưỡi điên cuồng của Wendy chạy khắp người của cô, từng cái chạm nhẹ mang lại cho cô một cơn khoái lạc cuồng loạn trên toàn bộ cơ thể của mình. Cô không đè nén tiếng rên rỉ của mình vì cô ấy yêu mọi thứ mà Wendy đang làm với cô.
Chuyển đổi qua lại từ đồi núi này sang đồi núi khác, Wendy chỉ dứt ra khi một trong hai đầu nhũ dựng đứng lên như những trái cherry nhỏ dễ thương. Cô đã dành cho chúng một nụ hôn cuối cùng và tiếp tục cởi bỏ trang phục trên người Irene để có thể tận hưởng được thêm hương vị trên cơ thể ngọc ngà của cô ấy. Cuối cùng cô cũng có thể loại bỏ nó cũng với chiếc đuôi thỏ và cái tất lưới đen của cô ấy. Cơ thể trần trụi của Irene đang hiện lên ngay trước mặt cô và Wendy phải kêu gọi sự giúp đỡ của Đấng Quyền Năng để kiểm soát bản thân mình.
Cô đã hứa là sẽ không có bất cứ hành động thô lỗ nào cùng như cho cô ấy thời gian và đó là những gì mà cô phải làm. Irene là người thiếu kinh nghiệm trong chuyện này, cô cảm thấy ngượng ngùng khi mà Wendy nhìn cô với một ánh mắt dữ tợn như vậy. Theo nghĩa đen, cô cảm thấy mình giống như một miếng thịt đang ở dưới một con sói lớn xấu xa nhưng ngay khi đôi mắt của họ chạm nhau, ánh mắt kia lập tức biến mất và thay vào đó là một ánh nhìn đầy ấm áp và yêu thương.
Wendy nghiêng người về phía trước để dành cho Irene một nụ hôn nồng nàn khác khi tay của cô nhẹ nhàng tìm xuống phía dưới và cuối cùng cô cũng đã tìm được lối vào. Irene thật sự đã ướt đẫm và cô gái nhỏ hơn thật sự muốn vắt cho đến khi nơi đó chảy ra nhiều thêm nữa. Irene nao núng trước sự tiếp xúc thân mật này nhưng mà nụ hôn đã khiến tâm trí và cơ thể cô thư giãn hơn. Cuối cùng, khi Wendy cảm thấy cô gái dưới thân mình đã sẵn sàng, cô trượt xuống hôn cơ thể của cô ấy, từng nụ hôn nhẹ như lông hồng và cô dừng lại khi nhìn thấy báu vật của cô ấy.
Miệng của Wendy như tiết ra nhiều nước hơn khi cô nhìn thấy âm vật đẹp đẽ của Irene trước mắt cô và cô nghiêng người về phía trước để có thể nếm một chút mùi vị từ đó. Cô nhẹ nhàng liếm từ lối vào đến âm vật của Irene và cô ấy rên rỉ với một cảm giác không rõ. Để được thoải mái hơn, Wendy đã từ từ tách chân Irene ra và rướn người về phía trước để đưa chiếc lưỡi của mình vào bên trong hang động ẩm ướt kia.
Irene không nghĩ rằng có thể cảm nhận được rất nhiều sự vui sướng trong cùng một lúc như thế này. Cô nghĩ rằng đó chỉ là ảo giác, rằng nó không thể xảy ra ngay bây giờ được. Tâm trí của cô đã quá trống rỗng cùng với chiếc lưỡi của Wendy đang ở bên trong cô đến mức cô không thể thốt lên câu nói nào đó một cách mạch lạc. Đó toàn là tiếng rên rỉ của cô và những tiếng thút thít nhảm nhí. Hai bàn tay của cô đã tự động nắm lấy tóc của Wendy, đưa Wendy đến gần hơn nơi sâu nhất của cô.
Tâm trí Wendy bây giờ không thể nghĩ được gì khác vì mọi sự chú ý của cô đã tập trung vào việc tặng cho Irene cơn khoái cảm đầu tiên tuyệt vời. Không mất nhiều thời gian trước khi cô nàng "còn" trong trắng hoàn toàn trần trụi và cong lưng trên chiếc giường khi cô ấy đạt cao trào. Một tiếng rên khàn khan thoát ra khỏi cổ họng của cô và cô thề rằng cô đang bay trong không gian với mười giây tuyệt vời trước khi rơi xuống trở lại mặt đất.
Irene mở mắt ra và cô buông lỏng cái tay vẫn đang giữ lấy những sợi tóc còn ướt đẫm của Wendy, cô thậm chí còn không nhận ra mình đã làm như vậy từ lúc nào. Cô gái trẻ tuổi nhìn cô cùng với một nụ cười và cô ấy nghiêng người về phía trước để hôn cô lần nữa. Irene nghĩ rằng đó sẽ là một nụ hôn nhướm nháp khi xét đoán thấy môi của Wendy đã ở đâu vài giây trước đó nhưng đáng ngạc nhiên là mùi vị của nó giống như một thứ thuốc gây nghiện. Irene nhắm mắt lại và thưởng thức mùi vị của mình trong lưỡi của Wendy.
Cô biết sẽ làm người lớn hơn thất vọng, nhưng cô đã dứt ngang nụ hôn của hai người để cởi bỏ chiếc áo sơ mi và cái quần short mà cô đang mặc. Irene vô thức nuốt nước bọt khi nhìn thấy thân thể của cô gái trẻ tuổi không có gì ngoài chiếc quần lót ren màu xanh.
"Chị nghĩ xem, chị có thể ban cho em một ân huệ không?" Đây là lần đầu tiên Wendy dùng chất giọng quyến rũ như vậy để nói với Irene. Irene thậm chí không thể thốt ra được lời nào và thay vào đó là một cái gật đầu.
"Chị có thể làm những việc mà em vừa làm với chị trên người em được không?" Wendy hỏi trong khi cô đang cắn môi Irene.
Irene giống như một chú nai tơ bị mắc kẹt giữa những chiếc đèn pha và cô gái trẻ tuổi không thể không nhìn vào cảnh tượng đáng yêu này. Cô ấy kéo Irene tựa đầu vào gối để mặt của cả hai đối diện với nhau.
"Đừng lo lắng, em sẽ hướng dẫn chị, được chứ?" Wendy thì thầm với một tông giọng ấm áp và đầy yêu thương.
Cô với lấy tay Irene và để chúng đùa nghịch với hơi thở của mình. "Chạm vào em," Wendy thỉnh cầu nhẹ nhàng.
Cô đã thực sự bị kích động vào thời điểm này, bất cứ cử chỉ thân mật nào cũng có thể làm cho cô mềm nhũn ra nhưng cô phải giữ chúng lại càng nhiều càng tốt. Irene đã có một khoảng thời gian khó khăn khi làm theo những gì mà Wendy yêu cầu. Cô đưa tay lên xoa nắn ngực của Wendy như thể chúng là của cô.
Wendy quay đầu của mình và cắn môi. Irene bây giờ đang ở trước mặt mình mà vuốt ve ngực của mình. Và cô biết điều này là một trải nghiệm tốt gấp trăm lần.
"Ngậm và mút chúng," Wendy nói ngay sau đó.
Irene gật đầu nhè nhẹ trước khi cúi người về phía trước. Cô không biết cách sử dụng răng nên cô đã nhẹ nhàng nhét một trong những đôi gò bông vào miệng và mút chúng như những đứa trẻ đang bú sữa. Wendy khẽ nhíu mày vì chiếc lưỡi không thành thạo của Irene đang dạo vòng quanh nhũ hoa của cô khiến cô sung sướng hơn rất nhiều so với mong đợi. Cô gái lớn tuổi hơn cố gắng nhớ lại những hành động mà Wendy đã thực hiện trước đó và bắt chước theo chuyển động đó. Cô chuyển sang một đồi núi khác và vẫy lưỡi giống như Wendy đã làm, điều đó làm cho tâm trí Wendy trở nên hỗn độn và bắt đầu rên rỉ.
"Uhh chúa ơi. Chị thực sự rất giỏi trong chuyện này," Wendy rên rỉ nói.
Irene cảm thấy sự tự tin của cô được tăng lên khi nghe thấy lời khen ngợi của Wendy nên cô quyết định di chuyển nhiều hơn. Irene ngồi trên giường và cô kéo Wendy lên để ôm ấp cô ấy. Theo phản xạ, cô gái trẻ tuổi vòng tay quanh vai của Irene. Sau đó Irene hôn lên cổ cô ấy trong khi tay phải thì lén lút lần mò vào bên trong quần lót của cô gái trẻ.
" Uhh, chết tiệt," Wendy khẽ rít lên khi cảm thấy Irene đã chạm vào nơi thầm kín nhất của cô. Cô ngã đầu của mình vào cổ Irene vì không còn cách nào khác để giữ chúng lâu hơn nữa.
Ngón tay của Irene cọ xát vào nơi ấy của cô quá nhiều khiến cô khó có thể mà kiểm soát bản thân mình. Chỉ lần này thôi, cô sẽ buông bỏ bản thân và để Irene nắm quyền chủ động. Người lớn hơn thích khía cạnh này của Wendy. Hình tượng yếu đuối này khiến Wendy vô cùng đáng yêu, nó đáng yêu đến độ Irene muốn ra dáng như một người lớn tuổi hơn.
"Em có muốn "đến" không?" Irene thở vào tai Wendy.
Cô gái trẻ cảm giác như nó là một chất giọng khàn khàn đang vang lên khắp tâm trí cô và cô gật đầu một cách nặng nề.
"Em muốn chị phải làm những gì ? Em đã nói là em sẽ hướng dẫn chị mà," giọng điệu Irene vui đùa.
Vào lúc đó Wendy chợt mường tượng về sự thu hút mà người ta nói đến khi nhắc về người lãnh đạo của Red Velvet. Nó làm cho tâm trí cô bị xao nhãng khi nhớ lại câu hỏi mà cái giọng nói kia đã hỏi cô.
"Em muốn ngón tay của chị đi vào bên trong em," Wendy nài nỉ.
Irene rút tay của mình ra và đặt ba ngón tay của mình trước mặt Wendy. Cô gái trẻ tuổi khẽ bật ra một tiếng rên rỉ để phản đối nhưng có vẻ vô dụng. Irene cắn môi và đây là một cảnh tượng vô cùng gợi cảm nhưng cô phải kéo ngón tay của mình ra khỏi đó hoặc là lưỡi của cô phải thực hiện việc đó lần nữa. Cô trêu chọc lối vào của Wendy trước khi cô đẩy và trượt ngón tay của mình vào.
Wendy tuôn ra một loạt những tiếng chửi thề khi những ngón tay đó lấp đầy và hoạt động ở bên trong cô. Điều đó thực sự là quá tuyệt để trở thành sự thật. Không có gì ngoài những tiếng động ẩm ướt và âm thanh rời rạc không đều của hơi thở chật vật vang khắp căn phòng. Irene cảm thấy bức tường của Wendy đang bắt đầu từ từ khép chặt lại quanh ngón tay mình và đó là cảm giác rất tuyệt vời.
"Chết tiệt, em đang đến", Wendy thở hổn hển.
Sau đó, Irene gia tăng tốc độ của ngón tay và làm cho cô gái thấp hơn lên đỉnh. Với một tiếng thét lớn nó đã chứng minh được vì sao Wendy lại được chọn làm giọng ca chính của nhóm, dòng nước tinh hoa của Wendy đang chảy trên tay của Irene và phủ xuống tay cô. Đó là lần đầu tiên cô nhìn thấy pháo hoa nổ ngay trước mắt mình.
Toàn bộ cơ thể của Wendy run rẩy khi cô đang ở trong vòng tay của người kia. Irene đưa mình đến gần hơn và có lẽ đây là sự kích thích ở thời điểm này nhưng tất nhiên vẫn có sự gắn kết của đôi môi họ với nhau trong một nụ hôn nóng bỏng. Tiếng rên rỉ của Wendy bị giam giữ bởi môi của Irene và khi đứa trẻ đó đạt được cực khoái, Irene từ từ rút ngón tay của cô ra khỏi người cô gái ấy.
Wendy đưa chúng lên mặt của cô và liếm sạch sẽ chúng, điều đó khiến Irene đỏ mặt và trở về với con người nhút nhát của mình. Cô hôn người kia lần thứ n trong đêm nhưng cuộc hành trình của họ không dừng lại ở đó. Đó chắc chắn sẽ là một đêm không ngủ khi cả hai đều đã đến cực khoái và thưởng thức hương vị điên cuồng đó hết lần này đến lần khác.
*Corset: Tựa tựa như thế này nè, các bạn muốn biết rõ bộ đồ chị Irene mặc thì có thể lên google search "Playboy bunny outfit".
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro