After Story (2/2)
Chương phụ
"Hinata? Cậu đang nghĩ gì vậy?" Hinata nhìn sang bên cạnh, khi người bạn cùng bàn đột nhiên bắt chuyện với cậu.
"Sao cậu lại hỏi thế?" Hinata hỏi.
Bạn cùng lớp của cậu khẽ cười, "Trông cậu như đang suy nghĩ gì đó rất sâu xa nha. Cậu cãi nhau với Kenma hả?"
Hinata lắc đầu, "Không á. Tớ chỉ đang suy nghĩ xem tại sao lần trước ảnh lại bơ tớ thôi à..."
Bạn cùng lớp nhìn cậu kinh ngạc, "Thật sao? Kenma bơ cậu á?"
"Ừa, giờ tớ đang bận nghĩ về chuyện tại sao Kenma lại làm vậy, ảnh chỉ nói rằng tớ nên đổ lỗi cho anh Kuroo đi thôi..." Hinata thở dài.
Bạn cùng lớp cười cười, "Ồ! Giờ tớ nghĩ tớ đã biết lý do rồi..."
"Thật sao! Là gì á?"
"Tớ nghĩ anh ấy đã thử theo trend Tiktok đó, trend này là bơ người yêu của mình trong nhiều giờ, sau đó xem phản ứng của người yêu như thế nào á..." Bạn cùng lớp của anh ấy giải thích cho anh ấy.
"Thật sao? Có những kiểu trend như vậy hả? Tớ chỉ thấy mỗi bóng chuyền trên Tiktok của mình thôi..."
"Sao cậu không thử nó đi? Cậu có tò mò Kenma sẽ phản ứng thế nào không?" Cậu bạn hỏi Hinata với nụ cười toe toét trên khuôn mặt.
Hinata nhìn lên một chút để suy nghĩ, "Bơ Kenma sao? Ảnh có thể sẽ phát hiện ra liền những gì tớ đang cố gắng làm á, vì ảnh đã thử nó rồi..."
"Ờ ha... Cậu nói đúng, và chúng ta đang nói về Kenma mà. Vậy thử thách khác thì sao?"
"Còn nữa hả?"
"Yeah! Cậu mong đợi điều gì? Tiktok là một nền tảng toàn cầu. Có những thứ như, giả vờ như cậu đang giận dỗi nè, gọi nhầm tên anh ấy, chơi khăm gian lận, còn nhiều lắm..."
Hinata cười khúc khích, "Tớ nghĩ Kenma sẽ biết đó chỉ là thử thách thôi."
"Cứ thử đi, thử bơ anh ấy xem... Hoặc cậu bơ Kenma vì cậu đang giận dỗi hay gì đó..."
Hinata cau mày, "Nhưng tớ chưa bao giờ giận với Kenma cả..."
Bạn cùng lớp chỉ cười cười cậu, "Đó là lý do tại sao nó là thử thách đó, Kenma cũng chưa bao giờ bơ cậu mà phải không? Nhưng anh ấy vẫn làm..."
Hinata mỉm cười với người bạn cùng lớp và khẽ cười, "Cậu nói đúng! Không phải là tớ giận khi Kenma chấp nhận thử thách nhưng sao cũng được, tớ cũng sẽ thử!"
Sau giờ học, Hinata rất hào hứng trên đường về nhà. Cậu đã suy nghĩ cả ngày về việc mình nên cố gắng hết sức để không chú ý đến mọi thứ Kenma sẽ làm. Ngoài ra, cậu cũng tò mò về những gì anh sắp làm nếu Hinata phớt lờ anh.
Cậu dừng lại trên đường và quay về phía lối ra của trường.
Mình có nên mua một ít bánh táo phòng trường hợp ảnh sẽ khó chịu hông nhỉ?
Hinata chỉ tự cười một mình và chạy vội đến cổng trường để mua một ít bánh táo ở cửa hàng bánh ngọt gần đó. Trong trường hợp Kenma khó chịu với Hinata, cậu sẽ đem nó ra cho anh.
Sau khi mua Hinata ngay lập tức chạy đến ký túc xá của cả hai. Cậu có thể thấy đèn đã sáng, dưới cửa. Có nghĩa là Kenma đã về nhà.
Hinata hít một hơi thật sâu và vỗ má vài lần rồi cho bánh táo vào túi để Kenma không thấy và bước vào ký túc xá.
Hinata cởi giày ra, và cậu có thể nghe thấy âm lượng điện thoại của Kenma, vì anh đang xem một vài game trong điện thoại của mình.
"Mừng em về nhà..." Kenma chào Hinata và ngay lập tức đi vào bếp để đặt chiếc bánh táo vào trong tủ lạnh, cẩn thận hết mức có thể để tránh Kenma nhận ra.
Kenma quay sang hướng Hinata khi cậu không trả lời, tiếng điện thoại có to quá không?
Hinata bước vào trong phòng để tắm và môi cậu cong lên, cố nén một tiếng cười lớn, vì cậu không muốn phá hỏng những gì mình đã bắt đầu.
Kenma vẫn chưa nhận ra mà nhỉ?
Hinata bước vào phòng tắm, cố gắng hết sức để trấn tĩnh bản thân và không thể hiện sự phấn khích của mình với mọi thứ. Cậu hít một hơi thật sâu, lặp đi lặp lại nhiều lần và sau khi tắm rửa, thay quần áo bình thường, cậu vẫn tiếp tục hít thở sâu vì cảm xúc của cậu đang dâng trào quá nhiều.
Cậu muốn cười rồi!
Cậu bắt đầu sấy tóc và nghe thấy tiếng gõ cửa, nụ cười trên gương mặt Hinata lập tức biến mất. Hinata ngay lập tức vặn nhiệt độ của máy sấy tóc lên mức cao nhất để nó phát ra âm thanh lớn.
"Tối nay em muốn ăn gì? Để tôi nấu." Kenma mở cửa và nhìn vào trong phòng.
Trời ạ. Máy sấy to quá, "Shouyou!"
Hinata đã cố gắng hết sức để không bắt tiếng gọi đó, Kenma thở dài. "Vậy thì tôi nấu kiểu bình thường thôi nhé, mà em chỉnh nhiệt độ của máy sấy nhỉ lại đi, nó có thể làm hỏng tóc của em đấy!" Kenma nhắc và đóng cửa lại.
Hinata nhìn về hướng cửa và ôm ngực thở phào nhẹ nhõm, trước khi tắt máy sấy.
Cậu lấy điện thoại và soạn một tin nhắn cho Yamaguchi.
From: Hinata
Subject: ÉT Ô ÉT!
Yamaguuuuuccchiiii!
From: Yamaguchi
Subject: Re: ÉT Ô ÉT!
Ơi, Hinata, có chuyện gì hả?
From: Hinata
Subject: Call
Chúng ta gọi điện nhá! Tớ đang cố gắng hết sức để bơ Kenma nè! Nên là tớ cần một ai đó để nói chuyện đâyyyyy!
From: Yamaguchi
Subject: Re: Call
Okay! Được nha!
Trong khi đó Kenma hiện đang nói chuyện với Kuroo trong khi anh đang nấu món gì đó trong bếp cho bữa tối.
"Hê lu, Kenma! Hiếm ghê, sao em lại gọi vậy hả?" Kuroo hỏi.
Kenma tặc lưỡi, "Shouyou bơ em rồi, anh đã nói gì với ẻm vậy?"
"Hmm? Không có, thậm chí anh còn không gặp cậu ấy ở trong trường nữa cơ mà." Kuroo phủ nhận.
"Thật à?" Kenma hỏi, vẫn còn nghi ngờ Kuroo.
"Thật mà! Anh với Hinata của em rất ít khi tiếp xúc với nhau, chẳng lẽ là lần trước, cậu ấy giận dỗi muốn phục thù hả?"
"Ồ, em nghĩ anh đã nói với Shouyou về cái thử thách mà anh đã nói với em lúc trước ấy..." Kenma nói với Kuroo.
Kuroo cười, "Không nhá, anh thề! Anh không nói gì với cậu ấy cả!"
"Được rồi, em hiểu rồi." Kenma kết thúc cuộc điện thoại của họ.
Phục thù cho những gì anh đã làm lần trước? Nhưng mà sau vụ đó thì đã hai tuần rồi, và Kenma chắc chắn rằng Hinata không phải kiểu người sẽ phớt lờ ai đó.
Sau đó... Cậu có giận không nhỉ?
Nay mình có làm gì sai không? Mặc dù hôm qua tụi mình vẫn ổn...
Khi Hinata bước ra khỏi phòng, Kenma ngay lập tức nhìn về phía cậu và thấy cậu đang đeo tai nghe và đang nói chuyện với ai đó.
"Ừa, Yamaguchi, dù vậy tớ thực sự nghĩ nó không cần thiết đâu..." Cậu nghe Kenma nói và nhắc đến tên của Yamaguchi.
Kenma chọn cách không nói gì và tiếp tục nghĩ về những việc anh đã làm trong hôm nay, liệu anh có làm điều gì khiến cậu cảm thấy khó chịu hay không.
Sau khi nấu xong bữa ăn, anh dọn bàn và quay sang Hinata vẫn đang nói chuyện điện thoại với Yamaguchi.
"Shouyou, xong hết rồi..."
Kenma thở dài và dựa vào cửa khi Hinata không nói gì và tiếp tục nói chuyện điện thoại với Yamaguchi.
Anh khẽ nghiêng đầu chỉ để nhìn chằm chằm vào lưng Hinata, cố gắng tìm ra cách để khiến Hinata ngừng phớt lờ anh. Vì anh không thể biết liệu mình có thực sự làm điều gì sai hay không, anh cho rằng việc Hinata phớt lờ anh bây giờ có liên quan gì đó đến việc anh đã phớt lờ cậu lúc trước.
"Shouyou..." Anh gọi lần nữa, để thu hút sự chú ý của cậu nhưng vẫn không có phản hồi.
Kenma mỉm cười với chính mình. Yup, ẻm bơ mình rồi.
Mặc dù Hinata phớt lờ anh, nhưng Kenma không thể không thấy điều đó thật đáng yêu vì việc cậu đã cố gắng phớt lờ anh như thế nào. Kenma quay trở lại phòng ăn và ngồi lên một trong những chiếc ghế đặt trong đó.
Anh nhìn chằm chằm vào đồ ăn trên bàn, Ừ thì Shouyou cần phải ăn đúng giờ, ẻm không nên để chuyện này kéo dài quá lâu.
Hinata hít một hơi thật sâu và bắt đầu nói bằng một giọng rất nhỏ, "Kenma đã quay lại phòng ăn rồi, tớ tự hỏi ảnh định làm gì..."
Yamaguchi bật cười đáng yêu, "Cứ nói chuyện với anh ấy đi, tớ đảm bảo một khi đã bắt đầu ăn, cậu sẽ không thể bơ anh ấy mãi được nữa đâu..."
"Chúng ta nói chuyện lâu hơn một chút nhé, hmm 3 phút nữa thôi?"
"Được rồi... Nhưng chỉ 3 phút thôi đó, chút nữa Tsukki sẽ vào viện ở đây đó..." Yamaguchi cười khúc khích một chút.
"Ồ? Tsukishima ở đó hả?"
"Ừ! Cậu ấy nói muốn nói chuyện gì đó rồi cậu gọi..."
"Ồ? Tớ đang làm gián đoạn chuyện gì sao? Chúng ta có nên kết thúc cuộc gọi này không?" Hinata hỏi Yamaguchi.
"Không sao đâu, Tsukki có thể đợi thêm 3 phút nữa á!"
Hinata bật cười, "Tớ cá là bây giờ cậu ấy thực sự khó chịu với tớ đó!"
"Ừ, tớ cũng đoán vậy, vì cậu ấy đã nhìn chằm chằm vào điện thoại tớ được một lúc rồi..." Yamaguchi lại cười khúc khích.
"Ồ đúng rồi! Nhân tiện, Hinata, anh Daichi nói rằng anh ấy sẽ đến thăm Karasuno vào tuần tới cùng với anh Suga, Tsukki và tớ cũng sẽ đến, vậy nên nếu có thời gian, cậu cũng đến nhé!" Yamaguchi nói.
"Thật sao! Tuyệt vời! Tớ nhớ mọi người dữ lắm!"
"Ừ đúng rồi! Đã bao lâu rồi kể từ khi tất cả chúng ta họp lại nhỉ?"
"Khoảng một năm hoặc một năm hơn á?" Hinata đoán.
"Ừ, tớ nghe nói đàn anh Tanaka cũng sẽ đến, cả chị Kiyoko nữa. Cậu cũng nên đến đi! Tớ cũng đã nói với Kageyama rồi."
Hinata đang định nói gì đó thì cậu nghe thấy một tiếng động lớn phát ra từ nhà bếp, cậu lập tức lo lắng khi nhận ra rằng Kenma là người duy nhất trong bếp.
"Tớ cúp máy đây! Tạm biệt! Yamaguchi!"
"Ồ được rồi! Hẹn gặp lại!"
Khi cuộc gọi kết thúc, Hinata ngay lập tức buông điện thoại và lao vào bếp. Nhưng cậu đã điếng người tại chỗ khi nhìn thấy Kenma đang thờ ơ ngồi trên ghế của mình với cái chảo chiên trên sàn.
Kenma nhìn Hinata, với một nụ cười tự mãn trên khuôn mặt.
"Tôi có làm gián đoạn cuộc gọi của em không? Xin lỗi, vì tôi làm rơi chảo chiên mất rồi..." Anh nói với giọng bình tĩnh.
Ah! Mình bị lừa rồi! Hinata đã nhận ra.
Hinata mím môi và chỉ nhìn Kenma.
"Ăn thôi. Đồ ăn nguội mất rồi." Kenma nói.
Hinata thở dài và làm theo, cậu ngồi đối diện với Kenma và nhìn chằm chằm vào món ăn của mình. Trong khi Kenma đặt chảo rán trở lại chỗ cũ, trước khi ngồi xuống và bắt đầu ăn.
"Và? Lý do em bơ tôi?" Kenma thẳng thắn hỏi.
Hinata bĩu môi, "Không phải mà, em chỉ đang nói chuyện với Yamaguchi thôi..."
"Ồ? Thật sao? Được rồi... Vậy lần sau tôi sẽ gọi điện cho ai đó và em cố gắng bắt chuyện với tôi, thì tôi nên bơ em nhỉ?" Kenma hỏi Hinata.
"Hông..." Hinata vừa nhai vừa trả lời.
Kenma cười khúc khích, "Được rồi, vậy thì cũng đừng bơ tôi nhé."
"Nhưng mà lần trước anh đã bơ em mà..." Hinata lầm bầm, vẫn không nhìn Kenma.
Vậy nên, nó thực sự có một cái gì đó để làm lần cuối cùng vậy.
"Đúng là tôi đã bơ em, em vẫn còn khó chịu sao? Tôi có nên xin lỗi lần nữa không?" Kenma hỏi Hinata.
"Không, em cũng chỉ muốn thử bơ anh thôi vì em nghĩ anh cũng sẽ cố gắng tiếp tục bắt chuyện với em khi mà em bơ anh. Nhưng nó không hiệu quả." Hinata thở dài.
Kenma mỉm cười, "Em muốn tôi tiếp tục nói chuyện với em trong khi em bơ tôi sao?"
Hinata gật đầu, "Đúm dzậy! Ý em là em nghĩ anh sẽ trông dễ thương, hehe. Còn nữa, em có mua bánh táo á vì em nghĩ anh sẽ buồn nên em đã mua nó để đề phòng thôi."
"Ừ, lúc nãy tôi có thấy nó trong tủ lạnh lúc đang nấu ăn ấy. Tôi tưởng em mua cho em chứ."
"Hông! Em mua cho anh, vì em nghĩ anh sẽ buồn đó!"
"Em muốn tôi khó chịu hửm?"
"Không! Mà cũng có thể? Argh!! Em rối rồi! Nhưng em cũng muốn an ủi anh chớ bộ! Vì anh là người luôn an ủi em, em cũng muốn anh dựa vào em cơ!" Hinata vừa nói vừa hung hăng mà nhai.
Kenma bật cười, "Được rồi..."
Hinata ngẩng đầu lên để nhìn vào mắt Kenma, "Ý anh là sao?"
"Làm chuyện đó sau, tôi sẽ để em bơ tôi, sau đó tôi sẽ bắt chuyện với em trong khi em bơ tôi.." Kenma bình tĩnh nói.
"Chuyện này, thật hả?" Hinata hỏi.
"Yeah? Em muốn thấy nó mà phải không? Tôi nói chuyện với em trong khi em bơ tôi ấy?" Kenma hỏi và Hinata gật đầu nhiều lần.
Kenma mỉm cười, "Được, để lần sau vậy."
"Vậy em sẽ an ủi anh và em sẽ mang bánh táo đến cho anh để chuộc lỗi ấy hả???" Hinata hào hứng hỏi.
"Ừ đúng rồi..." Kenma đồng ý mặc dù anh không thực sự hiểu cả hai sẽ làm việc này như thế nào khi cả đã lên kế hoạch cho tất cả.
Nhưng dù vậy, nếu điều đó khiến Hinata vui thì không sao cả. Mặc dù điều họ sẽ làm sau đó sẽ khá khó hiểu, nhưng nó vẫn ổn.
Miễn là cả hai đang cùng nhau làm điều đó.
Mọi thứ đều ổn.
Hết.
Author: ©kenme0w
Translator: HngThnhNgan
————
Lời của khứa edit:
Cuối cùng cũng xong bộ nàyyyyyy. Cảm ơn các bạn đọc đã đồng hành cùng tác giả và tui, cảm ơn các bạn rất nhiều. Phù, xonggggggg, yayyyyyyy
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro